Tình Yêu À, Để Sau Nhé!

Chương 5




“T thích cu.”

Vn ánh mt lnh lùng:”Vì sao? lý do?.”


Chiếc Taxi đổ tại một họp đêm lớn, ánh đèn xanh, đỏ, tím rọi xuống mặt đường trông khá bắt mắt. Một thiếu nữ ăn vận nhã nhặn nhẹ nhàng vẫy vẫy tay về phía này.

Ni Ni cười hớn hở, chỉ tay về phía thiếu nữ hỏi: “Thinh Thinh, kia có phải Mai Hương không nhỉ?”

“Uk, maybe you right.”

Thiếu nữ ấy vẫn không thôi nhìn về phía này, rồi sải bước uyển chuyển tiến đến.

“Này không nhận ra tớ à?”

“Cậu là Mai Hương?”-Ni Ni vừa nói vừa nhìn đối phương với ánh mắt chờ đợi.

Nghe thế cô nàng mừng rỡ nắm chặt tay Ni Ni như tìm lại được một tri kỉ đã thất lạc lâu năm, sau đó thân thiện quay sang ôm lấy Thinh Thinh bảo:

“Thinh Thinh dạo này bồ xuất chúng quá, xém nữa là tớ không nhận ra nữa ấy.”

Thinh Thinh ngượng ngùng, mặt đỏ bừng trước sự thân thiện quá độ của cô bạn, e thẹn đáp: “Cậu vẫn như trước, cứ thích đùa, hyhy”

Ni Ni lại háo hức hùa thêm:”Thinh Thinh nhà tớ dưới sự quản giáo chặt chẽ của tớ nên giờ mới trở nên xinh đẹp, thục nữ thế này ấy chứ. hahaha.”

Ặc.>”< Ni Ni đáng ghét, ý cậu nói trước giờ tớ không thục nữ à, thế là cô nàng Ni Ni liền nhận ngay một cú nhéo đau điếng:” Ý gì đấy?”

Lúc này, Mai Hương không kìm nỗi cười tủm tỉm:” Thôi nào, chúng mình vào nhé, các cậu ấy đang đợi hai bồ đó.”

Quả thật vậy, vừa bước vào phòng đã thoáng nghe những tiếng xì xầm to nhỏ.

Chốt cửa vừa mở, mọi ánh mắt tò mò quay sang rồi bỗng im bặt. Trên mặt Ni Ni lại thấp thoáng đâu đó một nụ cười thỏa mãn khi thấy đôi mắt hoài nghi của mọi người ”Cô ấy có thật là Liêu Tâm Thinh?”.

Trước không khí im lặng bất thường, Hà Vĩ Phong bất giác cũng quay lại, nhưng đôi mắt ấy vẫn không có gì khác lạ, dường như đó chỉ là một lẽ đương nhiên, một điều rất đỗi tầm thường.

Thinh Thinh đưa mắt đảo quanh phòng.

Mi người vn không có gì thay đi. Tiêu Linh vn xinh đp, kiu dim như trước…Thế H Yên đâu nh? Chc my cái hp đêm này không đ thu hút s chú ý ca cô ta, vy Hà Vĩ Phong…Hà Vĩ Phong đến đây đ làm gì??? Chng phi hn nên sánh vai vi cô ta sao?

Hắn vẫn thế, vẫn cái im lặng đó, vẫn lạnh lùng và cao ngạo.

Nhưng ánh mắt đó giờ đây đã không còn mang cho cô ấm áp và yên bình nữa.

Đã quá nhiều chuyện đã xảy ra,quá nhiều đau thương…

Nghĩ thế, lòng cô lại không ngừng dậy lên từng đợt sóng dữ dội.

Đúng như cái tên Vĩ Phong, hắn đến bên cô nhẹ nhàng như làn gió, cũng vụt bay nhẹ nhàng nhưng lại để lại nhiều dư âm.

Cô còn nh ngày hôm y………….

Ngày mà cô đã ly hết can đm và dũng khí đ bày t vi hn.


Đôi tay run run giơ cao hp chocolate trước mt ai kia, mt nhm nghin:

“T thích cu.”

Hn nhìn cô, ánh mt lnh lùng, sc bén:”Vì sao? Lý do?”

Haizz…Hi y tui tr bng bt tht không biết xu h là gì.

Gi nghĩ li tht mun xuyên không tát cho bn thân my bt tay đ nhìn rõ con người này, con người đã khiến cô t trên cao thiên đàng rơi xung đa ngc, con người đã phá v trái tim nh bé, mng manh ca cô ngày nào.

Thinh Thinh bi ri nhìn đi phương, hít th tht sâu ly hết dũng khí bc bch: “Vì..Vì..cu rt m áp và an toàn.”

Nghe thế, ai đó bng nhếch mép “h..m” mt tiếng ri tiến sát li gn, hai khuôn mt ch cách nhau mi 10cm khiến tim cô lon nhp, hai má đ bng c lên, theo phn x lùi v phía sau áp vào tường.

Trái tim cô đp mi lúc mt mnh hơn, gi đây nó như đang mun n tung ra.

Chính t giây phút đó trái tim Thinh Thinh đã không còn nghe li ch nó na, nó đã theo hn mt ri.

Hn li cười, mt n cười nht nho bo:” Được thôi, tôi chp nhn câu tr li đó ca cu.”

Nhưng hn đâu biết ch câu đy ca hn thôi cũng làm cô vui đến thế nào, tht cht cô không biết hn “chp nhn” điu gì, ch biết là hn đã chp nhn…như thế là cô vui lm ri.

Cũng đúng, trong tình trng như thế cô đâu còn đ bình tĩnh đ hiu hn nói nhng gì,….


Mt chui ngày hnh phúc lng l trôi qua, hng ngày hai người đu cùng chung đôi trên chiếc xe đp ti tàn mà hn vn thường ch cô đi hc, nhng ngày mưa hn đã đến bên cô du dàng đ xóa đi cái lnh lo, but giá, nhng dòng tin nhn p biết bao yêu thương ngày nào,…nhng thy c như va mi đây thôi mà sao gi bng tr nên quá xa vi…


Tt c, tt c như mt trang nht kí ln lượt ln lượt hin ra trước mt ri bng phai nhòa, m dn, m dn…

Thế đy, thế là mi chuyn đã xy ra như mt l đương nhiên.

Ba tháng, khong thi gian đy nói ngn không ngn, nói dài không dài mà biết bao chuyn đã p đến.