Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 61: Tỏ tình không phải là tỏ tình




Mặc kệ nhìn từ phương diện nào, Gabriel đều cảm thấy giờ phút này cả người Samael bị “âm hiểm” bao phủ.

Nàng đỡ trán, “Ngươi đây là đang chờ Yahveh phạm sai lầm sao?”

Samael thờ ơ nói rằng: “Ngươi không biết cái này rất bình thường, hai tên ngu ngốc giống Asmodeus và Berial, bọn họ khẳng định cũng không có ôn tập quy tắc của ngục giam thiên sứ, nhưng mà điện hạ khẳng định có biết, cho nên ta đang xem thái độ của điện hạ.”

Gabriel há miệng, lại không biết nên nói cái gì cho tốt, từ trên lý trí, nàng không hy vọng Yahveh cũng là sí thiên sứ vào ngục giam.

Nhưng mà trên tình cảm ——

Ta cũng mệt mỏi quá mà, ta cũng phải làm việc nè! Ta cũng muốn nghỉ ngơi mà!

Gabriel phóng ra nồng đậm oán niệm.

Samael nhìn về phía cổ tay của nàng, thân thể thiên sứ rất mạnh mẽ, nhưng mà cổ tay mảnh khảnh của Gabriel vẫn có thể nhìn thấy máu ứ đọng.

Ánh mắt hắn nhu hòa xuống, “Gabriel, xin phép nghỉ ngơi vài ngày đi, ngươi như vậy tiếp sẽ ăn không tiêu.”

Gabriel lắc đầu, “Ta là đại thiên sứ trưởng, phải làm gương tốt.”

Samael nói rằng: “Nhớ thả lỏng thích hợp một chút.”

Nét mặt Gabriel tươi cười như hoa, “Được!”

Bên ngoài phòng của giám ngục trưởng, Hetty cầm một tờ giấy đi nhanh tới, dáng người phái nữ yểu điệu dưới ăn diện nghiêm túc vẫn lộ ra một phần. Nàng là phó quan của tọa thiên sứ trưởng Samael, cũng là phó giám ngục trưởng của ngục giam này, “Samael điện hạ, Lucifiel điện hạ đưa xuống một thông báo.”

Đẩy cửa ra, phát hiện Gabriel cũng ở đây, Hetty nhanh chóng hành lễ, “Gabriel điện hạ, ngày an.”

Gabriel điều chỉnh tư thế ngồi, kéo ống tay áo xuống, rụt rè mỉm cười.

Lực chú ý của Samael đều tập trung trên tờ giấy kia, “Hetty, lấy lại đây.”

Hetty đưa tới.

Đọc nhanh như gió quét xong nội dung, Samael nhíu mày, “Lý do này quả thật rất đầy đủ, nhưng mà vì sao ngay cả một thời gian hạn định cũng không có…”

Gabriel tò mò chạy đến cạnh bàn nhìn, “Cái gì?”

Xem xong, nàng cũng ngẩn người, “Lucifiel điện hạ tự mình dẫn đường cho Yahveh, trước khi Yahveh chưa thông qua khảo hạch của hắn, có thể không tham dự bất cứ công việc gì?” Đúng vậy, Yahveh là sí thiên sứ vừa sinh ra không lâu, dựa theo thời gian thích ứng của nhóm sí thiên sứ đầu tiên là bọn họ đến xem, một hai năm không làm việc quả thật tương đối ổn thỏa.

Samael trầm giọng nói: “Ta lo lắng không phải chuyện này.”

Bỗng nhiên hắn nhìn về phía Hetty, “Ngươi đi ra ngoài đi.”

Hetty rời khỏi phòng, để lại không gian nói chuyện cho hai vị sí thiên sứ, mới vừa đóng cửa lại, nàng còn có thể nghe thấy một chút âm thanh bên trong.

“Lấy thực lực của Yahveh ở trên chiến trường đến xem, thực lực của y hoàn toàn đầy đủ, chỉ là ở những phương diện khác cần giáo dục, nhưng mà ngươi ngẫm lại, loại chuyện này cần tiêu phí thời gian bao lâu? Rõ ràng ba tháng là Lucifiel điện hạ có thể hoàn thành, lại muốn tìm một lý do đến kéo dài, điều này làm cho ta không thể không hoài nghi…”

“Samael, đây là suy đoán một bên của ngươi!”

“Chúng ta có thể chờ xem, ta khẳng định trong hai năm Yahveh cũng sẽ không đi ra làm việc.”

“Không thể nào…”

“Điện hạ đang bao che Yahveh.”

Trong lòng Hetty cả kinh, nhanh chóng rời khỏi chỗ này, cấp trên của nàng thế mà lại hoài nghi sí thiên sứ trưởng đang bao che Yahveh?

Thượng đế ở Hằng Tinh thiên, mới vừa thu hoạch phần tiền lương đầu tiên, hồn nhiên không hay biết tọa thiên sứ trưởng của y đang như hổ rình mồi mà theo dõi y. Đối với chuyện mình không làm việc y nhìn rất thoáng, toàn bộ thế giới đều là của y, trách nhiệm của y cũng là sáng tạo thế giới và giữ gìn thế giới, chuyện còn lại đều là không cần thiết.

Lucifiel hiểu điểm này, nên liền cố gắng lấy những chuyện ở phương diện khác dụ dỗ thượng đế cảm thấy hứng thú.

Giống như hôm nay, hắn đem một quyển sổ đặt hàng thiên đường cho thượng đế nhìn.

“Ngô thần, ngài có thể dùng thủy tinh tệ mua chúng.”

“A?”

“Hơn nữa không cần ngài ra mặt, ngài đánh dấu trên đó, ta có thể đi giúp ngài đặt hàng.”

“Ừm, ngươi làm gì làm đi.”

Thượng đế nhìn sổ nhỏ đủ mọi màu sắc, trái lại cảm thấy càng thú vị hơn là chính mắt nhìn những cửa hàng kia.

Lucifiel đưa cho y chính là quần áo trang sức và thực phẩm, thượng đế không nhìn tới thực phẩm, ngón tay chậm rãi lật xem quần áo và trang sức mới nhất lưu hành thiên đường. Không phải y bỗng nhiên coi trọng bề ngoài, mà là Lucifiel nói cho y biết, làm sí thiên sứ thì nhất định phải có trang phục và trang sức của mình, không thì sẽ bị thiên sứ bình thường xem nhẹ.

Thượng đế cũng sĩ diện, nghiêm túc xem.

Ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn thượng đế một cái, phát hiện thượng đế có thứ để giết thời gian, Lucifiel nhếch môi cười, rời khỏi cung điện.

Hắn lại đi xem tiến độ xây thần điện, hỏi Metatron: “Cần bao lâu mới có thể xây xong?”

Metatron cẩn thận nói rằng: “Nhanh một chút thì trong vòng một năm.”

Lucifiel tủm tỉm, “Không cần bức bách mình, Meta, ta cho ngươi thời gian ba năm từ từ mà làm, làm cho tinh xảo, hẳn ngô thần cũng sẽ rất chờ mong một cung điện xây ra trong ba năm.”

Mặt Metatron ửng đỏ, cúi đầu nói: “Cám ơn ý tốt của điện hạ.”

Sau khi ám chỉ Meta, Lucifiel đi đến bên cạnh Metatron, thấp giọng nói rằng: “Ngoại trừ thần điện này, sau đó còn phải trùng kiến đại thánh đường, bên đại thánh đường ta sẽ tự mình đến xử lý, nhưng mà một ít nguyên liệu cấp cao và vàng bạc bảo thạch, trước tiên ngươi giúp ta chuẩn bị tốt.”

Metatron cả kinh, “Điện hạ, thượng đế muốn trùng kiến đại thánh đường sao?”

Lucifiel cười mà không nói.

Không trùng kiến thì phải làm thế nào, đại thánh đường cũng sụp rồi.

“Điện hạ dự tính tiêu hao bao nhiêu tài chính?” Metatron nhìn ra hắn khẳng định, bỗng nhiên tò mò với chuyện Lucifiel trùng kiến đại thánh đường.

“Khoảng mười tỷ đi.” Lucifiel thoải mái nói.

Cả trái tim Metatron đều có cảm giác vỡ vụn, thần điện Hằng Tinh thiên chỉ dự tính ba trăm triệu, Thủy Tinh thiên lại gấp ba lần!

Lucifiel nói rằng: “Đây là chuyện không có cách nào, áp lực không gian ở Thủy Tinh thiên lớn hơn Hằng Tinh thiên gấp trăm lần, nguyên liệu sử dụng nhất định phải tốt nhất thế giới này, lại cần ta tự tay khắc ký hiệu vào đồ vật, gia cố nguyên liệu, không thì cung điện xây lên căn bản không cách nào duy trì được ở Thủy Tinh thiên.”

Tinh thần Metatron hoảng hốt, “Ta hiểu rõ… xin điện hạ yên tâm… ta sẽ chuẩn bị tốt.”

Lucifiel an ủi hắn ta xong liền tao nhã rời đi.

Hắn đến Thủy Tinh thiên một chuyến, nhớ kỹ phạm vi trùng kiến, vẽ ra bản vẽ, lúc trở lại Hằng Tinh thiên đã đến buổi tối.

Nghĩ đến thần ở trong cung điện chờ hắn, Lucifiel tăng nhanh bước chân, mỉm cười đi về.

Hết thảy bận rộn đều là đáng giá.

Ánh đèn trong tẩm điện sáng ngời, Lucifiel mở bản vẽ đại thánh đường ra ở trên bàn, để thượng đế đến xem.

Hắn vẽ tổng cộng năm đại thánh đường kết cấu khác nhau.

Thượng đế xem xét tấm thứ nhất, nhăn mày lại, “Vì sao tẩm điện phải xây rộng như vậy?”

Lucifiel nói rằng: “Đó là nơi ngài nghỉ ngơi.”

Thượng đế không chú trọng việc hưởng thụ tự động bỏ qua nó, xem tiếp tấm thứ hai, “Vì sao phải đổi đại thánh trì thành hai cái? Chủ điện một cái, bên cạnh tẩm điện một cái?”

Lucifiel mỉm cười, “Bởi vì ngài cần tắm rửa, cũng không thể dùng nước bình thường.”

Thượng đế: “…”

Lại bỏ qua.

Lúc thượng đế nhìn thấy tấm thứ ba có chút vừa lòng, bên trong giản lược đại khí, rất giống thần điện trước kia.

Chỗ duy nhất không đúng là nóc điện.

Thượng đế chần chờ nói: “Ngươi bỏ phù điêu nóc điện, đổi thành cái gì?”

Mi mắt Lucifiel run rẩy, con ngươi màu xanh lam vô cùng trong suốt, “Đây là sáng ý của một trí thiên sứ Hằng Tinh thiên, lấy văn tự duyên dáng tạo thành đồ án, để thay đổi đồ án hoa lá động vật bình thường, có thể đạt tới một loại trình độ đề cao không khí.”

Thượng đế tưởng tượng một chút, quả thật cũng không tệ lắm.

Thần cũng chỉ thuận miệng hỏi: “Ngươi muốn dùng văn tự gì làm đồ án.”

Lucifiel hàm súc nói rằng: “Bởi vì tính phức tạp và tính đặc biệt của thần ngữ, ta muốn dùng thần ngữ để viết văn tự, mà nội dung —— thất mỹ đức được chứ? Ngô thần, đây là nội dung mà cho tới nay ngài luôn yêu thích nhất.”

Khóe miệng thượng đế phá lệ cứng ngắc.

Văn tự thần ngữ có đủ lực lượng, loại chuyện này lúc dạy Luci nhập môn đã nói qua.

Nhưng mà thất mỹ đức…

Chẳng lẽ mỗi ngày y đều phải bị lực lượng thất mỹ đức chú ý, sau đó phải thường xuyên phóng thích kết giới, ngăn cản thất mỹ đức khiển trách sao?

“Nếu ngài không thích, bằng không đổi thành nội dung quy tắc thiên sứ nhé?”

“…”

Thượng đế vẫn không lên tiếng.

Lucifiel thấy y im lặng, nói sang chuyện khác: “Ngô thần, ta phát hiện giới luật thất mỹ đức trong cơ thể ta đã một đoạn thời gian không có phản ứng, có phải xảy ra vấn đề gì hay không.” Vốn là tìm một lý do để tránh cho thượng đế lâm vào trạng thái xấu hổ, nhưng sau khi hắn liên tưởng đến phản ứng của giới luật thất mỹ đức, trong mắt hiện lên một tầng lo lắng.

Thượng đế mặt không đổi sắc nói rằng: “Ngô thừa nhận ngươi là đứng đầu thất mỹ đức, giới luật thất mỹ đức sẽ không ảnh hưởng đến ngươi nữa.”

Con ngươi Lucifiel hơi co lại, đột nhiên ý thức được hàm nghĩa của những lời này.

“Ngô thần…”

“Từ nay về sau, nó không còn là gông xiềng của ngươi, mà là một đồ vật bảo vệ ngươi, thất mỹ đức trên thế gian này đều sẽ hóa thành lực lượng của ngươi.”

“Không được, phần thưởng này quá nặng!”

“Không có.”

Thượng đế phủ nhận cách nói của hắn, đôi mắt vàng kim nhìn thẳng Lucifiel, “Ngô không hy vọng ngươi bị thương tổn, cho dù là do ngô.”

Sau khi kinh ngạc, Lucifiel không nói ra được câu cự tuyệt thứ hai.

Gông xiềng giới luật thất mỹ đức… sau mười vạn năm, hôm nay, bị thần chính miệng mở ra.

Linh hồn hắn không còn bị trói buộc nghiêm khắc nhất nữa.

“Cám ơn ngài…”

Mắt thiên sứ tóc vàng hiện lên ánh nước, sau đó nhanh chóng giấu đi, biến thành vẻ mặt dịu dàng nhất dĩ vãng. Hắn cầm ba tấm bản vẽ trước đó mà thượng đế không thích, kim quang chợt lóe, tiêu hủy, hai tấm bản vẽ cuối cùng đặt ở trên bàn.

Lucifiel chỉ vào hai tờ giấy này, tự tin thong dong nói rằng: “Ngô thần, ngài chọn một tấm đi.”

Thượng đế nhìn kết cấu cung điện trên đó, lần đầu tiên bị kinh diễm.

Không phải vì mỹ mạo của Lucifiel, mà là tài hoa của Lucifiel, chỉ cần y mở miệng, sí thiên sứ trưởng của y sẽ vì y mà làm đến tốt nhất.

Thượng đế nói rằng: “Cần ngô hỗ trợ không?”

Lucifiel cười cong cong đôi mắt xinh đẹp, “Nếu ngô thần hỗ trợ, ta cũng sẽ theo đó mà phát tiền lương.”

Thượng đế bị nụ cười của hắn lây nhiễm, theo bản năng hỏi: “Phát bao nhiêu?”

Lucifiel dịu dàng nói rằng: “Tất cả của ta.”

Tài phú, quyền lợi, thân phận, đều là ngài ban cho ta, ta cũng nguyện ý hồi báo cho ngài tất cả của ta.

Hết chương 61

#818 về sí thiên sứ trưởng giống như đang tỏ tình#

Sách Sáng Thế: điện hạ, ngài đây là đang tỏ tình!

Lucifiel: làm sao có thể, ta là đang phụng thượng tín ngưỡng của ta.

Sách Sáng Thế: không đúng, đây là tỏ tình!

Lucifiel (hoàn toàn không tin): ngươi không nên nói lung tung.

Thượng đế:… hóa ra không phải tỏ tình à.

Lucifiel: ngô thần rất thất vọng ư?

Thượng đế: không có.