Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 146: Sí thiên sứ kinh hoảng thất thố




Ba ngày sau, Metatron nhận được một bức thư mời, thiếp mời tinh xảo, hoa văn ma pháp giống như dây leo, lộ ra thanh lịch và ung dung.

Là sí thiên sứ trưởng.

Sau khi hắn cầm lấy thiếp mời, trong đôi mắt xanh nhạt có thêm suy nghĩ sâu xa.

Mấy ngày nay hắn đều làm việc, nhưng mà nhóm đồng bạn lại liên tiếp chạy đến tìm hắn, giống như là đang thăm dò hắn. Nhưng mà hắn cũng không biết rõ đám Gabriel, Berial đang suy nghĩ gì, chỉ biết là bọn họ đều bị Lucifiel điện hạ tự mình gặp mặt một lần.

Metatron mở thiếp mời ra, nhìn thoáng qua thời gian và địa điểm. Sau đó vẻ mặt hắn giãn ra, nhìn thấy điện hạ mời hắn buổi chiều tụ họp, địa điểm lựa chọn ở vườn địa đàng.

Vườn địa đàng rất có tiếng trên thiên đường, bên kia vẫn luôn là nơi điện hạ nuôi Griffin, nghe nói phong cảnh tuyệt đẹp, mùi hoa bốn phía, cất chứa rất nhiều thực vật quý trọng.

Hôm nay là ngày hắn nhàn rỗi, Beelzebub đang làm nhiệm vụ.

Trước khi đi hắn phân phó Beelzebub: “Beelzebub, ta đi gặp điện hạ, nếu ngươi có chuyện gì xử lý không được, ngày mai rồi làm, điện hạ và ta đều sẽ ở vườn địa đàng, chỉ sợ không có thời gian chuyển giao công vụ.”

Đáy lòng Beelzebub cũng muốn đi, hâm mộ vô cùng, nhưng mà làm trí thiên sứ phó đủ tư cách, hắn chỉ có thể trịnh trọng nói rằng: “Được, xin điện hạ yên tâm.”

Metatron liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư Beelzebub, không nhịn được cười.

“Lần sau Lucifiel điện hạ cũng sẽ mời ngươi.”

Nếu những đồng bạn khác đều đã gặp qua, như vậy Beelzebub cũng sẽ không phải ngoại lệ, Metatron suy đoán là Lucifiel điện hạ muốn dặn dò bọn họ chuyện quan trọng.

Beelzebub mừng rỡ nói: “Thật vậy chăng?”

Metatron vượt qua cửa điện, âm thanh du dương truyền đến, “Ta sao lại lừa ngươi.”

Beelzebub xấu hổ cúi đầu.

Điện hạ tốt với hắn như vậy, còn hắn lại luôn nghĩ tới Lucifiel điện hạ, còn bởi vậy mà trì hoãn chuyện bên chỗ trí thiên sứ trưởng, khiến điện hạ quan tâm uổng phí vì hắn.

Một nơi trên Hằng Tinh thiên.

Trong vườn địa đàng sắc màu rực rỡ, sinh cơ bừng bừng, vừa tiến vào cửa chính là rừng cây rậm rạp, điểu thú quần cư, tràn ngập phong thái tự nhiên. Trên đường đi ra khỏi rừng cây, Metatron đã nhìn thấy vô số động vật nhỏ đáng yêu.

Ở phía trước, cái bàn màu trắng bày trên cỏ xanh, trên bàn trải khăn bàn mềm mại, ở giữa đặt một cái bình hoa, cắm hai nhành hoa tươi, mềm mại ướt át.

“Meta, ngươi đã đến rồi.”

Lucifiel ngồi ở trên ghế, lưng lại không có dựa vào lưng ghế, dáng người đoan chính, hai chân khép lại mà ngồi, trường bào màu trắng chấm đất, dính giọt sương trên cỏ.

Hắn cười nhạt, giống như phong cảnh đẹp nhất.

Bố trí vô cùng đơn giản, lại vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái ấm áp, hiển nhiên lần này không phải là nói về công việc, rất có thể là nói chuyện riêng tư.

Metatron không có trực tiếp ngồi xuống, hơi buồn rầu nói: “Điện hạ, ta có một loại dự cảm không tốt, ngài tìm Asmodeus, Samael, Gabriel, Berial, cuối cùng mới tìm đến ta, việc này thuyết minh chuyện ngài nói với ta kế tiếp, có thể là chuyện ta không cách nào tiếp nhận đi?”

Toàn thiên đường chỉ có hai vị có tư cách xem xét ghi chép thông hành, sí thiên sứ trưởng và trí thiên sứ trưởng, Metatron rất không khéo mà thấy được hành trình của Lucifiel điện hạ.

Từ dễ đến khó.

Metatron cho là mình bị đánh dấu trong nhóm cấp bậc “khó”, dẫn đến bây giờ Lucifiel mới lựa chọn gặp hắn.

Lucifiel cong khóe môi, ý cười dạt dào, “Sao lại vậy, trong lòng ta, Meta chính là thiên sứ dịu dàng nhất, hiểu ý người nhất.”

Metatron thở dài, đối mặt câu khen ngợi này, hắn không cảm thấy đỏ mặt, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.

Hắn ngồi xuống cái ghế trống đối diện Lucifiel, dáng vẻ tao nhã, không dám phạm sai lầm. Có lẽ do trước kia, hắn cũng từng là một học sinh được Lucifiel giáo dục, hiểu rõ đối phương yêu cầu nghiêm khắc bao nhiêu đối với nhất cử nhất động.

Ngươi có thể lười nhác, có thể lơi lỏng, nhưng không thể làm cho mình hành vi bất nhã.

Sí thiên sứ nhất định phải là gương mẫu cho các thiên sứ.

Metatron cảm thấy hôm nay Lucifiel có chút khác thường, mở miệng nói trước: “Điện hạ, Meta chưa bao giờ phản đối bất cứ quyết định gì của ngài.”

Lucifiel cười, “Ta hy vọng hôm nay Meta cũng như thế.”

Metatron: “Ừm…”

“Được rồi, không dọa ngươi.” Thấy Meta ngay cả nói cũng chần chờ, Lucifiel không thả lỏng thái độ tới mức quá đỗi dịu dàng nữa, “Ta quả thật đã đi tìm bọn họ, nói chuyện một lần với từng người, báo về một chuyện cực kỳ quan trọng.”

Metatron lắng nghe câu tiếp theo của đối phương.

Tay phải Lucifiel vuốt ve tách trà, “Chuyện này có khả năng khiến ngươi không cách nào tiếp nhận, nhưng mà sự thật không thể thay đổi, ta gặp ngươi, cũng là muốn làm ngươi tiếp nhận nó.”

Metatron hỏi: “Đến tột cùng là chuyện gì?”

Lucifiel đã soạn sẵn bản nháp trong lòng, lúc này bàn về chuyện chung trước: “Một, quy tắc thiên sứ sẽ bắt đầu sửa chữa trên diện rộng, loại bỏ mấy điều khoản thiên sứ không thể kết hôn, không thể mất đi trinh tiết; hai, tận lực tránh đi giao chiến giữa thiên đường và địa ngục, trong vạn năm này toàn diện ngưng chiến, giảm ma xát đến mức thấp nhất; ba, là chuyện có liên quan đến Yahveh…”

Metatron nghe mà sửng sốt, nửa ngày không cách nào nói chuyện.

Chẳng lẽ nói ——

Về sau thiên sứ thất trinh có thể không bị đuổi đi?

Trong mắt Lucifiel hiện lên ý xin lỗi, nói thẳng: “Yahveh cũng không ở địa ngục, từ đầu đến cuối chưa từng tồn tại sí thiên sứ Yahveh.”

Metatron hoàn toàn hồ đồ, “Yahveh sao lại không phải sí thiên sứ?”

Ánh mắt Lucifiel dời đi, nhẹ giọng nói ra bí mật: “Yahveh xuất hiện sớm nhất là ở cung điện của ta, nhân duyên trùng hợp mới bị bên ngoài phát hiện, ta bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể tuyên bố Yahveh là sí thiên sứ mới sinh ra, để giảm bớt lòng hiếu kỳ của các ngươi.”

Con ngươi Metatron co rút nhanh, ngón tay xiết chặt, dần dần chạm vào chân tướng.

“Điện hạ… Yahveh là ai?”

“Là thần.”

Lucifiel bưng tách trà lên, che đi sắc mặt, lộ ra đáp án. Cùng với lời Lucifiel nói ra, Metatron hóa đá.

Là thần!

Yahveh chính là dung mạo chân thực của thượng đế!

Từ sáng thế tới nay, thượng đế bị thánh quang che lấp mười vạn năm qua, thế mà lại có bề ngoài giống như thiên sứ! Hơn nữa dung nhan thần lại có ba phần tương tự với sí thiên sứ trưởng!

Tin tức này thả ra, tuyệt đối sẽ gây khiếp sợ cho tam giới!

Tiếp nhận xong sự thật, Metatron miệng đầy chua xót, “Cám ơn điện hạ báo cho, lúc sau ta sẽ đến đại thánh đường thỉnh tội, xin thần khoan thứ ta bất kính.”

Thiên sứ không giữ quy củ nhất trong mắt mình, lại là thần sáng thế hắn tín ngưỡng.

Tin tức này quá khủng bố.

“Chuyện phía sau còn muốn nghe tiếp không?” Lucifiel thấy Metatron nghe được tin tức đầu tiên đã sắp không chịu nổi, không nỡ nhẫn tâm, còn có vài tin tức nữa lận đó.

Sắc mặt Metatron tái nhợt, lung lay sắp đổ, “Điện hạ, chuyện còn lại có đáng sợ như cái này không?”

Hắn là tín đồ thành kính, cảm giác đảo điên tam quan không muốn lĩnh hội lần thứ hai!

Đáng tiếc Lucifiel tiếc hận lắc đầu.

“Chuyện Yahveh là thần, chỉ là một chuyện nhỏ ta muốn nói cho ngươi biết mà thôi.”

“…”

“Meta, bằng không ta cho ngươi một ma pháp trấn định nhé?”

Lucifiel tốt bụng đề nghị.

Metatron vẻ mặt đau khổ, tự cho mình một ma pháp trấn định, củng cố cảm xúc đã tràn ngập nguy cơ. Sau khi có ma pháp, vẻ sợ hãi trên mặt hắn mất đi không ít, tuy rằng sắc mặt vẫn cứ không gọi là quá dễ nhìn, ánh mắt bình tĩnh trở lại.

“Xin điện hạ nói thẳng.”

“Ngươi xác định chứ? Ta sợ tổn thương đến ngươi.”

“Điện hạ, xin cho Meta một nhát sảng khoái đi…” Metatron dùng giọng điệu trầm trọng trả lời, quyết định nghênh đón khiêu chiến phía sau.

Lucifiel pha một tách trà an ủi hắn, Metatron được sủng mà sợ, đợi ánh nắng ấm áp bao phủ khắp mặt cỏ, nước trà trơn giọng, bình phục kinh hoảng trong lòng, hắn nghe thấy Lucifiel nói ra bí mật thứ hai.

“Ta yêu thần.”

Vừa dứt lời, tách trà từ trong tay Metatron rơi xuống, nện ở trên cỏ.

Hắn khiếp sợ nhìn về phía Lucifiel.

Điện hạ đang nói cái gì?

Lucifiel nhếch môi, ánh mắt trong sáng mà nghiêm túc, “Lời ta nói là sự thật, ta ngưỡng mộ thần, cũng yêu thần, thần đã tiếp nhận tình cảm của ta đối với y.”

Metatron ngồi ngốc ở chỗ kia, cảm thấy toàn bộ thế giới đều sụp xuống.

Đây nhất định là ảo giác!

Điện hạ hắn tôn kính, sao lại yêu thần linh hắn sùng kính nhất, còn có tình cảm vượt qua giới hạn với thần linh!

Lucifiel rót cho hắn tách trà thứ hai, ánh mắt bình tĩnh mà bao dung.

“Ta biết ngươi rất khó tiếp nhận, nhưng mà ta không muốn lừa dối ngươi, Meta, ngươi là người bạn duy nhất của ta ở thiên đường.”

Là bằng hữu, là bạn bè, cũng là đồng bạn.

Lúc riêng tư, sí thiên sứ có thể không hành lễ với hắn chỉ có Metatron.

Đây không phải là do hắn cho đặc quyền, mà là ở phương diện không phải việc công, Metatron có quyền không cần hành lễ với sí thiên sứ trưởng, bởi vì hắn ta là thiên quốc tể tướng!

Metatron tuyệt vọng hỏi: “Còn có chuyện khác không?”

Lucifiel dừng một chút, “Có.”

Màu môi Metatron đã trắng đi một đoạn, qua sự oanh tạc luân phiên, hắn đều dựa vào ma pháp trấn định mới kiên trì tới một bước này.

“Mấy ngày nữa là ngày sáu tháng sáu, thần hứa hẹn với ta, vào ngày đó tuyên bố quan hệ của ta với y, từ nay về sau, ta sẽ dọn vào đại thánh đường, ở đại thánh đường.”

Làm bạn với thần linh, chứ không phải bị công vụ chiếm giữ tất cả thời gian nữa.

Đây là quyết tâm của Lucifiel.

Rầm một tiếng, Metatron đẩy cái bàn ra, nhanh chóng rời khỏi vườn địa đàng. Lần đầu tiên hắn thất lễ như vậy, nhưng mà Lucifiel không có trách cứ hắn, vung tay lên, ghế dựa ngã dưới đất liền dựng lên lại.

Lucifiel ngồi tại chỗ thêm một tách trà cho mình, hưởng thụ buổi chiều nhàn hạ.

“Kế tiếp liền phải xem ngài rồi, thần.”

Chuyện có thể làm hắn đều đã làm, Metatron muốn đi Thủy Tinh thiên yết kiến thần linh, hắn sẽ không nhúng tay, phải xem thần trấn an Metatron như thế nào. Phải biết Metatron là người ủng hộ kiên định của quy tắc thiên sứ, có thể thay đổi Meta chỉ có thượng đế!

Trên không trung, ánh nắng chiếu khắp vườn địa đàng tập trung lại, kim quang sáng ngời chỉ tụ trên người Lucifiel, tựa như đắm chìm trong ân điển của thần.

Lucifiel ngẩng đầu lên, vẻ mặt nhu hòa.

“Thần, buổi tối gặp mặt đi.”

Lời hắn nói, giống như chiếm được sự tán thành của vị thần tối cao trong vô hình, trên môi có một làn gió mát lướt qua.

Phía trên Hằng Tinh thiên, tầng thứ chín Thủy Tinh thiên nghênh đón một vị sí thiên sứ vội vã.

Metatron chạy tới đại thánh đường, hai đầu gối quỳ xuống.

“Thần, Meta cầu kiến!”

Mắt hắn rưng rưng, khát vọng hết thảy đều là giả dối, thần vẫn là vị thần trước đây, sẽ không có những quan hệ khác với Lucifiel điện hạ.

Hết chương 146