Tổng Tài Câm Sủng Vợ

Chương 47: Chương 47






“Trước khi trình bày tôi có thể hỏi tổng giám đốc Thịnh một câu được không ạ?” - Trương Tú
Anh ngước mắt nhìn thẳng vào Thịnh Thiên Vĩ.

Đối Với những công việc như thế này, cô hoàn toàn tự tin vào khả năng giao tiếp và nhận định của mình.

“Cô cứ hỏi.”
“Năm lĩnh vực US đưa vào danh sách, tôi thấy bốn lĩnh vực: Bất động sản, Thương mại,AI, logistics đều là những lĩnh vực thế mạnh của US, vậy tại sao anh lại chọn thêm Năng lượng là lĩnh vực không phải thế mạnh, nói đúng hơn là lĩnh vực mới hoàn toàn đối với US?”
“Vậy tại sao một trong hai lĩnh vực cô chọn lại là chọn lĩnh vực không phải thế mạnh của US.

Tại sao cô lại chọn năng lượng? Cô không sợ bị bác ý kiến sao?” - Thịnh Thiên Vĩ không trả lời câu hỏi của cô mà hỏi ngược lại Trương Tú Anh.

Trương Tú Anh giải thích cho Thịnh Thiên Vũ lý do cô chọn Năng lượng bền vững bởi hai yếu tố, thứ nhất Tốc độ phát triển của Ninh Thành và các vùng phụ cận rất nhanh, nhu cầu về năng lượng rất lớn, nhất là điện, tình trạng thiếu hụt điện năng trong các thời kỳ cao điểm là rất trầm trọng, mặt khác ảnh hưởng của các nhà máy nhiệt điện hay thủy điện tới môi trường rất lớn, chi phí vận hành tốn kém.

Trong khi đó, Ninh Thành có nguồn tài nguyên vô tận là mặt trời và gió.Vùng sa mạc phía nam Ninh Thành vẫn luôn là vùng đất chưa được khai phá.


Nếu đầu tư khai thác điện gió và điện mặt trời vừa đáp ứng được nhu cầu của
Ninh Thành và mở rộng ra các thành phố khác lân cận, vừa có thể kết hợp phát triển hạ tầng và cải thiện kinh tế cho dân cư một vùng rộng lớn phía nam.

US thu được lợi nhuận, người dân nâng cao được kinh tế, Uy tín và vị thế của US sẽ được tạo dựng nhanh chóng và tận dụng được chính sách ưu đãi đầu tư vào các nghành công nghiệp không khói và năng lượng tái tạo của chính quyền thành phố.

Trương Tú ANh nói một hồi, với những gì cô lựa chọn, cô luôn cân nhắc và nắm chắc luận điểm của mình.

Trong năm hạng mục này cô đã chọn AI và Năng lượng tái tạo.Việc chọn AI Thịnh Thiên Vĩ không hỏi cô vì chắc chắn anh cũng lựa chọn như cô, và cô cũng tin với CV của mình nếu Thịnh Thiên Vĩ đã đọc qua thì chắc chắn anh không cần phải hỏi thêm cô về lựa chọn này.

Còn về phần năng lượng tái tạo khi nhìn thấy hạng mục này, cô đã tăng thêm vài phần thiện cảm với Thịnh Thiên Vĩ.

Ngoài những nguyên nhân có trình bày ở trên còn một lý do cá nhân nữa mà cô không nói với anh.

Đó là việc khai thác điện gió, điện mặt trời ở Ninh Thành là mơ ước, khát vọng của cô từ khi cô vừa tròn mười bảy tuổi.

“Tôi đã xem CV của cô, các kinh nghiệm của cô không có kinh nghiệm nào về Năng lượng tái tạo.

Chắc Lương Cường đã nói với các cô.

Nếu ý kiến của ai được chọn thì người đó sẽ là chủ nhiệm của hạng mục đó luôn.

Trong bốn người các cô, Lương Cường chọn AI trùng với cô, còn lại một mình cô chọn Năng lượng, nghĩa là cô sẽ đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm dự án này, cô có tự tin nhận hạng mục này không.”
“Tôi chưa có kinh nghiệm thực tế làm trực tiếp về năng lượng tái tạo nhưng tôi đã có 3 năm nghiên cứu về ngành này song song với ngành học của tôi ở trường đại học.Và tôi có một năm tham gia trực tiếp dự án nghiên cứu và xây dựng điện mặt trời cũng như các thiết bị chạy bằng năng lượng mặt trời tại X, quốc gia có nền công nghiệp năng lượng mặt trời lớn nhất thế giới.

Tôi vẫn nhớ câu nói của tổng thống nước X“Nước khác có biến vàng, có rừng bạc, có đất đai phì.


nhiều, có dầu mỏ, có than, có sông hồ...! chúng ta có một thứ vô tận đó là mặt trời”.

Thịnh Thiên Vĩ nhìn đôi mắt sáng ngời đầy tự tin của cô, anh thấy sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự tự tin của một người có khả năng và cả khát khao chinh phục trong con người cô.

Khi cô nói về công việc, khác hẳn với bộ dạng như con nhím nhỏ sẵn sàng xù lông lên với anh ở ngoài.
Một cô gái thú vị, có lẽ còn hơn thế nữa.

Xuất thân từ một gia đình danh giá, là tiểu thư cành vàng lá ngọc, nhưng cô lại rất khác với những cô gái khác, cô chọn cho mình Con đường đi hoàn toàn không bằng phẳng, không hoa mỹ khoa trương mà rất nhiều là vì cộng đồng, vì sự phát triển bền vững chung của Ninh Thành.

Lisa đã được Thịnh Thiên Vĩ điều tra ngoài từ lâu, trong phòng chỉ còn lại hai người.

Sau khi Trương Tú Anh trình bày xong.

Thịnh Thiên Vĩ vẫn chưa nói gì.

Bầu không khí trong phòng trở nên yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ nghe thấy tiếng thở rất khẽ của đối phương.

Thịnh Thiên Vĩ vẫn đang chìm đắm trong thế giới cảm nhận của mình về Trương Tú ANh.

Còn Trương Tú Anh, sau một hồi trình bày ý tưởng của mình, cô thấm mệt nên cũng không để ý tới sự im lặng này mà cô ngồi để nghỉ ngơi một chút.

Sau khi nói một hơi dài, môi cô có chút khô, Trương Tú Anh khẽ mím mím môi sau đó nhấp một ngụm nước lọc.

Hai má của cô hơi hồng, trán lấm tấm làn mồ hôi mỏng.

Mọi cử chỉ của cô đều bị Thịnh Thiên Vĩ thu vào tầm mắt.

Bất giác cảm giác khô khốc trong cổ họng lại trỗi dậy, anh cũng nhấp một ngụm cà phê, lấy lại trạng thái bình thường của mình.

Bất giác hai người không biết nói gì.

Là cấp dưới, Trương Tú Anh chỉ có cách chờ đợi ý kiến của cấp trên.