Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng

Chương 54: Sau này ngươi phải cưới ta nha




" Cáp —— ——!"

" Bành —— ——!"

Một tiếng quát hung ác và một tiếng trầm đục có thể hóa thành hồi âm trong hố sâu vang lên ở nơi dã ngoại.

Cùng lúc đó, trong một hố sâu, tràn ngập bụi mù. Một bóng người bay ra từ trong bụi mù, sau khi bay mười mấy mét mới ngừng lại được, vững vàng đứng trên mặt đất, có chút chật vật.

Chật vật là tất nhiên.

Bởi vì, chủ nhân của bóng người đang bị truy sát.

Hơn nữa, còn không thể đánh trả.

Ở tình huống này, người công kích mình còn là một người không yếu hơn mình, làm sao Noah có thể không chật vật?

Khi bụi mù tán đi, cảnh tượng trong hố sâu cũng lộ ra.

Ở đó, Mira một tay ngăn ngực, che chắn một bộ phận thân thể mềm mại của mình, nhưng chỉ ngăn được trước ngực mà thôi, một tay thì biến thành một cánh tay Ác Ma dữ tợn, bên trên dâng lên hơi thở hắc ám, thể hiện sự phẫn nộ và thẹn thùng của Mira.

Mà sau lưng Mira, Lisanna ngồi xổm trên mặt đất, thân thể co thành một đoàn, bảo hộ toàn bộ thân thể non nớt của mình, khóe mắt rưng rưng như bị người bắt nạt, khiến trong lòng của Noah dâng lên cảm giác tội ác.

"Đợi...đợi đã!" Nhìn Mira lại muốn xông tới, Noah rất rối loạn, vội hô lên.

"Ngươi...ngươi làm gì vậy? Muốn giết ta sao?"

"Cho nên, ngươi muốn lưu lại di ngôn sao?"

Hai gò má Mira vẫn đỏ bừng, con mắt cũng hơi ướt át, nhưng biểu tình lại rất hung ác, khiến Mira nhìn như bị ủy khuất, làm Noah run lên, ánh mắt vô ý thức lướt qua thân thể mềm mại trong trắng lộ hồng của Mira.

"Ngươi vẫn nhìn?" Mira siết chặt tay đang bảo hộ trước ngực, cực kỳ xấu hổ và giận dữ.

"Ngươi muốn chết sao?!"

"Ta...ta không có ý đó!" Noah vội quay đầu, vừa định nói gì đó, liền nghe Mira nói.

"Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề!" Cắn môi, thanh âm của Mira hơi thấp xuống.

"Ngươi...thấy hết đúng không?"

Thân thể Noah cứng ngắc, trong đầu hiện lên cảnh đẹp mà hắn tuyệt đối không thể nào quên vừa rồi.

Da thịt trắng noãn.

Vòng eo mảnh mai.

Đường cong xinh đẹp.

Thân thể mềm mại non nớt.

Bộ ngực hơi có quy mô vừa phát dục, và một điểm đỏ tươi nho nhỏ khiến người run sợ.

Nhớ tới những điều này, vì chưa từng trải, khuôn mặt của Noah đỏ bừng, ánh mắt cũng hiện lên cảm xúc hỗn loạn, khiến mắt của Mira ngập nước.

"Quả nhiên, ngươi thấy hết rồi!"

"Không...đợi đã nào...!" Noah luống cuống tay chân, đầu hỗn loạn, cố gắng giải thích, nhưng càng giống đang nói loạn.

"Nói chung, cũng không là lỗi của ta, là các ngươi tự tiện tới gần. Ta...ta mới không muốn thấy những thứ đó!"

"Không muốn thấy những thứ đó?" Một giây trước còn thẹn thùng, khuôn mặt của Mira lập tức đen lại, thẹn thùng biến thành phẫn nộ.

"Như vậy, ngươi liền đi chết đi cho ta!"

"Đợi...đợi ah!"

Nhìn Mira giơ lên cánh tay Ác Ma vọt tới, Noah chỉ có thể kinh hoảng tránh né.

Nhưng, ở tình huống đuối lý không thể đánh trả, thực lực hai người lại không hơn kém nhiều, vì vậy, không hề nghi ngờ, Noah nằm ở hạ phong tuyệt đối, chỉ có thể chật vật né tránh.

May mà, công kích như cuồng phong bạo vũ của Mira cũng không có sát khí, chỉ là vung loạn mà thôi. Dù Noah có chút chật vật, nhưng không có uy hiếp.

Chỉ có điều, với Noah, quá trình lại là tra tấn.

Không phải vì Noah sợ công kích của Mira, mà là Mira bây giờ không mảnh vải che thân, động một chút cũng sẽ lộ ra không ít da thịt trắng noãn.

Ngoài ra, Mira chỉ dùng một tay ngăn trước người mình, động tác cuồng loạn, chỉ có thể tiện nghi Noah mà thôi.

Nghĩa là, hiện tại, Noah đau nhức cũng khoái hoạt.

Ngược lại, ngồi xổm trên mặt đất, Lisanna phát hiện điều này, vội hô hướng Mira.

"Mira tỷ! Thân thể!"

Đang định đánh Noah một trận, Mira cảm thấy không ổn, vội rút tay về, che người và hạ thân của mình, hận hận kêu.

"Noah! Ta chán ghét ngươi!"

Nghe vậy, Noah chỉ có thể quay đầu đi, cố gắng không nhìn Mira và Lisanna, biểu tình buồn bực.

"Ta...ta không cố ý a!"

...

Sau một phen rối loạn, Mira nhặt lên những mảnh vải rách của mình cùng Lisanna, không biết dùng cách nào, biến số lớn mảnh vải thành trang phục như áo tắm, mặc vào.

Lúc này, hai tỷ muội Strauss đang nhìn chằm chằm Noah bằng ánh mắt có thể giết người. Một người hung ác, một người phùng má, vẻ mặt ủy khuất, khiến Noah như đứng đống lửa, như ngồi đống than, toàn thân khó chịu.

Nói thật, từ khi tạo thành tai nạn vì không khống chế được cảm xúc của mình, Noah đã cố gắng khống chế tâm tình.

Nhưng dù là như vậy, ở tình huống này, Noah vẫn bó tay.

Dù sao, đây là lần đầu Noah gặp sự tình như vậy.

Cho nên, đây cũng là lần đầu Noah chật vật như vậy.

"Noah ca ca!" Một lúc sau, Lisanna nghiêm túc nói.

"Ngươi muốn giải thích gì sao?"

"Ta chỉ muốn nói, tất cả đều là ngoài ý muốn!" Noah chốt một câu, cố gắng giải thích.

"Nhưng đúng là ta thấy hết. Các ngươi muốn trách ta, ta không có lời nào để nói!"

"Cái...cái gì mà thấy hết? Ngươi không biết che lấp sao?!" Mira cảm thấy ngượng ngùng, nhe răng nhếch miệng nói.

"Nói chung, nếu ngươi dám nói sự tình hôm nay với người thứ tư, Noah, ngươi biết hậu quả đấy!"

Nói xong, Mira bẻ ngón tay của mình.

Động tác này không khiến Noah cảm thấy uy hiếp, mà khiến hắn dở khóc dở cười, chỉ có thể nhấc tay đầu hàng.

"Được, các ngươi yên tâm. Ta rất nhanh sẽ quên sự tình hôm nay!"

"Quên?" Khiến Noah bất ngờ, sắc mặt của hai người Mira, Lisanna chẳng những không hòa hoãn, mà còn có chút tức giận, khiến Noah hơi bất an.

"Sao...sao vậy? Ta nói sai sao?"

"Noah ca ca..." Lisanna trách cứ.

"Sinh ra bất ngờ liền quên mất, cách nói này là không phụ trách đó..."

"Không khoa trương như vậy chứ?" Noah chê cười.

"Hừ!" Mira hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, có vẻ càng tức giận hơn, khiến Noah rất xoắn xuýt.

Quên cũng không được?

Con gái thật khó hầu...

Thừa dịp này, Lisanna lén lút chạy đến bên người Noah, nhỏ giọng nói một câu khiến Noah suýt ngã sấp xuống.

"Vì vậy, Noah ca ca, sau này ngươi phải cưới ta nha..."

"Cưới ngươi?!" Noah kêu to.

"Cưới...cưới?" Nghe Noah kêu to, Mira sững sờ, khuôn mặt đỏ bừng, cà lăm.

"Cưới...cưới cái gì? Chỉ nhìn một chút đã muốn cưới ta sao? Ngươi...ngươi quá ngây thơ! Ta...ta sẽ không!"

Nhìn Mira bối rối cà lăm, Noah cười khổ, Lisanna thì cười lên, tiếp tục nhỏ giọng nói bên tai Noah.

"Không thể quên lời người ta đó, Noa...h...ca...ca..."

Những lời này, khiến nụ cười khổ trên mặt Noah càng đậm.