Tinh Thần Châu

Chương 1090: Đại hôn chi thương (6)




Thanh âm vừa dứt, cả tòa Tiên Cung nguy nga đồ sộ, hốt nhiên bộc phát ra kim quang nộ xạ vấn thiên, trên không trung lan tỏa ra tầng tầng sóng lãng, cuồn cuộn bay về bốn phương tám hướng phía cuối chân trời. Khí thế chấn thiên hám địa như vậy, làm cho người ta cảm giác như Kim Thái đang muốn xé rách màn trời bình thường.
 
Nguyên bản chưởng môn các phái đứng ở bên ngoài Tiên Cung quan sát náo nhiệt, đều nhất tề hoảng hốt, uy lực bá đạo bỗng dưng bùng nổ ra trước mắt, muốn tránh cũng không còn kịp, cơ hồ tất cả đều liều mạng phát chưởng ra, ngăn cản tầng tầng sóng xung kích ùa đến.
 
"Oanh oanh oanh..." Bốn phía xung quanh Tiên Cung nổ vang, xen lẫn theo vô số thanh âm kêu rên thảm thống.
 
Vạn Bác Thanh râu tóc dựng đứng lên, đang dùng cương khí hộ thân, mạnh mẽ bảo vệ Vạn Linh ngạnh kháng cùng làn sóng xung kích, phía bên cạnh Long Thắng đồng dạng cũng dùng phương pháp này để bảo vệ Long Tiểu Tửu. Hai vị chưởng môn nhân này tu vi cao thâm xem như may mắn, còn những người khác thì không có kết cục tốt như vậy, gần ngàn chưởng môn trong đám người nháy mắt đã bị làn sóng xung kích miều sát, huyết vụ nổ tung thành một đoàn, ngay cả xương cốt cũng đều không thể tìm thấy. Còn những người khác thì hung hăng phún ra một ngụm tiên huyết, chậm rãi rơi xuống bên dưới mặt đất, cũng không hiểu còn sống hay là đã chết!
 
Tiên Đế nổi giận, máu chảy thành sông! Vạn Linh cùng Long Tiểu Tửu thân hình run như cầy sấy, hai người thoáng liếc mắt đánh giá lẫn nhau, nếu không phải có chưởng môn họp lực bảo vệ, hai người sớm đã tiêu vong ngay cả xương cốt đều không tìm thấy rồi. Hai nữ nhân lúc này đã không còn tâm tình xem nữa, cao thủ đứng đầu giao chiến động một chút đều liên lụy tới rất nhiều người, quả thực là vô cùng đáng sợ, căn bản không phải những người có tu vi nông cạn như hai nàng có thể đứng gần quan sát náo nhiệt!
 
Nhưng đối với những người có tu vi như Vạn Bác Thánh mà nói, cơ hội ngàn năm một thuở lần này làm sao có thể dễ dàng bỏ qua. Có lẽ hôm nay quan sát đối chiến xong, ngày mai về nghiền ngẫm lập tức có thể đột phá tu vi, hiển nhiên là vẫn muốn chạy đến quan sát náo nhiệt!
 
Phía bên kia, Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng thất điên bát đảo, cả người và Kim Quang Tán đều bay ngược ra phía sau thêm mấy chục thước mới dừng lại, may mắn là Thanh Nương có tu vi Tiên Đế sơ kỳ chống đỡ, nếu không hắn chỉ sợ không chết thì cũng phải trọng thương.
 
Kim quang trùng thiên, nhanh chóng lùi về bao trùm lấy Tiên Cung, chỉ thấy tòa Tiên Cung khổng lồ, giống như trong nháy mắt bị một chiếc bát lưu ly chụp xuống. Khí thế vừa lui về, Dược Thiên Sầu liền khẩn cấp muốn đến gần quan sát, nếu không bằng vào tu vi của hắn căn bản là vô pháp nhìn thấy rõ ràng từ xa, nhưng Thanh Nương lại từ chối, nói rằng không muốn hai người đi phưu lưu mạo hiếm như vậy... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Những người đứng bên trong Tiên Cung thật ra đều không tổn thương cái gì, chỉ cảm giác tòa Tiên Cung và Kim Thái cùng gắn kết thành một khối mà thôi. Khắp mọi nơi đều tràn ngập chân khí uy nghiêm lầm lẫm của Kim Thái, mỗi cái giơ chân nhấc tay đều khiến cho Tiên Cung phải chao đảo, tựa hồ như có khả năng quyết định sinh tử của bất cứ người nào đang đứng trong này.
 
Giờ khắc này, những người đứng bên trong Tiên Cung rốt cuộc đã khắc sâu lý giải, lời nói hùng hồn lúc trước của Kim Thái, quả nhiên là đúng như hắn nói...Tiên Cung này là thế giới của ta, trong thế giới của ta, những kẻ cuồng đồ to gan đều phải đền tội!
 
Vong Tình đứng trên đỉnh Tiên Cung vẫn mang theo bộ dáng thờ ơ, những biến cố phát sinh trước mắt, căn bản là không thể nào khiến cho hắn mở hai mắt ra.
 
Minh Hoàng Bạch Khải đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn Kim Thái đang phiêu phù
 
Ừên không trung, hai mắt lóe ra tinh quang, sau đó lại quẳng ném về phương hướng của Tất Trường Xuân...
 
Đám người xung quanh tuy trong lòng cảm nhận được cỗ lực lượng uy áp khủng bố của Kim Thái, nhưng lại không biết rằng Tất Trường Xuân cả thể xác lẫn tinh thần đều phải hóng chịu cỗ lực lượng uy áp vô cùng vô tận, dưới uy áp cường hãn, hắn cơ hồ là không thể nhích động chân tay, chỉ gian nan vận khởi một thân tu vi lên ngạnh kháng.
 
Kim Thái ung dung khoát tay áo, quảng trường hoàng kim bị trận chiến lúc trước phá hủy hỗn loạn thành một đoàn, nhưng lúc này trông đã rực rỡ hẳn lên, lại khôi phục nguyên dạng như thường ngày. Theo sau, hắn vươn tay huy trảo ra, ở dưới trọng áp dày vò Tất Trường Xuân nhất thời không chịu nổi, "phốc" một tiếng phun ra một đoàn tiên huyết, cả người như lưu tinh bị Kim Thái huy trảo hút về phía này, căn bản là không còn năng lực chống cự.
 
"Cuồng đồ lớn mật! Dám khinh nhờn bản tôn, ngươi đã biết tội của ngươi hay chưa?" Thanh âm uy nghi của Kim Thái cuồn cuộn ở trong đất trời.
 
Tất Trường Xuân toàn thân nặng nề giống như một tòa sơn thiết, chậm rãi ngẩng đầu lên, gian nan nói: "Hoang đường!"
 
"lớn mật! Dưới pháp giá bản tôn, còn không mau quỳ xuống đáp lời!" Kim Thái phất tay về phía trước, thân hình của Tất Trường Xuân liền rơi xuống bên dưới mặt đất, tạo thành một tiếng nổ rung trời, cả tòa Tiên Cung đều chao đảo lắc lư, Tất Trường Xuân hai chân lún sâu xuống dưới mặt đất, lại phun ra một ngụm tiên huyết, nhưng thà chết vẫn ngạnh kháng không chịu quỳ gối.
 
Chúng nhân bốn phía xung quanh chứng kiến cảnh tượng này thì không khỏi âm thầm kinh hãi, Tiên Đế quả nhiên là cường hãn, khi tức giận lên, Tất Trường Xuân lúc trước nhìn như khủng bố, mà giờ khắc này căn bản lại không có lực hoàn thủ, sở dĩ chậm chạp không giết hắn...Chúng nhân xem như đã nhìn ra, Kim Thái hiển nhiên là đang muốn vãn hồi lại thể diện lúc trước bị người này tổn thương.
 
Lúc này Kim Thái mang theo diễn cảm ăn trên ngồi trước, coi rẻ chúng sinh, hờ hững nói: "Không phải ngươi có khả năng mượn dùng oai lực của đất trời đối kháng với bản tôn sao? Ở trong thế giới của ta, đừng hòng muốn khai thông lực lượng trong đất trời, còn không mau quỳ xuống tạ tội, bản tôn cao hứng, sẽ ban thưởng cho ngươi một cái chết thống khoái!"
 
Sau khi thuyết phục một hồi, rốt cuộc Thanh Nương mới đồng ý tới gần đề quan sát, Dược Thiên Sầu vừa chứng kiến cảnh tượng này, đang muốn phóng xuất ra Tử Hỏa, thì đã thấy quang ảnh âm Dương Ngư theo trong nội thể của Tất Trường Xuân bừng lên, làm cho hắn không khỏi ngẩn ra!
 
"Chỉ dựa vào ngươi còn chưa thể quyết định nổi sinh tử của lão phu!" Tất Trường Xuân hừ lạnh một tiếng, âm Dương Ngư bơi xung quanh người chậm rãi nâng hắn lên, hai chân hãm sâu dưới mặt đất cũng rút ra, hướng không trung lao vút đi.
 
Kim Thái sắc mặt khẽ biến, rốt cuộc cũng không còn tâm tư bày ra tác phong đế vương đáng kinh tởm, rất nhanh đã nâng tay ngưng tụ ra một chiếc kim thủ khổng lồ, không chút chần chừ hung hăng trảo tới.
 
Đúng lúc này, âm Dương Ngư đột nhiên hóa thành Thái Cực hình đồ, đem Tất Trường Xuân bao vây xung quanh. Trào thủ hoàng kim vẫn kích sát tới, có vẻ như là hận không thể trực tiếp bóp nát Tất Trường Xuân ra thành từng mảnh vụn...
 
"Nhất động phân âm dương, như phong tự bế, bất động càn khôn!" Thanh âm ung dung ngâm xướng của Tất Trường Xuân quanh quẩn ở trong đất trời.
 
m Dương Thái Cực hình đồ lúc này hồn nhiên xoay tròn xung quanh thân mình của Tất Trường Xuân, khiến cho trảo thủ hoàng kim vô pháp xâm nhấp. Dưới tình huống bất đắc dĩ, trảo thủ hoàng kim liền hóa thành quyền đầu, nhắm thẳng vào Thái
 
Cực hình đồ mà hung hăng loạn đả...
 
"Oanh.., oanh..." Thanh âm chấn hám liên tục vang vọng lên giữa không trung, nhìn động tĩnh kinh người như thế, nhưng căn bản là không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Tất Trường Xuân.
 
Công kích thêm chốc lát, khiến cho Kim Thái có chút nổi giận lôi đình, bất kể hắn ra tay như thế nào, đều vô pháp phá hủy được Thái Cực hình đồ. Dưới cơn giận dữ, Kim Thái đích thân nhào tới, quyền đấm chân đá chưởng khảm chỉ trảo, còn thiếu điều nhào tới dùng răn cắn mà thôi...
 
Minh Hoàng Bạch Khải đứng trước cửa sổ, nhãn tinh nhìn về phía Tất Trường Xuân đã ngưng trọng hẳn lên, hắn biết rõ lực lượng của Kim Thái cường hãn đến mức nào, so sánh với chính mình còn muốn mạnh hơn vài phần. Nhưng không nghĩ tới, hết thảy chiêu thức đều bị Tất Trường Xuân thoải mái hóa giải như thế, trực giác nói cho hắn biết, âm dương đồ hình kia có thể là một món bảo bối gì đó...
 
Tất cả chúng nhân đều kinh ngạc, khi nhìn thấy Tất Trường Xuân đứng nguyên hứng đòn, nhãn tình ngắm nhìn âm dương đồ hình dần dần cũng trở nên nóng bỏng, đang nghiền ngẫm xem rốt cuộc nó là cái bảo vật xa xưa gì, cư nhiên có khả năng ngạnh kháng lại công kích dày đặc của Tiên Đế mà không chút sứt mẻ gì, không thể nghi ngở đây chính là một món pháp bảo phòng ngự cực phẩm ah! Nếu như rơi vào tay mình thì...
 
"Kim Thái! Trận chiến hôm nay sẽ dừng ở đây, ngày khác lão phu đến, tất sẽ phá giải được kim quang thế giới này của ngươi!" Bỗng nhiên Tất Trường Xuân quát lạnh một tiếng, bản thân hắn cũng không có năng lực làm gì nổi đối phương, dù sao mục đích biến hôn lễ của Kim Thái thành tang lễ cũng đã hoàn thành, tiếp tục dây dưa thêm xuống cũng chẳng còn ý nghĩa gì, cho nên khu sử ra Thái Cực hình đồ muốn rời khỏi nơi này.
 
"Bước vào trong thế giới của ta còn muốn chạy ư? Không đơn giản như vậy đâu!" Kim Thái thần tình dữ tợn, lắc mình chắn trước Thái Cực hình đồ của Tất Trường Xuân.
 
"Thế giới của ngươi thì đã làm sao?" Tất Trường Xuân diễn cảm lạnh nhạt nói: "Hay là lực phá hoại của ngươi còn mạnh hơn Chư Thiên Kết Giới sao? Lão phu cước đạp âm dương, tạo hóa thiên vạn, bất động càn khôn, ngươi có năng lực gây khó dễ được cho ta sao? Lão phu muốn rời đi, ai có thể ngăn cản!"
 
"Khẩu khí thật lớn!" Kim Thái cười lạnh, vung tay lên, năm ngón tay chộp xuống dưới mặt đất, chỉ thấy tòa Tiên Cung đang phiêu phù giữa không trung, bỗng nhiên lắc lư dữ dội. Bất thình lình, một chiếc hoàng kim đại bổng xé đất lao ra, trực tiếp rơi vào trong lòng bàn tay của Tiên Đế Kim Thái.
 
Tất Trường Xuân trông thấy chiếc bổng nằm trong tay đối phương tản mát ra kim quang huyền ảo, đôi con ngươi trong mắt cấp tốc co rút lại, khẽ gật đầu nói: "Xem ra đây chính là binh khí bảo bối của ngươi rồi."
 
Kim Thái cơ hồ là không nói hai lời, vung bổng hoành ra, lấy xu thế lôi đình đánh tới. Nhưng kết quả vẫn không khác lúc trước bao nhiêu, mỗi khi đánh gần trúng đối phương, thì luôn bị trượt ra ngoài, coi như đánh trúng vào Thái Cực hình đồ, thì lực lượng phản phệ càng cường đại hơn, điều này khiến cho bản thân hắn không sao tưởng tượng nổi.
 
Đến lúc này, hắn mới hiều ra, cái hình đồ âm dương kia, đích xác là không thể cậy mạnh phá hủy. Mắt thấy trong lúc nhất thời không nghĩ ra biện pháp ngăn cản đối phương bỏ trốn, dưới tình huống cấp bách đành phải quay đầu nhìn lên tầng lầu, trong Tiên Cung, cắn răng quát: "Bạch Khải! Nếu hôm nay không diệt trừ được gã cuồng đồ này, ngày khắc ta cùng ngươi đều sẽ có hậu hoạn khôn lường, ngươi còn muốn đứng xem náo nhiệt tới khi nào nữa đây?"