Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ (Phần 1)

Chương 35: Thắm-tình-anh-em




Việc cấp bách bây giờ.

Là vận hết khả năng để quay về lớp F lần nữa!

Có điều…

Phải làm sao mới về được đây!

Thăng chức từ lớp F lên lớp A là chuyện rất đỗi nhẹ nhàng với Giang Thuật.

Nhưng muốn tụt từ lớp A về lớp F, thì lại muôn trùng khó khăn!

Giang Thuật sầu não không thôi.

Nhất thời chẳng nghĩ ra được cách gì.

Buổi chiều.

Ăn xong bữa trưa.

101 học viên lại tập trung trong đại sảnh thực tập sinh lần nữa.

Lần trước.

Giang Thuật trốn trong đám học viên lớp F đông nghìn nghịt, camera hoàn toàn không quay tới mặt anh chàng.

Lần này.

Giang Thuật đứng ở vị trí trống huơ trống hoác của lớp A, mấy anh quay phim điên cuồng dí anh chàng.

Thậm chí còn có một anh quay phim chĩa thẳng ống kính vào Giang Thuật từ đầu chí cuối không chuyển đi đâu khác.

Không sai.

Anh quay phim này chính là người đã quay được cảnh Giang Thuật ngủ mấy hôm trước.

Giang Thuật VS Anh quay phim.

Kết quả thắng thua hôm nay: Giang Thuật thua!

……

Giang Thuật bị đặt thẳng dưới đèn flash.

Phải đến khi bốn vị cố vấn lên sân khấu.

Áp lực của anh chàng mới nhẹ đi nhiều.

Bốn cố vấn tới đây.

Là để công bố quy tắc của vòng thi tiếp theo.

Giống như suy đoán của mọi người, nhiệm vụ của giai đoạn tới chính là công diễn 1.

Quy tắc công diễn cụ thể như sau.

Lần công diễn này sẽ chia ra làm 11 nhóm, do 11 học viên lớp A chịu trách nhiệm làm nhóm trưởng.

Mỗi nhóm.

Sẽ gồm 8 người.

Còn bài hát trong công diễn và đồng đội công diễn chung, thì đều do nhóm trưởng rút thăm quyết định thứ tự rồi tiến hành chọn lựa.

Lựa chọn đồng đội dựa theo số mà mình rút thăm được từ bé đến lớn, còn chọn bài hát thì theo số từ lớn đến bé.

Ví dụ như.

Bạn rút được số 11, có nghĩa bạn sẽ là người chọn đồng đội cuối cùng trong mỗi vòng, nhưng được phép chọn ca khúc công diễn đầu tiên.

Đây là quy tắc chọn nhóm và chọn bài.

Về phần các tiết mục trong công diễn, luật thi như sau.

Tại trường quay trực tiếp của công diễn sẽ có 1000 khán giả.

Thứ hạng của các học viên trong giai đoạn tiếp theo sẽ do khán giả trong trường quay quyết định.

Sau màn trình diễn của mỗi nhóm, khán giả sẽ tiến hành bỏ phiếu một lần.

Cuối cùng.

Cộng số phiếu bầu của tất cả học viên lại.

10 học viên có số vote cao nhất sẽ vào lớp A, các học viên hạng từ 11 đến 35 vào lớp B, loại suy dần theo thứ tự.

Công bố xong quy tắc, Lê Thiên Vương nhìn lướt qua 101 học viên ở đây, cao giọng cất lời.

“Có lẽ một số bạn đứng đây đã phát hiện ra rồi, buổi công diễn lần này của chúng ta có 11 nhóm, nhưng mỗi nhóm chỉ có suất cho 8 người. 11 nhân với 8, tổng cộng là 88 người, nhưng chúng ta có đến 101 học viên.

“Đúng vậy, các bạn không đoán nhầm đâu, căn cứ vào quy tắc của vòng này, 13 học viên trong số các bạn sẽ không có cơ hội bước lên sân khấu công diễn nữa.”

Câu này vừa thốt ra, ai nấy đồng loạt ồ lên.

Thế… thế này thì tàn khốc vãi đạn!

Khá nhiều học viên há hốc mồm, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Trong các season trước, dù có bao nhiêu cảnh quay chăng nữa, chí ít ai cũng có cơ hội được lên sân khấu công diễn.

Nhưng không ngờ.

Lần này lại tàn khốc như vậy.

Còn chẳng để cơ hội công diễn cho thím luôn.

Giọng Lê Thiên Vương còn kèm theo chút lạnh nhạt vô tình, “Mười ba học viên này, là 13 học viên có thành tích thứ hạng kém nhất sau hai bài kiểm tra xếp loại mở màn và biểu diễn ca khúc chủ đề. Những bạn này lần lượt là… lớp F, Tống Hàng, lớp F, Chu Quân, lớp F, Tôn Tử Diệc…”

Mười ba học viên, tất cả đều đến từ lớp F.

“Rất tiếc phải thông báo với các bạn rằng, các bạn sẽ mất tư cách tham dự công diễn 1.”

Khi câu này của Lê Thiên Vương dội xuống, nước mắt của 13 học viên không được thi đấu đồng loạt tuôn rơi.

Mất tư cách tham dự công diễn, mất đi cơ hội đứng trước khán giả.

Không cần phải giải thích ý nghĩa của chuyện này với các học viên lớp F nữa.

Có thể nói, tên của họ, coi như đã nằm trong danh sách những thí sinh bị loại tại vòng 1.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn họ sẽ bị loại sau vòng đầu.

Giang Thuật đứng bên này, nhìn 13 học viên nước mắt như mưa bật khóc với nhau mà thấy hâm mộ quá chừng.

‘Nếu được đổi chỗ với đứa nào trong ấy thì hoàn hảo rồi, tiếc là không thể đổi chỗ được!’

Giang Thuật nghĩ thầm như thế.

Nếu Giang Thuật cũng giống 13 cậu kia, không có cơ hội bước vào vòng công diễn, có khi anh chàng sẽ vui tới độ trong mơ còn thức ấy chứ.

Rất nhiều học viên chạy tới an ủi 13 cậu đang khóc sướt mướt này, đám học viên chạy tới cũng mang theo kha khá ống kính máy quay.

Điều ấy khiến Giang Thuật đang ở lớp A được hưởng thụ thời gian không bị ai quay hiếm có.

Chẳng qua…

Khoảng thời gian an nhàn này chưa kéo dài quá mười giây.

Thì 13 học viên kia bỗng đồng loạt nhìn về hướng Giang Thuật. Một người trong số đó la lớn.

“Giang Thuật, ông phải cố lên, ông là gương mặt đại diện cho lớp F, là niềm hi vọng của lớp F.

“Vượt qua ngọn núi này, kẻ khác sẽ lắng nghe câu chuyện của ông, dù kết cục có ra sao chăng nữa. Giang Thuật cố lên!”

Tuy rằng, hiện giờ Giang Thuật đang ở lớp A, nhưng anh chàng đi lên từ lớp F.

Một đám choai choai nhiệt huyết còn chưa lún sâu vào đời thế này, rất dạt dào cảm giác vinh dự tập thể. Hiện thời, trong tình cảnh cả lớp F đều bất an, lo lắng không biết mình có bị loại hay không, thì Giang Thuật bỗng trở thành niềm hi vọng lớn nhất của họ.

Vì thế, mười ba học viên đều hô thật to với Giang Thuật, “Giang Thuật cố lên! Bọn tôi ủng hộ ông!”

Tách tách tách!

Gần như chỉ trong nháy mắt, gần một nửa số camera trong trường quay đều chĩa ống kính vào Giang Thuật.

Ánh đèn flash suýt lóe mù mắt anh chàng đến nơi.

Giang Thuật: “??!”

Giang Thuật muốn khóc.

Các anh em, đừng có troll nhau như thế chứ!

Giờ hầu hết máy quay đều đang tập trung vào mấy ông, đây là thời cơ vàng cho các ông tỏ vẻ đáng thương để hút fan đấy.

Nhưng sao các ông cứ nhất quyết phải chĩa ống kính qua bên tôi làm gì!

Giang Thuật nghĩ bụng thấy cũng tội mà thôi cũng kệ!

Giang Thuật ôm ngực, suýt hộc ra ba lít máu.

Vì thế.

Trong ống kính máy quay xuất hiện một hình ảnh thế này.

Một bên, là ánh mắt chan chứa kỳ vọng của mười ba học viên. Một đằng, là Giang Thuật đang ôm ngực, trông như muốn khóc mà không khóc nổi.

Tiếng gào kích động của đạo diễn vẳng vào tai nghe của anh quay phim, “Quay lại đi, quay hết lại ngay cho tôi, không được bỏ sót bất cứ chi tiết nào. Cảnh này mới thắm tình anh em làm sao, mấy nữa chắc chắn phải cho lên sóng!”



Vài phút sau.

Cảnh anh em thắm tình rốt cuộc cũng hạ màn.

Mười ba anh em nằm trong khu vực bị loại bình tĩnh lại, cúi đầu ngồi trên ghế, chìm trong trạng thái tự kỷ.

Bên Giang Thuật cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, anh chàng cũng đắm chìm trong trạng thái tự kỷ.

“Tiếp theo, bắt đầu lựa chọn ca khúc và đồng đội, 11 bạn lớp A qua đây rút thăm nào.”

Mười một người rút thăm.

Giang Thuật rút được thẻ tre số 7.

Đây là một vị trí nửa vời.

Đầu tiên là chọn lựa ca khúc công diễn.

Giang Thuật chẳng máu me chọn lựa gì, bốc ngay bài “Mạnh dạn nói” trong những ca khúc còn lại.

Trong góc nhìn của Giang Thuật.

Ở giai đoạn này.

Chọn bài hát không quan trọng lắm.

Chỉ cần đừng lựa bài nào đã nổi nhạc còn bốc là được.

Quan trọng ở chỗ chọn đồng đội.

Anh chàng có thể thuận lợi rớt từ lớp A về lớp F nhờ công diễn 1 được không, mấu chốt là ở màn chọn đồng đội.

[HẾT CHƯƠNG 35]