Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 379




Chương 379

Hai chân Chu Thị Linh giống như bị rót chì, không chút động đậy.

Cô ta ngơ ngẩn nhìn Viên Hoài Nam, thái độ của anh ta với mình càng ngày càng kém, trước kia còn bao dung mình, dung túng tính cách của cô ta, nhưng bây giờ càng ngày càng không kiên nhẫn, thậm chí thái độ cũng lạnh như băng.

Trước kia anh ta không phải như thế này, chẳng lẽ là thật sự thay đổi tình cảm rồi, yêu cô gái Hứa Trúc Linh kia?

“Viên Hoài Nam, anh có cần đi bệnh viện không?” Chuyên viên trang điểm thật cẩn thận nói.

“Không cần, buổi tối còn phải đóng phim, dùng phấn che lại thôi.”

Viên Hoài Nam nhẹ nhàng lắc đầu.

“Cô đi ra ngoài trước, tôi nói mấy câu với cô ta, đợi lát nữa cô lại vào .”

Để Chu Thị Linh ở chỗ này, chúng quy không phải cách hay, anh chỉ có thể đuổi người còn lại đi ra ngoài.

Chu Thị Linh iu xiu đi lên, nằm ống tay áo anh ta, hai mắt đẫm nước mắt.

“Thực sự xin lỗi, em không cố ý. Em không ngờ anh lại không né. Anh đừng giận em được không, lần sau em sẽ sửa “

“Linh à, tính tình của cô tôi chịu đủ rồi, mỗi lần cô đều nói sẽ sửa, nhưng lần nào cũng thờ ơ. Xin lỗi, tôi là người đàn ông bình thường, tôi không chịu nổi tính cách của cô như vậy. Mối quan hệ không rõ ràng của chúng ta cũng nên dừng ở đây thôi.”

Anh ta nhẫn tâm, kéo bản tay nhỏ của cô ta ra, gắn từng chữ một, lạnh nhạt nói.

Chu Thị Linh nghe vậy thì liều mạng lắc đầu: “Không đâu, em đã rất cố gắng thuyết phục bố em, ông ấy sẽ cho chúng ta ở bên nhau. Em thật sự sẽ sửa đổi, em thể, anh cho em một cơ hội nữa được không?”

“Nhà cô là một phần nguyên nhân, còn cô chiếm một phần lớn hơn, không có ai có thể chịu được tính cách của cô như vậy. Tôi không có ý định bác bỏ tại tiếng lần này, tôi sẽ đưa văn bản huỷ bỏ hợp đồng với truyền thông Thiên Hòa. Lúc trước có cưỡng chế ép tôi ký hợp đồng không bình đẳng, không được để truyền ra tai tiếng, không được công khai tình yêu, nếu không phải bồi thường một khoản tiền.

Bây giờ, tôi bồi thường cho cô “Em… em không cần tiến của anh, em chỉ cần anh yêu em. Em làm như vậy, chỉ là vì muốn ở bên cạnh anh .

“Tôi không có phúc đón nhận, xin cô buông tha cho tôi. Tôi thật sự đê tiện, ở trong mắt bố cô chỉ là một con tên diễn viên vô tình, là người cố gắng trẻo cao đến nhà họ Chu. Tôi sẽ không tự chuốc lấy nhục nhã, cô cũng đừng tự hạ thấp giá trị của bản thân. Mỗi quan hệ của chúng ta đến đây là kết thúc, sau này tốt nhất đừng gặp nhau nữa.

“Em không muốn, em không đồng ý, anh đang đơn phương huỷ bỏ hợp đồng với em. Hợp đồng kia là em đưa ra, em không nói huỷ bỏ, thì anh không thể rời khỏi truyền thông Thiên Hòa!”

Chu Thị Linh không thuận theo, không buông tha “Tôi đã tìm tổng giám đốc Chu rồi, ông ta đồng ý”

“Anh…”

Chu Thị Linh khiếp sợ nhìn Viên Hoài Nam, bố cô ta vẫn luôn phản đối bọn họ ở bên nhau, ước gì anh ta rời đi, nếu không phải mình ẩm ĩ đòi thắt cổ, ông ấy sẽ nói.không cho Viện Hoài Nam tài nguyên tốt như vậy.

Hiện giờ Viên Hoài Nam muốn huỷ hợp đồng với truyền thông Thiên Hòa, chắc chắn là bố cô ta sẽ giớ hai tay tán thành.

Cô ta ngơ ngẩn nhìn anh ta, nước mắt còn dính ở trên lông mi.

Lúc này, Viên Hoài Nam thật sự quyết tâm, thậm chỉ còn bỏ qua mình, tự mình tìm tới bố cô ta.

Anh cứ như vậy muốn chạy, mình cứ như vậy khiến anh khó có thể chịu đựng nổi.

“Anh… Anh còn yêu em không?”

Cô ta hèn mọn hồi.

“Không yêu.”

“Vậy anh…vậy anh đã từng yêu em chưa?” Cô ta chớp đôi mắt, nước mắt nóng bỏng không báo trước mà rơi xuống.

Viên Hoài Nam nhìn đôi mắt cô ta, muốn lừa gạt, nhưng hiện giờ cho dù kỹ thuật diễn có tốt cũng không có chỗ mà thực hành.

Anh ta xoay người sang chỗ khác, né tránh vấn đề này: “Cô mau đi đi, thời gian của tôi có hạn. Nếu để tổng giám đốc biết cô lại tới chỗ của tôi, cuộc sống của cô cũng không dễ chịu”Viện Hoài Nam, em chưa bao giờ từ bỏ anh, từ lúc anh vào công ty làm thực tập sinh, em đã yêu mến anh, hiện giờ cũng đã 5 năm trôi qua. Từ khi em mười lăm tuổi, thích anh tới lúc hai mươi tuổi, em nghĩ cho dù là người có ý chí sắt đá cũng sẽ bị em làm cảm động. Nhưng không ngờ anh lại dùng cách như vậy để kết thúc với em “Em vẫn luôn cố gắng, vì để chúng ta được ở bên nhau, không ngừng cầu xin bố em. Thủ đoạn gì em cũng đều dùng, em rõ ràng là một cô chủ, nhưng ở trước mặt anh lại hèn mọn luôn luôn không dám ngẩng đầu “Mà anh, lại cho em một đáp án như vậy”

“Xin lỗi.”

Viên Hoài Nam siết chặt nắm tay, tự nói mình không thể mềm lòng.

Nếu đã ra quyết định rồi, vậy thì không còn bất cứ con đường xoay chuyển nào.

Chu Thị Linh nghe thấy hai chữ này, không khỏi cảm thấy bản thân mình có chút buồn cười.

5 năm cố gắng, đổi lấy chỉ có hai chữ thận nhiên ngắn gọn này.

Xin lỗiAi cần anh ta phải xin lỗi!

“Vậy anh thật sự thích Hửa Trúc Linh sao? Anh nói thật với em, dừng lừa gạt em.”

“Cho dù tôi không thích cô ấy, tôi cũng sẽ không yêu cô nữa.

“Vậy thì… em hiểu rồi. Viên Hoài Nam, anh sẽ hồi hận, em sẽ trả thù anh, em sẽ khiến anh phải hối hận cả đời Chu Thị Linh điên cuồng gào lên, sau đó khóc lóc xoay người rời đi.

Viện Hoài Nam nghe được lời này, trái tim run lên.

Sau đó, khỏe miệng nhếch lên một nụ cười chua Tìm đường sống trong chỗ chết, anh ta cũng chỉ xót.

có thể như vậy.

Viên Hoài Nam vẫn luôn cho rằng Chu Thị Linh sẽ chèn ép ở trên sự nghiệp của mình.

Không ngờ hai ngày sau, anh ta nhận được tin nhắn của Chu Thị Linh.

“Bờ biển phía Đông ngoại thành, nếu anh không TỚI, Hứa Trúc Linh có thể sẽ chết”

Viện Hoài Nam nhìn thấy tin nhắn này, trái tim lạirun lên.

Anh ta không bao giờ nghĩ tới, cái cô ta gọi là trả thủ, vậy mà lại là xuống tay với Hứa Trúc Linh.

Một mặt của thành phố Đà Nẵng này là biển, là một cái eo biển Chỗ đó đã bị tư nhân mua lại, còn chưa kịp khai phá thành làng du lịch.

Bờ biển hiếm khi có người, hình như chỉ có đội ngũ thi công công trình.

Chu Thị Linh là cô chủ của truyền thông Thiên Hòa, chỉ cần cho chút tiền, để những công nhân đó rồi di chuyện dễ trở bàn tay.

Anh ta không chút do dự, lập tức ra khỏi phim trường, chạy tới bờ biển.

Trên biển ngoại trừ thuyền thi công, thì còn có một cái du thuyền cỡ vừa Viên Hoài Nam mượn ca nô, muốn đi qua đó, người đại diện lại lo lắng kéo cánh tay anh ta lại.

“Phụ nữ bị tổn thương vì tình là điên cuồng nhất, một mình cậu đi qua đó, tôi thật sự sợ cô ta sẽ phát rồi mà muốn giết cậu!”

“Không đầu, tôi hiểu rõ cô ấy, cô ấy sẽ không ra tay tàn nhấn với tôi“Còn nói không, cậu xem phụ nữ mất đi lý trí điện cuống đáng sợ cỡ nào chứ, bây giờ cũng đã bắt cóc người rồi, đây là giết người sắt hại mạng người đó, tôi đi cùng cậu!”

“Không được, cô ấy nhìn thấy người ngoài thì sẽ càng thêm sợ hãi. Giúp tôi dìm xuống, di chuyển hết tất cả mọi người, tạm thời ngăn chặn chuyện này, tôi bảo đảm chắc chắn Hửa Trúc Linh sẽ không có vấn đề gì. Nếu như bị Cổ Thành Trung biết, chắc chắn sẽ liên lụy đến nhà họ Chu Người đại diện nghe vậy, không ngừng lắc đầu, mặt ngoài quyết tuyệt như vậy, giống như chặt đứt hết tất cả tình cảm, nhưng trên thực tế còn không phải là che chờ sao?

Lúc này còn quan tâm đến nhà họ Chu, nhưng nhà họ Chu lại không nghĩ tốt về cậu.

Người đại diện thẩm nói trong lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Mà giờ phút này, trên du thuyền, trong lòng Hứa Trúc Linh cảm thấy rất oan uổng.

Cô đang đi học ở trường học, giờ nghỉ ngơi giữa một tiết học, cô cũng chỉ đi WC một chút mà thôi, vậy mà lại bị người ta trắng trợn táo bạo bắt cóc Tới khi cô tỉnh lại lại lần nữa, thì đã ở trên boong tàu của du thuyền. Cô cảm thấy trong lòng mình sắp có bỏng ma với thuyền với biển, có thể cho cô đối sang một nơi khác được không?