Tình Nhân Tuổi 18

Quyển 1 - Chương 66: Dây dưa không tha




Edit Janggie

Beta H

Mặc chỉnh tề, Vũ Tình lập tức mở cửa ra, mà trên giường hắn càng tốc độ hơn bắt lấy tay cô.

“Anh còn muốn thế nào, xin đừng làm phiền tôi nữa!” Cô sắp bị phiền muốn chết rồi!

“Vũ Tình, quay lại cạnh anh, mang theo con gái quay lại cạnh anh!” Trong giọng nói bá đạo của hắn mang theo cầu xin, dùng sức giữ cô từ phía sau.

Loại giọng nói này khiến cô đông cứng lại, nếu kiêu ngạo cô nhất định sẽ không chút do dự cự tuyệt. Nhưng loại giọng nói này, lại đánh thẳng vào lòng cô.

Thang Duy Thạc, người cô vẫn không quên nhiều năm qua, vẫn giấu hắn sâu dưới đáy lòng!

Đơn giản là vì hắn, nên cô vẫn là người độc thân đến nay. Nay lại cầu xin cô như thế, cô ~ cô đúng là không thể lập tức nói ra lời cự tuyệt!

Nhìn ra sự do dự trong giãy dụa của cô, hắn lúc này ôm lấy cô. “Vũ Tình, trở lại bên cạnh anh đi! Anh không muốn con gái anh gọi người khác là cha, anh càng không muốn em bị người khác chiếm giữ. Vũ Tình, anh rất nhớ những món ăn em nấu. Từ lúc em rời đi, anh chưa từng được ăn món nào ngon như thế!”

Vũ Tình buông lỏng phòng bị, trong nháy mắt cô đã tưởng mình sẽ đáp ứng hắn, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, lại nhớ đến em gái mình……

Nháy mắt Vũ Tình đẩy cánh tay đang bao quanh mình, chuẩn bị rời đi.

Thang Duy Thạc lại một lần nữa ôm lấy cô, xung quanh không một tiếng động.

Vũ Tình nhắm mắt lại hưởng thụ một chút kích động, tham lam hưởng thụ chút nhu tình ngắn ngủi này.

Tất cả giống như một giấc mộng không có thật, nhưng lại quá tốt đẹp, khiến người ta không muốn tỉnh lại!

Cảm nhận được người trong lòng rung động, nhưng không chỉ một mình cô, hắn cũng luyến tiếc buông cô ra.

Càng ôm cô càng khiến hắn cảm nhận cô là của hắn. Hắn không thể chịu đựng được cô bị người khác ôm, tưởng tượng đến cảnh cô cùng người đàn ông khác nằm trên giường, trái tim hắn từng đợt, từng đợt đau đớn.

Là mộng cũng phải tỉnh lại, cho dù là lưu luyến, là luyến tiếc, cũng chỉ có thể mở mắt ra đối diện với tất cả. “Thang Duy Thạc, tôi còn chưa nói xong, anh đã có gia đình, tôi sẽ không đi làm người thứ ba mà phá đám! Hơn nữa tôi, tôi cũng có cuộc sống riêng của tôi!”

“Hạ Vũ Tình em là người phụ nữ của anh, của anh! Em đừng mơ tưởng trở về bên cạnh người đàn ông kia, em chỉ có thể ở lại bên cạnh anh!” Hắn thật kiên định nói!

Vũ Tình nghe không hiểu lời nói của hắn, không hiểu, quả thật không hiểu! “Anh buông tôi ra, tôi muốn đi!”

Bàn tay hắn to, giống như một cái kẹp, cô căn bản hất không ra! “Một lát nữa về nhà em thu thập đồ đạc cho anh, sau đó chúng ta cùng đi đón Nhạc Nhạc tan học!”

“Anh nói cái gì?” Cô nhíu mày nhìn hắn!

“Anh nói rất rõ ràng, anh tin là em cũng nghe được rõ ràng! Anh cho em hai ngày để ly hôn, nhưng hôm nay em nhất định phải mang theo con chuyển đến nhà anh!” Nhẫn nại của hắn chỉ có một lần!

Điên rồi! Điên rồi, nhưng tóm lại hắn sẽ không tha cho cô!

“Không, không được, anh đã có gia đình!” Cô dùng sức lắc đầu cự tuyệt, điều này sao có thể?