Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2921




Chương 2921

“Không, nhật ký hồi lúc trước, chỉ là nhìn có hơi quen mắt. Tớ biết anh ấy có chuyện muốn giấu tớ, đối với tớ hẳn là rất quan trọng. Nhưng vậy thì có sao?

Dù sao thì cũng đã quên hết rồi. Tớ luôn cảm thấy mình mắc nợ Kỷ Thiên Minh…

quá nhiều, để anh ấy trả giá quá nhiều.”

“Đúng thật, Kỷ Thiên mình rất để ý đến cậu, cũng vì cậu mà trả giá rất nhiều.

Điều này Hứa Trúc Linh không thể phủ nhận.

“Cho nên tìm được một người đàn ông yêu mình cả đời cũng không tệ.

Hơn nữa tớ nghĩ tớ cũng yêu anh ấy rất nhiều.”

Nhưng cô ta biết tình yêu của mình chỉ là tình cảm của em gái đối với anh trai.

Nhưng sẽ luôn có cơ hội để nhìn anh ở một góc độ khác.

“Nghe được lời này của cậu tớ cũng cảm thấy nhẹ nhõm rồi. Mặc dù cậu đã mất trí nhớ, nhưng tớ vẫn cảm thấy rằng cậu có một trí óc minh mãn và càng hiểu rõ những gì cậu muốn làm.”

“Cậu đang khen tớ sao? Trước đây tớ rất hồ đồ sao?”

“Trước đây… dường như cậu biết được số mệnh mình sẽ như thế nào, luôn cảm thấy mình sẽ cô độc đến già.

Nhưng bây giờ cậu không phải là cô tiên .

mà lúc trước tớ biết nữa, như thể đã loại bỏ rất nhiều áp lực, bắt đầu làm chính mình.”

“Tại sao mọi người lại tin vào số phận? Sao lại tin rằng mỗi ngày mình sống đều là do người khác sắp xếp sẵn? Rõ ràng là mình muốn thế này, muốn đi uống trà chiều, đi mua sắm với những người bạn thân của mình hay đi xem một bộ phim hay. Nếu mọi người được sắp xếp mọi việc từ lúc mới sinh ra, với dân số đông như vậy trên thế giới thì sao các vị thân có thể quản lý hết được.”

“Với lại nếu một số kẻ xấu bỏ chạy mất dạng có phải chứng tỏ rằng các vị thần cũng sai sót hay không? Là họ không có khả năng duy trì hòa bình trên thế giới và trừng phạt kẻ ác sao? Vì vậy, con người muốn sống như thế nào và sống như thế nào là do chính chúng ta cố gắng tạo ra, không liên quan gì đến thượng đế cả.”

“Cứ làm tốt chính mình là được, mãi lo lắng cho tương lai để làm gì?”

Kỷ Nguyệt Trâm nghiêm túc nghe hết những lời nói này, thậm chí cảm thấy… rất có lý.

Cô ta vốn là người tin vào các vị thần, Phật. Vậy mà lại bị Hứa Trúc Linh thuyết phục rồi.

Đúng rồi, là hôm nay cô ta muốn xem váy cưới và thử lễ phục. Làm thế nào nó lại trở thành sự sắp đặt của ông trời rồi?

Chính là cô ta muốn cày phim, ăn vặt, không có ai sắp xếp, chỉ là cô ta muốn hay không.

Đột nhiên cô ta như được khai sáng, cô ta là một cô tiên không đủ tư cách, bị gò bó trong những quy tắc mà cô ta đặt ra.

Mất trí nhớ không phải là một điều xấu, ít nhất biết được mình muốn gì vào lúc này.

Cô ta muốn hạnh phúc, cô ta hạnh phúc thì Kỷ Thiên Minh cũng hạnh phúc.

Kỷ Thiên Minh đã chăm sóc cô ta hai mươi bốn năm, cô ta cũng muốn ở bên Kỷ Thiên Minh và chăm sóc anh ta thật lâu, thật lâu.

Rốt cuộc, cô ta chỉ có một người thân duy nhất.

Cô ta ôm chặt lấy Hứa Trúc Linh nhảy nhót: ‘Cảm ơn cậu, cậu thật sự là chị em tốt của mình. Trời ạ, rốt cuộc tớ đã kết bạn với thần tiên nào vậy?”