Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 5 - Chương 4: Giá họa




Trong thi đấu, mỗi người ở trên đầu mỗi cơ giáp lắp đặt một cái tín hiệu khí. Khi tín hiệu khí bị phá hủy, đã nói lên hắn đã rời khỏi trận đấu, mà người phá hủy tín hiệu khí tất nhiên sẽ được một điểm thưởng.

Phương Minh Nguy chỉ huy mấy ngàn cơ giáp đường dài tập kích, mục đích chính là đem đối phương vây khốn. Một khi lâm vào bầy cơ giáp vầy quanh, như vậy vô luận cá nhân có nhiều bân lãnh tới đâu, đều chỉ có đường chết.

Nếu để cho ngàn cơ giáp đồng thời phát ra năng lượng pháo, coi như là Vương Tự Cường ngồi ở trong cơ giáp tiêu chuẩn ngang nhau, cũng không có lực xoay chuyển trời đất.

Ở trong cuộc thi đấu này, coi như là Phương Minh Nguy hạ lệnh giết mười hai người này, cũng có thể lấy được hiệu quả tương tự, nhưng sau khi suy xét, Phương Minh Nguy vẫn quyết định cho những người này một cơ hội.

Nếu thật sự nã pháo, trên ngàn năng lượng pháo cùng đánh xuống, những người này nhất định là tro cũng không còn một miếng.

Tuy nói có Hoa gia làm chỗ dựa, hắn đã không sợ những quốc gia cấp hai kia trả thù. Nhưng mà không phải vạn bất đắc dĩ, hắn vẫn không muốn làm quá tuyệt tình. Dù sao, ở sau lưng của hắn, còn có quốc gia cấp hai liên minh địa cầu kia.

Một pháo không phát, Phương Minh Nguy đã lấy được 12 điểm. Kế tiếp, hắn chỉ huy đại quân nhìn như lộn xộn đi vội ở trong sân thi đấu.

Thật ra, sau khi có địa đồ, tình huống của mỗi cơ giáp ở đây hắn đều biết rất rõ ràng. Mấy ngàn cơ giáp nhìn như chạy loạn không có chương pháp gì, nhưng mà thường thường có thể vào thời điểm quyết định đem một cỗ thế lực nào đó vây kín lại.

Sau khi có nhiều cơ giáp như vậy, Phương Minh Nguy không hề e ngại một hoặc là mười cơ giáp, Chỉ là, nếu để cho bọn họ hình thành hơn mười hoặc là trên trăm mà nói. Như vậy đối với Phương Minh Nguy mà nói, vẫn có nguy hiểm nhật định. Cho nên Phương Minh Nguy đem mục tiêu tập trung những đoàn đội liên minh nhỏ kia.

Trên trăm kín Vuông cũng không phải là một nơi nhỏ. Mấy ngàn cơ giáp tuy nhiều, nhưng vẫn không cách nào triệt để khống chế. Cũng may có tấm thè trong tay hỗ trợ, Phương Minh Nguy trong ngắn ngủi mấy giờ, cũng đã thu được chiến quả to lớn.

3.650 điểm, đã có 3.650 cơ giáp thối lui ra khỏi chiến trưởng. Chúng tuyệt đại đã số là ở dưới lực lượng tuyệt đối áp chế tự động hạ vũ khí. Nhưng đến cuối cùng, Phương Minh Nguy vẫn bị bức bách động võ.

Người có thể đến nơi đây cũng không phải ngu ngốc, mấy ngàn cơ giáp chạy qua lại cũng không thể giấu diếm được tất cả mọi người. Sau khi những tinh anh các quốc gia lục tục tiến đến bị Phương Minh Nguy đánh cho trở tay không kịp, bọn họ rốt cuộc tạm thời liên hợp lại.

Phương Minh Nguy một lần hành động cuối cùng cùng đã gặp phải một khối xương khó gặm.

Một tổ chức tự phát hơn năm trăm cơ giáp đã hình thành, bắt đầu cùng mấy ngàn đại quân của Phương Minh Nguy đối kháng. Một ngàn cơ giáp khi đối mặt hơn mười cơ giáp, có thể làm được bất chiến mà khuất người. Nhưng mà khi gặp được thế lực chênh lệch cũng không phải quá lớn, vậy cũng phải ra tay thật sự mới được.

Cũng may Phương Minh Nguy phản ứng cực nhanh, lập tức buông tha đuổi giết đối với vài tiểu đội khác. Triệu tập nhân mã nhanh chóng tiếp viện, đem hơn năm trăm cơ giáp này triệt để đánh. nổ.

Nhưng mà, chiến đấu mãnh liệt cũng đã có thương vong nhất định.

Khi năm trăm cơ giáp này mất đi sức chiến đấu, Phương Minh Nguy biết, tối thiểu có một phần ba nhân sộ rốt cuộc không đứng dậy nồi. Bởi vì, hắn đã thu thập đến hơn một trăm linh hồn.

Hắn có thể khẳng định người có thể tiến vào sân thi đấu, tối thiểu đều có năng lực trên cấp mười. Dù sao cũng là một quốc gia, coi như là dù không đông, cũng không khả năng phái một số chốt thí cấp năm đến dự thi.

Cho nên hắn hấp thu một đám linh hồn này chất lượng rất cao, mặc dù so với linh hồn cấp mười lăm trong hồng vân thì còn kém rất nhiều, nhưng mà ở trong đầu hắn, cũng coi như là tinh phẩm khó được.

Chỉ là, sau khi trải qua trận chiến đấu này, cơ giáp dưới tay Phương Minh Nguy cũng hao tổn hơn ba trăm. Dưới tình huống có số lượng cơ giáp cùng hỏa lực tuyệt đối, vậy mà vẫn hao tổn hơn ba trăm, bởi vậy có thể thấy được, những người này đều là một số tinh anh chân chính cũng không có thật giả lẫn lộn.

Dưới loại tình huống này, một khi cơ giáp xuất hiện hao tổn, cũng không khả năng tiến hành duy tu. Phương Minh Nguy ra lệnh một tiếng, những truyền cảm khí trên đài điều khiển của cơ giáp bị hao tổn kia đồng loạt tự nổ, linh hồn trong đó liền bay đi ra.

Phương Minh Nguy tiến lên lượn một vòng, đem những linh hồn này đều thu nhập vào trong đầu, chỉ cần trở về đổi cho những linh hồn này một cái truyền cảm khí, thì có thể một lần nữa sử dụng.

Trong lúc Phương Minh Nguy đang tính toán bước kế tiếp, đột nhiên trên màn hình xuất hiện vô số điểm sáng trắng. Hắn kéo gần lại khoảng cách xem xét, thì trên bân đồ đã nhiều hơn hai nghìn cơ giáp.

Khóe miệng xuất hiện nụ cười như đã tính trước. Xem ra, thiên tài của Tân Khoa cộng hòa kia rốt cuộc đã vào sân.

Phương Minh Nguy quyết đinh thật nhạnh,-hạ lệnh đối với tất cả linh hồn, để cho chúng từng nhóm bỏ chạy, đem trọn đội ngũ xé lẻ ra, không tiếng động lui về trong rừng rậm.

Tuy cơ giáp của Phương Minh''Nguy tạm thời rút lui, nhưng mà rung động của hắn tạo thành lại chỉ mới bắt đầu. Trải qua một số lượt hung mãnh chém giết, tất cả cơ giáp thủ cũng biết, ở trong cuộc tranh tài này, có một quái vật vô cùng cực đại, có thể đồng thời điều khiển hơn một ngàn cơ giáp.

Tất cả mọi người hiểu rằng, nếu để cho quái vật này tiếp tục tàn sát bừa bãi xuống, như vậy tất cả mọi người không cách nào tránh được hắn đuổi giết.

Trong lúc bất tri bất giác, tất cả cơ giáp đều chậm rãi hội tụ tại cùng một chỗ, mọi người tuy đến từ các nơi khác nhau, nhưng đều vì cùng một mục đích mà đến. Trong trường hợp bình thường, bọn họ là tuyệt đối sẽ không thể như thế.

Nhưng mà tại thời khắc này, bọn họ lại rất ăn ý đứng ở cùng một chỗ, bởi vì bọn họ hiểu rằng, nếu như không đồng tâm hiệp lực đánh ké địch mạnh mẽ trước mặt này, như vậy bọn họ cũng không cần suy nghĩ đến đệ nhất danh nữa.

“Oanh... Oanh... Oanh...”

Thiên tài Tân Khoa cộng hòa thao túng hai nghìn cơ giáp, thanh thế mênh mông cuồn cuộn đạp bước tiến độ chỉnh tề tiến về phía trước.

Trong lòng của hắn tràn đầy tự tin, tuy cao thủ tinh thần hệ có thể đồng thời thao túng nhiều cơ giáp tại quốc gia cấp ba, cấp bốn nhìn cũng đã quen mắt. Nhưng mà ở trong quốc gia cấp hai, vẫn có rất ít người có thể làm được. Hơn nữa làm như hắn, có thể một mình thao túng hai nghìn cơ giáp, lại càng là phượng mao lân giác, trong ti người không có một.

Tuy nói thông qua tình báo quốc gia cho hắn biết, ở liên minh địa cầu, cũng có một thiên tài cùng loại với hắn có thể thao túng một ngàn cơ giáp. Nhưng mà, hắn thao túng cực hạn lại là hai nghìn đài, cho nên, hắn có tuyệt đối tin tướng, có thể đem đệ nhất danh, lần này mang về tổ quốc mình.

Nhưng mà, khiến cho hắn cảm thấy vạn phần kinh ngạc là, khi quân đội của hắn đi về phía trước mười dặm, vẫn không có từng gặp bất luận một cơ giáp nào. Tuy tang thương đầy đất cho hắn biết, ở đầy khẳng định đã xảy ra vô số lần giao phong thảm thiết, nhưng mà một người sống sót cũng nhìn không thấy, vậy có chút kỳ quái.

Chẳng lẽ những cơ giáp thủ này đều đã chết sạch, bọn họ vừa đến mà đã bắt đầu tự giết lẫn nhau, không lưu một ít đường lui sao?

Mang theo hoài nghi thật sâu, hắn tiếp tục thao túng cơ giáp tiến về phía trước. Chí là, khi cớ giáp bay qua một bãi đất, sau khi thấy được cảnh tượng trước mắt bắn rốt cuộc hiểu rõ, vì sao trên đường đi lại không có trông thấy một cơ giáp nào.

Ở trước mặt hắn, dày đặc đứng mấy ngàn cơ giáp, nhìn số người, không có tám ngàn, thì cũng có bảy ngàn tám.

Hắn tròng mắt đột nhiên lồi ra, đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ những người này lại đoàn kết lại sao? Miệng có chút mở rộng, đại não của hắn trong nháy mắt có chút muốn đoản mạch.

Hắn lấy số ngẫu nhiên cũng không tốt, đã là một trong những người thi đấu tiến vào sân trễ nhất. Nhưng mà, trước đó một khắc, hắn vẫn là tràn đầy tin tướng, nhưng mà hiện tại, lòng tự tin của hắn đã sớm chạy đầu mất rồi.

Trong mấy ngàn cơ giáp ở trước mặt hắn, có toàn thân rách nát, có hoàn hảo vô khuyết, chỉ là có một chút giống nhau, trong mắt của họ đều lộ ra một loại hào quang hung lệ.

“Đánh, hắn, trong tay hắn có mấy ngàn điểm, đánh, ngã hắn, chính là ta...”

Một thanh âm bị tráng từ trong miệng một cơ giáp phát ra, cái cơ giáp thủ hình này ngẩng đầu hướng về phía đội ngũ hai nghìn cơ giáp mà xông ra ngoài.

Ầm một tiếng vang thật lớn, tại vô số năng lượng pháo bắn tới, thú hình cơ giáp không biết tự lượng sức mình này hóa thành một đoàn khói xanh, biến mất không thấy.

Nhưng mà, một tiếng nổ này phảng phất nhen nhóm một thùng thuốc súng cực lởn. Sau một khắc, những cơ giáp nguyên bản còn có chút lường lự kia như là được tiêm vào thuốc kích thích vậy, nguyên một đám phấn đấu quên minh xông lên.

Tất cả mọi người trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, trên người hắn đã có mấy ngàn điểm, nếu như ta giết hắn, như vậy những điểm kia chính là của ta.

Một khi có mấy ngàn điểm này, như vậy cũng không cần phải tiến hành đấu nữa, chỉ cần tìm một chỗ bí ẩn trốn đi, ba ngày sau ta chính là quán quan.

Người trong này không có ngu ngốc, cho nên đạo lý này rất nhanh đã có người nghĩ thông suốt, hơn nữa bọn họ cũng đều đỏ mắt ùa lên. Người nào cũng biết, muốn ở trong ba ngày đạt được mấy ngàn điểm, có thể nói là không có khả năng. Có lẽ, đây là cơ hội tốt nhất để mình một bước lên trời.

Thiên tài Tân Khoa bị tràng cảnh trước mắt khiếp sợ không hiểu, trong cảm ứng khí của hắn không ngừng truyền đến các loại tiếng hô cái gì “ta muốn điểm”, nhưng hắn vẫn không rõ đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Tuy hắn có hai nghìn cơ giáp không sai, nhưng mà hai nghìn này đều là hắn một minh thao túng, nói cách, khác, những cơ giáp này chỉ có thể coi là một điểm. Hơn nữa trước khi bản thân cơ giáp của hắn không có bị phá hủy, thì điểm này cũng không có mất đi.

Đã như vậy, những người kia trong miệng hô lớn mấy ngàn điểm là có ý gì? Chẳng lẽ bọn này ngu ngốc đem tất cả cơ giáp đều coi như là điểm sao?

Hắn sắc mặt lộ vẻ sầu thâm, mặc dù đang liệu mạng cao giọng giải thích, nhưng mà giờ này khắc này, căn bản là không có người nghe hắn nói.

Hắn muốn thao túng cơ giáp lui lại, nhưng mà hắn bị ai phát hiện, một người khống chế tất cả cơ giáp mặc dù trên uy lực là cường đại không gì sánh kịp, nhưng về tính linh hoạt lại thua một bậc.

Rất nhanh, hai nghìn cơ giáp của hắn đã lâm vào trong vầy công của vô số cơ giáp thủ đã điên cuồng, hơn nữa không còn có bất luận đường ra

gì.