Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé

Chương 90: Thông Báo






"Vâng".

Tiểu Ốc chui vào trong xe, bảo lái xe đến bãi đậu xe.
Bởi vì là phía dưới bãi đậu xe, bên trong tối đen, đèn xe của Tiểu Ốc chiếu vào, có thể nhìn thấy bên trong góc trong cùng của bãi đậu xe ba bốn người đàn ông áo đen đứng cạnh một chiếc xe màu đen, tư thế sẵn sàng đón địch.

Vương què, cũng được coi là một nhân vật có tiếng tăm của thành phố cho nên muốn cứu người trong tay ông ta không phải chuyện dễ.
Tiểu Ốc đi tới, mở miệng hỏi trước: "Anh là Hắc Cẩu?"
Một người đàn ông đeo kính đen gật đầu: "Là tôi, lần hành động này, chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp thiếu phu nhân".
"Các anh mang theo những gì?" Tiểu Ốc không dài dòng.

"Mang theo những thứ này".

Hắc Cẩu cho người mở cốp sau xe, dao phay, rìu, trên người mỗi người còn có một khẩu súng.
Tiểu Ốc gật đầu: "Tôi cũng dẫn theo hai người, các anh ai biết bây giờ Vương què đang ở đâu không?"
"Mới vừa điều tra xong, hai giờ chiều nay lão ta sẽ đến Hà gia giao dịch ma túy".

Hắc Cẩu nói.
"Vậy bây giờ chúng ta đi ăn cơm, chờ lão bắt đầu cùng đối phương giao dịch thì chúng ta mới đến, như vậy sẽ không cho lão chạy, tôi mang theo năm trăm vạn chi phiếu.

Nói chuyện trước, không đàm phán được mới động thủ".


Tiểu Ốc nói, cũng chỉ có thể như vậy.
Hắc Cẩu nhìn cô làm việc rành mạch, rõ ràng cũng yên tâm: "Được, vậy huynh đệ đi ăn cơm trước, ăn uống no đủ mới có sức chiến đấu".
Bữa cơm này Tiểu Ốc trả, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, thức ăn không thiếu, nhưng không được uống rượu.
Ăn cơm xong, lái xe đến Hà gia vừa lúc qua hai giờ một chút, cổng được canh phòng nghiêm ngặt, có lẽ giao dịch đã bắt đầu rồi.
Tiểu Ốc đẩy cửa xuống xe, lại gần cổng, cách khoảng năm sáu thước thì dừng lại, nói với mấy người canh cổng: "Các anh mau vào gọi Vương gia ra đây, tôi có việc tìm ông ấy".
"Cô là ai?" Một tên canh cổng lên tiếng.
"Kim Tiểu Ốc phố Tam Hoàng".

Tiểu Ốc khoanh tay trước ngực, môi mỉm cười nhưng ánh mắt thì lạnh lùng.
Tên canh cổng đã nghe qua thiên kim Mộc gia cũng là bạn gái của Đậu thiếu gia, lập tức coi trọng: "Cô chờ đấy, tôi sẽ đi thông báo".