Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 861




Tô Thắm từ ánh mắt mà nhìn thấy suy nghĩ của anh, cô đột nhiên cảm nhận được sự thống khổ như thủy triều đang ập lấy chiếm giữ cơ thể cô.

 

4 “Xin ngài ký tên đi!”

 

Tô Thắm dùng chút sức lực cuối cùng cầu xin anh.

 

Hiên Viên Thần đột nhiên nhếch miệng, thân thẻ tiến lại gần, đẩy cô lên bàn, Tô Thắm kinh hãi, hơi thở đầy nam tính của Hiên Viên Thần tiến lại gần cô, Tô Thám biết anh đang muốn làm gì.

 

Cô nhíu mày, có chút khẩn trương bất an mà nhắm mắt lại, cô cảm giác tay của anh đang tiến tới, chỉ là không có ôm eo cô.

 

Cô nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được hô hấp của anh đang phun trên mặt mình, nhưng anh không có hôn xuống. Anh muốn làm gì? Tô Thắm không khỏi chầm chằm mở to mắt nhìn.

 

Đột nhiên phát hiện người đàn ông không chớp mắt nhìn cô chằm chằm, âm thanh có chút khàn khàn: “Em đang mong đợi cái gì?”

 

“Tôi không có!”

 

Tô Thám cắn răng, hóa ra là anh đang trêu đùa cô.

 

Mà lúc này, Tô Thắm mới phát hiện, trong tay anh đang cầm tờ đơn điều chuyền, tay kia đang cầm bút máy.

 

Tô Thám thở hỗn hẻn, Viên Hiên Thần cầm tờ đơn điều chuyển công tác, ngay trước mặt cô, hạ bút ký xuống.

 

“Em muốn, tôi cho em.”

 

Viên Hiên Thần ký xong, đem tờ đơn điều chuyển công tác cho cô: “Tôi thành toàn cho hạnh phúc của em.”

 

Tô Thám cầm tờ đơn, không chịu được run rầy một chút, toàn thân phát lạnh.

 

Là cô nguyện ý để người đàn ông này buông tay, nhưng thật nực cười, cô vậy mà lại cực kỳ đau thương buồn bã.

 

“Cảm ơn.”

 

Tô Thắm khàn giọng, từ bên người anh vòng qua.

 

“Đợi đã.”

 

Sau lưng, người đàn ông gọi cô.

 

Tô Thắm không quay đầu lại, chờ anh nói chuyện.

 

“Lúc em kết hôn, đừng quên mời tôi, tôi sẽ không tới, nhưng quà tặng tôi sẽ gửi tới.”

 

Âm thanh của Hiên Viên Thần nghe không ra được sự bình tĩnh.

 

Trong nháy mắt, nước mắt Tô Thám rơi như mưa, cô không quay đầu, đẩy cửa bước nhanh ra ngoài, không có sức trả lời anh.

 

Cô sợ bản thân sẽ phát ra âm thanh, sẽ cực kỳ chật vật, sợ tia ngụy trang cuối cùng của bản thân sẽ bị phá bỏ trước mặt anh.

 

Tô Thám cầm tờ đơn điều chuyển chạy thẳng vào nhà vệ sinh, nơi này là nhà vệ sinh nữ, cực kỳ yên tĩnh, lúc này cô chạy vào, khóa của lại.

 

Mặt cô đẫm lệ, Tô Thắm im lặng gặm nhắm nỗi thống khổ đang từng hồi đánh vào tim mình.

 

Có đôi khi, không khóc được nỗi đau trong lòng, lại là đau thương nhất.

 

Trong văn phòng, Hiên Viên Thần cắn răng ngồi lại vị trí ban đầu, nhắm mắt lại toàn là những câu nói lúc nãy của Tô Thắm.

 

Đặc biệt là câu nói kia, cô hi vọng có một người đàn ông có thể cùng cô đi tới đầu bạc.

 

Anh cái gì cũng có, nhưng anh lại không có đủ thời gian để ở bên cạnh một người con gái.

 

Nhưng cho dù như thế, Hiên Viên Thần cũng không trách cô, mỗi người đều có quyền lựa chọn hạnh phúc, cô cũng có, mà đoạn tình cảm này, ban đầu là anh áp đặt cho cô, anh thổ lộ, dụ hoặc cô trước, dẫn dắt cô tiến vào thế giới tình cảm mà anh mong muốn và tạo ra.

 

Mà Tô Thắm một mực muốn lùi bước, anh chỉ nghĩ là, cô sợ anh, anh không đủ yêu cô, mới có thể để cô sinh ra tâm tình như vậy.

 

Bây giờ, anh đã hiểu, hóa ra, Tô Thắm là một cô gái luôn sống rất rõ ràng.

 

Cô biết bản thân mình cần gì.

 

Cô điềm tĩnh và tỉnh táo hơn bắt kỳ người phụ nữ nào khác, cô không vì thân phận anh mà mù quáng yêu anh, mê luyến anh, đây là điều mà không thể có một người phụ nữ khác nào làm được.