Tổng Tài Biến Thái Tôi Yêu Anh

Chương 5: Trừng phạt (SM)




'' Ưmm... “ Mộ Tuyết tỉnh dậy, cả người vô cùng ê ẩm mệt mỏi. Tống Vũ Dực đã cưỡng bức cô, hắn... hắn... Nước mắt Mộ Tuyết rơi lã chã

“Khóc? Tôi đang làm gì em đâu? Trò chơi của chúng ta bây giờ mới bắt đầu. “

“Tha cho tôi đi, đau quá!”

“Chịu cầu xin rồi sao nhưng bây giờ đã quá muộn, em không còn cơ hội nữa! “

“Tha cho tôi đi Tống Vũ Dực!!! Tôi không biết đã làm gì sai nhưng tôi xin lỗi! Tôi không chịu nổi nữa! “

Một cảm giác đau đớn ập đến, đau đến mức chảy nước mắt. Tống Vũ Dực tay cầm roi da không ngừng vun vút vào người cô

“Đau quá đừng đánh, làm ơn! “

“Da của em thật đẹp nhưng không trừng phạt em tôi sẽ không hết tức giận”

“Ưm... “

“Gọi tên kẻ khác khi nằm cạnh tôi? Em cũng lớn gan lắm? “

“Ưm... tôi... “

Do quá đau đớn, lại căng thẳng tiểu huyệt của Mộ Tuyết co thắt không ngừng, tạo nên một cảnh tượng dâm mỹ

“Wow, không nhìn ra em lại thích ngược đãi nha! Tiểu huyệt tham lam của em đang co thắt rất mạnh mẽ nga”

Tống Vũ Dực bị kích thích càng đánh mạnh tay hơn, Mộ Tuyết dù khóc lóc giãy dụa nhưng anh vẫn không buông tha cô

“Aaaa... “

“Cầu xin tôi tôi sẽ tha cho em!”

“Cầu.... anh...buông tha ... cho tôi làm ơn “

Tống Vũ Dực nhếch môi đưa gậy th*t to lớn của anh vào trong cô.

“Thịt huyệt kẹp thật gấp, tầng tầng lớp lớp thịt huyệt cắn gậy th*t của tôi thật thoải mái. Tiểu lẳng lơ, chỗ này, là điểm mẫn cảm của em sao?”

“Ngô... không... “

Không chờ đợi câu trả lời của cô hắn đã cuồng dã ra vào trong cô. Lần này gậy th*t như xé nát tiểu huyệt của cô, thậm chí đau đớn hơn lần đầu tiên phá thân. Hắn ra vào vài cái cô đã bất tỉnh, âm thanh”phốc xuy” vẫn vang lên trong đêm tối. Lúc này hắn đã thực sự rất nổi giận không màng đến cảm giác của cô sau đó phóng tinh hoa của mình vào bên trong cô. Nước, tơ máu và sữa ngoài lẫn vào nhau tạo nên một cảnh tượng thật đẹp!

Hắn vỗ vỗ mặt cô

“Tỉnh mau, trò chơi chưa kết thúc! “

“Tha... tha.. “

“Cái này tôi đã mua để dành cho riêng em đã xem em có thích không”

Hắn đưa đến trước mặt cô một cái dương v*t giả vô cùng đáng sợ. Nó thực sự rất to, còn có... gai trên đó

“Không... làm ơn....”

Mặc kệ cô gào thét hắn vẫn đưa dương v*t giả vào trong cô.

“Aaaa... “

Hắn đến mở cửa sổ đặt cô lên bệ cửa. Từ nhỏ Mộ Tuyết đã bị bệnh sợ độ cao, trong tình cảnh này tiểu huyệt của Mộ Tuyết càng co thắt dữ dội, dịch từ nơi tư mật tiết ra không ngừng, chạy xuống đùi.

“Không nhìn ra em dâm đãng đến như vậy! “

“ Không...đừng nói...những lời....đó”

“Anh sẽ cho em nhiều hơn nữa”

Nói rồi hắn tấn công tắc, dương v*t giả bên trong cô càng rung mãnh liệt hơn. Mộ Tuyết kiềm chế không được bật tiếng rên rỉ.

Hành hạ Mộ Tuyết được một lúc, Tống Vũ Dực giúp dương v*t giả ra khỏi cơ thể cô, vuốt ve nơi đó một lúc. Cơ thể trắng nõn bây giờ đã xuất hiện những vết xanh xanh tím tím.

“Lần sau đừng chọc tôi tức giận tôi không biết sẽ làm gì với em đâu “

“Tôi... tôi...huhuhu tại sao... tại sao... “

“Được rồi ngủ đi, ngoan”

Mộ Tuyết không hiểu tại sao hắn lại ôm nhu như vậy, nhưng cô thực sự rất mệt mỏi không còn sức để nghĩ thêm chuyện gì nữa.

“Anh...là đồ ác...ma!”

Tống Vũ Dực ôm cô vào lòng.

“Anh xin lỗi, lần sau sẽ cẩn thận hơn không làm em đau, ngủ đi, ngoan... “

“Nhưng anh đã cưỡng bức tôi... “

“Em không ngủ chúng ta dậy tiếp tục làm”

Cô đành ngoan ngoãn tựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, mùi hoa lài nhàn nhạt trên người hắn bao vây cả cơ thể cô. Mặc dù hắn đã cường bạo cô nhưng thực sự....cô rất thích hắn. Có phải cô bị thần kinh không? Lại thích kẻ cưỡng bức mình? Nghĩ đến cảnh cường bạo vừa rồi Mộ Tuyết không thể ngăn được nước mắt.

Cảm nhận lòng ngược âm ấm Tống Vũ Dực lôi Mộ Tuyết từ trong lòng ra khuôn mặt nhỏ bé đầy nước mắt.

“Em lại làm sao nữa? Tôi đã xin lỗi rồi cơ mà? Hay tôi chưa thỏa mãn em? “

“Không có....nhưng...tôi thực sự ....tôi... “

“Mau nói không tôi sẽ tiếp tục cưỡng bức em! “

“Tôi rất đau! “

“Đau? Đau ở đâu? Có phải lúc nãy rồi đã quá bạo lực rồi không? Để tôi đi gọi bác sĩ.! “

“Ở đây. “ Mẫu Tuyết chỉ vào ngực trái. “Tôi thực sự... rất...rất thích...cho nên tôi mới tránh... anh... vì anh...là gay nên... “

“Hử? Em còn tin điều đó sao? Bảo bối, em làm tôi thật sự rất vui đó.”

“Không... phải...anh là...gay sao? “

“Chẳng phải lúc đó em bảo tôi bạo dạn sao? Tôi đã trực tiếp bày tỏ tình cảm còn gì...?”

Nụ hôn đó thật sự...

“Đã nói em thích tôi sao em còn đồng ý làm bạn gái của tên Hàn Tần đó? “

Ánh mắt của anh chứa đựng sự phẫn nộ Mộ Tuyết cảm thấy hoảng loạn, chẳng lẽ anh lại định cưỡng bức mình.?

“Là Hàn Tần bảo em phải đồng ý. Để xem... thái độ... của... anh”

“Mộ Tuyết em giỏi lắm dám thử tôi sao? Em và tên Hàn Tần chết tiệt đó là quan hệ gì?”

“Anh ấy....là anh trai của em”

“Anh ruột? “

“Không là... là...em xem anh ấy là anh trai”

“Hừ được lắm! “

Tống Vũ Dực tức giận bước xuống giường. Mộ Tuyết theo bản năng bước xuống giường chạy đến giữ anh lại, thế nhưng vừa bước được hai bước, chân cô mềm nhũn không còn sức lực ngã nhoài ra đất. Nghe tiếng động, Tống Vũ Dực quay lại thấy cô gái bé nhỏ của anh nằm dưới đất, nước mắt lưng tròng, gương mặt ấm ức như đứa trẻ đang làm nũng.

Thở dài, bế cô lên giường. Hôn lên đôi mắt đẫm nước của cô, vuốt ve mái tóc rơi loạn xạ trên mặt.

“ Ngoan nằm nghỉ đi tôi sẽ mang đồ ăn lên cho em, đợi một lát! “

Cô giận dỗi vùi mặt vào chăn, gì chứ, rõ ràng là anh đã cưỡng bức cô bây giờ còn giận cô.

Tống Vũ Dực mặc quần áo rồi bước xuống lầu lấy đồ ăn cho cô.

“Ngon quá! Thực đói nha! “

Tống Vũ Dực cúi xuống hôn lên tóc, mắt, mũi, miệng cô.

“Cần anh đút ăn không? “

“Không cần... ngô! “

Mặc kệ cô từ chối Tống Vũ Dực vẫn đút thức ăn cho cô. Lúc này trong mắt Mộ Tuyết anh không còn là một tên cầm thú mà là một con người dịu dàng, ôn nhu. Không nhìn ra nga!

“Anh...có.... có.. “

“Hử... “

“...thích... có... thích em... “

“Ngu ngốc.!”

“...”

“Ăn nhanh đừng làm loạn...”

Là anh không thích cô, anh rõ ràng đang lảng tránh câu hỏi của cô. Đúng vậy có lẽ chỉ mình tương tư, nghĩ anh cũng thích mình mà cô sai rồi, Mộ Tuyết mày thật ngu ngốc! Cô cúi đào không cho anh nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của mình, càng không để anh khi dễ cô.

“Tôi thích em, thật sự rất thích em. Được chưa bảo bối hay giận dỗi? “

“Thật sao? Anh nói thật chứ? Không được nuốt lời nga! “ Mộ Tuyết mừng rỡ nói.

''Ừ, không nghĩ ra em vui vẻ đến như vậy!”

Mộ Tuyết đỏ mặt thực sự lần này cô đã thất thố. Suốt buổi tối cô không nói gì nữa cả, lặng lẽ ăn cơm.

“Ngủ đi, em mệt mỏi rồi! “

Tống Vũ Dực ôm cô vào lòng, vuốt ve cơ thể cô.

“Tống Vũ Dực, anh làm như vậy em không ngủ được! “

“Ngủ đi, không chúng ta lại làm! “

“...”

“Anh xin lỗi, Mộ Tuyết...!! “

Người trong lồng ngực anh đã ngủ từ lúc nào, Tống Vũ Dực lặng lẽ ngắm khuôn mặt nhỏ say sưa của cô trong lòng dâng lên một cảm xúc ấm áp lạ thường.

Mộ Tuyết, em là của anh.

p/s: không có SM nặng đâu ^…^ bạn nào thích SM nặng lần sau mình sẽ viết nặng hơn °×°