Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 134: Thẳng thắn gặp nhau trong hồ Tắm




Trước kỷ Thánh Quang, Lucifiel không phát hiện nhiều vấn đề như vậy, cảm thấy địa vị của mình, ở thiên đường sống rất thoải mái. Ngoại trừ bình thường bận một chút, ngày tháng đều sống phong phú, sẽ không hao phí thời gian, nhưng mà vừa đến gần người nào đó, vấn đề liền bại lộ ra.

Thượng đế tinh thần phân liệt, ban ngày và ban đêm hai tính cách.

Michael thích lén lút viết tiểu hoàng thư.

Beelzebub lãnh tĩnh trên công sự, nhưng mà trên việc tư, xúc động đến độ liều mạng hệt như Michael, đều là cao thủ gặp rắc rối.

Lại sau nữa——

Samael cũng không phải đứa bớt lo, luôn muốn tìm tòi đến tận cùng.

Lucifiel chống trán, ánh mắt rũ xuống, nhìn đơn xin phép của tọa thiên sứ trưởng ở trên bàn, ý tứ đại khái là: gần đây tinh thần không phấn chấn, cần nghỉ để cải thiện trạng thái.

Đây là cái giá khi biết chân tướng.

Hắn cầm lấy bút lông chim, phê chuẩn Samael nghỉ kỳ hạn nửa tháng.

“Nhìn ngươi đáng thương như vậy, đồng tình ngươi một lần.”

Ném phần công vụ này sang một bên, Lucifiel liền phát hiện ngoài cung điện có một vị trí thiên sứ đang chờ đợi. Hắn bảo người hầu cho đối phương vào, lập tức trí thiên sứ đó vội vàng mà đến, mật báo với hắn, “Lucifiel điện hạ, Michael điện hạ nhận lời mời làm lão sư học viện thiên sứ.”

Lucifiel cảm thấy thú vị, “Hắn nhận lời làm lão sư gì?”

Lấy loại tính cách như Michael, còn có thể kiên nhẫn giáo dục tiểu thiên sứ ư? Đừng náo loạn, hắn chỉ có năng lực dắt tiểu thiên sứ cùng gặp rắc rối thôi.

Trí thiên sứ cười khổ đáp: “Không dối gạt điện hạ, trưởng học viện Neil bảo ta bẩm báo ngài, Michael điện hạ muốn nhận làm lão sư chế thuốc, xin hỏi điện hạ, trình độ chế thuốc của Michael điện hạ có tiến bộ hơn ngàn năm trước không?”

Lucifiel chần chờ nói: “Chế thuốc à…”

Hắn không tiện công bố trình độ chân thực của Michael, chính là lót đáy.

Trí thiên sứ đôi mắt trông mong nhìn hắn, “Điện hạ, xin suy nghĩ vì an toàn của tiểu thiên sứ, lĩnh vực chế thuốc, rất dễ dàng xảy ra chuyện.”

Cuối cùng, Lucifiel lựa chọn để một đồng bạn khác đi khuyên nhủ.”Ta đề nghị ngươi đi tìm Metatron, hắn am hiểu chế thuốc, hẳn là có thể ngăn cản Michael.”

Về phần bản thân hắn, ban ngày không có nhiều thời gian ra ngoài như vậy.

Trí thiên sứ nhận được đáp án nhanh chóng lui lại.

Bên học viện thiên sứ, Michael cười tủm tỉm ngồi đối diện trưởng học viện, “Neil, chúng ta coi như quen biết đã lâu, cho ta một vị trí lão sư khó như vậy sao?”

Neil thở dài, “Ngài chọn những phương diện khác, ta còn có thể yên tâm một chút.”

Michael oán niệm nhìn hắn, “Trình độ chế thuốc của ta có kém như vậy sao? Trong thư viện thiên sứ, ta viết rất nhiều sách về phương diện chế thuốc đó! Mấy cái đó đều trở thành sách giáo khoa của các ngươi.”

Trên thực tế trình độ chế thuốc của Michael quả thật không kém, lý luận phong phú, vấn đề của hắn đa phần là tập trung trên chi tiết, thuốc làm ra không phải chỗ này thiếu hụt, thì chính là chỗ kia có vấn đề, thiên sứ dám dùng thuốc của hắn nhất định là đời trước ngã hỏng đầu.

Neil không để ý tới hắn tự mình biện giải, ánh mắt lướt ra ngoài cửa, rất nhanh hắn liền nhìn thấy trí thiên sứ mình phái ra đã trở lại, bên cạnh còn có một vị trí thiên sứ trưởng tóc vàng mắt xanh lục.

Thiên sứ có con ngươi màu xanh nhạt, khí chất ôn nhuận, cử chỉ cao nhã, giống như bất cứ ai cũng không thể nổi giận ở trước mặt hắn. Hắn không nói gì thêm, trực tiếp nhìn Michael một cái, liền dắt tên Michael nói nhiều trước mặt Neil đi mất.

Trải qua Metatron điều giải ở giữa, Michael nghẹn khuất lui bước, lựa chọn lão sư ma pháp, mà còn hứa hẹn trước khi về làm sí thiên sứ phó, đều sẽ ở trong học viện thiên sứ giáo dục tiểu thiên sứ học tập ma pháp cấp bậc thấp.

Trước khi Metatron đi, cảnh cáo hắn, “Nếu ngươi còn dám đụng vào thuốc, ta cho ngươi uống sạch thuốc mình chế, một giọt không thừa!”

Michael uể oải gật gật đầu.

Hắn ta nhìn bóng dáng trí thiên sứ trưởng rời đi, lại không biết sau lưng là Lucifiel an bài.

Ban đêm, Lucifiel đến chỗ Metatron ngồi trong chốc lát, cười mỉm thương thảo với hắn về hạng mục an bài và điều động phó quan.

Metatron khuyên nhủ giùm Michael: “Hắn xem như nhận được chút giáo huấn rồi, điện hạ tính toán bao giờ để hắn trở về?”

“Nhìn tình huống đi.”

“Dường như điện hạ rất bất mãn với Michael?”

“Có một chút, trong khoảng thời gian này ta quan sát Curtis, phát hiện không ít trí thiên sứ lúc xử lý công vụ đều thực ưu tú, so sánh ra, sí thiên sứ có chút lơi lỏng, thiếu cẩn thận và sức quan sát, nếu Michael làm phó quan, cũng không tính là đủ tư cách.”

Lucifiel lộ ra tiếng lòng với trí thiên sứ trưởng.

Metatron cũng có xúc động, lúc Sally làm phó quan, hắn cũng cảm giác được một loại mới mẻ và thoải mái.

“Chỉ là… rất nhiều chuyện, không phải một trí thiên sứ có thể quyết định.”

“Có ta ở đây, như vậy đủ rồi.” Lucifiel nói ra lời sắc bén, “Tác dụng của phó quan, không phải chính là xử lý chuyện mà ta không cần lãng phí thời gian xử lý sao?”

Metatron không biết phải nói lại cái gì.

Đây là chân tướng.

Lucifiel ở chỗ hắn uống nửa ấm trà, lại thuận tiện lấy đi trà lài mới nhất năm nay, Metatron vừa đóng gói cho hắn, vừa hỏi: “Không phải điện hạ không không quá ham thích loại đồ uống này sao? Nếu điện hạ thích, hàng năm ta đều đưa một ít đến cung điện cho ngài.”

Lucifiel nghĩ đến thượng đế xa tại địa ngục, miệng đáp: “Thử những thứ trước kia chưa nếm thử một lần.”

Mặc kệ là hắn, hay là thần, đều có chút thoát ly bình thường.

Bọn họ cần điều chỉnh mình.

Trước khi đi, Metatron đưa Lucifiel đến cửa, muốn nói lại thôi: “Điện hạ, truyền tống trận đi thông Thủy Tinh thiên hình như bị đóng lại rồi.”

Vẻ mặt Lucifiel ấm áp, “Không cần lo lắng, hết thảy cứ theo lẽ thường.”

Trái tim treo cao trong lòng Metatron buông xuống, mỉm cười.

Thiên đường hiện giờ, thần có địa vị cao nhất, nhưng mà tác dụng của sí thiên sứ trưởng cũng không thể thay thế. Có Lucifiel ở đây, vấn đề phiền toái gì cũng có thể giải quyết dễ dàng, không cần mọi chuyện đều đến đại thánh đường quấy rầy thần linh.

Đi ở trên đường, Lucifiel dưới đèn đường nhìn chăm chú vào sắc trời.

Có hơi muộn.

Không biết thần ở địa ngục thích ứng thế nào.

Hắn nghĩ đến chuyện ban ngày thần nói cho hắn biết, không nhịn được cười, thần thế mà lại đóng gói hết các tiểu thiên sứ và đọa thiên sứ trả về thành trì đọa thiên sứ. Hơn nữa không chỉ như vậy, thần còn bằng lòng tinh lọc đọa thiên sứ, để đọa thiên sứ trở về thiên đường, đây thật đúng là sự ban ân hiếm có nhất trong mười vạn năm.

Trong quá khứ, thiên sứ linh thể tinh thuần, cực dễ dàng bị lực hắc ám ăn mòn, nếu trình độ ăn mòn không cao, về tiểu thánh đường, dùng nước thánh tắm rửa là được. Nếu trình độ ăn mòn sâu, cho dù là hắn cũng cứu không được, chỉ có thể giữ đối phương một đoạn thời gian cuối cùng, đợi hoàn toàn biến thành đọa thiên sứ, hắn phải hạ lệnh đuổi đối phương ra ngoài.

Đây là luật thép của thiên đường, ai cũng không thể thay đổi, trước đây Lucifiel từng cầu xin thượng đế mấy lần, thượng đế cũng từng nhìn trên mặt mũi của hắn hỗ trợ tinh lọc.

Nhưng mà số lần nhiều lên ——

Đôi khi thượng đế biết ý đồ đến của hắn, liền nhắm mắt dưỡng thần, không để ý tới hắn.

Lúc này Lucifiel mới hiểu rõ, tìm thần hỗ trợ là trị phần ngọn không trị được gốc. Không có thiên sứ nào có thể không bị lực hắc ám ăn mòn, khác nhau ở chỗ thiên sứ cấp cao sức chống cự mạnh, trong lúc bị ăn mòn, đồng thời có thể lợi dụng thuật tinh lọc để bảo vệ mình.

Đây là nhược điểm của thiên sứ, thần sáng thế lưu lại để cân bằng.

Chủng tộc thiên sứ quá mạnh, lại được thần linh phù hộ, thứ bọn họ có được rất nhiều, cho nên trời đất cho bọn họ nhược điểm, làm cho bọn họ dễ dàng mất đi những thứ đó.

Lucifiel không suy nghĩ thêm nữa, quay về cung điện nghỉ ngơi.

Một buổi tối đi qua, hắn đang ngủ liền cảm giác đuọc hồ tắm bị động tới. Có thể im hơi lặng tiếng vào cung điện của hắn, mà còn chiếm dụng hồ tắm của hắn, đối tượng không cần hắn nghĩ.

Lucifiel xuống giường, đạp lên thảm trải sàn mềm mại sạch sẽ, chân trần đi về phía hồ tắm. Đẩy cửa cách ly ra, hắn liền cảm giác được hơi nước đập vào mặt mà đến, suối nước nóng hầm hập từ bên ngoài chảy vào trong hồ tắm, hồ cọ rửa sạch sẽ, lộ ra mùi cỏ cây thơm ngát.

“Thần?”

Nhìn bóng người dưới hơi nước tràn ngập, Lucifiel trừng mắt nhìn.

Hắn lúc này, dường như thấy rõ ràng cánh tay thần.

Quả thật có vết thương.

Giây tiếp theo, Lucifiel liền phát hiện hình như mình gặp ảo giác, trong tầm mắt, cánh tay thượng đế trắng noãn như ngọc, không hề có vết thương dữ tợn.

Thượng đế đứng ở trong suối nước nóng, mặt nước tràn qua đầu vai y, cánh tay y tựa vào bên cạnh hồ, cánh tay nâng lên, ngón tay chơi đùa tóc bạc bị nước ngâm ướt át. Y có ý đồ làm chúng nó rơi vào trong nước nhu thuận một chút, chứ không phải dính trên tay y.

Biết được Lucifiel đã đến, thượng đế không hề kinh ngạc.

“Luci, ngươi không ngủ sao?”

Hiện tại thời gian còn rất sớm, điểm ấy thần rất xác định.

Bởi vì nhẫn nhịn hoàn cảnh địa ngục vài ngày, vừa đến ban ngày, y liền lập tức trở về thiên đường, muốn tẩy đi hương vị hắc ám lây dính trên người.

Lucifiel đáp: “Nhìn thấy thần, sẽ không còn buồn ngủ.”

Hắn đi đến vị trí sau lưng y ngồi xuống, giúp y vén mái tóc bạc từ sau lưng lên. Bất cứ ai có một đầu tóc bạc mềm mại xinh đẹp như vậy, khẳng định sẽ yêu quý vô cùng, chứ không phải tùy ý kéo loạn giống thần linh.

Nhìn số tóc dài bị rối đó, hắn cũng có chút đau lòng.

“Thần không yêu tiếc mái tóc của mình nha.” Hắn vuốt ve tóc bạc nói một câu.

“Tóc ngô sẽ không đứt.” Thượng đế dùng sự thật nói chuyện.

Lucifiel cẩn thận giúp y chải suôn chỗ tóc rối, sau đó nói cho y biết phương pháp xử lý tóc dài, đáng tiếc thượng đế đều nghe tai trái ra tai phải, đợi chỉnh lý hoàn tất, thượng đế liền quên sạch sẽ toàn bộ phương pháp Luci mới vừa nói.

Quá phiền toái.

Thượng đế xoay người, nhìn về phía Lucifiel chỉ mặc áo ngủ.

“Ngươi muốn xuống tắm rửa không?”

Suối nước nóng hoặc nhiều hoặc ít có thể nâng cao tinh thần, thượng đế cảm giác tinh thần mình thư hoãn rất nhiều, không còn cái loại nôn nóng và không thoải mái lúc ở địa ngục.

Lucifiel dùng tay vốc một ít nước, tưới lên trên vai thượng đế, giúp y tắm rửa tịnh thân. Sau khi nghe thượng đế nói, hắn đầy hứng thú hỏi: “Thần đang mời ta sao? Ta còn chưa từng thử việc tắm rửa chung với ai.”

Ở thiên đường cũng có suối nước nóng công cộng, ở vườn địa đàng. Nghe nói rất nhiều thiên sứ thích ở nơi đó chơi đùa, là phong cảnh nổi danh thiên đường.

Nhưng mà Lucifiel không có cơ hội đi nếm thử.

Hắn sợ tạo ra ảnh hưởng không tốt.

Dưới ánh mắt thượng đế, Lucifiel bỏ đi quần áo, tao nhã vén tóc vàng qua bên gáy, để ngừa quá mức tán loạn. Hắn bước chân vào trong hồ tắm, mặc kệ là dung mạo, hay là dáng người, cùng với thượng đế, đều giống như hai người tương tự.

Sau khi đến gần thượng đế, Lucifiel không quên thứ nhìn thấy trước đó, ánh mắt dời khỏi người thần linh. Hắn nắm chặt cánh tay thượng đế, không quá xác định chuẩn vị trí, nhéo nhéo, “Thần, đau không?”

Thượng đế: “…”

Luci, ngươi không cần lấy giọng điệu dỗ tiểu thiên sứ để nói với ngô!

Hết chương 134