Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận

Chương 147: Phá vòng vây




"Vậy sao?" Cô ngồi đối diện anh, cười ha ha.

Vừa nghe thanh âm Lữ Trị đã hiểu, nhưng bộ dáng này thật khiến anh nhận không ra: " Tiểu Ốc, em đang làm gì vậy?"

"Đây là hình tượng mới của em, anh xem được không?" Tiểu Ốc bày ra tạo hình mới của mình,một chút thành thục lại phong tao, mái tóc quăn dài màu hạt dẻ, cô làm àu da thật trắng, lỗ mũi cao, bộ ngực thì rất lớn, lộ ra gần nửa rãnh giữa hai vú, thoạt nhìn giống như là một hỗn huyết báu vật.

"Đẹp mắt." Rất có cảm giác thần bí.

"Tự em làm đó." Tiểu Ốc đắc ý. Cô gọi là Gemma, ý nghĩa là bảo thạch, đối với tên mới này cô cũng rất ưa thích. Bối cảnh là con lai Trung - Ý, cha mẹ không rõ, lớn lên tại Cô Nhi Viện Trung Quốc, bởi vì dính vào ma túy mà bị mất công việc. Sau khi ra ngoài, hiện tại là cái bộ dáng này, trên người không có đồng nào nên muốn đi Ma ò tiền.

"Em giỏi! Hôm nay em sẽ phải đi sao?"

Tiểu Ốc gật đầu: "Ngày sinh nhật em, anh có thể tới Macao không, em muốn cùng anh mừng sinh nhật."

Nếu cô đã đáp ứng lui tới thì sẽ nghiêm túc, sẽ không có qua loa như kiểu có cũng được mà không có cũng không sao. Cô hiểu công việc của mình đối với anh mà nói có bao nhiêu không công bằng, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, hơn nữa lại dễ dàng tiếp xúc với người khác phái. Nhưng trước mắt Tiểu Ốc không có biện pháp thay đổi hiện trạng, chỉ có thể tận lực cùng anh gặp mặt, cùng lắm thì hôm đó cô cẩn thận một chút khi chạy ra ngoài là được.

Lữ Trị cầu cũng không được: "Anh nhất định đến, có gì thì điện thoại cho anh."

"Ừ." Tiểu Ốc gật đầu một cái. Khi hai người ăn cơm trưa xong, Tiểu Ốc không muốn anh tiễn: "Anh đi làm việc đi! Em đi trước!"

Nhìn cô rời đi, Lữ Trị thở dài một cái, sau đó bắt đầu mong đợi lần gặp mặt sau. . . . . .

Bộ dáng mới này của Tiểu Ốc khiến cô liền được chọn. Mặc dù cô không thông thạo Anh ngữ, nhưng thắng ở cái xinh đẹp, nên cô được nhận chức ở Macao Đệ Nhị đại sòng bạc. Đệ Nhất đại sòng bạc tự có cấp bậc cao hơn, dĩ nhiên là cao hơn những người như cô, nên Tiểu Ốc chỉ được phụ trách ở Đệ Nhị Đại sòng bạc.

Cuộc sống mỗi ngày của cô hết sức nhàm chán. Mỗi sáng, cô sẽ cùng mười mấy tiểu thư khác, ăn mặc thật mốt, thật xinh đẹp, mặc phanh ngực hở chân váy. Vừa có khách đến, các cô liền đứng thành một vòng tròn, khách hàng ở chính giữa nhìn chung quanh một vòng rồi lựa chọn. Nơi này mỹ nhân rất nhiều, hỗn huyết cũng nhiều, hơn cô cũng không nhiều lắm, nhưng ít hơn cô thì cũng không thiếu.