Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng Yêu

Chương 237: Hội trường khảo hạch




"Có chuyện! Chiều mai em đi thử casting!" Cô dùng dũng khí rất lớn mới nói ra những lời này.

Tròng mắt đen nhìn cô hồi lâu, thanh âm quả đạm."Biết!"

"À!" Cho đến lui ra khỏi phòng, cô đều không biết, anh đồng ý hay vẫn là không đồng ý.

————hôm sau —————

An Chỉ Manh tỉnh lại, bên người đã không có người!

Ăn sáng xong, trực tiếp ngồi xe đi tới địa điểm mấy người hẹn xong!

Vừa xuống xe phát hiện hai người tỏa sáng, ăn mặc cũng rất đepk so với mình.

Nhìn lại mình tùy tiện một bộ quần áo, lúng túng cười một tiếng."Sớm!"

"Không còn sớm! Hôm nay Bùi Á Hạo gọi điện thoại cho tớ, nói trước khảo hạch! Bây giờ là mười giờ, còn có nửa giờ, chúng ta mau vào đi thôi!"

Nhu Nhu kéo hai người, có chút khẩn trương đi vào cao ốc.

Đi tới tầng 12 tòa nhà, phát hiện người ở đây không phải nhiều giống vậy.

Ba người vừa vào, trong nháy mắt mấy trăm người chung quanh quay đầu mắt nhìn chằm chằm An Chỉ Manh.

Một người phụ nữ ăn mặc mốt đi tới."Cô là An Chỉ Manh sao?"

"ừ!" An Chỉ Manh nhìn người phụ nữ lối ăn mặc trào lưu trước mắt, mode mười phần."Cô là?"

"Tôi là ai, khẳng định không nổi danh! Bất quá, cô cũng chưa ra hình dáng gì!" Khóe miệng hiện lên nụ cười giễu cợt, nhìn xéo cô một cái.

"Loại người gì cũng có, Manh Manh, cậu chớ để ở trong lòng!" Huyên Huyên tìm một chỗ ngồi, ba người lấy bảng số, lúc này mới ngồi ở trong góc.

Ánh mắt người chung quanh các loại khinh bỉ, dò xét, nhìn cả người cô không thoải mái.

Nhu Nhu từng cái trừng trở về, lấy được chỉ cóư ánh mắt giễu cợt.

An Chỉ Manh ngồi ở sau lưng của hai người, nhìn hai người một trái một phải hết sức che chở mình ở sau lưng của hai người. Đáy lòng ấm áp.

"Số 1013! Đi vào!"

"Huyên Huyên, kêu cậu đi! Mau đi đi!"

" Ừ, vậy tớ đi trước!"

" Ừ, đi đi! Tớ không có sao!" Đẩy cô nhanh chóng đứng dậy, cô rời đi, cô hoàn toàn bại lộ ở tầm mắt mọi người.

Nhận lấy ánh mắt mọi người dò xét, đáy lòng từ đầu đến cuối có chút mùi vị không phải.

Rất nhanh, nhìn thấy Huyên Huyên đi ra.

Nhu Nhu vừa định hỏi thế nào, lại nghe thấy kêu bảng số mình, vội vàng đi về phía trong phòng.

An Chỉ Manh ôn nhu hỏi: "Huyên Huyên, thế nào?"

"Không biết, có được không!"Đến bây giờ nội tâm cô vẫn bất an, nghe nói lần này An Đạo là đại diện sử dụng người mới.

Coi như không có nhân vật chính cũng có nữ phối hợp, vậy cũng có thể ló mặt, so với mặt bằng người mạnh quá nhiều.

Lúc hai người đang nói chuyện, Nhu Nhu cũng từ bên trong đi ra.

"Số 1015, đi vào!"

An Chỉ Manh nhìn bảng số mình, đứng lên đi vào bên trong.

Lúc cô đi nhanh đến bên trong, trong nháy mắt từ bên cạnh bước ra một cái chân.

Cô không chú ý, lảo đảo một cái, cả người trong nháy mắt ngã về trước.

Người phụ nữ bên cạnh cười đắc ý, cười nhìn cô té.

An Chỉ Manh nhắm mắt, chờ đợi mình cùng mặt đất tiếp xúc thân mật.

Đột nhiên trời đất quay cuồng, cảm giác mình được ôm ở trong vòng ngực cứng rắn.

Lúc cảm giác có hơi thở xa lạ cùng mùi nước hoa phái nam, hơi hí mắt ra.

Người đàn ông trước mắt ngũ quan góc cạnh rõ ràng, tinh xảo.

Ngũ quan anh tuấn, vóc người khoẻ mạnh. Cả người cho người khác cảm giác vô cùng an tâm, khí tức phái nam thành thục.

"Oa! Tịch Cẩm Viêm! Thật là đẹp trai!"

"Thật là đẹp trai, thật là đẹp trai..."

An Chỉ Manh nhanh chóng đẩy anh ra, bất an đứng ở đó."Cám ơn."

Anh lãnh đạm nhìn cô, mặt lạnh trực tiếp đẩy cửa phòng ra, đi vào!