Tôi Thực Sự Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện!

Chương 89: Bạn cùng phòng cực phẩm!




Ninh Thành chính thức bước vào mùa hè nóng bức sau khi cơn bão đi qua.

Ban đầu Đường Minh Hề không có bất kỳ khái niệm gì về việc mang thai, tận đến ngày nóng bức gần đây, chứng nôn nghén khiến cậu hỏng mất liền bắt đầu. 

Có thể nói đến mức ăn cái gì phun cái đó, cũng may phòng vệ sinh độc lập, bằng không bạn cùng phòng nhất định sẽ cho rằng cậu có tật xấu sinh lý gì đó. 

Đường Minh Hề nôn xong một lần, lại uống một ngụm mơ ướp lạnh, giúp dạ dày thoải mái hơn chút.

Ăn nửa hộp cơm còn để trên bàn, đã hơi lạnh. 

Phía trên nổi một lớp dầu nhờn, Đường Minh Hề nhìn một lát, cơn thèm ăn cũng biến mất, hơn nữa lại bắt đầu muốn nôn. 

Sớm biết mang thai thảm như vậy, liền…… Bỏ đi, mang cũng mang rồi, chuyện này vẫn phải trách tên Diệp Hành!!

Cơm hộp ăn không vào, Đường Minh Hề đành phải ủy khuất bản thân, tự nấu cơm ăn. 

Thời tiết nắng nóng, cậu cũng không có kinh nghiệm đi chợ mua đồ ăn, liền gọi lung tung mấy món mình thích ăn ở trên mạng.

Chờ đến lúc được đưa tới cửa, Đường Minh Hề đối mặt với một đống đồ ăn, ngược lại cảm thấy mông lung.

Rửa thật ra không khó, nhưng phải xử lý như thế nào mới khó như lên trời.

Đứng ở phòng bếp phát nửa ngốc giờ, cuối cùng bạn cùng phòng cũng trở lại.

Thấy cậu không nấu cơm, bạn cùng phòng đặt một số nguyên liệu nấu ăn mang về xuống, khẽ nói: “Nếu không chê thì tôi nấu giúp cậu nhé.”

Đường Minh Hề đã vào ở một tuần, mới nói được một câu với người kia.

Do dự một lát, định từ chối, nhưng bạn cùng phòng lại rất nhiệt tình, chưa nói hai câu đã bắt đầu rửa rau

Người ta đã làm đến mức này rồi, Đường Minh Hề cũng lười mở miệng.

Hơn nữa lúc ăn cơm, Đường Minh Hề còn thoải mái hào phóng chia sẻ một nửa đồ ăn của mình cho đối phương.

Cứ như vậy, Đường Minh Hề bắt đầu phụ trách mua đồ ăn, bạn cùng phòng phụ trách nấu cơm.

Cuộc sống cũng coi như khá hài hòa. 

Vốn dĩ Đường Minh Hề còn cho rằng cuộc sống hài hòa như vậy sẽ dài lâu, cho đến một ngày bạn trai của đối phương tìm tới cửa.

Ác mộng của Đường Tiểu Hề mới chính thức bắt đầu.

Bạn cùng phòng thoạt nhìn tuổi tác không lớn, ước chừng là bộ dáng mới tốt nghiệp đại học. 

Tuổi tác của bạn trai cũng ngang với hắn, mặc áo sơmi quần kaki, đi đôi giày thể thao, nhìn qua trông như mới đôi mươi.  

Đối phương vừa vào cửa liền bắt bẻ bạn cùng phòng thuê phòng ở chỗ này không tốt, chỗ kia không tốt, nói phải đổi cho hắn một chỗ nào đó gần mình hơn.

Lúc này Đường Minh Hề đang ngủ trưa, bị động tĩnh trong phòng khách đánh thức, mày hơi nhăn lại, trở mình tiếp tục ngủ. 

Kết quả điện thoại cũng chấn động.

Đường Minh Hề thấy hơi phiền, liền lấy gối đầu bịt tai lại, kết quả điện thoại lại càng chấn động lợi hại hơn.

Là tin nhắn từ bạn cùng phòng gửi tới.

【Cậu có đó không? 】

【 Trưa nay ăn cơm không? 】

Đường Minh Hề nghĩ thầm mình còn chưa rời giường thì ăn thế đéo nào được?

Hơn nữa tối qua đã nói với hắn là mình trưa nay không ăn.

—— Thừa lời.

Tối qua bạn cùng phòng đã nói với cậu là bạn trai muốn tới, giờ cậu ăn cùng để xem náo nhiệt chắc? Định làm bóng đèn sao? 

Đường Minh Hề trả lời: 【 Không ăn. 】

Ban đầu cho rằng mọi chuyện cứ kết thúc như vậy.

Kết quả giây tiếp theo, đối phương lại gửi tin nhắn đến.

【 Ừm. 】 

【 Vậy anh mua chút đồ ăn đi, trưa nay bạn trai tôi cũng ở lại. 】

【 Có thể mua ít bò bít tết không, bạn trai tôi thích ăn bò bít tết. 】

Đường Minh Hề:?

Cậu vẫn luôn cho rằng, bạn cùng phòng nấu cơm cho mình, cậu mới mua đồ ăn. 

Mà trưa nay cậu cũng không ăn, sao lại phải giúp người ta mua đồ? 

Đường Minh Hề hoàn toàn không nói nên lời.

Thêm chuyện mới vừa rời giường, cơn giận vẫn chưa nguôi ngoai, trực tiếp không để ý đến bọn họ, lại lăn ra ngủ.



Ngủ đến tận buổi tối.

Đường Minh Hề tỉnh dậy vì đói.

Cậu theo bản năng mở mắt ra muốn gọi Diệp Hành, kết quả phát hiện giờ mình đang trong cốt truyện mang thai chạy trốn.

Cho nên liền từ bỏ.

Diệp Hành phỏng chừng đến giờ còn ở Thanh La Loan tìm thi thể cậu.

Đường Minh Hề hơi áy náy, nhưng không biểu hiện ra ngoài, rời giường tìm một chỗ giải quyết cơm tối.

Đẩy mở cửa, bạn cùng phòng và bạn trai của hắn vẫn còn ở đó.

Không biết có phải là ảo giác của Đường Minh Hề hay không, thái độ tối nay của bạn cùng phòng đối với cậu rõ ràng đã lãnh đạm đi một ít.

Nhưng thật ra bạn trai của bạn cùng phòng, một khắc khi nhìn thấy cậu bước ra cửa phòng, trong mắt không khỏi sáng lên.

Không thể không nói, làm một cái Omega có năng lực, khuôn mặt của Đường Minh Hề thật sự quá đáng chú ý, càng không cần không nói đến thân thể quý giá vô cùng, cùng với khí chất tự phụ vàng thật bạc thật rèn ra.

Đó không phải là thứ mà người bình thường có thể nhìn thấy ở trong nhà. 

Tính tình Đường Minh Hề lãnh đạm.

Chỉ cần người ta không chủ động chào hỏi, cậu cũg sẽ không chủ động chào hỏi.

Trong phòng khách, tin tức tố Alpha như có như không lơ lửng bên người.

Đường Minh Hề ngửi không ra cái này là cái hương vị gì, nhưng lại cảm thấy cực kỳ khó ngửi, từ sợi tóc đến ngón chân đều đang bài xích. 

Rõ ràng lúc trước thuê phòng ghép.

Bạn cùng phòng và cậu đều đã đáp ứng với ông chủ, sẽ không mang Alpha xa lạ vào nhà. 

Cho nên Đường Minh Hề không thèm liếc mắt đến bạn cùng phòng và bạn trai của hắn một cái, trực tiếp ra khỏi cửa. 

Sau khi đóng cửa lại, bạn trai của bạn cùng phòng hỏi hắn: “Ai thế?”

“Ừm. Bạn cùng phòng của em.”

“Omega?” “Hẳn là Beta. Anh hỏi cái này để làm gì?”

Bạn cùng phòng hơi không vui, dẫu sao bạn trai đã nhìn Đường Minh Hề một lúc lâu rồi.

“Biểu cảm gì thế, đừng nghĩ linh tinh, anh chỉ là sợ bảo bối của anh ở cùng một chỗ với Beta khác sẽ không an toàn.”

Bạn trai dỗ dành thêm vài câu, mới xong chuyện.

Đường Minh Hề ở bên ngoài giải quyết cơm tối trở về, đứa trẻ trong bụng hôm nay rất nghe lời, không lăn lộn với cậu. 

Trên đường về nhà, cậu thuận tiện mua một số chất trấn an cho Omega mang thai thời kỳ đầu.

Dựa theo hướng dẫn sử dụng xịt một ít vào gáy, Đường Minh Hề cảm giác được dường như bản thân đã bị một cơn buồn ngủ đánh úp lại, li li bì bì liền ngủ mất.  

Kết quả một giờ đêm lại bị động tĩnh giữa bạn cùng phòng cùng bạn trai hắn đánh thức.

Phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ chỉ được ngăn cách với nhau bởi một bức tường. 

Lại bởi vì chung một nhà, hiệu quả cách âm kém đến mức ai cũng có thể tưởng tượng được.

Tiếng rên rỉ “ưm ưm a a” trong thống khổ lại mang theo chút vui thích ồn ào khiến Đường Minh Hề sắp hỏng mất.

Giường lớn cách vách kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên không ngừng, dường như Alpha còn biết hiệu quả cách âm trong phòng không tốt, một bên liên tục nói lời cợt nhả, phảng phất cố ý nói cho Đường Minh Hề nghe, để chứng minh phương diện nào đó của hắn rất mạnh.

Đường Minh Hề không có nửa điểm tâm tư.

Nửa đêm bị đánh thức đã chạm vào điểm mấu chốt của cậu.

Sáng sớm hôm sau, cậu không ăn sáng.

Lúc giữa trưa ra ngoài trở về, lạnh mặt nhắc nhở bạn cùng phòng một câu: “Phòng cách âm rất kém, hai người người buổi tối có thể nhẹ nhàng chút không.”

Bạn cùng phòng mặt đỏ lên: “Ngại quá…… Tôi và anh ấy đã rất lâu không gặp nhau.”

Đường Minh Hề nghĩ thầm liên quan éo gì tới cậu, hắn là đang quấy nhiễu người khác đó, có biết không hả:) 

Bạn trai của bạn cùng phòng từ phòng tắm đi ra phòng khách, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nửa thân trên trần trụi.

Đường Minh Hề cảm thấy như nhìn phải kim, mày nhăn lại.

Bạn cùng phòng biến sắc, nói: “Sao anh không mặc quần áo! Bạn em còn ở đây đấy!”

Đã là bộ dáng hơi không vui.

Hắn trộm đánh giá Đường Minh Hề, phát hiện tầm mắt của đối phương cũng không đặt trên người bạn trai mình.

Nhưng thật ra bạn trai mình lại đang nhìn Đường Minh Hề.

Đây không phải lần đầu tiên.

Sắc mặt của bạn cùng phòng nhanh chóng suy sụp.

“Trong nhà không có người ngoài, hơn nữa còn là Beta, sợ cái gì?” Bạn trai một bộ không sao cả: “Trưa nay ăn gì thế?”

Bạn cùng phòng tuy vẫn còn giận, nhưng khi nghĩ đến đồ ăn trưa còn phải nhờ Đường Minh Hề mua, liền hỏi: “Anh muốn ăn gì?”

“Thịt kho tàu đi, muốn mỡ một chút.” 

“Ừm. Tôi muốn ăn canh hầm cá trích, không sai biệt lắm thêm vài món thức ăn liền đủ ba người chúng ta ăn rồi……”

Toàn là đồ Đường Minh Hề không thích ăn.

Vừa nhờn vừa tanh, chỉ ngửi mùi thôi đã muốn nôn.

Càng đừng nói giờ cậu đang mang thai, nôn nghén rất lợi hại.

“Tôi ra ngoài ăn.”

Đường Minh Hề ngắt lời bọn họ.

Bạn cùng phòng sửng sốt. 

Đường Minh Hề đã đóng cửa phòng ngủ lại.



Đường Minh Hề rõ ràng cảm giác được, từ sau khi mình không mua đồ ăn, thái độ của bạn cùng phòng nhanh chóng trở nên lãnh đạm. 

Cậu cũng lười bận tâm đến người xa lạ bèo nước gặp nhau thiết lập quan hệ, nếu bạn cùng phòng không giúp cậu nấu cơm, thì luôn có những người khác nguyện ý.

Đường Minh Hề tiêu tiền thuê đầu bếp năm sao không phải là được rồi à. 

Vì thế trưa và tối, đầu bếp năm sao mà Đường Minh Hề gọi tới sẽ đúng giờ xuất hiện ở trong nhà, nấu một bàn cơm trưa hoặc là bữa tối phong phú.

Lúc đầu bếp tới lần đầu tiên, bạn cùng phòng ngửi thấy mùi thơm, vui vẻ nói: “Thơm quá, đây là cha anh à?”

“Không phải. Là đầu bếp.” 

Không biết bạn cùng phòng làm nghề gì, cũng không giống là đi làm. 

Điều kiện trong nhà cũng ở mức trung bình, đối với loại thuê đầu bếp tới nấu cơm này của Đường Minh Hề, có hơi hâm mộ. 

Bất quá ngẫm lại, dù sao một người như Đường Minh Hề cũng ăn không hết đống thức ăn đó, chắc hẳn mình và bạn trai cũng có thể ăn đôi chút.

Bữa tối nấu xong, bạn cùng phòng chủ động đến phòng bếp cầm chén đũa của mình và bạn trai.

Vừa đặt lên bàn, đầu bếp liền bưng mâm đồ ăn gõ cửa phòng Đường Minh Hề, trực tiếp đem đồ ăn đến phòng ngủ.

Bàn trong phòng khách trống rỗng, chén đũa bạn đặt bên trên phá lệ châm chọc. 

Cơn xấu hổ không nhin được nữa, oán khí tích tụ mấy ngày trong lòng cũng bộc phát ra.

“Có ý gì thế……”

Hắn lẩm bẩm một câu. 

Bạn trai vừa lúc mở miệng, ngửi được mùi thơm trong không khí: “Em đang làm gì thế, thơm quá.”

Bạn cùng phòng âm dương quái khí nói: “Cũng không phải là em làm, em làm không ra đồ vật thơm như vậy. Là bạn cùng phòng của em kêu đầu bếp bên ngoài làm.”

“Vãi, còn rất có tiền?” Bạn trai giật mình, vừa xinh đẹp vừa có tiền, cho dù là Beta cũng làm cho người ta dao động. 

“Đừng nghĩ nữa. Người ta có tiền cũng là tiền của người ta, anh còn tưởng người ta có thể cho anh dùng sao.” Bạn cùng phòng phàn nàn một câu: “Làm nhiều đồ ăn như vậy cũng không sợ ăn đến nôn chắc.”

Bạn trai lúc này mới hiểu ra đã xảy ra chuyện gì, hơi xấu hổ.

Bạn cùng phòng nhỏ giọng nói thầm: “Trước kia em nấu đều cho anh ta ăn một phần, anh ta chỉ là mua đồ ăn mà thôi, đâu biết nấu cơm vất vả, giờ còn làm như vậy, giống như ai hiếm lạ ăn đồ ăn của anh ta ấy, hết chỗ nói rồi ……”

Bạn trai lại cẩn thận an ủi một phen, mới coi như xong chuyện.

Hết thảy điều này Đường Minh Hề cũng không biết.

Đầu bếp cứ theo lẽ thường tới cửa nấu cơm, cho đến khi một ngày bạn cùng phòng nhịn không được oán giận: “Anh có thể đừng để đàn ông xa lạ mỗi ngày đều ra vào phòng của chúng ta hay không, tôi là Omega, ai biết đầu bếp này có làm gì tôi không chứ!”

Đường Minh Hề sửng sốt, không nghĩ tới đối phương lại nói được câu này.

Vì thế hỏi lại: “Không phải trong phòng cậu cũng có Alpha à?” 

Bạn cùng phòng nói: “Kia không giống, đó là bạn trai tôi.”

“Ừm.” Đường Minh Hề tỏ vẻ không sao cả: “Vậy cậu coi đầu bếp như con tôi là được.”

Đầu bếp ba ba:?

Trong mắt người bạn cùng phòng, Đường Minh Hề chỉ là đang vô cớ gây rối.

Tuy nhiên, dưới sự chiếu cố tỉ mỉ của đầu bếp, tình trạng ốm nghén của Đường Minh đã tốt lên rất nhiều, nghe đầu bếp nói, vốn dĩ trước kia mình nôn nghén trầm trọng như vậy là do trong lúc mang thai ăn mấy thứ không tốt.

Trước kia đều là bạn cùng phòng nấu cơm, Đường Minh Hề cũng không biết hắn làm cái gì, vì thế không thể nào nói được.

Kể từ lần trước cùng bạn cùng phòng nháo đến tan rã trong không vui, Đường Minh Hề cả ngày đều ru rú trong nhà, cũng rất ít khi xuất hiện trong phòng khách.

Dù sao phòng ngủ của cậu cũng đủ lớn, còn có một ban công nhỏ, ngày thường không có việc gì nằm phơi nắng trên ban công cũng không tồi.

Chẳng qua khiến cậu phiền chính là gã bạn trai của bạn cùng phòng kia.

Trước đây, lúc quan hệ giữa bạn cùng phòng và cậu còn chưa xấu hổ đến mức này, vì lấy cơm hộp, gã tìm cớ thêm WeChat Đường Minh Hề, lâu lâu liền nhắn tin cho cậu

【 Chào buổi sáng. 】  

【 Ngủ ngon ~】

【 Tay bị đứt rồi ( cười khóc) 】

【Tôi nhìn thấy một con mèo con trông giống như anh ( Búp bê vải.jpg) 】

【 Muốn uống trà sữa không? 】

【 Hôm nay nóng quá, anh hãy chú ý thân thể nhé ( chỉ làm tiểu cẩu của một người anh trai.gif) 】

【  Hôm nay hẳn là Đinh Đinh (nhũ danh của bạn cùng phòng) không tốt, nhưng em ấy là người không tồi, tôi thay em ấy nói lời xin lỗi, cậu đừng để bụng ( Đậu nành đáng thương) 】

【Đừng giận được không, bảo bảo. 】

Cái cuối cùng đã bị thu hồi. 

Lại gửi một cái tới.

【Đừng giận nữa, tiểu ca ca ( Biểu tình mời anh uống trà sữa nha.gif) 】

Đường Minh Hề một cái cũng không trả lời.

Chủ yếu không biết cái gã này phát điên cái gì, trả lời hắn cũng chỉ lãng phí thời gian của mình. 

Dứt khoát kéo đen, nhắm mắt làm ngơ.

Hai ngày sau khi kéo đen bạn trai của bạn cùng phòng, đối phương liền phát hiện.

Đổi một tài khoản khác rồi thêm cậu, lời mời kết bạn viết: 【 Sao lại kéo đen tôi? 】

Đường nhị công tử kéo đen mi thì cần lý do chắc?

Ra cửa quẹo trái xếp hàng rút thăm, người bị kéo đen tổng cộng có vài trăm, chờ xếp hàng đến phiên cậu rồi hỏi lại lý do.

Một tuần trôi qua. 

Đường Minh Hề phun chút thuốc trấn an Omega, phát hiện công dụng trấn an càng ngày càng thấp.

Hơn nữa không thể không thừa nhận chính là, cậu thật sự hơi nhớ Diệp Hành. 

Đừng nói Diệp Tiểu Hành vẫn còn ở Thanh La Loan tìm thi thể cậu nhé?

Cái cẩu nam nhân này có thể đừng y như một cái cây hay không, không biết qua chỗ khác tìm chắc?

Tôi mang thai có thể chạy xa lắm chắc:)

Tức chết rồi:) 

Cậu một chút cũng không muốn mang thai, cẩu nam chủ, tôi lại cho cậu một cơ hội nữa, trong vòng 3 ngày phải tìm được tôi, sau đó dỗ tôi về nhà, bằng không đến con cũng khỏi sinh:)

Đại khái là nghe được những suy nghĩ vụn vỡ trong lòng Đường Minh Hề. 

Ba ngày sau, bên người cậu liền đã xảy ra một chuyện lớn.

Ừm, đúng rồi.

Cậu cũng là mấy ngày hôm trước mới biết được, hóa ra bạn cùng phòng và bạn trai hắn năm nay mới tốt nghiệp đại học.

Đang ở thời khắc mấu chốt của đợt tuyển dụng, sơ yếu lý lịch của hai người được chuyển đến Minh Hằng.

Bạn cùng phòng vì nguyên nhân bằng cấp Minh Hằng, nên trong vòng sơ tuyển đầu tiên, sơ yếu lý lịch đã bị gạt xuống. 

Bằng cấp của bạn trai thì lại không tồi, tốt nghiệp Đại học Khoa học và Công nghệ Nam Kinh, thuận lợi tiến vào, chờ khi thông qua vòng phỏng vấn biện hộ cuối cùng là có thể chính thức trở thành thực tập sinh của Minh Hằng.

Ở lúc mấu chốt này, hai người lại xảy ra xích mích to tiếng ngay trong phòng khách

Đúng lúc Đường Minh Hề đang ngủ để tĩnh dưỡng tinh thần, lại đánh thức cậu, nhị công tử tức tới mức muốn xách đao ra ngoài chém người.  

Cãi được một nửa, Đường Minh Hề mở cửa phòng ngủ, không tức giận gì, nói: “Có thể yên tĩnh chút hay không.”

Ai ngờ, những lời này không biết đã nhóm lên hỏa khí từ nơi nào của bạn cùng phòng.

Hắn hướng về phía Đường Minh Hề quát: “Liên quan rắm đến anh à! Không biết xấu hổ!”

Đường Minh Hề:?

Vừa rời giường đã bị mắng là cảm giác thế nào?

Nhị công tử không chịu nổi nổi ủy khuất này.

“Cậu lặp lại lần nữa thử xem?”

Bạn cùng phòng bị ngữ khí chợt trở nên lạnh lùng của cậu dọa cho ngậm miệng.

Khí thế biến mất hơn phân nửa, hắn cũng không biết vì cái gì, luôn luôn cảm thấy hiện tại Đường Minh Hề thoạt nhìn rất khủng bố.  

Bạn trai nói: “Em đừng gây rối vô cớ nữa được không, lịch sử trò chuyện đều là anh gửi, liên quan gì đến người ta chứ?”

“Giờ anh đang nói giúp cậu ta đúng không?” Bạn cùng phòng vì thế quay đầu lại nhìn bạn trai, tìm hắn gây phiền toái: “Anh nên nhớ rõ em mới là bạn trai của anh, Vương Diệu Kiệt, anh biết xấu hổ hay không, muốn làm chó con của người ta hay sao? Người ta có quan tâm đến anh không?”

Nửa câu sau nói ra có chút nặng lời.

Sắc mặt của Vương Diệu Kiệt tức khắc trở nên rất khó coi: “Em có phiền hay không? Có thể trưởng thành chút không, anh đối với cậu ta chỉ là bạn bè bình thường, hơn nữa cậu ta còn là bạn cùng phòng của em đó, là Beta, tôi trò chuyện với cậu ta thì có gì sai chứ?”

Bạn cùng phòng: “Beta? Anh cũng khéo chọn ghê, chẳng phải nói chuyện rất vui vẻ à?”

Vương Diệu Kiệt cạn lời: “Nếu em muốn nghĩ như vậy thì anh cũng hết cách.”

Cùng lúc đó, hắn nhẹ nhàng thở ra.

May là Đường Minh Hề một câu cũng chưa từng trả lời hắn, nếu không bị Đinh Đinh biết lại càng phiền.

Hắn dừng lại: “Anh không muốn giải thích với em nữa, ngày mai anh còn có một buổi phỏng vấn, em đừng tới phiền anh. Tự mình bình tĩnh lại đi, một chút tín nhiệm với anh cũng không có, càng ngày càng khác trước kia, anh thật sự rất thất vọng về em.” 

Bạn cùng phòng tức đến rơi nước mắt, phá cửa đi khỏi. 

Phòng khách cực kỳ yên tĩnh, tựa như cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.

Đường Minh Hề bị cuốn vào trận cãi nhau của bọn yêu đương, tâm tình bực bội muốn giết người.

Vương Diệu Kiệt còn cố tình đổ thêm dầu vào lửa: “Xin lỗi nhé, bạn trai của tôi suy nghĩ nhiều quá, cho rằng chúng ta……”  

“Cho rằng chúng ta cái gì?”

Đường Minh Hề lạnh nhạt nói: “Tôi không phải trạm thu rác, làm phiền hai gười biến cho khuất mắt tôi, được không.”

“Rầm” mà một tiếng, cánh cửa bị đóng lại. 



Sau khi Dinh Đinh cãi nhau với bạn trai, buổi tối trở về, Vương Diệu Kiệt đã đi rồi.

Hắn nhớ Vương Diệu Kiệt quả thực có buổi phỏng vấn rất quan trọng với Minh Hằng, nhưng chẳng lẽ mình không quan trọng chắc? Tình nguyện đi chuẩn bị phỏng vấn cũng không thèm tới dỗ mình?

Đinh Đinh ghé nằm trên giường oán hận bạn cùng phòng một hồi.

Nhớ tới gương mặt kia của Đường Minh Hề, lòng lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Giả vờ thanh thuần cái gì? 

Một Beta mà thôi, lớn lên đẹp như vậy còn cố tình đung đưa trước mặt bạn trai người ta, nói không cố ý thì ai tin? 

Những tin nhắn Vương Diệu Kiệt gửi cho Đường Minh Hề lại xuất hiện trong đầu Đinh Đinh.

Cơn giận nhanh chóng bốc lên, hắn không có chỗ nào phát tiết, bỗng nhiên nghe thấy động tĩnh khác thường từ bên ngoài.

Hình như Đường Minh Hề có chút khó chịu, cách một mặt tường mơ hồ truyền đến tiếng nôn khan.

Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn nghe thấy Đường Minh Hề nôn khan, Đinh Đinh cực kỳ nghi hoặc, thuận tay gửi tin nhắn cho bạn bè.

【 Cậu nói bạn cùng phòng của tôi có phải có bệnh gì không thể nói hay không, sao lúc nào cũng nôn khan? 】

【 Nôn khan? Không phải là mang thai chứ? 】

Đinh Đinh sửng sốt.

【 Mang thai? Sao có thể, cậu ta là Beta mà……】

【Người ta nói thế thì là thế chắc, chẳng may là Omega thì sao, cậu gửi ảnh qua xem nào, Beta nào mà có bộ dáng hồ ly tinh như này được chứ, cạn lời. 】

Hình như…… đúng là vậy.

Tim Đinh Đinh đập thình thịch, bạn cùng phòng của hắn mang thai?

Lâu như vậy cũng chưa thấy qua chồng của cậu ta?

Bạn Đinh Đinh lại gửi tin nhắn tới:

【 Nói chứ, Vương Diệu Kiệt cũng nuốt nổi loại khẩu vị này à, nếu không cậu đem chuyện này gửi bài cho Cực phẩm bằng hữu của tôi xem? 】

【 Nếu bạn cùng phòng đã không biết xấu hổ chim chuột với bạn trai cậu, thế cậu nén giận làm gì?】