Tinh Không Chi Dực

Chương 84: Gặp gỡ










“Chiến đấu cơ thuộc Phản Kháng Đồng Minh, xin đừng khai hỏa, chúng tôi là tàu dân dụng, giữ vị thế trung lập, chúng tôi không uy hiếp gì đến các bạn…” Khi Thụy Sâm và Jessica đang từ từ đến gần chiếc tàu lạ, họ nghe thông tin truyền tới theo tần số thông thường.



“Tuy-lip 01, chúng ta làm gì đây?” Tuy-lip 02, Jessica hỏi.



“Jessica, đừng bắn vội, bọn họ dường như không có ác ý, chúng ta từ từ tiếp cận, chú ý giữ cảnh giác.” Thụy Sâm liếc nhìn phía dưới, bốn chiếc Nữ Yêu đã từ từ tiếp cận, tuy vậy rõ ràng lo ngại dẫn đến sự nghi ngờ của phía Đồng Minh, cả bốn chiếc đều căn cứ theo quy tắc thông thường quy tắc giao tiếp, lượn một vòng rộng phí trước hai chiếc Tia Chớp, sau đó giữ nguyên phương hướng và tốc độ từ từ tiếp cận, đến khi hai chiếc Tia Chớp đến gần, bốn chiếc Nữ Yêu bay hai bên.



Có lẽ bọn họ không có ý đồ gì, Thụy Sâm thầm nghĩ, vừa rồi bốn chiếc Nữ Yêu chìa đuôi về phía các anh, đó là biểu hiện của sự tin cậy và hữu hảo, đối với những người này, họ càng lo ngại phát sinh xung đột với Đồng Minh hơn vì nếu điều đó xảy ra, cho dù có đối phó thành công với hai chiếc Tia Chớp, còn hàng đống chiến đấu cơ và chiến hạm khác của Đồng Minh bên ngoài đám tinh vân sẵn sàng nhấn chìm bọn họ.



“Tàu lạ, đề nghị thông báo rõ thân phận, truyền tín hiệu định dạng của tàu, nói rõ ý đồ của các anh, tại sao lại lẩn trốn trong đám tinh vân này?” Thụy Sâm điều khiển chiến đấu cơ lướt sát qua phía trên chiếc tàu, anh cần thận quan sát chiếc tàu vận tải màu trắng tuyệt đẹp, dọc theo mạn tàu là một loạt các ô cửa lớn, qua đó có thể lờ mờ nhìn thấy ánh đèn sáng và cả những trang trí xa xỉ ở bên trong, hiển nhiên đây là một chiếc du thuyền kiển YT-2000, một trong những loại du thuyền vũ trụ hào hoa và sang trong nhất, phía bên phải dưới bụng còn có một lối nhỏ để phóng các tàu con thoi, tuy nhiên có lẽ trong tàu lúc này không có chiếc tàu con thoi nào, nếu có cũng chỉ là các chiến đấu cơ hộ tống.



“Nghe rõ! Đây là du thuyền Bờ Biển Vàng loại YT-2000, mật mã định dạng đã được phát đi, chúng tôi đang chở khách hàng từ hành tinh New London thuộc thiên hà New London đến hành tinh New HangZhou thuộc thiên hà New Zhejiang, hiện nay đang đi qua thiên hà Hatta theo lộ trình, chúng tôi không có bất cứ ý đồ đối địch hay uy hiếp, chỉ không muốn xen vào cuộc chiến giữa quý quân và Đế Quốc nên mới trốn trong đám tinh vân này. Hy vọng quý quân thông cảm.”



Thụy Sâm liếc nhìn màn hình, tàu Bờ Biển Vàng phát đi mật mã, qua thiên hà Hatta, nó đi từ cổng siêu không gian JP7 đến cổng siêu không gian JP3, trên đường có một đoạn đi sát với đám tinh vân, như vậy lời giải thích có thể coi là hợp lý, nhưng…




“Bờ Biển Vàng, những chiến đấu cơ hộ tống từ đâu ra?”



“Họ là lính đánh thuê, ngài cũng biết chiếc tàu của chúng tôi là một trong những du thuyền sang trọng nhất, khách hành đều là những người giàu có, để tránh bọn hải tặc cướp bóc, chúng tôi buộc phải thuê lính đánh thuê bảo vệ.”



“Nghe rõ! Bờ Biển Vàng! Để đảm bảo an toàn, từ lúc này đến khi kết thúc trận đánh, đề nghị đúng nguyên tại chỗ, tránh những cử động bất ngờ có thể gây phát sinh hiểu nhầm.” Thụy Sâm thong thả nói.



“Nghe rõ! Xin cám ơn!”



Nhìn hai chiếc Tia Chớp quay đầu bay đi, vị thuyền trưởng thở phào một hơi, quay đầu sang khâm phục nhìn một vị trung niên trạc tuổi năm mươi đã hơi có dấu hiệu phát tướng. “Ngài đúng là thần toán, sao ngài có thể chắc chắn rằng bọn họ không tấn công chúng ta?”



“Đám quân phản loạn đó.” Người ấy trầm tư đáp. “Ta đã nghiên cứu qua, bọn họ có quan điểm chính trị rõ ràng, tổ chức chặt chẽ, quân kỉ cũng không tồi, mấy năm gần đây hấp dẫn không ít người ra nhập, phát triển cũng rất nhanh, đó không phải là đám cướp biển như Hắc Khô Lâu hay Lam Ma, để chống lại Đế Quốc bọn họ muốn thu lấy nhân tâm, do đó bọn họ không muốn và cũng không thể tùy tiện công kích tàu dân dụng hoặc trung lập.”



“Nghe ngài nói, ngài cho rằng bọn họ có khả năng trực tiếp đối đầu với Đế Quốc sao? Khi mà quân lực của Đế Quốc mạnh như thế?” Vị thuyền trưởng kinh ngạc hỏi.



“Có lẽ vài năm trước thì không, nhưng hiện nay, ai có thể nói cho rõ đây? Thuyền trưởng, ông cũng thấy đấy, quân phản kháng cũng không còn như xưa nữa, chỉ một hạm đội cũng đủ khiến Đế Quốc đau đầu rồi, chưa nói đến Nữ Yêu lại không phải là đối thủ của loại chiến đấu cơ mới mà Đồng Minh có trong tay. Ai mà biết họ có những con bài nào còn giấu sau lưng? Có thể phát triển nhanh như thế chứng tỏ điều gì?



Người đàn ông nhìn theo hướng hai chiếc Tia Chớp biến mất, dường như hiểu ra điều gì, đối với hình thế trước mắt của Đế Quốc, ông ta không phải không nhận ra nguy cơ, nguyên thủ Steve đã ủy quyền cho thượng tướng Giro Steve thực hiện hành động quân sự càn quét các thế lực phản loạn trong Đế Quốc, nếu thắng lợi, những nguy cơ của Đế Quốc có thể tạm thời giảm xuống. nhưng nếu thất bại, quân phản kháng sẽ thừa cơ phát triển mạnh lênh, chỉ sợ một cuộc nội chiến sẽ là điều không còn xa nữa.



Thụy Sâm dẫn số 2 của mình trước hết tập hợp với số Tuy-lip 05, Tuy-lip06, Tuy-lip 09, Tuy-lip 10, anh dẫn theo năm chiếc chiến đấu cơ bay ra khỏi đám tinh vân.



“Đội trưởng!” Tuy-lip 05, một cựu binh không nhịn được hỏi. “Chúng ta cứ thế này mà đi sao? Tôi thấy chiếc Bờ Biển Vàng đó không đơn giản chút nào, chỉ riêng số chiến đấu cơ hộ tống cũng gần đủ một trung đội rồi.”



“Đương nhiên là không đơn giản, nhưng số 5, anh định làm gì? Bờ Biển Vàng đúng là một chiếc tàu dân dụng, không thể tùy ý tấn công. Đòi danh sách du khách ư? Chế một cái gì chỉ là chuyện nhỏ, chẳng nhẽ anh định lên tàu đối chiếu? Tôi không muốn các anh em trong trung đội vì phát hiện điều gì đó nên bị giữ làm con tin. Đó là vấn đề của hạm đội, có đổ bộ lên tàu cũng không phải là chúng ta, các thành viên đội đột kích còn đáng tin cậy hơn, nhiệm vụ chúng ta là xác định tình huống trong đám tinh vân rồi báo cao, sau đó bọn họ sẽ kiểm tra rồi, ra quyết định…”



“Chúng ta là phi công chiến đấu, nếu không đến bước đường cùng, tôi không muốn những phi công quý giá của chúng ta lại hi sinh trong một trận đánh trên bộ mà họ không chuyên. Do đó chuyện xâm nhập lên tàu, đối chiếu xem xét cứ để cho đội đột kích xử lý. Tôi đã ra lệnh cho Bờ Biển Vàng đứng yên tại đó, không sớm muộn gì dăm phút.” Thụy Sâm nói thêm.



“Thì ra là thế! Tôi hiểu rồi.” Tuy-lip 05 không nói gì thêm nữa.



Sáu chiếc Tia Chớp rời khỏi đám tinh vân, sau ra khỏi hoàn cảnh ác liệt, thông tin với Tỏa Nhãn và hạm đội cũng thông suốt trở lại, Thụy Sâm lập tức báo cáo chi tiết tình huống cho hạm đội, khi biết trong đó không có hạm đội hay chiến đấu cơ đối phương uy hiếp, có thể cảm thấy sự nhẹ nhõm trên khuôn mặt của các sĩ quan trong hạm đội.




--------------------------------



“Du thuyền Bờ Biển Vàng, loại YT-2000?” Tướng quân Martin nhíu mày nói. “Dường như tôi đã nghe thấy nó ở đâu đó rồi, Ralph, đã tìm ra chưa?”



“Xin chờ một chút, tướng quân!” Thượng úy nhấn mấy nút trên màn hình rồi gọi ra kết quả, anh ta lập tức đọc to lên. “Du thuyền Bờ Biển Vàng loại YT-2000, hạ thủy tháng 6 năm 802 lịch Vũ Trụ, nhà sản xuất chi nhánh Hangzhou của công ty Algar Seth Engineering Co., Ltd, chủ sở hữu là một công ty tư nhân có tên là Thần Trò Chơi, thuộc quyền sở hữu của… Lynch O’Brien.”



“Lynch O’Brien?”



“Đúng thế, ông ta là người đứng đầu bộ máy hành chính của hành tinh Hangzhou, cũng là một thành viên của hội nghị Đế Quốc. Theo đánh giá chung đây là một người thuộc phái trung gian, thưa tướng quân, gia tộc O’Brien ở tỉnh New Zhejiang cũng có thế lực cực lớn, hầu như chiếm lĩnh hầu hết các hoạt động, Lynch. O’Brien hiện vẫn ở New London với cương vị là thành viên của hội nghị Đế Quốc.” Một sĩ quan tham mưu bổ sung.



“Theo như anh nói, ngài Lynch O’Brien này có khả năng còn ở trên tàu Bờ Biển Vàng?”



“Rất cơ khả năng thưa ngài, chiếc tàu này thuộc sở hữu của ông ta, chúng ta biết ông ta lúc trước ở New London, chiếc tàu này đi từ New London đến New Hangzhou, chúng ta có thể giả thiết, Lynch. O’Brien trở về quê nhà trên tàu sau khi kết thúc hội nghị, dù sao đó cũng là nơi ông ta có bộ máy hành chính, nếu đúng cũng có thể lý giải lý do Bờ Biển Vàng có đến 8 chiến đấu cơ hộ tống!”



“Đúng là có khả năng đó, hơn nữa xác suất xảy ra cao, nhưng nếu Lynch. O’Brien ở trên tàu, chúng ta sẽ làm gì?”



Tiêu diệt ông ta, đánh vào hội nghị của Đế Quốc, hoặc bắt sống đòi tiền chuộc hay cứ phớt lờ coi như không biết hoặc có thể… đàm phát một chút. Tướng quân Martin nghĩ đi nghĩ lại chỉ thấy có bốn khả năng, hai cái đầu coi như bị loại, Lynch. O’Brien không có hành vi tội ác nào, cũng không thấy có nói ông ta cực kỳ căm ghét Đồng Minh, ngược lại biểu hiện của ông ta ở New Hangzhou cũng không tồi, giết chết ông ta sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Đồng Minh, đẩy một bộ phận người vốn có khuynh hướng thân với Đồng Minh sang phía đối diện, lại chịu sự trả thù của gia tộc O’Brien, tự nhiên tạo cho Đồng Minh một đối thủ lớn, không đáng. Phương án thứ ba quá tiêu cực, không chấp nhận.



Chỉ còn phương pháp thứ tư là tốt nhất, cho dù không thể lập tức trở thành đồng minh hoặc bè bạn, chí ít cũng có thể tiếp xúc hoặc quen mặt, sau này có khi sẽ có cơ hội… Chuyện tương lai ai biết đâu vào đâu? Nhưng trước hết cần xác định Lynch. O’Brien có ở trên tàu không đã…



Trên tàu Bờ Biển Vàng không khí trở nên căng thẳng, những chiếc Tia Chớp đã quay lại, vây lấy con tàu, lần này không chỉ là 2 mà là 12 chiếc, số lượng đã vượt quá khả năng đánh trả của đám Nữ Yêu hộ tống, bọn họ định làm gì?



“Các người định làm gì? Phản Kháng Đồng Minh?” Thuyền trưởng tàu Bờ Biển Vàng cảm thấy giọng nói mình như khô lại.



“Không cần lo lắng, Bờ Biển vàng, chúng tôi không có ý xấu, nhưng không biết có thể mời ngài Lynch. O’Brien gặp mặt nói chuyện một chút.”



“Ngài Lynch. O’Brien không có trên tàu, các vị nhầm rồi, chúng tôi có thể gửi cho các vị danh sách khách hành, các vị sẽ thấy trên đó không có tên ngài Lynch. O’Brien.” Thuyền trưởng hơi hoảng, ông quay lại nhìn ngươi đứng sau lưng mình.



“Có lẽ thế, có thể ngài Lynch. O’Brien dùng tên khác, nhưng hình dáng thì chắc chưa thay chứ?” Giọng Thụy Sâm ngày càng nghiêm khắc. “Thuyền trưởng, đừng có lấy vải thưa che mắt thánh nữa, chúng tôi có chứng cứ ngài Lynch. O’Brien đang ở trên tàu, nếu cần chúng tôi sẽ cho lính đột kích lên nhưng tôi nghĩ không cần, chúng tôi chỉ muốn nói chuyện với ngài Lynch. O’Brien chứ không có ác ý.”




Thụy Sâm cười thầm, thực ra anh cũng chẳng biết Lynch. O’Brien có ở trên tàu không, do đó anh mới làm ra vẻ muốn làm to chuyện lên, nếu thuyền trưởng thoải mái mời họ lên thì có thể không có nhân vật cính trên tàu, Thụy Sâm đoán được ý đồ của hạm đội, chuyện cho tàu lên kiểm tra là khó xảy ra.



Bờ Biển Vàng im lặng một lúc khiến Thụy Sâm cảm thấy bản thân chùng xuống, ngài Lynch. O’Brien chắc chắn ở trên tàu, nếu không bọn họ sẽ không phản ứng kiểu đó, Thụy Sâm hài lòng với khả năng diễn xuất của mình, sau này thất nghiệp làm diễn viên cũng là một ý không tồi.



“Tôi là Lynch. O’Brien, các anh muốn nói chuyện điều gì. Đồng Minh?” Một lúc sau, giọng nói của một người đàn ông vang lên trong khoang lái của Thụy Sâm.



“Thì ra ngài Lynch. O’Brien có ở trên tàu, xin chờ một chút, đại diện của Đồng Minh sẽ đến trên một chiếc tàu con thoi, chúng ta có thể gặp nhau ở một địa điểm bí mật trong đám tinh vân này có được không?” Thụy Sâm vui vẻ cười.



Trên tàu Bờ Biển Vàng, mọi người nhìn nhau cười khổ, mấy kẻ cả đời bày mưu tính kế trên chính trường lại bị một anh lính lừa. Nhưng ngẫm lại thì dưới sức mạnh áp đảo của đối phương bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, người ta đã muốn nói chuyện chẳng lẽ lại từ chối?



------------------------



“Tướng quân, Tuy-lip 01 báo về, Lynch. O’Brien đúng là ở trên tàu Bờ Biển Vàng.”



“Rõ rồi, tình huống chiến đấu trước mắt thế nào, còn bao lâu nữa thì kết thúc trận đánh?” Tướng quân hỏi.



“Báo cáo tình hình tác chiến thuận lợi, chiến đấu cơ của ta đã áp đảo chiến đấu cơ của Đế Quốc, hệ thống phòng ngự của trạm không gian TAU-29 đã bị vô hiệu hóa, các tàu đột kích đang chuẩn bị tiếp cận trạm, nhưng từ lúc chiếm lĩnh đến khi cứu được mọi người ra cần ít nhất một giờ.”



Xem ra đủ thời gian, thuyền trưởng Riddle, anh chỉ huy hạm đội.” Tướng quân Martin đứng dậy từ ghế điều khiển. “Tôi sẽ đến gặp Lynch. O’Brien.”



“Tướng quân, đây chỉ là một lần gặp gỡ thông thường, chỉ cần cử đại diện là đủ, không cần ngài phải mạo hiểm.” Thuyền trưởng Riddle khuyên ngăn,



“Không, Lynch. O’Brien là người đứng đầu cơ quan hành chính của một hành tinh, để biểu thị sự tôn trọng chúng ta cũng phải có đại diện ở mức cùng cấp, do đó tôi phải đi một phen, đừng lo, thuyền trưởng, có trung đội Tuy-lip bảo vệ, sẽ không có vấn đề gì đâu, bây giờ cho chuẩn bị tàu con thoi của tôi đi.”



“Rõ! Thưa tướng quân!”