Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 851: Thiếu tướng đưa cho Chung Tình lễ vật [82]




Hà An Viện mới miễn cưỡng ngủ được, lại nghe đến bên tai, có tiếng gió thổi qua, cô nghiêng đầu, lại nhìn thấy cửa sổ không đóng, nhất thời liền lớn tiếng hô một câu:“Tiểu Vân!”

Tiểu Vân hiển nhiên cũng ngủ không ngon, nghe được thanh âm Hà An Viện, lập tức xuất hiện trong phòng, vươn tay, mở đèn lên, sắc mặt có chút tái nhợt:“Tiểu thư, làm sao vậy?”

Hà An Viện chỉ chỉ cửa sổ:“Đóng cửa sổ!”

Tiểu Vân gật gật đầu, lập tức đi đến trước giường đóng cửa sổ.

Nhưng vừa lúc cô đi tới phía trước cửa sổ, cả người cô cũng không cách nào nhúc nhích, vẻ mặt bởi vì sợ hãi, trở nên nhăn nhó dị thường.

Hà An Viện đợi nửa ngày, cũng không thấy Tiểu Vân đóng cửa sổ, nhịn không được trách cứ nói:“Cô còn ngây ngốc ở đó làm cái gì?”

Sau đó, quay đầu, nhìn Tiểu Vân, phát hiện vẻ mặt Tiểu Vân quỷ dị như vậy, cô lúc này mới xuống giường, khẽ hô lên một câu:“Tiểu Vân? Cô làm sao vậy? Tiểu Vân?”

Tiểu Vân không nói gì, toàn thân đều cứng ngắc đứng tại chỗ, như là bất cứ lúc nào cũng có thể xụi lơ trên mặt đất.

Hà An Viện đi tới bên cạnh Tiểu Vân, theo tầm mắt của cô nhìn qua, cả người nhịn không được hét lên một tiếng.

Ngoài cửa sổ, rõ ràng là một người treo lơ lửng, dáng vẻ không ai khác......... Chính là tiểu thiếu gia.........

Tiểu Vân bị Hà An Viện kêu lên như vậy,  mới ý thức được gì đó, sau đó quay đầu lại, nhìn thấy Hà An Viện cũng sắc mặt tái nhợt như thế, hai người làm thành một đoàn.

“Tiểu thư, thật sự là tiểu thiếu gia, anh ta trở về lấy mạng......... Tiểu thiếu gia biết là chúng ta hại chết anh ta.........”

Hà An Viện lần lưa không thốt ra được một câu.

Một loại cảm giác sợ hãi từ nhỏ đến lớn, cũng chưa từng có, ở lòng cô, lan tràn.

Điều này sao có thể?

Sao có thể có ma quỷ tồn tại?

Có người ở phía dưới nghe được tiếng thét chói tai của Hà An Viện, lập tức vội vàng chạy lên, nhìn đến Hà An Viện cùng Tiểu Vân hỗn loạn như vậy, biểu tình bởi vì sợ hãi mà trở nên có chút si ngốc.

“Tiểu thư, tiểu thư, ngài làm sao vậy?”

“Tiểu thư.........”

“Phía bên ngoài cửa sổ.........” Tiểu Vân run lẩy bẩy nói ra được một câu.

Mấy tiểu nha hoàn này vốn lúc múc nước, đã bị dọa một lần, hiện tại lại càng không dám quay đầu nhìn.

“Ngoài cửa sổ có cái gì a?”

“Ma.........”

“A.........”

Nhóm người làm thành một đoàn, toàn bộ ôm lấy nhau.

Trong đó có một tiểu nha hoàn có lá gan khá lớn, hướng về ngoài cửa sổ chậm rãi nhìn qua.........