Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 173




“Hắn sờ đầu của ta, hắn cũng dám sờ đầu của ta, một hồn sư cấp bốn như hắn… hắn hắn hắn!” Bạch Hạc bị sóc con nài ép lôi kéo kéo đi, vừa trở lại bên cạnh Trang Dịch, Bạch Hạc vừa ngửa cổ giận dữ hét, tuy rằng lông trên người nó hơi hơi dựng lên, nhưng bởi vì lông tương đối ngắn, người bên ngoài nhìn vào chỉ cảm thấy lông trên toàn thân nó xù lên, vị hồn sư trẻ tuổi sờ đầu Bạch Hạc kia không chỉ không ý thức được Bạch Hạc tức giận, ngược lại còn tưởng rằng Bạch Hạc đang lưu luyến không rời vẫy cánh với hắn.

Bạch Hạc thấy thế, nhất thời càng giận thêm, quang quác kêu loạn lên: “Ta muốn cho hắn biết hậu quả khi sờ soạng ma thú cấp tám, ta muốn cho hắn nhìn thấy một mặt huyết tinh lãnh khốc của ta, bị khí thế khí phách khủng bố mà khí thế của ta làm kinh sợ!”

“Người không biết không có tội, hơn nữa ngươi đường đường là ma thú cấp tám, nhất định không không biết xấu hổ đi bắt nạt hồn sư cấp trung.” Trang Dịch nghe vậy thấp giọng nói, đồng thời cười híp mắt sờ sờ đầu Bạch Hạc, con vịt lớn sao…

“Con vịt nào có tao nhã xinh đẹp như ta đây…” Bạch Hạc cảm nhận được nhiệt độ bàn tay Trang Dịch, lập tức dùng đầu qua lại cố sức cọ cọ lòng bàn tay hắn, thẳng cho đến khi bị Lôi Tu nhìn chòng chọc không chịu nổi, Bạch Hạc mới nước mắt lã chã nhìn về phía Trang Dịch: “Ta nhìn qua thật sự giống vịt sao?”

“Bề ngoài không quá giống.” Nhưng tính cách thật ra…

Bạch Hạc giống như nghe được ý ở ngoài lời của Trang Dịch, thương tâm chạy đến một bên dùng cánh lau nước mắt, vừa lau sạch nước mắt còn vừa len lén lộ mắt ra nhìn cái bóng của mình ở trên cửa sổ thủy tinh —— nhìn thế nào cũng không có bất cứ liên quan gì đến con vịt mà!

Trang Dịch nhẹ giọng trấn an vài câu, sau đó bảo sóc con và Bạch Hạc tập hợp lại, hắn và Lôi Tu thì đi về phía những hồn sư kia.

Trải qua một loạt lời hàn huyên khách sáo, Trang Dịch từ từ bước vào chính đề, không dấu vết hỏi hết tất cả những điều hắn muốn hỏi.

Tuy rằng phương diện ngoại giao nào Trang Dịch không thành thạo như Mạc Vi An, nhưng mà đã trải qua nhiều như vậy, giao tiếp với vài hồn sư trẻ tuổi vẫn là không có vấn đề, rất nhanh, Trang Dịch cùng Lôi Tu đã có hiểu biết đại khái đối với tình huống trong trung bộ đại lục.

Khi chiến tranh vừa bùng nổ, quy mô tấn công của dị ma tuy rằng kém hơn so với Tây Bắc, nhưng số lượng đại quân dị ma vượt xa nhân loại, cũng từng mang đến phiền phức to lớn cho Bardon và Chiến Hồn điện, thậm chí vài thành thị tất yếu của nhân loại đều bị dị ma chiếm lĩnh, đáng tiếc, phe nhân loại nhanh chóng phản ứng lại, nhân khẩu trong trung bộ đông đảo, hồn sư hùng mạnh cũng nhiều không đếm hết, sau khi hồn sư lên cấp bảy, mỗi lần tăng một cấp, tuổi thọ sẽ có tăng lên một mức độ nhất định, một số hồn sư vài chục năm trước thành danh sau đó dần dần không động tĩnh, vào lúc này cũng mạnh mẽ bước vào tầm mắt của mọi người, trong thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng to lớn.

Dưới sự chống đối ngoan cường của nhân loại, dị ma dần dần rơi vào thế yếu, căn cứ vào thời gian phỏng đoán, thời gian trung bộ phản công dị ma, vừa vặn là thời gian Ngự Hồn điện đánh một trận giành được thắng lợi lúc trước.

Đến lúc này, phương thức tấn công của dị ma xảy ra thay đổi, từ chỉ một chiến thuật biển người đổi thành đánh du kích linh hoạt, lợi dụng hai ưu thế lớn của mình là số lượng khổng lồ cùng tốc độ cực nhanh, dị ma tập kết ở bên ngoài thành thị của nhân loại, thường thường nhân lúc nhân loại không chú ý mà tấn công vào, vô cùng khó chơi.

Chiến Hồn điện cùng Bardon không ngừng phái người đi chiến đấu với dị ma, Chiến Hồn điện là Hồn điện mạnh nhất trong ba Hồn điện, cao thủ đông đảo, lại vô cùng thần bí, trong một loạt hành động phản kích dị ma này, phần lớn đều do Bardon đứng ra tổ chức các hồn sư liên hợp lại đối kháng. Đã trải qua đại chiến dài gần nửa năm, gần ba tháng này tình hình từng bước ổn định lại, vì vậy, Bardon quyết định bắt đầu triển khai hành động, bồi dưỡng hồn sư trẻ tuổi, nhanh chóng bọn họ dùng tốc độ càng nhanh trưởng thành lên, tranh thủ sớm ngày đuổi dị ma ra khỏi đại lục Ade.

Lúc trước chiến đấu đối kháng với dị ma đều là do lão sư Bardon hoặc một số hồn sư lớn tuổi thực lực mạnh có kinh nghiệm ở ngoài trường mang đội, hiện giờ Bardon có ý định mở ra tài nguyên của học viện, bồi dưỡng hồn sư trẻ tuổi có tiềm lực, lập tức đưa tới tất cả sự chú ý của trung bộ đại lục.

Đây cũng chính là thi đấu tuyển chọn mà ông chủ nói lúc trước.

Hồn sư trong Bardon từ năm thứ tư trở lên, dùng niên cấp tổ hợp thành đại đội, lão sư phụ trách niên cấp này tiến hành kiểm tra đánh giá, cuối cùng chọn ra đại đội trưởng, nhanh chóng tiếp nhận vị trí mang đội của lão sư; mà hồn sư đã tốt nghiệp từ học viện Bardon, muốn tham gia thi đấu tuyển chọn thì tuổi tác hạn chế trong khoảng từ mười tám đến ba mươi lăm, cũng là khoảng năm trăm người làm một đại đội, chọn ra đại đội trưởng, có thể vào Bardon cùng học sinh Bardon tiếp thu bồi dưỡng.

Trang Dịch nghe đến đây, vẻ mặt hơi chuyển. Bản thân từng niên cấp trong học viện Bardon đều thiết lập có người đứng đầu niên cấp, mỗi năm thay đổi một lần, sức cạnh tranh mạnh, không thể nghi ngờ là hồn sư có thực lực tổng hợp mạnh nhất trong toàn niên cấp, đại đội trưởng này được chọn ra nếu như không có gì bất ngờ, cơ bản đều là do đứng đầu niên cấp đảm nhận, mà tuyển chọn hồn sư đã tốt nghiệp ngược lại tương đối có ý tứ, dù sao các hồn sư lúc trước có nghề nghiệp khác nhau, làm những việc khác nhau, không thể hội tụ một đường như ở trong học viện, thi đấu chọn lựa sợ rằng còn kịch liệt hơn ở Bardon nhiều.

“Kết quả chọn lựa ra sao?” Trang Dịch hỏi.

“Mặc dù có chia ra thành tuyển chọn hồn sư trong và ngoài trường, nhưng mà mọi người đều là hồn sư, hơn nữa người quan tâm trận đấu này phần lớn đều là thanh niên, cho nên khó tránh khỏi sẽ âm thầm phân cao thấp, hiện nay học sinh đã tốt nghiệp và học sinh còn trong trường đều hội tụ một đường, đối với những hồn sư đã tốt nghiệp này, chúng ta tự nhiên không có vọng tưởng chiến thắng, nhưng những nhóc con chưa mọc lông đang đi học này… Kết quả, chẳng ai nghĩ tới, bọn họ vậy mà cũng lợi hại dị thường.”

Trang Dịch tuy rằng nhìn tuổi còn trẻ, nhưng Lôi Tu lại giống như một thanh niên tuổi chừng hai mươi, hơn nữa Trang Dịch và Lôi Tu là tới từ một thành thị khác, vào thời gian này, nếu như là học sinh còn đang đi học, tất nhiên đều là đang ở trong trường học, bởi vậy mất vị hồn sư trước mắt này căn bản không biết Trang Dịch cùng Lôi Tu đều là học sinh chưa tốt nghiệp của Bardon.

“Trong độ tuổi phù hợp tốt nghiệp của Bardon, phần lớn đều là cấp năm tới cấp bảy, thẳng đến ba tháng trước đột nhiên xuất hiện hai hồn sư cấp tám, có người nói vừa mới tốt nghiệp chưa đến năm năm, tuổi thậm chí còn chưa quá hai mươi lăm, lấy hai hồn sư biến thái này làm đại biểu, ở trong những người cùng lứa đã tốt nghiệp Bardon quả thật là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi; mà đám tiểu tử lông vàng trong trường kia tuy rằng tổng thể không kinh khủng như đám đã tốt nghiệp, nhưng đại đội trưởng được chọn ra cũng vô cùng đáng sợ, trong đó có một người nghe nói là chiến hồn sư năm thứ ba, con cháu của thế gia Chiến Hồn điện, hơn nữa rất được lòng người, rất nhiều người đều nói những học sinh ở Bardon này trong tương lai, sợ rằng đều sẽ nằm trong tay hắn…” Nói đến đây, một người đặc biệt có hứng thú với tin tức về Bardon lập tức chậm rãi nói.

Vài người khác thấy thế, không đợi hắn nói đã lập tức cắt đứt hắn: “Ngươi làm sao lại cứ thích thổi phồng uy phong của người khác diệt chí khí của người một nhà thế hả, hồn sư Bardon sở dĩ lợi hại là bởi vì lúc đầu bọn họ vào trường học thì tinh thần lực đã mạnh hơn hồn sư thông thường, người trời sinh đã chiếm lợi như vậy, tuổi còn nhỏ mà có thực lực mạnh cũng là bình thường, mà những người tốt nghiệp từ học viện nhỏ khác như chúng ta đây, qua nhiều năm như vậy dựa vào chính mình nỗ lực tu luyện, nếu như có thể mạnh hơn so với đám hồn sư trong Bardon kia, mới thật là bản lĩnh.”

“Tuy rằng thi đấu chọn lựa là Bardon ra hết danh tiếng, nhưng hồn sư bên ngoài cũng không phải rác rưởi, sau khi đại đội trưởng bên ngoài và trong Bardon đều được chọn ra, có người nói từng có một lần lén giao chiến bí mật, Bardon có không ít con ông cháu cha, có lẽ những nhân sĩ thiên tài ấy khinh thường đám người chúng ta kia, kết quả ngươi biết không, thắng lợi trận giao chiến đầu tiên, là của chúng ta.”

Trang Dịch nghe vậy, nhất thời làm ra biểu cảm kinh ngạc.

Lúc trước Bardon chỉ có giữa các hồn sư trong trường với nhau đã có tình huống hồn sư sinh ra có thiên phú cao khinh thường những bình dân tinh thần lực yếu kém, huống chi hiện nay hồn sư bên ngoài đi vào Bardon, mâu thuẫn sẽ thăng cấp như vậy là rất bình thường.

Nhưng mà Trang Dịch tin tưởng các lão sư Bardon nhất định sẽ xử lý tốt tình huống này, đồng thời làm cho nó phát triển thành một loại cạnh tranh tốt, vì vậy, đối với đấu tranh riêng tư giữa hai phe phái hồn sư này, Trang Dịch ngược lại không phải cảm thấy rất hứng thú.

Làm hắn để ý là hai hồn sư cấp tám và một hồn sư thiên tài cấp bảy mười chín tuổi mà hồn sư trước mặt vừa mới nói. Nếu Trang Dịch đoán không sai, hai hồn sư cấp tám, có lẽ là Mạc Vi An và Trương Thừa Lạc, biết được hai người không chỉ an toàn đến Bardon, thậm chí còn thanh danh lan xa, tâm tình của Trang Dịch vô cùng tốt, thậm chí có vài phần mong đợi gặp mặt giữa bọn họ.

Đội săn ma đã biết thân phận của hắn, lúc này gặp được Mạc Vi An và Trương Thừa Lạc, Trang Dịch tự nhiên cũng muốn nói cho bọn họ biết sự thật, mong rằng đến lúc ấy bọn họ sẽ không quá tức giận.

Mà hồn sư cấp bảy mười chín tuổi kia, không thể nghi ngờ chính là Thượng Thanh Vân rồi.

Đời trước Thượng Thanh Vân đại khái cũng là lúc này bắt đầu lộ ra thực lực chân chính, đồng thời nhân dịp chiến tranh mà bày ra dã tâm của mình, dùng tốc độ nhanh nhất thu phục tất cả hồn sư trong Bardon, đợi đến lúc Trang Dịch lên năm thứ tư(1), Thượng Thanh Vân đã nắm trong tay cả hồn sư tốt nghiệp rồi.

Nhưng đời này không giống đời trước, có Mạc Vi An và Trương Thừa Lạc ở, Trang Dịch tin tưởng Thượng Thanh Vân sẽ không trở thành người đứng đầu Bardon dễ dàng như vậy, đồng thời, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng sẽ rất nhanh trở lại Bardon, đối với giao phong với Thượng Thanh Vân, Trang Dịch đã làm chuẩn bị vẹn toàn.

Hồn sư đối diện còn đang lấy giọng điệu tình cảm mãnh liệt mênh mông nói, kể hồn sư bên ngoài là làm sao đánh được một trận xinh đẹp như vậy “Tuy rằng cấp bậc của hồn sư này không bằng hồn sư Bardon, thế nhưng tính cách hắn trầm ổn, không kiêu ngạo không nóng nảy, hồn sư Bardon không có thực lực ánh mắt lại chổng lên trời, hậu quả của việc coi thường đối thủ, cuối cùng chính là thua đến thảm hại, càng làm cho người ta sợ hãi than là, lúc thắng lợi, hồn sư này cũng không cười nhạo những hồn sư đã khinh thường hắn lúc trước, ngược lại còn nâng hắn dậy, đồng thời còn nhanh chóng kiểm điểm sau chiến đấu, lập tức tổng kết ra ưu khuyết điểm của hai bên, cử động này của hắn nhất thời làm không ít học sinh Bardon kinh ngạc, hiện tại rất nhiều người đều rất thích hắn, đúng rồi, tên hắn là gì vậy?”

Hồn sư này nói xong, quay sang hỏi một hồn sư khác ở bên cạnh.

Hồn sư kia lập tức trừng mắt liếc hắn: “Hứa Dương, tên của hắn gọi là Hứa Dương!”

Hứa Dương?!

Trang Dịch bỗng chốc ngẩng đầu nhìn chằm chằm hồn sư vừa nói chuyện, hồn sư cấp năm, tính cách trầm ổn, sau chiến đấu nhanh chóng tổng kết ưu khuyết điểm, tuy rằng thiên phú tầm thường, bình thường mà nói nhiều nhất chỉ đi đến cấp bốn đã là cao nhất, nhưng hắn bằng vào loại tâm tính cùng nghị lực này, đột phá quy luật thông thường, ương ngạnh trở thành một hồn sư cấp năm.

Người này chính là người đời trước nhiều lần giúp đỡ Trang Dịch, cuối cùng vì để cho Trang Dịch mang tin tức dị ma về Bardon, dứt khoát để người cả đội hi sinh, đưa Trang Dịch qua truyền tống trận dời đi, Hứa Dương!

Trang Dịch không nghĩ tới, đời này lại sẽ dưới tình huống như vậy, sớm biết được tin tức về hắn!

Lôi Tu ngồi ở bên cạnh đột nhiên cảm ứng được chấn động kịch liệt trên tâm tình của Trang Dịch, cấp tốc quay đầu nhìn về phía Trang Dịch.

“Hứa Dương” này là cái gì, vì sao sau khi Trang Dịch nghe được tên của hắn lại phản ứng mạnh như vậy?

(1) Chỗ này không phải nói đời trước Trang Dịch có học đến năm thứ tư, mà là cùng thời gian đó khớp với thời gian của đời này

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Bạch Hạc ở bên cạnh bi thương xong, bình tĩnh vây xem hồn sư nói chuyện: chậc chậc, con hổ này không dễ dàng a, mỗi ngày phòng lại phòng, tương lai sẽ không ngay cả dấm của dị cũng phải ăn đấy chứ, ai.