Toàn Diện Tối Cao Hệ Thống

Chương 2: Trùng Sinh




Trong không gian loạn lưu, đây là nơi giao thoa giữa các thế giới, bất kì tu luyện giả nào đi vào, đều vì mục đích tìm kiếm được lực lượng lớn mạnh giúp đột phá bình cảnh, hoặc là xuyên qua các thế giới, nhưng không phải bất kì kẻ nào có thể đi vào được, phải là cường giả tối đỉnh bên trong cường giả mới có thể đi vào, nếu không cho dù chưa chân chính tiến đến, chỉ vừa tiếp nhận pháp tắc nơi đây đã triệt để bỏ mình.

Mà hiện tại, nếu nhìn lại trong hư không, có một đạo thân ảnh nhỏ nhoi đang trôi nổi giữa dòng hư không, nếu bất kì tu luyện giả nào đi qua đây, đều có thể phát hiện đây là một phàm nhân, chưa từng hấp thu linh khí thiên địa. Chắc chắn bất kì kẻ nào nhìn thấy cũng triệt để hoảng sợ, bởi vì bọn hắn trôi nổi trong không gian loạn lưu đều phải cẩn thận từng ly từng tí, nếu không cẩn thận dù là không làm bất cứ việc gì đều phải bỏ mình, mà bây giờ một cái phàm nhân trôi nổi trong đó lại có thể sống sót lâu như vậy.

Mà lúc này, từ phía xa một đạo quang mang tiến đến như tia lửa điện, xuyên qua hư không xuất hiện trong chớp mắt ngay tại thân thể phàm nhân kia, dường như đang dò xét tấm này thân thể. Tiến đến không phải là nhân loại, mà là một tia quang cầu, mà cái kia phàm nhân, cũng chính là tái nhợt nam tử xuất hiện trên Trái Đất, một lúc lâu sau, quang cầu đột nhiên phát ra thanh âm:

" Phàm nhân, không thể nào, vị diện cấp độ này không thể nào tồn tại phàm nhân, thậm chí vị diện cấp thấp hơn cũng không thể, chớ nói chi là trong không gian loạn lưu, để ta xem một chút, rốt cuộc là tại sao? "

Nói xong, quang cầu lập tức chui vào trong cơ thể tái nhợt nam tử, vài giây sau, quang cầu phát ra thanh âm:

" Ồ, một cái nho nhỏ hành tinh khi bị phá huỷ lại có thể tạo bức xạ giao thoa giữa các thế giới, thật không ngờ lại có thể xảy ra trường hợp này, tuy là cực kì nhỏ, 1 phần tỷ cũng chưa đến, nhưng mà đúng là có thể xảy ra, thậm chí còn có thể sinh ra đặc thù lực lượng bao bọc kẻ này, khiến hắn tiến nhập vào không gian loạn lưu mà không bị ảnh hưởng, đây thật sự là một cái siêu cấp may mắn gia hỏa "

" Nhưng mà ta nên làm gì với hắn đây, cho dù ta đã tiến đến cảnh giới tối cao, nhưng vì chống lại một đám cặn bã mà bỏ mình, thân ta cũng sắp hoá thành hư vô, mối thù kia còn không trả nổi, chẳng lẽ còn lo cho người khác được. "

" Không, không đúng, chúng ta gặp nhau không phải là tình cờ, mặc dù ta đã chạm đến Đấng Sáng Thế, nhưng nếu so với chân chính Đấng Sáng Thế đã tạo ra toàn bộ hệ thống vũ trụ này, ta còn một đoạn đường xa nữa, mà lần gặp mặt này, lại lúc cả ta và ngươi đều đã trong trạng thái không tồn tại trong vũ trụ nữa, xác suất gặp nhau lại càng khó hơn. "

" Vì thế, lần này không phải là may mắn, mà là hữu duyên, ngươi có thể là người mà ta cần, ngươi có thể là người có thể giúp ta. Ha ha, Tam Thần Cửu Tiên, ta truyền thừa, sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu. "

Quang cầu phát ra tiếng cười ha hả mà nói:

" Người trẻ tuổi, ta tặng ngươi đời này ta tâm đắc nhất đồ vật, có thể khai phá nó đến đâu, đều dựa vào ý chí của ngươi, chỉ hi vọng sau này ngươi trưởng thành lên, có thể trợ giúp ta những cái kia thế lực còn sót lại, thậm chí, là báo thù cho ta "

Thanh âm phát ra đến đây, quang cầu đột nhiên phát sáng gấp trăm lần lúc trước, nhưng không phải bản thân nó phát sáng, mà đã tách thành 2 nửa, 1 nửa là một quả cầu, 1 nửa là 1 đạo quang mang. Quang mang này lập tức chui vào trong cơ thể tái nhợt nam tử, từ từ biến mất trong đó. Lúc này, quả cậu phát ra thanh âm, trong âm thanh có chút buồn vô cớ:

" A, ta đúng là đến bước đường cùng nghĩ quẫn, tiêu diệt bọn hắn đâu phải là đơn giản chuyện tình như vậy. "

" Không, hết thảy đều đã qua rồi, ta không còn tồn tại về thế giới này nữa, thế giới này chuyện, không phải là chuyện của ta, những việc ta đã làm, ta tuyệt sẽ không hối hận. Đúng vậy, ta lựa chọn tin tưởng vào ngươi, người hữu duyên, hi vọng ngươi có thể hoàn thiện ước nguyện cuối cùng của ta "

" Thậm chí, cho dù ngươi không phải là người có thể giúp được ta, nhưng ta và ngươi gặp nhau, đích xác là hữu duyên, cho nên ta sẽ cứu sống ngươi, hi vọng ngươi có thể trưởng thành lên, cho dù không giúp được ta, hãy giúp cho vũ trụ một điểm an lành "

" Đi đi, từ từ trưởng thành lên, trở thành chân chính vô thượng tồn tại, vượt qua tất cả, vượt hết thảy, ta gửi niềm tin vào ngươi, người cuối cùng ta nhìn thấy "

" Thần linh luôn bảo vệ ngươi, không, có lẽ ta nên nói, là ta bảo vệ ngươi "

Nói đến đây, quả cầu từ từ biến mất trong hư vô như chưa từng tồn tại, mà cái kia tái nhợt nam tử, biến thành một đạo quang mang, phi hành thần tốc, xuyên qua vạn giới, triệt để dung nhập vào một thế giới xa xăm.

Vô Lượng Giới, Vô Long Đại Lục, Thiên lịch, năm 1577

Phía Đông Bắc, Tề Tôn Vương Quốc

Trong một căn phòng tại Triệu gia, một thân ảnh đang nằm trên giường, đó là một nam tử 15 16 tuổi, bàn tay trắng toát, khuôn mặt búng sữa, dáng người cao 1m7, gầy gò ốm yếu, đây chân chính là một cái tiểu bạch kiểm, nếu ném ở Trái Đất, tuy không có hàng tá người theo đuổi, nhưng cũng đủ rung động vài thiếu nữ.

Mà lúc này, trên đỉnh đầu thiếu niên, một đạo quang manh không biết từ đâu bay tới, lập tức chui vào đỉnh đầu đang nằm thiếu niên, từ từ biến mất như chưa có gì xảy ra.

Vài tiếng sau đó, gầy gò thiếu niên tỉnh lại, trông hề có điểm gì khác biệt, nhưng nếu bất kì ai thân thuộc với hắn, đều sẽ nhận ra đôi mắt của hắn đã thay đổi lộ ra tinh quang chói loà, mà tinh quang đôi mắt này khiến hắn dường như nổi bật hơn hết thảy nếu ném vào đám người.

Sau một lúc lâu, hắn sờ sờ khắp người, khuôn mặt hiện lên vẻ thẫn thờ, dường như không thể tin vào mắt mình, hắn liên tục sờ soạn khắp người, ngay cả trọng yếu vị trí cũng sờ liên tục, ngay cả đối với kẻ đã trải qua hàng vạn trận huyết chiến cũng không thể tin được vào mắt mình.

Hắn trùng sinh, hơn nữa không phải trùng sinh đơn giản, mà là cộng với xuyên không, sau khi đã sờ hết người, hắn lập tức khôi phục lại bình tĩnh, lẩm bẩm nói:

" Ta trùng sinh, không thể nào, ta thật trùng sinh sao, điều này cũng không khỏi quá phá vỡ nhận thức đi " - Hắn cau mày lại, nhưng lúc này trong não hắn bắt đầu chuyển động với vận tốc chóng mặt, đây là một đoạn trí nhớ, một đoạn trí nhớ của bản tôn thân thể này.

Tiếp nhận xong đoạn trí nhớ này, hắn thẫn thờ còn hơn trước, lộ ra nụ cười khổ nói:

" Triệu Minh Long, cũng chính là tên ta, vì cứu muội muội mà kinh mạch bị phá huỷ, chưa bước vào con đường tu luyện mà mất hết tiền đồ, cho dù cha là tướng quân của Tề Tôn Vương Quốc, mẹ ta là Tam giai sơ cấp Đan sư cũng không thể cứu vãn được, tiền đồ bị huỷ, cho dù gia thế ta có lớn hơn nữa, cũng đồng dạng bị chỉ trích, thậm chí bị trong gia tộc coi thường. "

" Sự mặc cảm ngày càng lớn, cuối cùng sinh ra bệnh tình, quanh năm chỉ biết lủi thủi góc nhà, bệnh tật triền miên, ngày ngày đều phải uống thuốc, ngoài trừ một vài chân chính thân nhân của ta ra, không một ai quan tâm đến ta cả, ngay cả vị kia công chúa mà tiền thân ưa thích? "

Nghĩ đến đoạn này, hắn gãi đầu nói:

" Ai da, mặc dù kiếp trước ta tại trái đất đúng là giết rất nhiều người, ngay cả người vô tội đều bị ta gián tiếp giết hại, nhưng đấy cũng là vì Trái Đất tương lai, đấy là việc tốt mà, thượng đế cũng không khỏi quá trêu ngươi đi "

" Không không, hắn đã cho ta ân tái tạo, ít ra không phải xuống chín tầng địa ngục làm khổ lao, vậy là tốt rồi, ta còn muốn gì nữa "

Nghĩ thông điểm này, hắn lập tức nở nụ cười:

" Tiền thân a tiền thân, mặc dù ngươi vì muội muội ngươi mà mất đi tiền đồ, bị người người ghẻ lạnh, ngươi cảm thấy cô độc, tịch mịch, nhưng không sao, hết thảy đã qua rồi, bây giờ mọi chuyện đã qua rồi, việc của ngươi chính là việc của ta, ngươi hãy yên nghỉ đi, tiền thân a. "

Nói xong hắn vẹo cơ thể muốn đứng lên, chỉ là lúc hắn vặn vẹo một phát, thân thể hắn kêu một tiếng crack như bị dập nát, nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ thống khổ kêu lên, thậm chí không dám cử động thêm nữa mà khóc, nhưng hắn không như vậy, chỉ nghe thấy hắn kêu nhẹ một tiếng mà nói:

" A, mặc dù đã biết toàn thân kinh mạch không khác gì tàn phế đồng dạng, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy, muốn khôi phục lại, không chỉ cố gắng một điểm đây, mặc dù kiếp trước ta tại Trái Đất đã trải qua việc này thống khổ gấp trăm lần, nhưng đó là bởi vì ta biết toàn bộ thông tin trên Trái Đất, mà tại đây, mặc dù đã xem qua một phần trí nhớ, nhưng ta đã biết. thế giới này đúng là chân chính nắm đấm vi tôn "

" Muốn khống chế được toàn bộ tình hình, không có thực lực đúng là không làm được, không giống như kiếp trước, trí tuệ gần như có thể kiểm soát toàn bộ thế giới a "

" Hừm, thật là một thử thách lớn lao đây "

" Ồ... " - Ngay tại lúc hắn đang tập trung suy nghĩ, một thanh âm phát ra khiến hắn kêu lên một tiếng.

Chỉ nghe thanh âm đó nói ra...