Trái Đụng Hồ Ly, Phải Đụng Sói

Chương 109: Treo đầu dê bán thịt chó (thượng)




“Vu sư, lời ta vừa nói ngươi nghe được không?” Hắn lộ vẻ đáng sợ nhìn đằng doanh trướng, đôi mắt xám bạc tà ác nhìn chằm chằm vào miếng vải đen vây quanh trước mắt nam nhân quỷ dị, khóe miệng âm u yêu mỹ “Ba ngày, ta cho ngươi thời gian ba ngày, trong vòng ba ngày, ngươi đem chuyện ta phân phó làm cho thỏa đáng.”

“Hãn vương yên tâm, có ta hành động, nhất định những việc người đưa ra ta đều làm được”. Ngón tay gầy trơ xương nhẹ nhàng quấy nồi nước bất chấp mùi lạ, nét mặt đầy nếp nhăn lộ vẻ cười nhạt, đôi mắt đáng sợ lành lạnh yêu quang.

“Được!” Nhìn nữ tử ngồi trên da thú, mắt xám bạc chợt lóe lên “Lệ nhã, đừng làm cho ta thất vọng!”

“Ta biết, hãn vương.” Dung thuật của nàng thật đã tới cảnh giới xuất thần, thậm chí là trở thành một cao thủ đầy kinh nghiệm, cũng khó nhận ra được vì chia ra rất nhiều dạng.

Tình cảm mãnh liệt qua đi, Hiên Viên Hoằng lấy cánh tay quàng qua cánh tay nữ tử lười biếng ôm trong lòng “Trác Mã, giúp ta làm một chuyện?”

“Chuyện gì?” Khó có dịp được hưởng thụ nam nhân này ôn tồn đến vậy, “Vương, chỉ cần người muốn, Trác Mã sẽ làm cho người!”

Hắn nhẹ nhàng khéo léo nói bên tai vài câu, sau đó miễn cưỡng ôm lấy, đôi môi mỏng tà ác khẽ nhếch “Thế nào? Ngươi sẽ giúp ta, phải không?”

“Vương, tại sao phải làm như vậy?” Sau khi nghe những lời nam nhân nói, Trác Mã im lặng một lát không nói gì, giương mắt nhìn về phía đôi mắt lóe lên âm mưu, có chút chần chừ hỏi “Nha nha muội muội điều không phải đã có phu quân rồi sao? Vì sao phải làm như vậy? Hơn nữa, không phải là ba ngày sau vương sẽ đàm phán làm hòa sao? Ngươi không sợ mấy nam nhân đó sao?”

“Yên tâm, ta sẽ xử lý được, ngươi chỉ cần theo ta nói đi làm là được.” Hắn nhẹ nhàng vỗ về nữ nhân tóc dài trong lòng “Trác Mã, ngươi sẽ giúp ta, phải không?” Ôn nhu nhìn sắc mặt trắng bệch của nữ tử, cúi đầu lên cái miệng hồng nhạt nhỏ nhắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng mà tinh tế khai mở hàm răng, từ từ tham tiến vào trong miệng, vẽ một đường hấp thu thứ nước mật ngọt, quấn quít mút lấy đầu lưỡi, trong giọng nói mang theo mê hoặc nhè nhẹ “Ta đối với ngươi đặc biệt như vậy. Trác Mã, ngươi sẽ không phản bội ta chứ?”

“Hãn vương ~~~ ta ~~” thân thể mềm mại bị cánh tay cứng rắn khóa chặt, nghe lời nói cảm động như thế, nét mặt một mảnh ửng hồng, trong mắt là biểu lộ sự bối rối “Ta ~~~ đáp ứng ngươi ~~”

Lần thứ hai đặt nữ tử ôn nhu như nước dưới thân, thân thể cường tráng trở nên ôn nhu hơn. Ánh lửa trong mắt trở nên cuồng dã, Vương Nha Nha, ngay cả bên cạnh ngươi là nam nhân mạnh mẽ thông minh, ta cũng sẽ cướp được ngươi trong tay…

Bên trong trướng, đèn đuốc sáng trưng, Hiên Viên Hoằng lười biếng tựa vào chỗ da hổ trên cao, khuôn mặt tuấn tú như những đao tước hoàn mỹ mà tà hoặc, nụ cười ma quỷ gợi lên đầy tội ác, đôi mắt chứa tà khí gắt gao nhìn vào ba nam nhân hầu hạ cùng vẻ mặc ngọt ngào của nữ tử nữ nhỏ nhắn.

“Hãn vương ~~” mỹ nhân mềm mại không xương ghé vào lồng ngực rắn chắc cường hãn của nam nhân, nhìn về phía ánh mắt đầy si mê của nam nhân, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng hiện ra sự ngượng ngùng đáng yêu… Vòng tay ôm mỹ nhân chặt hơn, mắt bạc như nhìn xuyên thấu nha đầu kia, khóe mắt đảo qua một lượt các món điểm tâm trên bàn nhét vào trong lòng tiểu mỹ nhân, khóe miệng cong chợt lóe sự âm độc.

Nhìn cai eo nhỏ bị trêu chọc không yên, còn có miếng điểm tâm nhỏ được dâng lên đôi môi đỏ mọng nhỏ xinh, dáng vẻ yếu ớt luôn cần che chở thật tiêu hồn khiến hắn xiết chặt ly rượu trong tay, lại thấy nam nhân áo đen kia dùng đầu ngón tay ngả ngớn lau mảnh vụn trên môi nàng sau đó vẫn tình tứ lưu luyến không chịu rời tay đi làm cái miệng nhỏ nhắn ấm ức nhếch lên khiến hắn vô cùng nóng mắt. Lúc này trong đầu hắn tràn ngập hình bóng nữ nhân này, cố nén tâm tình không cách nào bình tĩnh của mình, chỉ cần lần này thành công sau này trong mắt nàng sẽ chỉ có mình hắn. 

Thần thái hồn xiêu phách lạc, phong tình vạn chủng của nàng, đôi mắt to trong suốt long lanh của nàng sẽ chỉ hướng về hắn. Nữ nhân này nhất định chỉ thuộc về hắn.

“Tiểu Nha Nha, đã bảo nàng không được đến sao vẫn lẽo đẽo đòi đến đây?” Trước mắt bao người, hồ ly áo trắng thoải mái ôm lấy thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, con mắt chống lại những đôi mắt yêu dị, trong mắt không chút nào che giấu tà quang hung hăng run lên, lang ngưu hai bên ăn ý cảnh giác, nam nhân này, tuyệt đối không thể không cảnh giác.

“Buông ra, rất nhiều người đang nhìn!” Tuy rằng nam nhân mắt xám bạc ở phía trên trong lòng cũng ôm một người tuyệt sắc vưu vật, hơn nữa lại có chút nhi đồng thật không thích hợp, nhưng ở nơi đông đúc như thế này, ta mới không cần trước mặt mọi người cùng nam nhân do dự.

“Nhớ kỹ, tuyệt đối phải theo sát chúng ta, tuyệt đối không được đi loạn.” Nắm vững tay nhỏ bé không an phận, mỗ ngưu lo lắng căn dặn lại lần nữa “ Hiên Viên Hoằng, nhất đinh sẽ tìm cơ hội để hạ thủ.”

“Biết rồi” Ta nghi hoặc nhìn bốn phía, Trác Mã đâu? Nàng ấy là Vương phi, không thể không xuất hiện, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì với cô ấy sao?

“Vương Nha Nha, nàng muốn tìm ai?” Móng vuốt sói hung hăng “Nàng không phát hiện ra tên mắt xám bạc nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt sao, mắt nhỏ như vậy còn nhìn xuống phía dưới, nam nhân kia khẳng định nhịn không được bắt nàng đi.”

“Ta không có tài quyến rũ người khác!” Ta tức giận lườm hắn một cái, sau đó không chớp mắt nhìn vào bát thịt! Ba nam nhân ích kỷ này, ta cũng không biết làm sao rồi nha!

“Tiểu yêu tinh của ta thật ngoan!” Nhìn cái miệng nhỏ nhắn, đỏ tươi khẽ nhếch lên hé mở, hắc y lang chỉ muốn đi tới nuốt một ngụm.

“Khụ ~~~ khụ khụ~~” trong mắt mỗ lang bùng nổ một tia lửa màu lam khiến ta ho khan một trận, trời ạ, sắc lang này có một chút uy phong lẫm liệt như trên chiến trường, ta thực là mất mặt a!

Nhìn động tác mờ ám của bốn người, Hiên Viên Hoằng chỉ cảm thấy trong lòng bốc lên một cỗ đố kỵ cùng sát khí, tay càng siết chặt mạnh mẽ…

“A… Vương, ngươi làm ta đau quá…” Nữ nhân bên người chịu đựng không được yếu ớt kêu lên đau nhức, để lại trên tay ngọc một vết xanh tím

“Mỹ nhân, ta làm ngươi đau nhức sau? Đừng sợ, ta sẽ bồi thường cho ngươi!” Nói xong, hắn quay sang thiên hạ hồng nhạt đối diện cười ta quyến rũ, sau đó đôi môi gợi cảm hung hăng ấn thẳng xuống phía dưới, liếm mạnh khiến nữ tử dưới thân phát ra tiếng rên rỉ…

“Ưm ~~~ hãn vương ~~~” tuy rằng là có trăm mắt nhìn, nhưng hiện tại nam nhân yêu mỹ đang điên cuồng cướp đoạt, nữ tử tuyệt sắc chỉ có thể khẽ ngâm nga, vừa nhẹ nhàng, lại ôn nhu, kiều mị, hàm chứa tình ý nhiều vô hạn. Khiến người ta mặt đỏ tai nóng…

“Sư phụ, ta không muốn phải ở chỗ này.” Nhìn ánh mắt của ba con thú ánh mắt càng thâm trầm, móng vuốt đặt trên đùi ta không ngừng dao động, như có một luồng điện đang chạy qua thân thể, ta áy náy quay sang bọn họ cười gượng “Ha ha, ta xin lỗi, ta đi tìm Trác Mã, sau đó ta sẽ quay trở lại với các ngươi.”

“Ừm, nhớ kỹ trở về nhanh lên một chút.” Mắt xanh mỗ hồ thoáng chút kinh giác, móng vuốt trở nên buông lỏng, nhìn bóng người hồng nhạt đang chóng chóng chạy đi, liền nở một nụ cười sủng nịnh.

Nhìn bóng nhỏ đã biến mất, nam nhân mắt xám bạc đẩy mạnh mỹ nữ khỏi người, tùy ý nằm trên mặt đất cũng không quan tâm. Tia sáng hưng phấn trong mắt lóe ra kỳ dị, Trác Mã ngươi nhất định không thể làm ta thất vọng…