Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 108: Chiếm tiện nghi




Sở Xa thấy Vũ Vi nổi giận, hai tay hướng về phía cổ cô, khóe miệng của cô hiện ra nụ cười đắc ý khó che dấu, Đồng Vũ Vi, bóp tôi, chỉ cần cô đụng tôi, tôi sẽ để cho cô sống không bằng chết.

Thế nhưng làm cô thất vọng, hai tay Đồng Vũ Vi đưa đến không trung liền dừng lại, sau đó chậm rãi rủ xuống.

Mặt Sở Xa liền biến sắc, ghê tởm, cũng chỉ kém một chút xíu, Đồng Vũ Vi cư nhiên lại dừng tay, cô tức giận, không nhịn được mở miệng nói, “Đồng Vũ Vi, cô không phải là muốn giết chết tôi sao? Tại sao không động thủ?”

Vũ Vi lạnh lùng cười một tiếng, “Sở Xa, thu hồi trò hề của cô đi, tôi sẽ không mắc mưu, nơi này có nhiều máy camera như vậy, chỉ cần hai tay của tôi đụng cô, cô sẽ nhân cơ hội vưu oan tôi mưu sát cô, có phải hay không?”. Mới vừa rồi quả thực cô rất muốn bóp chết Sở Xa, xong hết mọi chuyện, nhưng khi hai tay cô sắp đụng cổ Sở Xa, cô thấy rất rõ ràng bên khóe miệng Sở Xa nở nụ cười đắc ý, trong nháy mắt đó cô liền hiểu được, Sở Xa thiết kế hảm hại cô, liếc mắt nhìn quanh, quả nhiên bốn góc toleit trang bị camera.

Sở Xa tức giận không thôi, không nghĩ tới kế hoạch của mình cư nhiên bị Đồng Vũ Vi đoán được!

Cô hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Vi một cái, “Đồng Vũ Vi, coi như cô có chút thông minh thì như thế nào? Còn không phải là không có cách nào vì mẹ cô báo thù?” Nói xong, cô cười đắc ý, xoay người rời khỏi phòng toleit.

Còn lại một mình Vũ Vi đứng tại chỗ lạnh lùng nhìn bóng lưng cô rời đi.

Nhìn Sở Xa đi giày cao gót từng bước từng bước rời khỏi phòng toleit, Vũ Vi không khỏi cắn chặt hai hàm răng, hai tay gắt gao nắm thành quả đấm, Sở Xa!

Thật lâu sau, cô mới chậm rãi buông nắm tay ra, vẻ tức giận trên mặt dần dần chuyển thành vẻ bình tĩnh, cô lấy điện thoại di động ra gọi cho Mạc Tử Hiên, “Mạc Tử Hiên, tôi đồng ý gả cho anh, nhưng mà tôi có điều kiện”. Mới vừa rồi lời của Sở Xa đúng là đã kích thích cô, nhưng đồng thời cũng nhắc nhở cô, cô không có gì cả căn bản không cách nào trả thù Sở Xa, chớ nói chi là Sở Quốc Vĩ cùng Xa Lan cùng Lục Hàng! Muốn trả thù họ, sẽ phải so với họ mạnh hơn mới được, nếu không cô đến vạt áo của người Sở gia cũng không đụng được liền bị Sở gia hại ngồi tù, thậm chí còn có thể mất mạng!

Muốn so với họ mạnh hơn đường tắt nhanh nhất trở thành người có tiền có quyền có thực lực, gả cho Mạc Tử Hiên chính là đường tắt nhanh nhất!

Khi Mạc Tử Hiên nghe Đồng Vũ Vi nguyện ý gả cho hắn, ước chừng sửng sốt một lúc lâu, hắn thế nào cũng không nghĩ tới Đồng Vũ Vi nhanh như vậy liền thay đổi chủ ý đồng ý gả cho hắn.

“Thế nào, không muốn?” Không nghe được Mạc Tử Hiên trả lời, Vũ Vi không khỏi hỏi.

“Không, anh nguyện ý, vô luận em có điều kiện gì, anh cũng sẽ đáp ứng em, chỉ cần em chịu gả cho anh”. Mạc Tử Hiên nghiêm túc trả lời Vũ Vi.

Vũ Vi hé miệng cười một tiếng, “Chúng ta gặp mặt nói”. Cúp điện thoại, cô đi ra phòng toleit, đến đại sảnh, liền chạy thẳng tới hướng Mạc Tử Hiên, mắt thấy mình từng bước tới gần Mạc Tử Hiên, trong lòng cô chậm rãi xẹt qua một tia chua xót, cô đã từng rất khinh bỉ các cuộc hôn nhân mua bán, nhưng mà, hiện tại cô lại làm chuyện mình khinh bỉ nhất.

Bất quá, không sao cả, thật sự không sao cả, hôn nhân đối với cô mà nói, quá xa vời, cô không tin tưởng tình yêu nữa, cũng sẽ không tin tưởng hôn nhân.

Tia chua xót trong lòng rất nhanh bị cô gạt ra, vì trả thù Sở gia, chuyện gì cô cũng làm được, cho dù gả ột lão già cô cũng nguyện ý!

Bỗng dưng, cô cười nhạt một tiếng, gả cho Mạc Tử Hiên một nam nhân vừa đẹp trai lại giàu có, cô còn chiếm được đại tiện nghi!