Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi!

Chương 29: Say mê




Mấy ngày hôm nay, bụng của Hạ Mộc Vân rất hay đau. Hàn Thiên thấy cô như vậy, cả ngày chỉ nằm ở giường, thấy anh về thì cố ngồi dậy xuống nhà chào anh rồi ăn cơm.

Hàn Thiên mời bác sĩ Lâm đến khám bệnh cho cô. Hắn sợ dạ dày của cô thực sự có vấn đề.

........

- "Thiên, cơ địa cô ấy bị rối loạn do sử dụng thuốc tránh thai đấy. Cô ấy khá yếu, và cũng có thể cô ấy dị ứng với loại thuốc đó"

- "Vậy cô ấy có làm sao không?" Hàn Thiên hỏi.

- "Không sao đâu, ta kê thuốc đây rồi. Bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khỏe lại thôi, không cần lo lắng quá đâu".

..........

Những ngày sau đó, Hàn Thiên bận rất nhiều việc công ty, anh phải đi công tác liên tục, bay từ nước này sang nước khác, đến mức không có thời gian ở nhà. Thế nhưng Hàn Thiên vẫn dặn dò dì Hoa chăm sóc chu đáo cho Hạ Mộc Vân.

Nhờ uống thuốc của bác sĩ Lâm cùng với sự chăm lo của dì Hoa, Hạ Mộc Vân đã khỏe lên nhiều, da dẻ đã hồng hào, bụng đã không còn đau nữa, người cô trong còn đầy đạy hơn lúc trước nữa. Hằng ngày Hàn Thiên vẫn gọi điện cho Hạ Mộc Vân nhắc nhở cô uống thuốc. Thực sự đối với Hạ Mộc Vân, không có hạnh phúc nào bằng việc Hàn Thiên quan tâm đến cô.

Hôm nay là ngày Hàn Thiên về nước, mấy ngày qua thực sự cô rất nhớ anh, chỉ mong anh ở bên cạnh cô thật nhiều. Sau khi cùng nhau ăn tối xong, Hàn Thiên trở về thư phòng, Hạ Mộc Vân thì lên phòng để chuẩn bị đi ngủ.

Đột nhiên Hàn Thiên mở cửa bước vào, trên tay mang theo một ly sữa, đặt xuống bên cạnh Hạ Mộc Vân:

- "Còn nóng đấy, uống đi"

Một cốc sữa xuất hiện ngay trước mặt cô khiến cô giật mình ngẩng đầu lên.

Hàn Thiên cũng ngồi xuống bên cạnh Hạ Mộc Vân

- "Sao vậy?"

Anh nhìn cô đang ngớ ngẩn ra mà hỏi.

Hạ Mộc Vân lúng túng lắc đầu và đón lấy cốc sữa đang rất ấm.

- "Cảm ơn anh"

Rồi đưa cốc sữa lên môi, cẩn thận uống một ngụm.

Hàn Thiên vừa nhìn cô uống vừa vén tóc cho cô. Đến khi cô đưa cốc sữa ra, anh vẫn chăm chú nhìn cô.

Lần này là những vệt sữa còn dính trên môi cô, anh từ từ đưa tay đến, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khiến Hạ Mộc Vân ngượng nghịu nhìn Hàn Thiên.

- "Ở đây, còn dính rất nhiều sữa đấy"

Nói xong, Hàn Thiên liền tiến sát khuôn mặt hắn lại gần cô, môi bạc từ từ áp lên môi cô và từ từ đưa đầu lưỡi ra, liếm hết sữa trên viền môi cô. Xong lại đưa tay lau nhẹ lần nữa, khẽ nói

- "Rất ngọt"

Mặt Hạ Mộc Vân đỏ đến mức không thể đỏ hơn nữa, nóng ran như muốn thiêu đốt cả trái đất. Thấy miệng bị dính sữa bẩn như vậy, cô định bước vào phòng tắm để rửa, nhưng vì bị Hàn Thiên hôn nên cô run rẩy, nói lắp bắp:

- "Thiên, em, em muốn vào trong".

Nghe cô nói như vậy, biết là cô muốn phòng phòng vệ sinh, nhưng anh lại cố tình bẻ cong ý của cô, cười đầy mờ ám.

- "Em nóng vội vậy sao? Vẫn còn sớm mà"

Hạ Mộc Vân biết hắn cố tình trêu chọc mình nên chỉ muốn trốn thật nhanh, cô lúng túng định đứng lên thì lại bị Hàn Thiêm kéo lại gần hơn, để cô ngồi lên đùi hắn, một tay hắn giữ lấy vòng eo cô, tay kia đang vén nhẹ tóc cô và ghé sát môi vào tai cô mà thì thầm:

- "Mộc Vân, tôi muốn em"

Nói xong liền ngậm lấy vành tai cô, cắn nhẹ rồi nhả ra, hôn dọc xuống cổ cô, trượt lên lại làn môi đỏ mỏng, hôn mút liên tục.

Bàn tay cũng từ từ di chuyển dọc theo sống lưng của cô xuống bắp đùi thon thả, vén chiếc váy mỏng của cô lên rồi len vào giữ hai bắp đùi đang khép chặt mà mơn trớn vào bên trong.

Hạ Mộc Vân không tự chủ được mà từ từ mở rộng hai bên đùi ra để bàn tay tham lam của Hàn Thiên dễ dàng tiến vào bên trong hơn, cô cảm giác từng tế bào thần kinh đang bị thiêu rụi dần dần, từng dòng điện cứ chảy khắp toàn bộ cơ thể cô, bàn tay ma thuật của Hàn Thiên đang di chuyển vào bên trong quần lót của cô mà khiêu khích, khiến cô phải động tình, quần lót bằng ren đang được kéo xuống từ từ.

- "Ân... ư... ưm....đừng mà.."

Hạ Mộc Vân run rẩy ôm lấy hai vai của Hàn Thiên mà cầu xin.

- "Em làm được không?".

Hàn Thiên dừng động tác lại, sợ rằng Hạ Mộc Vân vẫn chưa thực sự khỏe nên mới hỏi cô.

Hạ Mộc Vân xấu hổ không nói gì, chỉ vùi đầu vào cổ của anh, mặt cô đã đỏ đến mức không thể đỏ hơn được nữa.

Hàn Thiên thấy hành động thay lời đồng ý của cô nhẹ nhàng như mèo con càng bị kích thích anh hơn. Anh vùi mặt vào hõm cổ của cô mà hôn liếm xung quanh, di chuyển xuống phần rãnh ngực nhưng lại không hôn xuống mà từ phía sau cô đưa tay vào trong, vuốt ve mơn trớn tấm lưng trắng nõn rồi đến đôi ngực sữa đang phập phồng lên xuống.

Bàn tay đang ở trong nơi tư mật kia lại đi ra và tự kéo lưng quần của mình xuống, lôi con cự long cứng như thép, nóng như than ra, vén chân váy của Hạ Mộc Vân lên chút nữa, đẩy con cự long vào đúng vị trí non mềm, ẩm ướt giữ hai chân cô rồi đẩy mạnh

- "Aaa.... aaa... ân.....ân......"

Hạ Mộc Vân hoàn toàn buông thả mà rên rỉ thành, khoái cảm dồn dập nhưng cô vẫn rất kinh sợ, lắc đầu liên tục.

- "Ư.....ưm... ư.... ân... đau... em đau quá"

Cô không tự tin rằng bản thân có thể không phát ra những âm thanh phóng đãng nên chỉ có thể vùi đầu vào cổ Hàn Thiên, yếu đuối dựa vào đấy.

Hàn Thiên vẫn không ngừng luật động, thấy Hạ Mộc Vân yêu kiều như vậy, dĩ nhiên anh biết cô mỗi lần bị xâm nhập vẫn rất đau, nhưng anh lại không khống chế được bản thân, tiếp tục tăng nhanh tốc độ ra vào.

- "Vân Nhi ngoan, em cố gắng một chút......tôi rất muốn em"

Trên trán và cổ của Hạ Mộc Vân nhễ nhại mồ hôi, cô nói không thành câu:

- "Ưm...chậm một chút"

Nghe cô nói như vậy, Hàn Thiên cũng không định trêu chọc cô thêm nữa, đưa tay nâng nhẹ cằm của cô, xoay mặt cô lại và đặt lên môi cô một nụ hôn thật kín và sâu, hạ thân luật động điên cuồng hơn.

Hạ Mộc Vân như cá thiếu nước mà để mặc cho Hàn Thiên đặt cô đủ mọi tư thế trên giường lớn, không khí trong phòng lúc này đậm mùi kích tình.

Dục vọng của Hàn Thiên không hề có dấu hiệu giảm xuống mà còn tăng thêm vài phần. Say sưa ra vào trong Hạ Mộc Vân, đến lúc Hạ Mộc Vân không chịu nổi nữa, cô ngất lịm đi thì Hàn Thiên mới tha cho cô. Anh không rút ra vội mà để yên như thế trong hoa huy*t cô, cúi xuống liếm mút đôi môi anh đào của Hạ Mộc Vân.

Đối với thân thể Hạ Mộc Vân, Hàn Thiên không lúc nào có thể khống chế được bản thân mình. Điên cuồng đòi hỏi, ham muốn cô.