Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 56: Lại Gây Thù Hận






Nạp Lan Dịch bộc lộ thực lực, quả thực khiến cho Triệu Quý Bình và Tống Khang Minh vô cùng kinh hãi.

Qua một hồi lâu thì cả hai người mới kịp phản ứng trở lại.

Trong đó thì sắc mặt của Triệu Quý Bình vô cùng nặng nề nói: "Không ngờ một thiếu gia nhà Nạp Lan thôi vậy mà cũng đã đạt được đến Hóa Kình Trung Kì rồi, không hổ là gia tộc có gốc gác ở Giang Bắc, lai lịch thật thâm hậu mà."
"Tên Nạp Lan Dịch này đúng là quỷ kế đa đoan, thủ đoạn tàn ác, trong thế hệ trẻ thì cũng được xem là một người có tiếng tăm!"
Ánh mắt Tống Khang Minh u ám nói: "Nhưng anh ta đã giết em trai của tôi, cho dù là như thế nào thì tôi cũng sẽ không tha cho anh ta!"
"Đó là điều đương nhiên rồi, con trai tôi cũng không thể chết vô ích như vậy được, nhưng, anh Khang Minh à, bây giờ chúng ta phải nghĩ cách trốn khỏi sự truy sát của nhà họ Nạp Lan, chỉ khi còn sống thì mới có thể báo thù rửa hận được."
Triệu Quý Bình phân tích nói: "Dựa vào tính cách của Nạp Lan Dịch, lần này anh ta chạy thoát rồi thì nhất định sẽ sai cao thủ của nhà họ Nạp Lan giết chúng ta để diệt khẩu."
"Nhà họ Nạp Lan có rất nhiều cao thủ, đồng thời lão già nhà họ Nạp Lan là Nạp Lan Tổ sớm đã đặt chân vào cảnh giới Hóa Kình đỉnh phong rồi, thực lực thâm sâu khó lường, hai chúng ta cộng lại chỉ sợ chưa chắc là đối thủ của ông ta." Triệu Quý Bình lo lắng nói.

"Nạp Lan Tổ, tôi có nghe nói tới, thực lực vô cùng mạnh."
Tống Khang Minh cũng vô cùng lo lắng, nhưng mà ông ta lập tức nghĩ ra một ý tưởng, liền đề nghị nói: "Ha ha, ông chủ Triệu đừng lo lắng, Nạp Lan Dịch sợ nhất là chúng ta đem những chuyện cậu ta đã làm nói cho Tô Thương biết, vậy thì chúng ta cứ làm như vậy đi, liên kết với Tô Thương, cùng nhau đối phó với Nạp Lan Dịch!"
"Liên kết với Tô Thương sao?"

Triệu Quý Bình suy nghĩ một lúc rồi hai mắt lập tức sáng lên nói: "Ý kiến hay, Tô Thương là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tô, mà nhà họ Tô có cao thủ giỏi nhất ở Giang Bắc là Tô Kiền Khôn."
"Chỉ cần chúng ta kể hết cho Tô Thương nghe những việc mà Nạp Lan Dịch đã làm thì Tô Thương nhất định sẽ vô cùng hận Nạp Lan Dịch, cậu ta nhất định sẽ chọn cùng chúng ta giết Nạp Lan Dịch, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn mà!"
"Dựa vào thực lực của nhà họ Tô thì đối phó với Nạp Lan Dịch quá dễ dàng rồi, cho dù là Nạp Lan Tổ có ra mặt đi nữa thì cũng không giải quyết được vấn đề gì, dù sao nhà họ Tô còn có Tô Kiền Khôn."
Nghĩ tới đây, khuôn mặt của Triệu Quý Bình tràn đầy hưng phấn, thúc giục nói: "Anh Khang Minh, đi, chúng ta mau rời khỏi nơi này, đi tìm Tô Thương!"
"Ừm, quả thực nên đi rồi, hành động của nhà họ Nạp Lan rất nhanh, tôi đã cảm nhận được có người đang tới đây." Tống Khang Minh trả lời.

"Chắc chắn là cao thủ do Nạp Lan Dịch sai đến, anh ta vốn tưởng có thể tự mình giết chết chúng ta, cho nên mới để mấy tên cao thủ chờ sẵn ở bên ngoài, nhưng anh ta lại không ngờ tới thực lực của chúng ta cũng không hề yếu, do đó sau khi trốn đi liền sai cao thủ đến giết chúng ta." Triệu Quý Bình phân tích nói.

"Ông nói không sai, thực lực của mấy người đó không yếu, nhanh đi thôi, không thể ở lại đây lâu được!"
"Được!"
Tiếp theo đó, hai người liền cùng nhau rời khỏi khu rừng, nhanh chóng biến mất tăm hơi.

Sau khi Triệu Quý Bình và Tống Khang Minh rời đi, ở hiện trường đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, chính là Tô Thương đã thay đổi hình dáng thành Nạp Lan Dịch.

"Ha ha, bị mắc lừa rồi."
Tô Thương khẽ cười, sau đó anh liền tỏa ra thần thức thăm dò bốn phía thì phát hiện thật sự có mấy người đang tiến tới gần.

Mấy người đó đều mặc áo quần đi đêm màu đen, có tất cả bốn người, trong đó có ba người là Hóa Kình Trung Kì, còn một người thậm chí đã đạt đến Hóa Kình Hậu Kỳ.

"Mấy người này, chắc không phải là người của Nạp Lan Dịch, bọn họ là từ sâu bên trong khu rừng đi tới."
"Khu rừng gần đây có vụ mấy ma quỷ...!Có lẽ những kẻ này là người tạo ra sự hoảng loạn đó."
Tô Thương nhíu mày suy đoán, trước khi làm rõ sự việc anh sẽ chọn ẩn trốn đi thế là anh nhún người một cái rồi biến mất khỏi chỗ của mình.

Khoảng mười mấy giây sau, bốn người mặc áo đen đã tới hiện trường.

"Kỳ lạ, lúc nãy rõ ràng nghe thấy bên này có tiếng động, sao giờ lại không thấy ai rồi?” Một người trong đó nghi ngờ nói.

Người mặc áo đen có thực lực Hóa Kình Hậu Kì thản nhiên nói: "Vốn dĩ ở đây có hai người, nhưng sau khi phát hiện ra chúng ta đang tới liền chạy trốn rồi."
Thực lực của Triệu Quý Bình không bằng người mặc áo đen này, cho dù là Tống Khang Minh cũng chỉ ngang ngửa với anh ta, cho nên anh ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của Triệu Quý Bình và Tống Khang Minh.


Nhưng mà Tô Thương là người tu chân, từ đầu đến cuối không hề lộ ra khí tức cho nên mấy người này đương nhiên không phát hiện ra, chỉ nghĩ là có hai người kia mà thôi.

"Đỗ thiếu gia, hai người đó chắc không phải là thành viên của Quốc Nhẫn chứ?" Một người áo đen lên tiếng hỏi.

Người áo đen được gọi là Đỗ thiếu gia chính là cao thủ Hóa Kình Hậu Kì kia.

Lúc này anh ta liền lắc đầu nói: "Không rõ nữa, nhưng mà cũng không sao, Quốc Nhẫn có gì ghê gớm chưa, tối qua không phải đã cử ba người tới rồi sao, bây giờ thêm hai người nữa cũng chỉ là tự tìm cái chết mà thôi!"
"Đi thôi, nhanh chóng đào cái đống kia lên, tranh thủ đêm nay hoàn thành nhiệm vụ rồi trở về nước D, chúng ta gây ra mấy vụ ồn ào ma quỷ là để dọa sợ những người dân xung quanh, nhưng đồng thời chuyện đó cũng gây chú ý đến các tầng lớp cao lớn ở nước Hoa, do đó ở lại đây càng lâu thì càng nguy hiểm."
Đỗ thiếu gia nói xong thì dẫn theo ba người kia rời khỏi hiện trường.

"Quốc Nhẫn?"
Tô Thương khẽ nhíu mày, đối với hai chữ Quốc Nhẫn này thì cũng không phải lần đầu tiên anh nghe thấy.

Hai ngày trước Tô Thần Binh còn nói một tuần sau sẽ đưa anh đến Quốc Nhẫn để rèn luyện, không ngờ hôm nay lại nghe thấy tin tức về Quốc Nhẫn rồi.

"Lai lịch của mấy người áo đen này là gì, nước D sao? Tại sao lại muốn bắt mấy người của Quốc Nhẫn chứ?"
"Cha mình đã quyết tâm, nhất định phải đưa mình đến Quốc Nhẫn, sau này có lẽ thật sự phải đi một chuyến, nếu như hôm nay đã gặp mặt, vậy chi bằng chuẩn bị trước xem sao."
"Huống hồ thành viên của Quốc Nhẫn cũng là anh em của mình, không thể cho cao thủ của nước D làm xằng làm bậy ở nước Hoa được."
Tô Thương nhíu mày suy nghĩ, sau cùng quyết định đi qua xem như thế nào.

Dựa vào thực lực của anh, thì mấy tên cao thủ nước D đương nhiên sẽ không phát hiện ra được, anh nhanh chóng tiến sâu về phía đông của khu rừng.

Nơi đây là chân núi Đông Sơn, ngoại trừ cây cối ra thì còn có một sơn động.

Sáu tên cao thủ nước D đang tụ tập lại một chỗ, ngay cả lửa cũng không nhóm, mà trong sơn động lại vang lên mấy tiếng chửi mắng, rõ ràng là các thành viên Quốc Nhẫn đang bị giam ở trong sơn động.

Lúc này.

Một người áo đen thân hình vạm vỡ nhìn thấy Đỗ thiếu gia dẫn người trở về bèn hỏi: "Đỗ Tử Minh, bên đó sao rồi, có phát hiện ra người nào không?"

"Có hai cao thủ nhưng đã đi rồi."
Đỗ Tử Minh trả lời: "Anh Hổ, đừng lo lắng, bọn họ chắc là không phát hiện ra chúng ta."
"Ừm, phát hiện ra thì cũng không sao, tôi nhìn qua tiến trình rồi, đêm nay có thể đào quan tài lên rồi, đến lúc đó lấy hết đồ bên trong rồi thì chúng ta có thể rời khỏi nước Hoa."
Lăng Hổ khẽ cười nói: "Đợi sau khi về đến nước D rồi thì chúng ta nhất định sẽ được đại tướng khen thưởng, ít nhất các anh em cũng sẽ được thăng lên một cấp."
"Mọi người đều nhờ vào anh Hổ, nếu như không phải là anh thì chúng tôi ai cũng không thể đánh bại được thành viên Hóa Kình đỉnh phong của Quốc Nhẫn kia, tối qua có khi đã bị Quốc Nhẫn kia giết chết hết rồi."
Đỗ Tử Minh nịnh nọt nói: "Anh Hổ, nếu như tối nay có thể lấy được cái đồ kia rồi , không bằng bây giờ giết hết mấy người Quốc Nhẫn ở trong sơn động đi?"
"Được, tôi chừa mạng sống cho bọn họ lại vốn dĩ là để ra điều kiện với Quốc Nhẫn, nhưng mà nếu như Quốc Nhẫn không sai người đến nữa thì giết bọn họ đi cũng không sao."
Ánh mắt Lăng Hổ u ám, dặn dò nói: "Đỗ Tử Minh, cậu đi đi, nhớ kỹ, giết sạch hết, một người cũng không được chừa lại!"
"Vâng!"
Đỗ Tử Minh nhận mệnh lệnh xong, khóe miệng khẽ nhếch lên, rồi bước nhanh về phía sơn động.

Chính ngay lúc này, Tô Thương liền xuất hiện, đồng thời thay đổi hình dáng thành Nạp Lan Dịch.

Dù sao cũng đã thay đổi hình dáng rồi nên anh dứt khoát tạo ra sóng gió thù hận cho Nạp Lan Dịch một chút, chắc hẳn Nạp Lan Dịch cũng sẽ không để bụng đâu.

Ngay lúc này, Nạp Lan Dịch mặt mày không có biểu tình gì đứng dưới ánh trăng, trầm giọng nói:
"Dừng tay, ở trên đất của nước Hoa mà muốn giết anh em của tôi, đã được tôi đồng ý chưa?"
Xoạt xoạt xoạt!
Trong khoảnh khắc, ánh mắt của mười cao thủ nước D tại hiện trường đều đổ dồn về phía Tô Thương, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Sau khi dừng lại mấy giây, Lăng Hổ cảnh giác nhìn chăm chú vào Tô Thương, lạnh lùng nói: "Cậu thanh niên, cậu là ai?"
Tô Thương nghe thấy như vậy, không hề sợ hãi, ngẩng đầu ưỡn ngực lên đón nhận ánh mắt của Lăng Hổ, khí chất vô cùng hiên ngang, giọng điệu lại lạnh lùng trả lời:
"Ông đây đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, nhị thiếu gia nhà họ Nạp Lan ở Giang Bắc, Nạp Lan Dịch!".