Tôi Nguyện Nắm Tay Người Đối Đầu Với Thế Giới

Chương 9: Nam nhân đều không phải là thứ tốt




Trước kia từng nói qua tình sử của đại D ca, kỳ thực trước anh, tôi cũng có một đối tượng.

Khi đó tôi học năm nhất, vẫn chưa giác ngộ tính hướng, như tất cả thiếu niên hoài xuân ngu ngốc, tìm người bạn gái, chuẩn bị ở đại học đàm luận một hồi luyến ái oanh oanh liệt liệt.

Có thể trời không nguyện lòng người, lần đầu tiên tôi nắm tay cô gái kia, bởi vì đôi tay kia mềm mại nhỏ nhắn mà hoảng sợ, này mẹ nó không phải tôi muốn xúc động, vì vậy tôi bắt đầu hoài nghi, tôi hẳn là thích loại thô hán tử đi, mà không phải cô gái da thịt nõn nà thế này.

Nói tới đây, chúng ta tán gẫu một chút về cô gái này.

Tôi là người bạn trai thứ nhất của cô ấy ở đại học, cũng là đối tượng duy nhất của cô ấy, là một nam nhân cong.

Cô bé này là người Vũ Hán, là một nữ hán tử  khô hanh cần thêm nhiệt.

Nữ hán tử cùng GAY, trời sinh là một đôi bạn tốt.

Lúc nhập học bọn tôi cùng một xã đoàn, có lẽ bản thân cũng thuộc loại hấp dẫn, quan hệ đôi bên rất nhanh liền tốt lên, tôi thuộc loại người bị động, hơn nữa còn không ngừng có ý nghĩ rời rạc, giống như mỗi ngày ăn một bữa cơm, tôi còn vì hôm nay ăn cơm hay ăn mì mà cân nhắc một lúc lâu.

Đi chơi cùng Vương Tiểu Phi đều do cậu ta quyết định, đối với quyết định của người khác, chỉ cần không đụng vào nguyên tắc, tôi đều ngầm tiếp nhận.

Sau ở bên đại D ca, anh từng nói cái tính cách này của tôi, nhưng tôi không đổi được, cho nên bên trong cuộc sống của cả hai, đại D ca tuy rằng trầm mặc không nói gì, nhưng rất nhiều chuyện là do anh chủ động, rất nhiều quyết định cũng là do anh đi làm.

Cô gái kia dường như hiểu rõ tính cách của tôi, lúc xã đoàn tổ chức tiệc tối lửa trại, cô liền trước toàn bộ xã đoàn thổ lộ với tôi.

Khi đó chúng tôi bên lửa trại cháy bùm bùm, trên mặt mọi người đều tràn đầy hormone thanh xuân, bạn bè vây xung quanh ồn ào, mọi người cậu một câu tôi một câu, bầu không khí vừa khít, tôi liền đồng ý.

Lúc tôi kể chuyện này cho đại D ca, anh khinh bỉ tôi, nói tôi không có nguyên tắc, dễ dàng bị cảm xúc dắt mũi.

Tôi đem tất cả chuyện này quy về việc đồng chí hết sức mẫn cảm, mà bản thân tôi biết, này đơn giản chính là kinh sợ mà thôi.

Tôi sợ sệt ra quyết định, sợ từ chối mang tổn thương đến cho người khác, thế nhưng tôi thường trốn tránh không đúng lúc tạo thành tổn thương càng lớn hơn.

Cho nên, không quá một tháng, cả hai liền chia tay.

Cô bé kia nói nói chuyện yêu đương không có ý nghĩa, vẫn nên làm bằng hữu tốt.

Cũng khó trách, tôi cũng không dám nói cho cô ấy biết, lúc tôi nắm tay cô ấy trong lòng nghĩ muốn nhanh một chút đưa cô ấy về ký túc xá, lúc cùng cô ấy ở một chỗ, tôi lúng túng hận không thể đào một cái hầm ngầm chạy trốn, chỉ có một lần duy nhất hôn môi, tôi thế nhưng đứng núi này trông núi nọ, đem cô ấy trở thành Ngô Ngạn Tổ.

Nhưng mà, ảo tưởng bị cô ấy ôm lấy bả vai mà tan vỡ, chuyện đầu tiên sau khi tôi tỉnh táo chính là, mẹ nó Ngô Ngạn Tổ hẳn là sờ mông a!

Sau đó, tôi biết mình xong thật rồi, hoàn toàn cong.

Tôi là nam nhân không có hứng thú với con gái, tôi chỉ có thể cùng các cô trở thành bạn hữu kề cận bên gối tám chuyện.

Thế nhưng tôi lúc đó với cái khái niệm này cũng chưa hoàn chỉnh, tôi chỉ biết khi cô ấy nói ra cả hai nên làm bạn, tôt rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Gần lúc tốt nghiệp bạn gái ấy lại bộc lộ, ngày đó thành viên xã đoàn tổ chức nghi thức đưa tiễn vui vẻ cho chúng tôi, tất cả mọi người uống rất nhiều rượu, cô ấy đứng trước cửa phòng vệ sinh ngăn tôi lại, cô ấy nói thích tôi, con gái Vũ Hán, nói chuyện xưa nay không phải loại thích vòng vo uyển chuyển, cô ấy nhón mũi chân bám vào cổ tay tôi nói: “Lý Bạc Văn, tôi thích cậu, tuy rằng tôi biết cậu không thích tôi, thé nhưng mẹ nhà nó tôi còn thích cậu.”

Nơi đó cách nhà ăn trường học không xa, ánh đèn của nhà ăn vừa lúc tối tăm, vừa đứng, bên tai còn vang lên giọng nam hát tiếng Anh chưa bao giờ nghe qua, bầu không khí tựa hồ so với lần đầu tiên cô ấy thổ lộ còn muốn lãng mạn hơn, thế nhưng tôi cự tuyệt cô ấy.

Lúc tôi nhìn thấy trong mắt cô ấy rã rời có chút ứng phó không kịp, tôi cũng hoảng rồi, tiếp theo, tôi liền thẳng thắn với cô ấy.

Tôi nói, tôi là đồng chí, tôi không phải không thích cậu, mà liên quan với phương diện ái tình này, tôi đối với người khác phái tựa hồ có chút bất lực.

Đó là lần đầu tiên xuất phát từ việc không muốn tổn thương người khác mà thẳng thắn nói ra tính hướng của mình, sau này tốn rất nhiều thời gian, tôi thường xuyên nghĩ, bên trong cuộc sống của chúng tôi, chúng tôi vì lẩn tránh làm tổn thương mà tự che giấu sự thật, nhưng những che giấu này, có lẽ còn tạo nên tổn thương lớn hơn.

Tình cảm của con người từ lúc sinh ra, con gái ngây thơ đơn thuần kỳ vọng được con trai yêu.

Mà chúng ta bởi vì nhất thời rụt rè làm cho bọn họ lầm tưởng đây là tình yêu thuần khiết cỡ nào, thế nhưng lúc còn mơ hồ không rõ, chúng ta lại rèn nên, có thể là một linh hồn không bao giờ tin tưởng vào tình yêu.

Cho nên, tôi vẫn không thể hiểu những đồng chí lừa dối kết hôn kia, vì không muốn tổn thương người thân mà càng đi tổn thương một người vô tội, thậm chí còn nói dối bố mẹ, để mình trong sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Dưới cái nhìn của tôi, đó là điều trái ngược phần tốt trong lòng kia.

Đương nhiên, tôi cũng không khuyến khích ai nói ra chân tướng, bởi vì đối với cha mẹ mà nói, lúc chúng tôi không đủ năng lực, thân phận xấu hổ này vẫn không được thế tục thừa nhận.

Rất nhiều chuyện bị chúng ta suy nghĩ phức tạp, tuy rằng thẳng thắn cũng sẽ tổn thương, nhưng dừng lại ở nhỏ nhất. Vì vậy, cô gái kia nói với tôi, tôi thao, cậu nha sao không chịu nói sớm cho tôi một chút.

Đúng, nếu như có thể, tôi cần phải sớm nói cho cô ấy biết, mà không phải để cô ấy sống trong mập mờ chờ mong đơn phương.

Ngày đó sau khi kết thúc dạ hội, chúng tôi cùng về trường học, gió mùa hè ở trong màn đây bay tới bay lui, chấm nhỏ trên bầu trời lóe sáng, tôi cùng cô ấy sóng vai đi tới.

Cô ấy vịn bả vai nói với tôi: “Lý Bạc Văn, sau này nếu có cô gái nào bên cạnh cậu đối với cậu liếc mắt nhiều, cậu nhất định phải để cô ta sớm một chút hiểu rõ, đừng để người ta không hay biết gì, thân phận của cậu không đáng xấu hổ, mà đáng sợ là loại không dám nói tạo thành tổn thương cho người khác.”

“Ám muội chính là tổn thương.”

Tôi nói, được, sau này gặp phải cô gái nào, tôi nhất định nói cho cô ấy biết, nếu như cô có thể tiếp thu, tôi sẽ để cô ấy biết bí mật gay của tôi.

Cô ấy nói: “Văn Tử, cậu cõng tôi một chút đi, chân tôi mỏi.”

Tôi nói được.

Khi đó đầu tôi kỳ thực đã choáng váng, thế nhưng lúc cô ấy nói ra câu này, tôi còn khom người xuống, cố ấy lúc thường sinh khí dồi dào, nhưng thân thể thực ra vô cùng mềm mại.

Tôi cõng lấy cô ấy chạy trong sân trường, tôi nói với cô ấy: “Sau này nhìn con trai phải nhìn rõ ràng, đừng tiếp tục đụng trúng loại khốn nạn như tôi.”

Cô ấy ở sau lưng tôi khanh khách cười, nói: “Cậu yên tâm đi, xưa nay chỉ có lão nương chơi đàn ông các cậu, có nam nhân nào chơi được lão nương.”

Tôi nói: “Được, cậu muốn chơi thế nào tôi đều cùng cậu.”

Cô ấy mở rộng cánh tay sau lưng tôi kêu to: “Xông lên, chơi hết thiên hạ mỹ nam.”

Một giây sau, tôi lảo đảo một cái, cả người liền té xuống đất.

Trong nháy mắt tôi cảm giác cả người đều mông lung, mơ hồ nghe thấy có người gọi tên chúng tôi, thế nhưng âm thanh kia càng ngày càng xa, mãi đến tận mấy phút sau, toàn bộ thế giới mới khôi phục lại bình thường.

Chúng tôi trên sườn núi ở trường học té nhào một cái, trán của tôi bởi vì chuyện này bị một cái vết sần sùi, mà cô ấy, trực tiếp té gãy hai cán răng cửa…

Sau đó, qua nửa thanh xuân, người đến người đi, chỉ có cô ấy, cô gái yêu tôi tận bốn năm, vì tôi mà gãy hai cái răng cửa, cô ấy rời quê hương đi phấn đấu nhưng chưa bao giờ mất liên hệ với tôi.

Cô ấy như dũng sĩ quơ nắm đấm cướp bát cơm của nam nhân, sẽ vì tiền thuê nhà mà phát sầu, sẽ vì chịu ủy khuất trong việc làm mà khóc rống, cũng vẫn bị nam nhân thương tổn.

Tâm tình cô ấy không tốt gọi điện thoại cho tôi, chỉ về phía tôi mắng nam nhân đều là đồ tồi, cứng nhắc yêu cầu tôi mắng cùng cô ấy, tôi cường điệu với cô ấy, tôi con mẹ nó cũng là nam nhân đây.

Cô ấy gần như liếc mắt thấy được chân thướng, ở bên kia điện thoại ngang ngược không lý lẽ nói, lão nương không quản, cậu là thụ, từ trước tới nay là si tình thụ, lại nhiều tra công. Cậu phải cùng tôi đồng thời cố sức chửi bới tra nam.

Tôi không còn nói được gì, liền nhẫn nhịn ánh mắt như mũi tên của đại D ca, lấy điện thoại giơ nắm đấm, giống như lúc đi vào đội thiếu niên tiền phong với lá cờ đỏ năm sao tuyên thệ, mặt đầy thành kính hô với cô ấy: Nam nhân con mẹ nó đều không phải là thứ tốt…