Trạm Lam Huy Chương

Quyển 3 - Chương 409




Rhine công quốc không nghĩ tới Mesterlin vương quốc có thể xuất động nhiều quân đội như vậy, lập tức luống cuống tay chân, liền hướng về phía Scotzia đế quốc mà cầu cứu. Trên thực tế dân cư của Rhine công quốc đến gần ba ngàn vạn, thổ địa rộng lớn, binh sĩ cũng đông đảo, nhưng chuyện Mesterlin vương quốc có Ác ma quân đoàn đã truyền khắp ra, đúng rồi, bọn họ lại còn có cả vong linh quân đội nữa!

Càng thêm quan trọng là thái độ của Mesterlin vương quốc, bởi vì chuyện tại thành Girders, nên Rhine công quốc vẫn cho rằng Mesterlin vương quốc sẽ không trợ giúp Tần Nhân.

Bọn họ đã nghĩ sai một việc, Mesterlin vương quốc đúng là không nghĩ tới việc trợ giúp Tần Nhân, nhưng bản thân Rhine công quốc lại chính là một khối thịt béo. Do đó cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, nếu đã ăn, thì há to mồm ra mà ăn luôn.

Hơn hai mươi vạn quân đội, cộng thêm hai vạn ác ma, đương nhiên không có khả năng thu lấy cả Rhine công quốc. Nhưng dân cư của Mesterlin vương quốc cũng quá ngàn vạn, lại có quan hệ hôn nhân cùng Grievances quận quốc, tuyên chiến với Mesterlin vương quốc thì chẳng khác nào có thêm cả Grievances quận quốc tham dự vào. Hai quốc gia khẳng định có thực lực vượt qua Rhine công quốc.

Scotzia đế quốc cũng rất nực cười, Donny bệ hạ đáp ứng xuất binh, lại lấy lý do chiến đấu với quận Black Plume, dùng để kéo dài thời gian phái binh. Trong mắt Donny, người Mesterlin không đánh hạ được Rhine, Rhine công quốc cầu cứu, hoàn toàn là muốn tiết kiệm một chút binh lực mà thôi.

Thành Lonestar còn có hơn mười vạn quân đồn trú, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến quân tới Rhine, Rhine công quốc đành phái ra Sứ giả đi tới thành Mesterlin để hoà đàm.

Lex thầm nghĩ mà cười, chiến tranh đã bắt đầu, Scotzia đế quốc đã kết minh cùng Tanggulas đế quốc, vậy mà Rhine công quốc còn muốn không đếm xỉa đến ư? Nếu ngươi thật sự muốn không đếm xỉa đến, vì cái gì còn để cho sáu mươi vạn đại quân Scotzia quá cảnh làm gì?

Hành động tiền hậu bất nhất này của Rhine công quốc quả thực còn không kém gì so với người Vân Lưu.

Tuy nhiên vì việc này mà Lex càng kiên định hơn tin tưởng tới tiến công Rhine công quốc. Trong lãnh thổ Rhine công quốc có đại khái hơn bốn mươi vạn quân chủ lực, một quốc gia có nhân khẩu vượt qua hai ngàn vạn, những quân đội này tuyệt đối không quá nhiều. Tuy nhiên Rhine cũng là địa phương có nhiều lính đánh thuê, đại đa số nam nhân đều học tập võ kỹ, có thể nói toàn dân đều là binh lính.

Lex cũng không lo lắng binh sĩ của địch nhân có nhiều hay ít, người Tần Nhân có một ưu thế mà các đế quốc khác không so với được, đó chính là vấn đề lương thực.

Tần Nhân ngoài khu vực Phoenix ra, tại phía nam, miền trung, phía bắc, thì đều có ruộng đất quy mô lớn. Mà thành thị quy mô lớn tại Tần Nhân thì tuyệt đối đều có ma pháp kho hàng, có thể chứa đựng lương thực đầy đủ.

Thái độ đối với lương thực của người Tần Nhân khiến cho người khác không thể lý giải được, vào mùa thu hoạch hàng năm, có ma pháp trang bị trợ giúp trồng trọt, dưới tình huống sản lượng đạt gấp ba các quốc gia khác trở lên, Tần Nhân đế quốc từ trên xuống dưới thì đều dùng để chứa đựng lương thực.

Tuyệt đối không nấu rượu, tuyệt đối không dùng lương thực chế tạo ma pháp tài liệu. Các đại quý tộc cũng không biết trong kho lúa của mình có chứa đựng bao nhiêu lương thực, ít nhất là từ bây giờ, nếu tất cả mọi người đều không trồng trọt, thì các quý tộc vẫn có thể nuôi sống con dân của mình trong mấy chục năm cũng không thành vấn đề. Lần trước Sarin muốn lương thực, chính là vì ma pháp kho hàng sắp quá thời hạn, nếu không cần dùng để chế tạo dược hoàn của Tinh Linh, thì những lương thực này sẽ được dùng để nuôi dưỡng chiến mã.

Lex không có ý định đại quy mô xâm lấn Rhine làm gì cả, nàng sẽ để cho các quý tộc nuốt chửng những chỗ quan trọng của Rhine công quốc theo kiểu tằm ăn rỗi, phong tỏa con đường đi lại của Rhine. Người Scotzia không thích trồng trọt, người Rhine cũng như vậy. Số lượng lương thực tồn kho của những quốc gia này chỉ sợ còn không nhiều bằng một Công tước của Tần Nhân.

Mà hiện tại, người Tần Nhân căn bản sẽ không bán lương thực cho bọn họ, Rhine công quốc chỉ có thể nghĩ biện pháp từ phía Scotzia. Mà trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, Lex đã để lại một Vong linh quân đoàn, sau khi Vong linh quân đoàn này xuyên qua Hỗn Loạn Chiểu Trạch, từ mật đạo tiến vào Scotzia, sẽ tiến hành quấy rối đường vận lương thực từ sau lưng, trên con đường phía nam của vùng núi này.

Bên trong Rhine công quốc thì các Đoàn lính đánh thuê là còn nhiều lương thực nhất, khi các quý tộc cảm thấy lương thực không đủ, đương nhiên sẽ điều động từ các Đoàn lính đánh thuê này, song phương sinh ra mâu thuẫn thì gần như là điều tất nhiên.

Lex chưa từng xử lý chính vụ quá nhiều, thậm chí còn không quay về thành Girders, nàng liên tục xuyên toa qua hai vị diện, đưa các pháp sư qua lại. Thần La Chi Giới của nàng chính là dùng để làm điều này.

Bên trong thành Girders, hoàng cung đã được sửa chữa hoàn toàn mới, quy mô nhỏ đi nhiều, cũng không có các bức tường thành cao lớn. Tường thành vốn có đã bị hủy, Lex vì tiết kiệm, nên sẽ không tiếp tục xây dựng tường thành nữa. Tường thành vốn có thì chính là di tích cổ thành, xây thêm một chút nữa là được. Mà trên phế tích không có gì này, Lex đã xây dựng ba tòa ma pháp tháp bên ngoài hoàng cung.

Thủ hạ của Lex cũng có người thăng cấp thành Ma đạo sĩ, nhưng trước khi pháp sư của đảo Sigure chưa toàn bộ thăng cấp tới cấp chín, thì bán vị diện này tuyệt đối không thể bị tiết lộ ra ngoài được, cho dù là truy tùy giả của Lex thì cũng không được phép biết đến.

Đây không phải là Lex không tín nhiệm, mà là do thủ hạ của Lex chính là pháp sư, dù sao thì xuất xứ cũng khá phức tạp. Mà pháp sư trên đảo Sigure thì từ nhỏ đã sinh hoạt cùng nhau, không có người ngoài nào gia nhập cả.

Cuộc sống pháp sư trong hoàng cung thì vẫn giống như khi Lex còn ở đây, mỗi ngày đều làm một vài chuyện mà Winter nhìn không hiểu được.

Winter dường như cũng quên nhiệm vụ của mình, một năm đã trôi qua, hắn vẫn canh giữ bên ngoài ma pháp tháp, đứng từ xa nhìn thân ảnh kia. Isabella rốt cục cũng tới cấp bảy, quá trình thăng cấp của nàng thì Winter vẫn nhìn hết vào trong mắt, hắn cũng không nhân cơ hội tới công kích.

Giáo hoàng Diniteo căn bản không thể liên hệ với hắn, hắn cũng cùng những Ma pháp sư kia minh tưởng, tu luyện, nghiên cứu ma pháp huyền bí. Những ngày này làm cho Winter cảm thấy rất bình an khoái hoạt.

Nếu như có thể, hắn nguyện ý cả đời này đều như vậy. Nhưng hắn cũng biết, pháp sư trong ma pháp tháp vừa hiện thân, thì mình nhất định phải động thủ.

Isabella không biết rằng mình bị một cường giả nhìn trộm, nàng thăng cấp rất thuận lợi, cũng không muốn rời khỏi ma pháp tháp. Nhưng thời gian dài ở trong ma pháp tháp cũng khiến cho nàng có cảm giác mệt nhọc. Isabella nhớ tới những ngày mình ở Tanggulas đế quốc, trong lòng có chút nhớ mong những thủ hạ kia của mình.

Những người đó đều đã bị Sarin hợp nhất, coi như cũng có kết quả không tồi, đạo tặc đoàn có thể kiên trì mười năm trở lên đã rất khó gặp rồi, khi tới ba đến năm năm mà còn không thu tay lại, thì sẽ bị người khác tới tiêu diệt.

Có một số đạo tặc đoàn tồn tại quá cả trăm năm, nhưng cũng không thoát được quy luật này. Loại đạo tặc đoàn này thường thường đã bị người khác huỷ diệt từ trước, sau đó lại vẫn mượn dùng danh nghĩa đạo tặc mà thôi.

Isabella đứng lên, khẽ vươn mình, giống như khi ở Tanggulas đế quốc, nàng cột mái tóc dài lên, dùng một sợi tơ thắt lại. Động tác này là các đạo tặc hay làm nhất, chỉ một nút thắt đơn giản thì có thể buộc mái tóc gọn gàng rất hữu hiệu.

Winter ở bên ngoài ma pháp tháp, vừa thấy động tác này, trong mắt hắn lóe lên ánh sáng sắc bén, nhưng lại lập tức biến mất.

Ha ha, lừa ta lâu như vậy, thì ra Lex đã không ở trong thành Girders từ lâu rồi.

Nghĩ đến đây, Winter đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi của hắn, chuẩn bị rời đi. Nếu Lex không ở thành Girders, như vậy thì địa phương có khả năng nhất chính là thành Mesterlin.

Nghe nói tại thành Mesterlin có hơn ba mươi Ma đạo sĩ, trên một trăm Đại ma pháp sư, mình đi thì quả là cửu tử nhất sinh.

Winter dám đại náo ở Thần Thánh Chi Thành, nhưng hắn cũng không phải là kẻ cuồng vọng gì cả. Hơn ba mươi Ma đạo sĩ, đối với hắn mà nói, là hoàn toàn không thể chiến thắng được.

Nghĩ đến đây, Winter lại ngồi xuống, trong lòng bắt đầu tính toán. Khi mình đi ra, hủy diệt giáo đường thứ bảy tại Thần Thánh Chi Thành, loại chuyện này căn bản không thể giấu giếm nổi. Nếu các huynh đệ năm đó có sống sót, tất nhiên sẽ một đường truy tung tới đây. Hiện tại đã lâu như vậy mà vẫn không có người tìm đến, đã nói rõ Đoàn kỵ sĩ thần quốc năm đó đích thật là đã chết hết rồi.

Nếu như mình cũng chết, như vậy thì Đoàn kỵ sĩ thần quốc sẽ hoàn toàn tiêu vong.

Giáo hoàng thành lập Đoàn kỵ sĩ thần thánh, hoàn toàn nắm trong tay quyền lực tại Xu Cơ Viện. Hiện tại đám Hồng y giáo chủ tại Xu Cơ Viện đã không có gan thành lập Đoàn kỵ sĩ thần quốc nữa. Vị trí trước kia của mình chính là vì để xây dựng lại phiên hiệu thần quốc kỵ sĩ này.

Diniteo không phải là không rõ ý đồ của mình, nhưng mà hắn vẫn đáp ứng, nhiệm vụ lần này, vấn đề khá là nghiêm trọng a.

Chờ một chút, nhìn nữ pháp sư kia thì cũng là một chuyện khá thú vị. Winter tựa vào trên ghế, lấy tay chỉ vào mấy bông hoa Hải Đường bên ngoài cửa sổ, bởi vì có Ma pháp sư, nên tại thành Girders ngoài mùa đông, thì những khi khác đều có hoa tươi nở rộ.

Bông Hải Đường này chính là tác phẩm của Winter, dùng chữa trị nước nuôi dưỡng, sau đó nó nhanh chóng trưởng thành và nở hoa.

Một cánh hoa bay vào trong phòng, Winter nắm vào trong tay, cắm vào bình hoa trên bàn. Làm xong động tác này, trong lòng hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Trước kia Winter đã từng tiêu diệt không ít đạo tặc đoàn cường đại, đối với tập tính động tác của đạo tặc thì hắn thập phần quen thuộc, động tác của Isabella đã khiến cho hắn nhìn thấu ngụy trang. Lex thân là hoàng thất quận vương, tuyệt đối không có động tác theo thói quen của đạo tặc được.

Một đạo tặc pháp sư ư? Winter sinh ra hứng thú đối với Isabella, hắn rất muốn nhìn bộ dáng của pháp sư này một chút.

Nếu là những người khác, thì sẽ lo lắng cho con gái mình, sau khi phát hiện sơ hở, thì sẽ lập tức lựa chọn rời đi, tìm kiếm nơi ẩn thân chân chính của Lex. Nhưng Winter là người của Trọng Tài sở, nên biết rõ linh hồn của con gái mình chỉ e rằng lúc này đã biến dị rồi, đã bị chế tạo thành một kiện binh khí.

Cho dù có cứu trở về được, thì từ thân thể đến linh hồn, nàng cũng đã không liên quan gì với trước kia nữa.

Diniteo nhất định sẽ không cho rằng mình lại trở nên vô tình như thế!

Winter phóng ra một cái ma pháp Độc tố quấy nhiễu lên trên đóa Hải Đường. Bông Hải Đường có độc tính, dưới tác dung của ma pháp, biến ảo ra vài loại nhan sắc, sau đó nhanh chóng héo rũ.

Chỉ trong nháy mắt, cánh hoa này đã héo rút, điêu linh, giống như đã trải qua một mùa thu dài đằng đẵng vậy.

Ma pháp quả nhiên là thú vị, nếu thần thuật mà muốn chế tạo ra loại hiệu quả này, thì chỉ có thể dùng nguyền rủa Thuấn gian suy lão.

Winter vừa làm thí nghiệm ma pháp của cuộc sống pháp sư, vừa tiếp tục nhìn bóng hình xinh đẹp trong ma pháp tháp. Trong lòng hắn trong bỗng nhiên cảm thấy, mình không chịu rời đi có lẽ là bởi vì đã thích bóng dáng này rồi.

Trách không được thần đã nói, Ma pháp sư đều là những kẻ tiết độc. Đương nhiên, loại cách nói này chỉ được lưu truyền trong trung tâm Giáo đình, không được viết vào trong Giáo đình pháp điển.

Học tập ma pháp càng nhiều, mình lại càng bị hấp dẫn, lối suy nghĩ cũng bắt đầu trở nên khác trước.

Suy nghĩ giống Ma pháp sư thì sẽ rời xa tín ngưỡng của thần.

Nếu mình thật sự có Ma huyền, liệu có thể phản bội thần linh được hay không đây?

- Kim, thứ sáu rồi, tại sao ngươi còn không đi nhận bộ sách mới đi!

Ngoài cửa sổ có người chào hỏi Winter, Kim là cái tên mà lúc này hắn dùng, thân phận ngụy trang là một pháp sư cấp ba.

- Biết rồi, ta đi đây.

Winter đáp một tiếng, ngẩng đầu nhìn tầng bảy ma pháp tháp, nữ pháp sư đạo tặc kia vẫn còn ở đó, trong mắt Winter lộ ra ý cười, hắn biết mình nên làm như thế nào rồi.

Winter làm giống như trước kia, đi tới chỗ của pháp sư trung cấp để nhận sách ma pháp và bút ký mới, mang về nơi ở của hắn. Hắn phụ trách quản lý thứ mà những pháp sư cấp thấp này muốn đọc, trong hoàng cung thì một phần tư pháp sư cấp thấp muốn mượn đọc bộ sách nào, thì đều phải qua tay hắn mới được.

Lex không ở đây, nhưng Winter vẫn quyết định bắt cóc nữ pháp sư trong ma pháp tháp.

Dù sao người của thành Girders trăm miệng một lời, nói rằng nữ pháp sư kia chính là Lex. Mình ở ngoài ma pháp tháp, không có khả năng dùng thần thuật gì để đi nhìn trộm cả, nếu không thì lập tức sẽ bị Ma pháp sư cấp tám phát hiện ra. Mà mình chỉ có một người, cũng không có khả năng cường công ma pháp tháp cấp tám. Nhận sai người thì cũng hợp tình hợp lý, chỉ cần không có vấn đề ngoài ý muốn gì đó, thì lần hành động này của mình vẫn như cũ không vi phạm giao dịch với Diniteo.

Một khi nữ pháp sư này bị bắt cóc, bản thân Lex tất nhiên sẽ cảnh giác, sẽ không còn xuất hiện tại các địa điểm nguy hiểm nữa. Khi đó thì mình sẽ không thể động thủ được, Diniteo cũng chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.

Nghĩ đến đây, Winter nở nụ cười khoái trá.

Cứ như vậy, Winter lại nhịn một tháng ở ngoài ma pháp tháp, cuối cùng thì cơ hội cũng tới.

Bởi vì Lex thăng cấp thành Ma đạo sĩ cấp chín, nàng có thể dự cảm một tia nguy cơ đã được tiêu trừ, cho nên liền công khai lộ diện tại thành Mesterlin, mà không phải là thông qua truyền âm ma pháp trận để tuyên bố tin tức tại thành Girders.

Tác dụng của Isabella đã trở nên không cần thiết nữa. Nhưng mà nàng thăng cấp rồi, có thể đi tới Bạch Cốt tòa thành.

Bạch Cốt tòa thành vẫn do vong linh đóng quân, quân đội nhân loại đã sớm rút khỏi đây, sau đó tiến vào Ly Hải. Tại thành thị mà người Vân Lưu xây dựng thì người Vân Lưu đã chạy hết, đầu voi đuôi chuột, cũng giống như Ma đạo sĩ cấp chín kia vậy.

Một quốc gia, một dân tộc, một loại khí chất, đều khiến cho người ta khó có thể lý giải được.

Grievances quận quốc không mất gì mà đã chiếm được nửa thành thị. Khi tiến công thành thị này, người Vân Lưu vẫn tiến hành chống cự đơn giản. Phương tiện trong thành đã bị hủy diệt một nửa trong chiến đấu, theo chiến đấu chấm dứt, thành thị này cũng một lần nữa được tu sửa lại. Do khoảng cách tới Ly Hải quá gần, nên nơi này cũng trở thành một trận địa phòng ngự tương đối trọng yếu của Grievances quận quốc.

Nhiệm vụ của Isabella chính là đi xây dựng ma pháp tháp.

Xây dựng ma pháp tháp từ sáu tầng trở lên thì ít nhất cần một Ma đạo sĩ, người có kinh nghiệm không đủ, thì cho dù cầm bản vẽ, cũng không có khả năng thành lập được một cái ma pháp tháp, trừ khi người đó có thể giống Sarin, sử dụng Figaro ma pháp công thức rất nhanh chóng.

Trong thành Girders thì Isabella là Ma đạo sĩ duy nhất mới thăng cấp, những người khác đều có của ma pháp tháp riêng mình. Cho nên nhiệm vụ này được giao lên trên vai Isabella.

Isabella chào tạm biệt Stephany, đi ra ma pháp tháp. Bên ngoài ma pháp tháp có các pháp sư cấp thấp chuẩn bị rời đi cùng nàng, còn có cả các Kiếm Sư, học đồ và công nhân đều chờ bên ngoài thành, Isabella không kìm nổi lại duỗi lưng, không gian trong ma pháp tháp cũng không nhỏ hẹp, nhưng hàng năm ở nơi đó, sau khi ra khỏi ma pháp tháp thì nàng mới cảm giác được tâm tình trở nên sảng khoái hơn.

Isabella cũng không cưỡi ngựa. Thành Girders đã chuẩn bị ma pháp chiến xa, đương nhiên không phải là ma pháp chiến xa chân chính, mà chỉ là phỏng chế phẩm, cho dù là Grievances quận quốc thì cũng không có thực lực đại lượng chế tạo loại trang bị cấp cao này.

Đoàn xe nhanh chóng ra khỏi thành, con đường tại thành Girders đã sớm được tu bổ lại bằng phẳng, các hố to lúc trước bị máy bắn đá đập ra, thì lúc này đã không nhìn ra một chút nào cả. Sau khi bổ sung các loại đá, dùng bùn xám gắn tốt, cộng thêm dùng Thạch Hóa Thuật, nên lớp đá trên mặt đất đã rất bằng phẳng, xe chạy không chút xóc nảy nào.

Trong hoàng cung, trong phòng Winter, hai áo bào trắng pháp sư nhìn căn phòng trống rỗng, nghi hoặc nói:

- Kim đâu rồi? Tại sao lại không thấy nhỉ?

Hai cái pháp sư cấp thấp cầm ma pháp bút ký đang muốn trả lại, không biết tên pháp sư mà ngày thường chưa từng rời đi kia, tại sao lại đột nhiên biến mất như thế này.

Sau khi Isabella xe rời khỏi thành Girders, thì liền một đường hướng nam, đi được khoảng năm mươi dặm thì phía trước con đường bỗng xuất hiện một khối cự thạch đang chặn đường.

Isabella nhạy bén cảm giác được nguy hiểm, người nào lại đặt một khối cự thạch cao năm thước lene trên đường được? Tảng đá nặng như vậy thì cho dù là dùng ma pháp con rối cũng không làm cho nó nhúc nhích được.

Đội hộ vệ này là một kỳ đoàn hỗn hợp, trong một ngàn binh sĩ này thì đại đa số là khinh kỵ binh, vũ khí trong tay đa phần là cung nỏ. Bởi vì người Vân Lưu đã lui lại hết, nên thành Girders đã trở thành hậu phương, cho nên lần này, Isabella đi ra ngoài căn bản không bố trí lực lượng bảo hộ cường đại gì cả.

- Là ai?

Isabella ở bên trong xe lên tiếng, thanh âm truyền ra rất xa trên bình nguyên.

- Là ta.

Trên cự thạch đột nhiên xuất hiện một bóng người, người này mặc một bộ áo giáp màu hoàng kim, mũ giáp chùm kín mặt, có các mắt lưới làm cho người bên trong có thể thấy rõ ràng bên ngoài. Trên những mắt lưới kia còn được khảm bảo thạch, giống như là mắt kép của côn trùng vậy.

Nhìn thấy người này xuất hiện, cung nỏ trong tay kỵ binh đều được giơ lên, Isabella lại hét lớn một tiếng:

- Dừng tay!

Trên tảng đá chính là Winter, hắn vốn tính toán đại khai sát giới, nhưng lại nghe thấy Isabella nói vậy, thì liền ngừng lại, nói:

- May mà ngươi coi như thông minh, bọn họ không động thủ, ta sẽ không giết người. Nhưng mà ngươi thì phải đi theo ta.

- Đi theo ngươi? Vì cái gì?

Isabella chỉ vì kéo dài một chút thời gian, nàng ở trong ma pháp chiến xa, thử mở ra một quyển trục cấp tám.

- Bởi vì...

Winter đột nhiên rút kiếm, từ trên tảng đá bay vút xuống, tốc độ của hắn nhanh tới mức đáng sợ, thậm chí vượt qua cả mũi tên, khoảng cách hơn một trăm thước thì chỉ trong giây lát đã tới, sau đó Winter vung một kiếm, bổ vào trên ma pháp chiến xa, ma pháp chiến xa bị bạch quang bao phủ vào bên trong, nứt ra thành hai nửa.

- Đây là ý của Giáo hoàng bệ hạ!

Winter nói hết nửa câu sau, tay trái vung ra, đoạt lấy quyển trục trong tay Isabella, vứt xuống mặt đất, sau đó hắn cầm tay Isabella, bay lên không trung. Vừa bay, hắn còn không quên nhắc nhở Isabella:

- Nếu ngươi dám sử dụng ma pháp đối với ta, ta sẽ dùng kiếm xuyên thủng ngươi.

Isabella quá sợ hãi, đừng nói tới ma pháp, ngay cả đoản kiếm trong thủ trạc mà nàng cũng không dám lấy ra nữa. Nàng rất rõ ràng thực lực của người này, cho dù không có một thân trang bị kia, thì cũng tuyệt đối vượt qua lực lượng của Stephany.

Kẻ mặc áo giáp màu hoàng kim này mang theo một người phi hành, còn có thể ung dung nói chuyện, đồng thời làm cho Isabella không cảm giác được gió trên bầu trời, mà Isabella có thể rõ ràng tính toán ra, tốc độ phi hành hiện tại của hai người đã vượt qua một trăm tám mươi dặm.

Sau khi bay được nửa giờ, Winter đột nhiên hỏi:

- Ngươi tên là gì?

Isabella không nói, Winter lại nắm thật chặt tay lại. Isabella dở khóc dở cười nói:

- Ngươi nói, ngươi bắt ta là theo ý của Giáo hoàng, chẳng lẽ, Giáo hoàng lại để ngươi đi tùy tiện bắt người hay sao?

- Hắn bảo ta đi bắt Lex, hiển nhiên ngươi không phải.

Isabella lập tức cảm thấy mình thật sự là xui xẻo, người này cường hãn như thế, vậy mà lại đi nhận lầm người... Không đúng, hắn không phải nhận lầm người!

- Lex ở thành Mesterlin, thả ta đi, tự ngươi đi tìm nàng đi, ta chỉ là một tiểu pháp sư, ngươi bắt ta cũng vô ích.

- Tiểu pháp sư? Ma đạo sĩ cấp bảy cơ mà!

Winter vẫn không chịu buông tay ra, hiện tại hai người ở trên cao ngàn thước, đối với loại Ma đạo sĩ còn chưa hoàn toàn nắm giữ kỹ năng phi hành như Isabella này mà nói, thì cũng rất nguy hiểm. Cho nên Isabella cũng không dám giãy giụa, vạn nhất đối phương buông tay, thì mình có thể thi triển phi hành ma pháp ở giữa không trung hay không thì còn rất khó nói.

- Ngươi muốn dẫn ta quay về Tanggulas bàn giao hay sao?

Isabella thấy Winter không có bộ dáng hung thần ác sát, trên tay cũng không làm động tác gì thương tổn cả, liền nhân cơ hội hỏi dò chi tiết của Winter.

- Đương nhiên sẽ không, ta chỉ muốn bắt ngươi làm tù binh, nếu thả ra thì ta phải có chút ưu đãi thì mới được.

- Ngươi... là kỵ sĩ!

Isabella cố lấy dũng khí, nàng đã nhận ra, trang phục của người này là Giáo đình kỵ sĩ, cấp bậc rất cao, mình cũng không nhận ra hắn thuộc kỵ sĩ đoàn nào.

Kỵ sĩ thì không nên nói ra những lời như thế này.

- Đa tạ đã tán dương! Chúng ta nghỉ ngơi một chút.

Winter nói xong, đột nhiên hạ xuống phía dưới, bởi vì tốc độ quá nhanh, Isabella cảm giác như tim mình cũng đã đập lên tận cổ họng, sắp sửa chui ra ngoài. Ma đạo sĩ thấy buồn nôn khi phi hành thì nàng có lẽ là người đầu tiên.

Winter chuẩn xác mang theo Isabella dừng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, phạm vi nơi này chỉ rộng có vài thước, trên bề mặt còn có một số phân chim, nơi này dường như thường xuyên có chim chóc tới đặt chân.

- Ngồi đi.

Winter chỉ tay về phía mặt đất đầy phân chim kia.

Isabella bất đắc dĩ sử dụng một cái vệ sinh thuật, sau đó mới ngồi xuống, nhìn Winter.

Winter chậm rãi tháo giáp mặt của mình ra, lộ ra khuôn mặt của hắn. Thấy Isabella nhìn chăm chú vào mặt hắn, Winter liền cười nói:

- Ngươi sẽ không nhận ra ta, những người biết tới ta, ngoài Giáo hoàng ra, thì hầu như đã chết hết rồi.

- Ngươi là thần quốc kỵ sĩ?

Isabella tự biết trốn không thoát được lòng bàn tay của người này, liền đơn giản tiếp tục hỏi, để biết thêm càng nhiều thứ khác.

- Ngươi là người Tanggulas phải không, tại sao lại ở cùng người của thành Girders vậy!

Winter tuy rằng kinh ngạc, Ma đạo sĩ này rốt cục từ trên áo giáp mà nhận ra chức nghiệp trước kia của mình, nhưng hắn cũng không có ý định trả lời vấn đề này.

Isabella cũng không trả lời, chính nàng cũng không rõ ràng lắm, vì sau lại ở cùng một chỗ với người của thành Girders, nàng hẳn là nên quay về thành Mesterlin. Nếu ở thành Mesterlin, tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện nàng bị bắt cóc thế này.

- Không nên thường xuyên cự tuyệt trả lời ta, ta sẽ tức giận.

Winter mỉm cười nói với Isabella.

- Thật có lỗi, cho dù là tù binh, Ma pháp sư cũng chỉ có thể trả lời vấn đề mà họ đồng ý trả lời.

Isabella có khế ước với Sarin trong người, đành phải kiên trì dùng loại này giọng điệu “muốn chết” để nói với Winter.

- Nếu là trước kia, ta sẽ rất vui lòng phá hủy loại tôn nghiêm này của ngươi, tuy nhiên... hiện tại ta chỉ thấy rất không thú vị, không cần phải làm như vậy. Tên của ngươi là gì?

- Isabella.

- Như vậy mới tốt, Isabella, nói cho ta biết vì sao Lex vẫn còn chưa quay về thành Girders?

Winter cảm thấy thập phần hứng thú đối với vấn đề này, tuy rằng Lex và Sarin kết hôn, nhưng nơi này là thủ đô thứ hai của Grievances quận quốc, các kế hoạch quân sự của Grievances quận quốc đều được hoàn thành ở trong này, xuất chinh, triệu tập vật tư cũng như vậy. Địa phương trọng yếu như vậy, Lex không nên rời khỏi mới phải, hơn nữa còn không thể rời đi lâu như vậy.

Isabella thầm nghĩ ta làm sao mà biết được, nhưng trong miệng lại phân tích:

- Mesterlin có thêm rất nhiều Ma đạo sĩ, Lex nàng cũng là pháp sư, khẳng định phải đi thỉnh giáo vấn đề về ma pháp.

- Có đạo lý, tuy nhiên lại là nói dối. thành Mesterlin xuất hiện nhiều Ma đạo sĩ như vậy, chỉ sợ là vì thủ hộ cái gì đó, hắc hắc, ta bây giờ còn không có năng lực đi chỗ đó, chờ sau khi ta thăng cấp, chúng ta lại đi tìm Lex.

- Ngươi vẫn phải mang theo ta đi sao?

- Đương nhiên, ta cũng cảm thấy rất hứng thú đối với ma pháp, trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ trao đổi một chút nhé!

Winter mỉm cười, một ngón tay đã điểm lên trên trán của Isabella.