Trạch Thiên Ký

Quyển 1 - Chương 263-1: Người biết chuyện (p1)




Là kẻ tu hành, chắc hẳn biết rõ đây là một trận chiết diệt tộc, tại sao Lương Tiếu Hiểu lại cam tâm tình nguyện làm tay sai cho Ma tộc?

Người kinh ngạc nhất đương nhiên là Thất Gian. Bụng y bị mũi kiếm của Lương Tiếu Hiểu đâm xuyên làm trọng thương. Nhưng tổn thương nặng hơn chính là tim, y nhìn Lương Tiếu Hiểu, sắc mặt tái nhợt, thần tình ngơ ngẩn. Cho đến lúc này y vẫn không hiểu, tại sao ba huynh đệ cùng nhau lớn lến, ngày thường rất quan tâm chiếu cố mình, lại hạ độc thủ như vậy.

Lương Tiếu Hiểu không nói gì, sắc mặt cũng tái nhợt, trong chỗ sâu đôi mắt mơ hồ có ý dằn vặt. Nhưng chỗ sâu hơn lại có ý khoái chí gần như điên cuồng.

Đó là thống ý, cũng là khoái ý.

Ba người Trần Trường Sinh suy nghĩ rất nhiều chuyện, nghĩ rất nhiều khả năng, trên thực tế chỉ dùng một khoảng thời gian rất ngắn.

Ma tộc xưa nay lạnh lùng tàn nhẫn, thấy kết cục cuối cùng đã thành công rồi. Lương Tiếu Hiểu đánh lén đắc thủ, làm gì cho bọn họ cơ hội nghỉ ngơi, thời gian nói đạo lý.

Đằng Tiểu Minh mặt không biểu tình đang xách cây đòn gánh đi tới trước mặt ba người, hai tay trước sau nắm chặc, không chút thương tiếc nện xuống

Gió bên hồ bỗng nhiên vỡ thành vô số sợi nhỏ, tất cả cây cối lân cận đều bị đánh gãy ngã. Cây đòn gánh cực kỳ kinh khủng giống như ngọn núi nện xuống.

Cho dù ba người Trần Trường Sinh không có bị thương cũng rất khó chính diện ngăn được một đòn tấn công toàn lực của 24 ma tướng hung danh hiển hách. Huống hồ tình hình bọn họ bây giờ rất không xong.

Đôi vai của Chiết Tụ máu thịt nhầy nhụa, ở chỗ giữa lông sói có chút hỗn độn chưa hề giảm mơ hồ có thể thấy được xương trắng rợn người. Đáng sợ hơn là, tạo thành những vết thương này là Khổng Tước Linh giấu trong ngón tay của cô gái Ma tộc. Chỗ sâu trong mắt của thiếu niên Lang tộc, đã có thể nhìn thấy lục ý rất nhỏ.

Độc tố của Khổng Tước Linh trong truyền thuyết có thể độc chết yêu thú hùng mạnh. Bây giờ những độc tố đó đã bắt đầu hủy hoại trong cơ thể y.

Thất Gian càng thảm hơn, ở chỗ bụng tràn đầy máu tươi. Cho dù ép ra khí lực cuối cùng, cũng chỉ có thể miễn cường nắm vững Ly Sơn Kiếm Pháp, cả đứng cũng đứng không vững, thì làm sao có thể chiến đấu?

Trần Trường Sinh nhìn đỡ hơn một chút. Hắn từ đáy hồ cầm kiếm xông ra, cả người đầy bụi, vô cùng chật vật. Bên ngoài cơ thể không có vết thương gì, trên quần áo cũng không có vết máu.

Trên thực tế chỉ là trông đỡ hơn một chút.

Trước đó hắn ở dưới đáy hồ đỡ một đòn giáng của Đặng Tiểu Minh, cho dù cơ thể tắm qua máu rồng, cũng không thể hoàn toàn chống trụ nổi. Xương ở cánh tay trái đã xuất hiện vết nứt, hơn nữa đã có mấy phần xương đã gãy ra. Thức hải của hắn bị chấn động rất mạnh, vô cùng phiền não khó chịu. Ở giữa lòng ngực bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra máu.

Ba thiếu niên đều bị trọng thương, làm sao có thể đối mặt với đòn gánh nặng như thái sơn này?

Sau khi Lương Tiếu Hiểu lần lượt đánh lén thành công. Liền sau đó, ở chỗ cách mấy chục trượng nhìn cảnh tượng này, trầm mặc không nói.

Mỹ nhân Ma tộc đó cười tươi như hoa.

Đoan trang khuê tú, thần tình bình lặng.

Lưu Tiểu Uyển đồng tình, sau đó là chờ đợi

Chờ ba người Trần Trường Sinh, không có bất trắc gì mà chết đi.

Trần Trường Sinh đương nhiên không muốn chết

Có thể chắc chắn mà nói, bắt đầu từ 10 tuổi hắn chính là người không muốn chết nhất trên đời này.

Vì để bất tử, hắn rất cố gắng, tất nhiên cũng có rất nhiều chuẩn bị.

Lúc ai cũng cho rằng hắn nhất định sẽ chết, bao gồm cả Thất Gian, thậm chí là Chiết Tụ trải qua giây phút sinh tử cũng từng nói như vậy. Hắn lại nổ lực lần nữa, lấy ra thứ đã chuẩn bị từ rất lâu.

Đó là kim chúc cầu - một vật bằng kim loại bóng loáng, bên ngoài cong cong giống như vảy lân.

Trần Trường Sinh rót chân nguyên của mình vào trong kim chúc cầu. Bên ngoài kim chúc cầu hiện ra một đường ánh sáng lấp lánh. Sau đó nhanh chóng rung mạnh, cái vẩy này không ngừng nứt ra.

Tiếng nứt vỡ vụn và tiếng ma sát của kim loại cùng vang lên dày đặc.

Kim chúc cầu vỡ ra, biến hóa nhanh chóng, sinh ra vô mấy mặt dù, sau đó thân dù, cán dù.

Thời gian chò những biến hóa này dùng vô cùng ngắn. Đòn gánh mang sức lực uy hùng của ma tướng vẫn không có rơi xuống.

Một cây dù giấy dầu có chút cũ kỹ, xuất hiện trong tay Trần Trường Sinh.

Cây dù đó thoạt nhìn không có gì lạ, giống như người của hắn.

Ầm một tiếng

Trên bãi đất bên hồ, không có xuất hiện thêm cái lỗ lớn, mà là có thêm mười mấy vết nứt sâu chừng vài thước.

Kình khí văng vẫy khắp nơi, đánh vào đá cuội cứng ngắt, bên trên lựu lại dấu vết rất rõ.

Khói bụi lặng xuống, tiếng vọng trong vách đá sau núi cũng xa dần.

Trần Trường Sinh không có chết.

Vì cái đòn gánh đó, bị cây dù bình thường không có gì lạ trong tay hắn chặn lại.

Phía trên cây dù rủ xuống ánh sáng màu vàng hơi nhạt. Giống như bức màn, che Trần Trường Sinh bên trong.

Hắn đứng chặn trước Chiết Tụ và Thất Gian.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mỹ nhân Ma tộc đó giơ tay che miệng, khiếp sợ không nói gì.

Lương Tiếu Hiểu khẽ nhướn mày, mặt lộ vẻ ngưng trọng.

Lưu Tiểu Uyển khẽ chau mày, lộ ra thần tình suy tư, hình như đang nhớ tới mấy thứ gì đó.

Chỉ có Đẳng Tiểu Minh vẫn thần tình chất phác, chân phải bước lên trước một bước, hai tay nâng đòn gánh, đánh xuống.

Sóng gió trong hồ do đòn gánh đó xoáy tạo nên.

Một tiếng ầm lại vang lên.

Hoàng Chỉ Tán lại chắn ngang.

Nhưng mặt của Trần Trường Sinh trở nên tái nhợt hơn.

Ở trong thành Vấn Thủy, lão thái gia Đường gia tặng pháp khí này cho hắn. Chiết Tụ từng nói, cây dù này có thể chống lại đòn công kích toàn lực của cường giả Tụ Tinh Cảnh.

Đồng thời Chiết Tụ cũng từng nói, nếu Ma tộc dùng cách nào đó cưỡng ép áp chế cảnh giới hai ma tướng Tụ Tinh Cảnh đưa vào Chu Viên, thì Đằng Tiểu Minh và Lưu Tiểu Uyển bây giờ nhiều nhất chính là Thông U đỉnh đỉnh.

Theo lý mà nói, cây dù trong tay hắn đương nhiên có thể chống lại thế công của đối phương.

Vấn đề ở chỗ, có thể ngăn chặn được bao nhiêu đòn công kích toàn lực của gã ma tướng này.

Sử dụng pháp khí cũng cần chân khí phụ trợ. Số lượng chân khí của hắn ít hơn người tu hành cùng cảnh giới rất nhiều, thì có thể chống cự được bao lâu?

Vấn đề quan trọng là, diện tích của Hoàng Chỉ Tấn này cũng không lớn. Khi những cường giả Ma tộc này hợp lực tấn công, hắn làm sao có thể bảo vệ được Chiết Tụ và Thất Gian?

Không có cách nào.

Hắn không có cách nào có thể bảo vệ được đồng bọn. Tiếp tục chống cự, vẫn ở trong khốn cảnh nan giải. Vậy hắn chỉ có thể đưa đồng bọn đi.

Ngay lúc Hoàng Chỉ Tán ngăn chặn đòn giáng của đòn gánh, tay phải của hắn nhanh như thiểm điện đưa ra, nhét mấy viên thuốc vào trong miệng Chiết Tụ ở sau lưng, đồng thời nhét một vật nhỏ vào trong tay y.

Những viên thuốc này là đan dược giải độc do Ly Cung Giáo Sĩ chế luyện theo phương thức của y. Y thuật của y được kế thừa từ Kế Đạo Nhân. Kế Đạo Nhân là người mạnh nhất trong phương diện y thuật ở đại lục. Do đó có thể tưởng tượng được công hiệu của viên thuốc này. Có lẽ không thể hóa giải độc của Khổng Tước Linh, nhưng ít ra có thể giúp Chiết Tụ áp chế trong thời gian ngắn.