Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 29: Người Hoàn Mỹ




Chương 29  Người hoàn mỹ

Tần Khả Dao đi vào đại sảnh, liền thấy Tần Duệ ngồi ở trên sô pha biểu tình rất ảm đạm.

“Ca, anh về sớm vậy?” Tần Khả Dao có chút chột dạ nói.

“Em đến ngân hàng trung ương?” Tần Duệ quay đầu nhìn chằm chằm Tần Khả Dao nói.

Tần Khả Dao gật đầu, có chút chột dạ nói: “Vâng! Ca, anh đã biết.”

“Cao Dư truyền tin cho ta.” Tần Duệ nói.

Tần Khả Dao rầu rĩ nói: “Ca, anh không biết kim chủ đứng sau Lục Vân Sơ tên là Phương Vân Kiệt, đúng là không thể nói lý.” Mệt người nọ còn có túi da tốt như vậy, bên trong toàn là rơm rạ.

10 tỷ! Nhiều tiền như vậy, Phương Vân Kiệt lại hoàn toàn không để trong lòng, Cao Dư gọi điện thoại thông báo cho Phương Vân Kiệt, hắn một chút cảm kích cũng không có, trong tối ngoài sáng lộ ra ý tứ, "vì một chút tiền nhỏ như vậy liền tới quấy rầy ta, ngươi chưa từng nhìn thấy tiền sao".


Tần Duệ nhắm mắt lại, Cao Dư cũng nói chuyện Phương Vân Kiệt với hắn, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Tần Duệ vẫn là cảm thấy áp lực rất lớn.

Đối tượng lần này của Lục Vân Sơ thật sự ……rất ưu tú.

“Anh Tần Duệ, chị Khả Dao hai người đều ở đây à!" Tần Thiến đi vào cửa chào hỏi.

"Tiểu Thiến, em biết gì về Phương Vân Kiệt không?" Tần Duệ hỏi.

Tần Thiến khó hiểu mà nhìn Tần Duệ, “Anh họ, sao anh đột nhiên lại hỏi về người này."

“Hỏi thì em nói đi!” Tần Duệ nói. Tần Thiến vẫn là một tiểu nha đầu, nhưng đối với các thiếu niên xuất sắc của thế hệ trẻ, đều thuộc như lòng bàn tay.

“Em nói, Phương Vân Kiệt là đại công tử của tập đoàn tài chính Phương thị, sở hữu 40% cổ phần tập đoàn, gia thế kinh người.”

“Phương Vân Kiệt diện mạo anh tuấn, làm người tử tế, ánh mắt lại độc đáo, nhiều người nói rằng những món hàng không nổi bật khi qua tay anh ta ngay lập tức có giá trị gấp trăm lần.” Tần Thiến mãn nhãn, khâm phục nói.


“Phương Vân Kiệt còn rất biết nhìn người, có rất nhiều người tài giỏi nhưng không gặp thời, không được trọng dụng đều được anh ta đào về làm thuộc hạ.”

“……”

“Được rồi.” Tần Duệ không kiên nhẫn mà đánh gãy lời nói Tần Thiến, “Hắn có nhược điểm hay là khuyết điểm gì không.”

Tần Thiến nghiêng đầu, nỗ lực nghĩ nghĩ, nói: “khuyết điểm duy nhất của Phương Vân Kiệt chắc là anh ta quá hoàn mỹ, làm người theo không kịp, tự biết xấu hổ.”

Tần Duệ đen mặt, nói: “Em nói hươu nói vượn gì đấy? Cái này sao gọi là khuyết điểm?”

Tần Thiến nhìn Tần Duệ, nói: “Tần Duệ ca ca, sao anh lại nổi giận! Phương Vân Kiệt ở Thủy Vân Tinh xưng vương xưng bá, đâu có chọc gì tới anh. À! Em biết rồi, có phải là do Phương Vân Kiệt đứng thứ hai trong bảng xếp hạng hôn phu tốt nhất trong mắt quý nữ ở Trung Ương Tinh mà anh chỉ xếp thứ ba, cho nên anh không cao hứng!”


Tần Duệ: “……” Hắn còn lâu mới vì nguyên nhân vớ vẩn như vậy mà không cao hứng.

“Em nói Phương Vân Kiệt xếp thứ hai danh sách hôn phu tốt nhất, hắn có tài đức gì chứ!” Tần Duệ bất mãn nói.

“Anh ta lớn lên đẹp trai lại còn có tiền a!” Tần Thiến đương nhiên nói.

“Thân ái nhà tôi có rất nhiều tiền.” Tần  Duệ ma xui quỷ khiến nhớ đến lời Lục Vân Sơ nói, trái tim Tần Duệ như muốn lộn nhào.

Tần Thiến nhìn sắc mặt Tần Duệ khó coi, nhịn không được hỏi: “Tần Duệ ca ca, anh làm sao vậy! A! Chẳng lẽ, chẳng lẽ kim chủ hiện tại của Vân Sơ ca ca là Phương Vân Kiệt.”

Tần Khả Dao gật đầu, nói: " Chính là hắn! Tiểu Thiến em nói Phương Vân Kiệt tuệ nhãn như đuốc là nói quá đi, ta thấy người này mắt bị mù thật rồi."

Tần Thiến không cho là đúng nói: “Khả Dao tỷ tỷ, chị sao có thể nói như vậy, Vân Sơ ca ca là người tốt! Hơn nữa, lớn lên còn rất đẹp trai.”
Tần Khả Dao bất mãn nói: “Hắn vứt bỏ ca ca, đeo bám kim chủ mới! Em còn cảm thấy hắn người tốt……”

“Là Tần Duệ ca ca không cần Vân Sơ ca ca trước! Vân Sơ ca ca kiếm người mới cũng là bình thường, nam nhân thanh xuân chỉ có mấy năm, mặc dù Tần Duệ ca ca là cổ thụ xanh tốt nhưng Vân Sơ ca ca không cần thắt cổ chết trên cành cây này!”

“Đi đi đi, em thì biết cái gì?” Tần Khả Dao khinh thường.

Tần Thiến nhún vai, nói: “Em đúng là không hiểu, Tần Duệ ca ca anh không phải có Đan Vũ Hạo rồi sao? Vân Sơ ca ca theo ai, hình như cùng anh…… đâu có liên quan gì.”

Tần Duệ nhắm mắt lại, nói: “Anh và Vũ Hạo chỉ là bằng hữu.”

Tần Thiến sửng sốt một chút, nói: “Anh cùng Vũ Hạo ca ca là bằng hữu, chẳng lẽ Vân Sơ ca ca mới là chân ái!”

Tần Duệ gật đầu, nói: “Đúng!”

Tần Thiến: “……”
..........