Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 197




Rõ ràng được sinh ra trong nhung lụa có cuộc sống sung sướиɠ, nhưng lại giống như thảm thực vật trên sa mạc, có sự kiên trì và bền bỉ đến không ngờ.

Sau này anh mới biết cô không phải là con nhà giàu, không phải bạch phú quý, cô đã chịu nhiều thiệt thòi và bất hạnh. Từ lâu đã quen với việc một mình đối mặt với mưa gió, không cần dựa dẫm vào ai.

Nhưng …

Cô lại không biết.

Trong mắt những người yêu cô, cô càng mạnh mẽ bao nhiêu thì anh càng đau khổ bấy nhiêu, anh càng muốn che chở cho cô sau lưng mình, che chắn cho cô trước mọi gió sương, mưa tuyết và dành cho cô những điều tốt đẹp nhất.

Tình yêu này khiến anh lo được lo mất, khiến anh sợ mất mát, khiến anh trở nên yếu đuối và rụt rè; nhưng đồng thời, tình yêu này cũng khiến anh trở nên mạnh mẽ, bởi vì... anh có một người mà anh muốn bảo vệ.

Vì vậy...

"Với anh, em không cần phải tỏ ra mạnh mẽ." Anh nắm lấy tay cô, giọng điệu nhẹ nhàng và cứng rắn: “Anh nói rồi, hãy dựa dẫm vào anh …”

Ngay cả ông cụ cũng không đối xử với cô như con gái, bắt cô phải tự lập sớm, nhưng người này lại bảo cô phải cởi bỏ áo giáp nặng nề, giấu mình đi và dựa vào vòng tay của anh.

Dựa dẫm vào một người...

Cô không biết.

Nhưng...

Trong suốt phần đời còn lại của mình, cô sẽ học cách dựa dẫm.

Tất nhiên, sự dựa dẫm này chỉ đối với anh, chỉ dành cho anh.



Ánh sáng ban ngày thay đổi hướng.

Thu Thanh Duy liếc mắt nhìn thời gian, cũng đã gần trưa, không thể chậm chạp dây dưa cùng anh nữa, nhéo nhéo lỗ tai của anh, lại ra vẻ nữ nhân giàu có: "Đi thôi, đi mua nhà."

***

Có mười tỷ trong tay, còn lo gì nữa?

Thu Thanh Duy đưa Bạc Nguyên Triệt đến thẳng khu bất động sản cao cấp ở Bắc Kinh. Cô đã nghĩ qua, các biệt thự chủ yếu ở ngoại ô, hai người sống thì quá yên tĩnh. Bây giờ Bạc Nguyên Triệt không còn là ngôi sao, không cần trốn tay săn ảnh, chỉ cần mua một căn hộ cao cấp rộng 500m2 trong khu đô thị, vừa thoải mái vừa tiện lợi.

Bất động sản cao cấp có giá hàng chục triệu, nên vẫn còn phòng trống để bán. Thu Thanh Duy và Bạc Nguyên Triệt đã thảo luận và chọn một căn, thanh toán ngay tại chỗ, chỉ cần mua đồ dùng trong nhà liền có thể dọn vào ở.

Tìm một khách sạn tốt để ở tạm, sau khi ăn trưa, cả hai đến một trung tâm mua sắm gần đó mua sắm đồ đạc.

Thu Thanh Duy chưa bao giờ là người để bản thân chịu thiệt thòi, chưa kể giờ cô còn kèm theo một cái đuôi nhỏ. Tất nhiên, cô sẽ cho anh ấy những gì tốt nhất trong khả năng, đem những gì tốt nhất đều dành cho anh.

Cô đi thẳng đến cửa hàng nội thất nhập khẩu mà không cần liếc mắt.

Thu Thanh Duy đang mua sắm trong cửa hàng, nhân viên bán hàng đem một tập danh sách dày cộp các bộ sưu tập cho Bạc Nguyên Triệt: "Xin hỏi anh thích kiểu nào? Chúng tôi có nhà thiết kế đặc biệt ở đây có thể phối hợp để làm.

Bạc Nguyên Triệt không trả lời, nhìn bóng lưng của người phụ nữ trước mặt và nói: "Đều nghe theo cô ấy!”

Nhân viên bán hàng mới hiểu, Thu Thanh Duy là người quyết định, trong chớp mắt liền quay lại, đưa cho cô album các bộ sưu tập.

Thu Thanh Duy cầm danh sách, trao đổi với nhân viên bán hàng, trong khi đó Bạc Nguyên Triệt đứng sang một bên, thỉnh thoảng trả lời các câu hỏi của cô.

Những thứ như ghế sô pha và bàn ăn, Bạc Nguyên Triệt cảm thấy rằng chúng đều giống nhau, cái nào anh chọn cũng giống nhau. Khi đến lượt mình chọn giường, anh cúi xuống và tiến lại gần hơn.

Thu Thanh Duy định chọn hai chiếc giường, mỗi người một chiếc, mặc dù anh không nói ra, nhưng nhìn thấy cô chọn hai kiểu giường khác nhau, trái tim của Bạc Nguyên Triệt đột nhiên vang lên một hồi chuông báo động.

Không! Khi anh sống trong studio, anh bị ngăn cách bởi một bức tường, điều này đã khiến anh phải trằn trọc hàng đêm, bây giờ anh cuối cùng đã bắt đầu cuộc sống chung sống ngọt ngào, còn một người một phòng là sao?

Vì vậy, anh nắm tay cô lần đầu tiên đưa ra ý kiến: "Anh nghĩ chiếc giường đôi rộng hai mét này không tệ, sẽ không chật hay quá lớn cho hai người ngủ.”

Lời nói của anh đầy ẩn ý, Thu Thanh Duy làm sao có thể nghe không hiểu.

Trong bệnh viện, họ đã ngủ trên giường với nhau một đêm, nhưng chuyện gì đã xảy ra? Cô không bị gì cả, nhưng người đau khổ không phải là anh sao?

“Anh có chắc là muốn cái này không?” Thu Thanh Duy hỏi anh nhiều lần: “Sẽ không lại mất ngủ chứ?”

Người bán hàng: “Yên tâm yên tâm, chăn ga gối đệm tại cửa hàng của chúng tôi là đồ gia dụng bậc nhất, giữ an toàn và giúp ngủ ngon mỗi đêm. Cô xem! Nệm lò xo đều căn cứ vào thói quen ngủ của con người để thiết kế nên, sẽ hoàn toàn thoải mái khi chìm vào giấc ngủ.

Nhân viên bán hàng nói gì cả hai đều nghe không hiểu, họ nhìn nhau, âm thầm giao tiếp bằng ánh mắt.