Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1643




Tô Thương cười cười, cũng không đùa với Nam Cung Ấu Vi nữa, mà nhìn về phía cái xác của Trường Phong.  

"Ha ha, được lắm, ông ta từng là cảnh giới Hóa thần, mặc dù sau khi đến trái đất bị trượt cảnh giới, nhưng cơ thể thì vẫn ở cảnh giới hóa thần."  

Advertisement

"Nếu có thể tận dụng được cơ thể này, ngược lại có thể bồi dưỡng được một người tu chân cảnh giới Nguyên anh rồi."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó nói: "Nam Cung Ngự, ngồi khoanh chân lại, bây giờ có thể bắt đầu rồi."  

"Vâng."  

Advertisement

Nam Cung Ngự cực kỳ kích động, vội vàng làm theo lời Tô Thương nói, im lặng chờ đợi thao tác của Tô Thương.  

"Đợi tôi phong bế ý thức của ông, để ông không có cảm giác gì hết, sau khi chuyện thành công, ông sẽ tự có ý thức trở lại."  

Tô Thương nói tiếp: "Đến lúc đó, ông ít nhất có thể đặt chân được đến Nguyên anh hậu kỳ."  

"Nguyên...nguyên anh hậu kỳ!"  

Nam Cung Ngự đầu tiên là cực kỳ hưng phấn, nhưng ngay sau đó liền nói: "Cậu chủ, ở trái đất có điềm xấu, chỉ sợ tôi..."  

"Không cần lo lắng điềm xấu."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Cái tên Trường Phong này, có thể không gặp phải điềm xấu, trong cơ thể ông ta tất nhiên có chí bảo, tôi sẽ cướp ra trước, tặng cho ông, để ông không gặp phải những điềm xấu đó nữa,   

"Được, mọi chuyện đều nghe theo cậu chủ sắp xếp."  

Nam Cung Ngự run rẩy cuống họng nói ra, sau đó từ từ nhắm mắt lại.  

"Ừm, tôi bắt đầu rồi."  

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó vung tay lên, Nam Cung Ngự lập tức mất đi ý thức.  

Sau đó.  

Tô Thương hai tay bấm quyết, lập tức liền phóng ra một luồng ánh sáng chói lóa, bao phủ lấy cơ thể của Trường Phong.  

Cứ như vậy, khoảng nửa tiếng sau, Tô Thương dừng tay, luồng ánh sáng đó cũng tản đi.  

Lúc này.  

Có thể Trường Phong chỉ còn lại một cánh tay trên cơ thể của Nam Cung Ngự, toàn bộ những bộ phận khác đều đã biến mất.  

Hiện trường chỉ còn lại đầy xương cốt, nhưng không hề có một vết máu.  

Bởi vì tất cả những tinh huyết của ông ta, đều bị Tô Thương lấy ra, dung nhập với cánh tay còn sót lại rồi.  

Giờ phút này, cánh tay đó đang ẩn chứa tất cả sức mạnh của Trường Phong, mạnh mẽ vô cùng.  

"Vảy rồng của Viêm Long tiên đế."  

Lúc này, Tô Thương mở bàn tay ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười thoải mái: "Trường Phong cũng vì vật này nên mới có thể không gặp điềm xấu, như thế thì tốt quá rồi."  

"Cao thủ Ngoại vực chắc chắn có những vật tương tự, hoặc là vảy rồng, hoặc là đế khi ẩn chứa uy lực mạnh mẽ, trước đó anh lại không hề để ý những thứ này."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Sau này khi xóa sổ cao thủ Ngoại vực, ngược lại mình có thể để ý một chút."