Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 49: Thị Phi Năm Đó




Chương 49 thị phi năm đó

Tần Duệ ở sơn trang suối nước nóng hai ngày mới rời đi.

“Ca, sao giờ anh mới về, anh vất vả làm nhiệm vụ trở về rồi cũng không biết nghỉ ngơi cho tốt.” Tần Khả Dao tràn đầy oán trách nhìn Tần Duệ nói.

“Không nhất thiết phải ở trong nhà mới có thể nghỉ ngơi.” Tần Duệ nói.

Giường nước ở sơn trang suối nước nóng rất thoải mái, nhưng hắn không ngủ được khi nằm trên đó.

Phương Vân Kiệt đối với Lục Vân Sơ thật đúng là ngươi cần ngươi cứ lấy, hắn nếu là Lục Vân Sơ trong tình trạng công kích như vậy e rằng chỉ muốn say mê trong đó, có phải hay không Phương Vân Kiệt thật sự so với hắn càng thích hợp với Lục Vân Sơ hơn?

“Ca, em nghe nói lần này anh ra ngoài làm mấy chục cái nhiệm vụ, anh cũng thật lợi hại.” Tần Khả Dao nói.

Tần Duệ miễn cưỡng cười cười, lợi hại sao? Làm nhiều nhiệm vụ như vậy, mới kiếm được mấy tỷ, ở trong mắt Lục Vân Sơ hắn vẫn như cũ là quỷ nghèo.


Tần Khả Dao cắn chặt răng, nàng đã nói tới đây, như bình thường thì Tần Duệ hẳn sẽ đề nghị chuyển cho nàng ba bốn trăm triệu tiền tiêu vặt, Tần Duệ đối với nàng luôn luôn hào phóng, nhưng lần này Tần Duệ lại giống như đột nhiên trì độn, hoàn toàn không có động tĩnh gì.

“Cũng không có gì lợi hại.” Tần Duệ nói. Tuy rằng không cam lòng, nhưng Tần Duệ không thể không thừa nhận, bàn về năng lực kiếm tiền, hiện tại hắn còn thua xa vị Phương thiếu gia kia.

Tần Khả Dao nhìn bộ dáng Tần Duệ như người mất hồn, không khỏi có chút bất mãn.

“Ca, anh đang suy nghĩ gì vậy?” Tần Thiến nhìn chằm chằm Tần Duệ buồn bã mất mát hỏi.

Tần Duệ nhàn nhạt nói: “Không có gì.”

Tần Khả Dao xem Tần Duệ bộ dạng thất thần, không muốn nói ra, nhưng khi nghĩ đến Tần Duệ lúc này đem toàn bộ tâm tư đặt trên người Lục Vân Sơ, nàng nếu còn không nói, không biết đến năm nào mới có cơ hội, lập tức có chút quẫn bách nói: “Ca, em gần đây đỉnh đầu có chút khẩn, anh có thể cho em mượn một chút không!”


Tần Duệ đánh giá Tần Khả Dao, trong mắt lóe lên một chút tia lạnh, “Đỉnh đầu có chút khẩn? Tiền tiêu vặt của em không ít, lại không chơi cơ giáp có thể chi tiêu bao nhiêu chứ?”

Tần Khả Dao nhíu mày, làm nũng nói: “Ca, nữ hài tử chi tiêu rất nhiều, những bộ quần áo xinh đẹp, đồ trang điểm đều rất đắt, anh có phải đang chê em phá của hay không?”

Tần Duệ nhìn chằm chằm Tần Khả Dao, lạnh lùng nói: “Em còn tiêu tiền vào đâu.”

Tần Khả Dao nhìn đôi mắt Tần Duệ lạnh như băng, trong lòng không khỏi có chút nhút nhát, “Ca, anh làm sao vậy? Em không nói đâu.”

Tần Duệ âm u nhìn Tần Khả Dao nói: “Em tiêu 200 triệu để khơi thông quan hệ, còn giả danh nghĩa của ta tìm trợ thủ bên người Thẩm Khiêm, bảo hắn đổi trắng thay đen trước mặt Thẩm Khiêm, nói Lục Vân Sơ sao chép thiết kế của Tần Phàm, ta thấy em không phải thiếu tiền, mà là tiền quá nhiều đi.”


Tần Khả Dao nghe lời nói lạnh nhạt của Tần Duệ, có chút không cam lòng nói: “Ca ca, anh hiện tại là đang oán em sao?”

“Đúng vậy.” Tần Duệ nói.

Tần Khả Dao cắn môi, như thế nào cũng không nghĩ tới Tần Duệ lại dứt khoát lưu loát thừa nhận như vậy. 

“Ta không cầu em giúp ta, nhưng em không thể không kéo chân sau của ta được sao?” Tần Duệ có chút táo bạo nói.

Sự xuất hiện của Phương Vân Kiệt khiến Tần Duệ cảm giác bị uy hiếp sâu sắc, lúc này Tần Khả Dao còn gây thù chuốc oán với Lục Vân Sơ khắp nơi, Tần Duệ có cảm giác mệt mỏi vô cùng.

Tần Khả Dao tràn đầy tức giận nói: “Anh vì cái tên râu ria như Lục Vân Sơ mà đối đãi với em gái mình như vậy sao, anh trúng tà rồi, chúng ta mới là người một nhà.”

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nói: “Lục Vân Sơ là người mà ta thích, không phải cái tên râu ria.”
Tần Khả Dao cắn răng, không nói gì.

“Khả Dao, em thật quá đáng, năm đó là Tần Phàm sao chép thiết kế của Vân Sơ, Vân Sơ đã một điều nhịn chín điều lành, em còn hất nước bẩn lên người ta, em đến tột cùng còn có điểm mấu chốt hay không!” Tần Duệ trừng mắt Tần Khả Dao nói.

Tần Khả Dao cắn răng, nói: “Hắn đi cũng đã đi rồi, hắn căn bản không nên trở lại.”

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, trong mắt tràn đầy chán ghét, "Thật đúng là không thể nói lý.”

Tần Duệ lười đi để ý Tần Khả Dao, trực tiếp đi lên lầu.

Tần Duệ vừa lên lâu, máy truyền tin của Tần Khả Dao điên cuồng vang lên.

Tần Khả Dao kiềm chế cơn tức giận trong lòng, kết nối liên lạc với Tần Phàm.

“Khả Dao, anh trai cô điều tra La Vĩnh, hắn muốn đem chân tướng sự việc năm đó nói cho Thẩm Khiêm đại sư, hắn làm như vậy sẽ hại chết ta.” Tần Phàm ở bên kia máy truyền tin tràn đầy nôn nóng nói.
Tần Khả Dao tức khắc ngây ngẩn cả người, “Anh đang nói cái gì?”

“Anh trai cô điên rồi, vì lấy lòng Lục Vân Sơ hắn muốn bán đứng ta, nếu hắn đem chuyện ta sao chép của Lục Vân Sơ nói cho Thẩm Khiêm đại sư, tiền đồ của ta liền xong rồi.”

Tần Khả Dao nghe giọng điệu Tần Phàm vừa hoảng sợ vừa tức giận, không khỏi có chút nóng nảy.

Nàng lợi dụng quan hệ của Tần Duệ lại dùng không ít tiền, mới tiếp cận được La Vĩnh, nói cho La Vĩnh biết Lục Vân Sơ nhân phẩm đức hạnh thấp hèn, năm đó mê hoặc ca ca lại hồng hạnh xuất tường, bụng dạ khó lường.

“Anh ấy đã làm gì?” Tần Khả Dao hỏi.

“Anh trai cô nói với La Vĩnh vụ việc năm đó là 

ta sao chép của Lục Vân Sơ, bảo hắn tìm cơ hội giải thích với Thẩm Khiêm đại sư.” Tần Phàm nói.

Giọng điệu Tần Phàm ngập tràn tuyệt vọng, lần thi đấu này có ba người xuất sắc, Lục Vân Sơ, Trình Dự cùng Tần Phàm hắn, nếu lúc này chuyện hắn sao chép lộ ra, cái danh ngạch của hắn nhất định thất bại.
Chẳng những danh ngạch thất bại, thanh danh của hắn cũng sẽ xong đời, hắn sẽ từ một cơ giáp chế tạo sư thiên tài của Tần gia biến thành một kẻ trộm không biết xấu hổ.

Tần Khả Dao nghe Tần Phàm nói, không khỏi nhíu mày, Tần Phàm nói thế nào cũng là người Tần gia, ca ca không đến mức…… tuyệt tình như vậy đi.

“Ta đã sớm nói, tùy tiện đem việc sao chép này nói cho Thẩm Khiêm đại sư sẽ xảy ra vấn đề.” Tần Phàm lải nha lải nhải nói.

Thời điểm Tần Khả Dao nói muốn đem việc này nói cho Thẩm Khiêm, Tần Phàm có phản đối một chút, người khác không biết nhưng Tần Phàm lại rõ ràng chân tướng, Tần Phàm vốn có chút chột dạ, nhưng khi Tần Khả Dao khuyên một câu, Tần Phàm đã bị thuyết phục. 

Tần Khả Dao bất mãn khi nghe Tần Phàm oán giận, thầm nghĩ: Lúc trước lập kế hoạch Tần Phàm cũng đồng ý, giờ xảy ra vấn đề liền đem trách nhiệm đẩy lên đầu nàng.
Tần Duệ trách nàng, Tần Phàm cũng trách nàng, nàng vì tiếp cận La Vĩnh đã tiêu không ít tinh tệ, giờ mọi chuyện náo loạn ai cũng tới trách cứ nàng.

“Khả Dao muội muội, em nhất định phải cứu ta a!” Tần Phàm tràn đầy hoảng loạn nói.

Tần Khả Dao có chút không được tự tin nói: “Ca ca hẳn là sẽ không đuổi tận gϊếŧ tuyệt đâu……”

“Chính là ta nghe nói, từ khi Lục Vân Sơ trở về, anh họ giống như biến thành người khác vậy, đối với Đan Vũ Hạo cũng lạnh như băng, toàn bộ tâm tư đều đặt trên người Lục Vân Sơ, gia hỏa Lục Vân Sơ quá khủng bố, anh họ cơ hồ đối với hắn nói gì nghe nấy.” Tần Phàm lo lắng sốt ruột nói.

Tần Khả Dao cắn chặt răng, nói: “Ta sẽ tận lực khuyên nhủ ca ca.”

“Khả Dao muội muội, em nhất định phải giúp ta, nói thế nào thì chúng ta đều là người một nhà, Tần Duệ anh ấy sao có thể vì một tên bình dân mà khuỷu tay quẹo ra ngoài như vậy chứ, nếu ta xảy ra chuyện, mặt mũi của anh họ Tần Duệ cũng không sáng lạn gì.” Tần Phàm nói.
Tần Khả Dao gật đầu, nói: “Ta đã biết.”

Tần Khả Dao nắm chặt nắm tay, nhìn về phía phòng Tần Duệ trên lầu, trong lòng không khỏi có chút ủy khuất.

Nàng vốn định đem chuyện Lục Vân Sơ “Sao chép” nói cho Thẩm Khiêm, dù không thu được kết quả như mong đợi nhưng cũng sẽ không có phiền toái gì, nào biết bên người Thẩm Khiêm cư nhiên cũng có người bị Phương Vân Kiệt thu mua, này còn chưa tính, ca ca nhà nàng cư nhiên lúc này còn tới kéo chân sau.

La Vĩnh hiện tại sợ là hận chết nàng, không duyên cớ đắc tội với một vị cơ giáp đại sư, sau này……

Tần Khả Dao mở cửa, đi vào phòng ngủ Tần Duệ.

“Ca, anh thật sự tính toán đem chuyện đó nói cho Thẩm Khiêm đại sư sao, tiền đồ của anh họ Tần Phàm sẽ tiêu tùng.” Tần Khả Dao nói.

Tần Duệ ngẩng đầu, nhìn Tần Khả Dao, nói:"Thời điểm các ngươi oan uổng Vân Sơ cũng đâu có nương tay, đến phiên chính mình thì liền lo sợ, ngươi rõ ràng biết là Tần Phàm sao chép của Lục Vân Sơ, cư nhiên còn dám đem chuyện năm đó ra nói, các ngươi còn biết xấu hổ hay không.”
Tần Khả Dao mím môi, có chút không cam lòng nói: “Ca, sao anh lại nói như vậy, em…… em chỉ là muốn cho Lục Vân Sơ rời khỏi Trung Ương Tinh.”

Lục Vân Sơ càn rỡ như vậy, nàng thực sự có chút nhìn không vừa mắt.

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nói: “Ngươi chỉ là muốn cho hắn rời đi, ngươi rõ ràng là đang muốn hủy hoại tiền đồ của Vân Sơ.”

Tần Khả Dao cúi đầu, không phục nói: “Hắn không phải không có việc gì sao?” Có Phương Vân Kiệt che chở, Lục Vân Sơ có thể xảy ra chuyện gì a!

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nói: “Cho nên, ngươi một chút cũng không thấy áy náy sao?”

Tần Khả Dao cắn chặt răng, tuy rằng trong lòng khó chịu, vẫn cúi đầu, “Ca, em sai rồi, bất quá nếu Thẩm Khiêm đại sư không để chuyện đó trong lòng, thì đừng nói ra là tốt nhất, anh đâu cần nhất thiết phải huỷ hoại tiền đồ của Tần Phàm chứ?”
“Chuyện hắn làm là đúng sao? Lấy bản thiết kế của người khác, còn vừa ăn cướp vừa la làng, một lần chưa tính, khổ chủ còn không nói gì, hắn cư nhiên lại lấy chuyện cũ năm xưa ra nói, còn chẳng biết xấu hổ chơi trò ác nhân cáo trạng trước.” Tần Duệ tức giận.

Tần Khả Dao nhìn Tần Duệ, nói: “Ca, anh họ Tần Phàm cũng chỉ là nhất thời hồ đồ.”

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đi ra ngoài, ta không muốn cùng ngươi nói chuyện.”

..........