Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 997




Tô Thương nhìn không thấu được nội tâm của ông ta, không có cách nào khẳng định được người này có nói dối hay không.  

"Ông nói ông là ông cố của tôi, vậy ông giải thích một chút những điều tôi nghi ngờ vừa rồi đi."  

Advertisement

Ánh mắt Tô Thương run lên, trầm giọng nói: "Nếu ông không có cách nào giải thích được, hoặc là giải thích không rõ ràng, tôi sẽ tiêu diệt luôn linh hồn ông."  

"Thằng nhóc này, sao lại nói chuyện với ông cố như thế hả."  

Tô Ma bất mãn nhìn về phía Tô Thương, trong giọng nói tràn đầy ý trách móc.  

Advertisement

"Tôi muốn ông giải thích!"  

Tô Thương không muốn nói nhiều với ông ta, mà lại bước lên trước một bước, không gian bốn phía biến hình vặn vẹo theo, uy thế ngập trời.  

"Được được được."  

"Ông sẽ nói rõ với cháu."  

Tô Ma thấy vậy, vội vàng nói: "Ông vừa mới nói, ông tên là Tô Vô Kỵ, nhưng thực sự thì ông lại thích cái tên Tô Ma hơn, không có quá nhiều ràng buộc, có thể thoải mái làm việc, không cần để ý đến bất kỳ ánh mắt nào khác, được làm theo ý mình, thỏa thích giữa trời đất, ha ha!"  

"Đừng nói nhảm nữa, nói chuyện chính đi!" Tô Thương thúc giục nói.  

"Thằng nhóc này, đại nghịch bất đạo quá."  

Tô Ma mở miệng, lấy tư cách là trưởng bối răn dạy Tô Thương, có điều nhìn thấy Tô Thương thức giận, liền vội vàng giải thích nói: "Cháu à, cháu có chỗ không biết rồi."  

"Năm đó có một đại nhân vật, đến từ ngoài bầu trời, giáng xuống trái đất."  

"Người đó nhìn ông rất có thiên phú, liền truyền cho ông một loại công pháp tu chân thần bí cường đại, tên là Vô ngã thiên công."  

Ánh mắt Tô Ma như đang nhớ lại, nói tiếp: "Vô ngã thiên không, thật là đáng sợ, mạnh mẽ khủng khiếp, theo như vị tiền nhân kia nói, chỗ ông ấy ở, Vô ngã thiên công chính là đỉnh phong của đỉnh phong."  

Có điều từ trước đến nay, không ai luyện thành công thiên công, cho dù là người sáng tạo công pháp này cũng không thể tu luyện đến bước cuối cùng được."  

Tô Ma nhìn thấy Tô Thương, tiếp tục nói: "Vô ngã thiên công, còn có một cái tên, gọi là Vô ngã..."  

"Vô ngã ma công." Tô Thương cướp lời, biểu lộ càng thêm nghi ngờ.  

Tô Ma nghe vậy, lộ ra một vẻ kinh ngạc: "Sao cháu biết được gọi là Vô ngã ma công?"  

"Công pháp này thuận tu chính là Vô ngã thiên công, nghịch tu là Vô ngã ma công, cần hút tinh huyết cùng với linh hồn."  

Tô Thương biểu lộ nghiêm túc, không trả lời, mà nói tiếp: "Người sáng tạo ra công pháp này, chính là một vị nghiên cứu mạnh mẽ nhất, vô địch thế gian trên vạn năm."  

"Cái này...cháu còn biết cái gì nữa?" Tô Ma kinh ngạc nói.  

"Môn công pháp này, có một đặc điểm, muốn chân chính luyện thành, nhất định phải thuận nghịch đồng tu."  

Tô Thương  trả lời tiếp: "Mà một khi đã lựa chọn thuận nghịch đồng tu, linh hồn liền sẽ phân thành hai, lấy mấy chục vạn huyết nhục của linh hồn, tái tạo một thân thể khác, sau đó nửa linh hồn khác sẽ nhập chủ."  

"Một người tu luyện Vô ngã ma công, một người tu luyện Vô ngã thiên công, sau khi đạt tới đỉnh phong, cả hai sẽ hợp nhất, trở thành người mạnh nhất giữa thiên địa, càn quét cửu thiên thập địa, không ai sánh bằng!"  

"Sao cháu biết những chuyện này!" Tô Ma ngạc liên liên tục, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Tô Thương.  

Vô ngã thiên công.  

Vô ngã ma công.  

Bộ môn công pháp này, Tô Thương đã quá quen thuộc rồi.