Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 537




Đường Tư Vũ xuống tầng, thấy xe thể thao của Hình Liệt Hàn đang đỗ ở đó, cô mở cửa xe ngồi vào trong ánh mắt ghen tị của mọi người xung quanh. Khi mở cửa xe ra, cô liền thấy trên chỗ ngồi có một bó hoa hồng đỏ xinh đẹp đặt ở đó.

 

Ánh mắt Đường Tư Vũ vui sướng, cầm hoa lên rồi ngồi vào: “Tại sao tự nhiên lại mua hoa cho em vậy?”

 

“Nếu em thích thì ngày nào anh cũng tặng.” Hình Liệt Hàn nghiêng người nhìn qua.

 

Đường Tư Vũ ngửi hoa, gật đầu: “Thích, nhưng mà ngày nào cũng tặng thì quá lãng phí, một tuần tặng một lần thôi!”

 

“Được! Nghe lời em.” Hình Liệt Hàn đồng ý.

 

Xe đi được một lát, Hình Liệt Hàn nghĩ đến một việc, quay đầu nói với cô: “Ba ngày nữa có lẽ anh phải đi công tác một chuyến, anh sẽ để vệ sĩ đưa đón em đi làm hàng ngày.”

 

“Đi bao lâu?” Đường Tư Vũ tò mò hỏi.

 

“Ít nhất là bốn năm ngày, nhiều thì một tuần, dù sao thì anh cũng sẽ giải quyết việc ở đó càng sớm càng tốt rồi trở về nhà.” Hình Liệt Hàn nói xong, trầm thấp cười: “Không nỡ để anh đi sao?”

 

Đường Tư Vũ cười cười: “Không có al Dù sao thì công việc cũng là chuyện quan trọng!”

 

Hình Liệt Hàn không đồng ý, anh nghiêm túc nhìn sang, trầm giọng nói: “So với công việc thì em càng quan trọng hơn.”

 

“Vậy anh muốn em đi cùng?” Đường Tư Vũ chớp chớp mắt.

 

“Anh cũng có ý này.” Hình Liệt Hàn cũng muốn mượn cơ hội đưa cô đi ra ngoài một chút, dù sao cô cũng buồn chán quá lâu rồi.

 

“Nhưng mà… phía tập đoàn Đường thị thì làm sao bây giờ?”

 

“Anh sẽ để Hàn Dương dành nhiều thời gian quản lý hơn, tin rằng Khưu Lâm cũng rất vui vẻ chấp thuận kỳ nghỉ của em.”

 

Đây là sự thật, Khưu Lâm nhất định sẽ đồng ý. Đường Tư Vũ ôm hoa lên ngửi, suy nghĩ vài giây, cô quyết định đi cùng anh.

 

“Được! Em đi với anh.” Đường Tư Vũ gật đầu đồng ý.

 

Lúc này, Hình Liệt Hàn đang dừng ở trước một cái đèn xanh đèn đỏ, anh có chút ám muội nhích lại gần: “Ra nước ngoài thì không giống ở nhà nữa, em không lo lắng anh làm gì xằng bậy sao?”

 

Đường Tư Vũ đương nhiên biết anh ám chỉ cái gì, cô hơi xấu hỗ nói: “Đổi môi trường cũng tốt.”

 

Nghe thấy câu đó, đột nhiên Hình Liệt Hàn tràn đầy mong đợi với kỳ nghỉ lần này, anh duỗi tay đến nắm lấy tay cô: “Tư Vũ, anh không ép em.”

 

Đường Tư Vũ không bị ép buộc, cô chỉ cảm thấy, mình phải vượt qua rào cản đó!

 

Nếu không thì anh sẽ đau khổ.

 

Thử nhiều cách khác nhau thì sẽ tốt hơn!

 

Ngày hôm sau, Đường Tư Vũ xin Khưu Lâm nghỉ phép, quả nhiên Khưu Lâm đồng ý. Bên phía Hàn Dương cũng không có vấn đề gì, anh ấy làm việc chăm chỉ, cũng không mắc sai lầm nào. Ngoài ra, bây giờ anh ấy đang tìm hiểu về công việc kinh doanh, cũng không làm gì khác.

 

Khưu Lâm không phát hiện ra vấn đề gì.

 

Cậu nhóc nghe nói cha mẹ cùng nhau đi công tác, thật ra cũng muốn đi theo nhưng cậu còn quá nhỏ, hơn nữa cũng không phải kỳ nghỉ, cậu chỉ có thể ở lại trong nước cùng với ông bà nội và cô.

 

Buồi sáng ngày thứ ba, máy bay riêng của Hình Liệt Hàn cất cánh từ sân bay.

 

Từ sau khi cha của Đường Tư Vũ qua đời cho đến bây giờ, cô quả thực đã suy sụp rất lâu, cũng rất đau khổ. May mắn thay, dù có đau đớn đến đâu thì cô cũng đã sống sót. Tiếp theo, tất cả những gì cô làm là khiến những người đó phải trả giá.

 

Chuyện này cũng cần phải được hoàn thiện từng bước, không nên vội vàng mong thành công.

 

Ánh mắt đang nhìn ra ngoài cửa số của Đường Tư Vũ thu lại, nhìn về phía người đàn ông đang xem tài liệu ở bên cạnh. Cô nghĩ, cô nên có trách nhiệm với người đàn ông này, cũng nên biết ơn.

 

Vào lúc cô vất vả nhất, không nơi nương tựa, anh đã đứng bên cạnh cô. Hiếm khi anh có thể nói ra tình cảm thật của mình, cô không muốn làm anh thất vọng.

 

Hình Liệt Hàn nhìn tài liệu, cảm giác bên cạnh có một đôi mắt nhìn anh chăm chú.

 

Anh hơi nghiêng đầu, khuôn mặt tuần tú như ngọc nhìn qua.

 

“Nhìn cái gì?” Anh trầm giọng cười, hỏi.

 

Đường Tư Vũ mím môi cười: “Em đang nghĩ, sau khi về nước có nên nhận giấy đăng ký kết hôn không!”

 

Một tia sáng lóe lên từ đáy mắt sâu hút của Hình Liệt Hàn, mắt anh sáng ngời, cười rộ lên: “Anh chờ những lời này của em từ lâu lắm rồi.”

 

Đường Tư Vũ ngạc nhiên vài giây: “Anh thật sự thích em đến như vậy sao?”

 

Cabin cũng chỉ có hai người bọn họ, nên cô cũng không ngại hỏi.