Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 41: Tình Địch Như Thế




Chương 41  tình địch như thế

Phòng huấn luyện.

Tần Duệ một quyền nện trên bia ngắm, đem bia ngắm đánh lõm xuống. 

“Sức lực của lão đại lại tăng lên rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy không bao lâu nữa anh hẳn có thể khống chế cơ giáp cấp bảy rồi.” Chu Hằng tràn đầy sùng bái nói.

Tần Duệ cắn chặt răng, sắc mặt hung ác nham hiểm nói: “Sức lực mạnh cũng vô dụng.”

Đám người Chu Hằng hai mặt nhìn nhau, “Sức lực mạnh vô dụng, vậy cái gì mới hữu dụng a!”

“Phải có tiền, rất nhiều rất nhiều tiền.” Tần Duệ không cần nghĩ ngợi nói.

“Lão đại thiếu tiền sao? Không thể nào, lão đại chi tiêu cũng đâu có nhiều a! Chẳng lẽ anh muốn đầu tư tác phẩm mới của Đan Vũ Hạo?” Lý Lập Tiệp tò mò hỏi.

Tần Duệ lạnh lùng liếc nhìn Lý Lập Tiệp, nói: “Bản thân Đan gia chính là đại gia tộc, không cần ta.”


“Vậy là vì cái gì a? Lão đại, anh không phải thường xuyên làm nhiệm vụ sao, hẳn là có không ít tiền mới đúng.” Tiếu Trạch Dương khó hiểu hỏi.

“Chút tiền ấy, mới có mấy tỷ không đủ, còn lâu mới đủ.” Tần Duệ cau mày nói.

“Lão đại, mấy tỷ không ít đâu.” Chu Hằng nhịn không được nói.

“Muốn xây một sơn trang suối nước nóng cần bao nhiêu tiền?” Tần Duệ đột nhiên hỏi.

“Sơn trang suối nước nóng? Còn phải xem muốn xây ở đâu, nếu xây ở tinh cầu xa xôi thì tiện nghi hơn chút, mấy tỷ hẳn là đủ.” Tạ Đào nói.

“Nếu xây ở Trung Ương Tinh?” Tần Duệ hỏi.

“Duệ ca, anh không phải là muốn xây một cái sơn trang suối nước nóng ở Trung Ương Tinh đi.” Tạ Đào nghi ngờ mà nhìn Tần Duệ hỏi.

Tần Duệ gật đầu, nói: “Đúng vậy, cần bao nhiêu tiền?”

“Duệ ca, anh uống lộn thuốc hả? Kia chính là một tuyệt bút tiền, tuy nói sơn trang suối nước nóng thực dễ kiếm tiền, nhưng mà muốn hồi vốn cũng phải mất mấy chục năm.” Tiếu Trạch Dương nhịn không được nói.


“Xây ở Trung Ương Tinh, đại khái yêu cầu mấy chục tỷ đi, nhưng Trung Ương Tinh thật ra cũng có mấy cái sơn trang suối nước nóng, cũng không biết là ai mở, quan to phú quý ở Trung Ương Tinh khi tiếp đãi khách quý, đều thích đi địa phương kia.” Tạ Đào nói.

“Duệ ca, sao anh lại đột nhiên hỏi cái này?” Chu Hằng hỏi.

“Ta có một tình địch……” Tần Duệ nói đến một nửa, mấy người bên cạnh lập tức bùng nổ.

“Dám làʍ ŧìиɦ địch với duệ ca, gia hỏa này không muốn sống nữa a!”

“Đúng! Gia hỏa này ai! Chúng ta đi đánh chết hắn.”

“Duệ ca, tên đó là ai! Anh nói ra đi, mọi người cùng đi đánh hắn.”

……

“Tên tình địch này rất có tiền.” Tần Duệ nói.

“Nhiều tiền lắm sao?” Tiếu Trạch Dương hỏi.

“Ta không biết, ta chỉ biết hắn ở Trung Ương Tinh có ba cái sơn trang suối nước nóng, trong đó một cái ở trung tâm thành phố.”


Mọi người: “……”

“Duệ ca, anh gặp một nhân vật tàn nhẫn rồi!” Tạ Đào nhịn không được nói.

“Ba cái sơn trang suối nước nóng, gia hỏa này tài sản trên người phải hơn trăm tỷ đi.” Tiếu Trạch Dương nhịn không được nói.

“Nhiều hơn, phương hướng kinh doanh chủ yếu của hắn không phải là sơn trang suối nước nóng.”

Đám người Chu Hằng hai mặt nhìn nhau, rồi sau đó đem ánh mắt tập trung trên người Tần Duệ.

“Duệ ca, người mà anh nói là ai a?”

“Tập đoàn Phương thị, Phương Vân Kiệt.” Tần Duệ nói.

“Duệ ca, sao anh lại tìm một tên tình địch khó giải quyết như vậy!” Tạ Đào nhịn không được nói.

“Nói bậy gì đó? Duệ ca là người thông minh, sẽ không tìm cho mình tên tình địch khó giải quyết như vậy, tình địch này là do người yêu của Duệ ca tìm ra.” Tiếu Trạch Dương trừng mắt nhìn Tạ Đào.
Tần Duệ hung hăng liếc Tiếu Trạch Dương, Tiếu Trạch Dương vô tội cười cười.

“Đan đại minh tinh thật có mị lực, không gì địch nổi a! Phương Vân Kiệt đều bị hắn bắt lấy.” Tạ Đào tràn đầy bội phục nói.

“Không phải Vũ Hạo.”

“Không phải Đan Vũ Hạo?” Lý Lập Tiệp nói thầm nói.

“Duệ ca anh di tình biệt luyến?”

Tần Duệ nhíu mày, nói: “Ta cùng Vũ Hạo không thích hợp.”

“Vậy duệ ca anh nhìn trúng ai a? Lục Vân Sơ?” Chu Hằng hỏi.

Tần Duệ gật đầu, nói: “Ừ!”

“Lục Vân Sơ hiện tại tình nhân là Phương Vân Kiệt?” Chu Hằng có chút kinh ngạc hỏi.

Tần Duệ gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Chu Hằng: “……”

Ánh mắt Tần Duệ quét qua mấy người một cái, “Về Vân Kiệt, các ngươi hiểu biết bao nhiêu?”

Tạ Đào chớp chớp mắt, thong thả ung dung nói: “Theo ta được biết, cái tên Phương Vân Kiệt này cũng không có gì ghê gớm, chính là quá biết đầu thai, hắn vừa sinh ra đã có gia tài xài mấy chục đời không hết, kỳ thật, hắn chính là một tên nhị thế tổ.”
“Đúng vậy! Phương Vân Kiệt tay trói gà không chặt, khi ra ngoài phải mang theo vệ sĩ, người này còn mua cho mình hợp đồng bảo hiểm trị giá mấy chục tỷ, nghe nói rất sợ chết.”

“Nghe nói, hắn có một người em trai, bất quá khi còn nhỏ bị người bắt cóc ngoài ý muốn bỏ mình, Phương Vân Kiệt hiện giờ là độc đinh của Phương gia, quý mạng cũng là bình thường.”

“……”

“Ta làm sao mới có thể có tiền hơn Phương Vân Kiệt?” Tần Duệ nhíu mày hỏi.

Đám người Tạ Đào hai mặt nhìn nhau, một đám sắc mặt nhăn nhó.

Tạ Đào xấu hổ mà cười, nói: “Duệ ca, anh đừng so sánh khuyết điểm của anh với sở trường của người ta à!” Sợ là cả đời này anh cũng không thể có tiền hơn Phương Vân Kiệt được. 

Tần Duệ cắn răng, hắn cũng không so như vậy, nhưng hắn không thể dùng vũ lực đánh bại Phương Vân Kiệt được! Hơn nữa, Lục Vân Sơ hiện tại chỉ nhận tiền.
Cái thứ tiền này thật đúng là thứ tốt.

..........