Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 545: Chiến (4)




" Ara Limsini, bà là đang định nói chính tay bà giết tôi sao? " Không biết Nữ Hoàng Elisa Nissan đã xuất hiện từ bao giờ.

Ara Lisini nghe giọng nói quen thuộc đó, hai mắt khẽ đờ ra, môi mím chặt kiềm chế run rẩy của chính mình, không tin vào những gì bà nghe thấy, bà nhìn thấy.

Hoắc Tư Danh thì vẫn giữ bộ dáng cười như không cười nói.

" Thật đáng tiếc phải không Ara Limsini, trăm tính cũng không bằng trời tính, luôn nghĩ người nào đó mà mình ghét chết đi, nhưng lại vẫn sống! Cảm giác này ra sao hả Nữ Hoàng giả. " dừng một chút anh không chần chừ nói.

" Những tội ác mà bà đã làm, tôi... không đúng phải nói toàn bộ HK đã thu thập đầy đủ chứng cứ, cho dù bà có công thì cũng phải chết! Mà không có công thì cũng phải chết. "

Ara Limsini hai mắt vẫn trừng to nhìn chằm chằm Elisa Nissan, trong lòng run rẩy sợ hãi không ngừng.

Làm sao đây! Bà phải làm sao đây... không phải bà ta đã chết rồi hay sao? Không phải đã tìm thấy xác của bà ta rồi hay sao... Tại sao hiện tại bà ta vẫn còn ở đây... vẫn còn ở nơi này...

Elisa Nissan môi câu lên cười như có như không, nói.

" Ara Limsini, những gì mà bà đã làm hơn bốn mươi năm về trước bà không cảm thấy nhục nhã sao? Phụ lòng hết tất cả mọi người... những tội ác mà bà làm suốt từng ấy năm qua, bà lại xem nó như là công lao thật vĩ đại... vậy bà có nghĩ đến những người đó đều là người vô tội chưa?

Đêm đó huyết tẩy cả một Đông Cung ra sao, thì hôm nay tôi sẽ để bà chứng kiến người của bà chết ra sao? Con cái của bà chết ra sao! "

Ara Limsini mím môi la lên.

" Không... có muốn giết thì giết tôi, giết tôi chứ đừng giết họ... họ... họ vô tội... "

" Vô tội... haha.. vậy hơn ngàn người của Đông Cung đêm đó bị giết thì sao? Những người dân, quân lính chiến đấu anh dũng vì bà thì sao? Họ không phải người vô tội sao? Hay chính bà chỉ nghĩ cho bản thân mình, người của bà mới là người vô tội, còn những người khác thì đều đáng chết! " Nữ Hoàng Elisa Nissan quát to phẫn nộ.

Ara Limsini lắc đầu, miệng muốn nói nhưng lại nói không thành lời, bà thật sự nghĩ như vậy, ngoài người của bà ra thì ai cũng đáng chết, nhưng... nhưng bà nên làm gì đây... bà không thể nói như vậy...

Ara Limsini vốn đã tính toán bản thân sẽ cam tâm tình nguyện chết, nhưng trước khi chết, bà vẫn muốn nói gì đó để Hoắc Tư Danh không giết hại những đứa con gái của bà, chính là với tình hình này chắc chắn không thể rồi.

- ---

Cả một SiLa Nữ Đế người người nhìn trên màn hình hơn năm mươi inch đang phát trực tiếp cảnh người đàn bà mạo danh Nữ Hoàng suốt hơn bốn mươi năm qua thừa nhận những lỗi lầm của mình.

Người người phẫn nộ, người người khóc thương cho con cho chồng của họ chết oan dưới tay Nữ Hoàng đó.

- ----

Ngày tử hình Ara Limsini, toàn bộ người của bà đều bị đem ra bắn chết, người thì bị độc chết. Ara Limsini chính mắt nhìn thấy từng đứa... từng đứa con của bà bị đem ra giết.

Chính mình trải nghiệm cảm giác mà bà thấy sung sướng nhất từ trước đến nay là nhìn người mình xử tử thống khổ khi chính mắt nhìn người phụ nữ hay đứa con của mình bị làm nhục, bị giết hay chặt tay chặt chân và chặt đầu.

Ara Limsini hai mắt đỏ ửng, nước mắt cứ tràn ra nhìn từng đứa con của bà đang bị người người bán, đang bị người người trói chặt tay chân.

Nổi thống khổ, đau đớn này, lần đầu bà trải nghiệm, cũng là lần đầu bà hiểu được cái gì gọi là khóc không được mà cười cũng không xong.

Bà muốn mở miệng la lên nhưng bà có cố la ra sao thì âm thanh cũng không phát ra.

Nước mắt lẫn máu trộn lẫn, Ara Limsini bị người dân xung quanh chính mình tự đâm lên người bà từng nhát từng nhát dao.

Nổi hận thù của bà còn nhiều hơn so với đau buồn mất đi người thân, nếu không phải tại bà thì con họ, con họ, vợ họ làm sao chết, nếu không phải tại bà, thì từ một đất nước bình dị yên vui làm gì có chuyện phân biệt cấp bậc xã hội trầm trọng như vậy.

Ngày thứ hai mươi hai, Ara Limsini được ghi vào sử sách của SiLa Nữ Đế tội khi quân phạm thượng, giả mạo Nữ Hoàng, ác độc tàn nhẫn giết hại dân thường, tội TRU DI CỬU TỘC, toàn bộ những người có liên quan đều xử tử không tha.

- ----------------------

9/15 chương