Trạm Lam Huy Chương

Quyển 3 - Chương 455: Trao đổi ngang giá




- Vậy ngươi muốn gì?

Lão già cảm thấy từ góc độ của mình không thuyết phục được Sarin, đành phải tìm kiếm nguyên nhân từ chính Sarin.

Sarin cũng đang suy nghĩ những lời lão già nói, mục tiêu của mình rất đơn giản, có thể ăn no, không bị người ta khi dễ là được. Sau khi làm Ma pháp sư, trong thời gian thật lâu, hắn vẫn nghĩ thế.

Trong lòng Sarin chảy qua rất nhiều hình ảnh, có Tieta, Lex, hai đứa nhỏ của mình. Tốc độ nhớ lại càng nhanh hơn, dưới đáy lòng của hắn xuất hiện ngày càng nhiều những khuôn mất, hắn nhớ tới John Cera, nhớ tới Francis, nhớ tới lão sư của Lex, cùng với sư huynh của nàng - Faeron.

Mỗi người bọn họ, đều có giấc mơ. Bao gồm cả người cha quá cố của Lex, Đại đế Canak.

Thậm chí Sarin nhớ tới thân vương Sephiroth, lúc trước là tồn tại mà hắn chỉ có thể ngưỡng mộ, người giận dữ đánh tan cửa phòng Đại đế Canak.

Cuối cùng, Sarin nhớ tới ma võng, nhớ tới quận Grievances, hắn chầm chậm nói:

- Lão tiên sinh, ta muốn... để cho mỗi người đều có thể làm chủ được vận mệnh của mình.

- Điều đó không thể nào.

Lão già cố gắng dùng ánh mắt bình thản nhìn Sarin. Lời Sarin nói, pháp sư viễn cổ cũng từng nói, chỉ là sau đó loại pháp sư này lại biển mất không thấy bóng. Sau khi những pháp sư này biến mất, Chiêm tinh sư mới trở thành lực lượng trọng yếu nhất chủ vị diện.

- Không thể nào? Ha ha.

Sarin chỉ mỉm cười, không phản bác.

- Ngay cả quỹ tích vận mệnh mà Ma pháp sư cũng không nhìn thấy, làm sao còn nắm giữ vận mệnh của mình?

- Chiêm tinh sư thấy được vận mệnh của mình, nhưng mười mấy năm trước, Chiêm tinh sư cuối cùng trên đại lục đã chết, còn Ma pháp sư vẫn sống khỏe.

Sarin nói hết lời, thấy lão già nhướng mày, hắn vội nói:

- Nếu ngài giết ta, trên đại lục vẫn còn hàng trăm ngàn pháp sư.

- Ta biết, ta không thể tính là Chiêm tinh sư, cho dù phải, Chiêm tinh sư cũng chỉ còn một mình ta. Tiểu pháp sư, ta sẽ không giết ngươi, tối đa không cho ngươi đi.

- Tại sao luôn như thế?

Ánh mắt Sarin quét một lần xung quanh, tìm chiếc ghế dựa để ngồi.

- Luôn như thế?

Lão già không hiểu được ý của Sarin.

- Đã nói không cho ta đi, cuối cùng hận ta không thể đi cho nhanh.

Sarin nhàm chán nói, lão già này sẽ không cho mình ở lại, nếu mình ở lại, lão còn trông cậy được gì?

- Ta không giống...

Lão già tìm kiếm ngôn ngữ, nói:

- Ta có thể cho ngươi ở trong này 1 ngày, sẽ cảm giác như đã trôi qua cả đời, cho nên ta sẽ rất kiên nhẫn.

- Ma pháp sư đều rất kiên nhẫn, trừ khi ngươi không cho ta suy ngẫm, nếu không ta ngồi ở trong này cả chục ngàn năm cũng không cảm thấy phiền. Lão tiên sinh, nhờ người làm việc, phải có dáng nhờ người. Lão muốn ta làm gì, cứ nói trực tiếp, Ma pháp sư không vòng vo.

Lúc này lão già mới nghiêm túc nhìn Sarin, lão cũng ngồi xuống, theo động tác của lão, chiếc ghế dựa tự nhiên xuất hiện sau lưng. Sarin nói rõ ràng, nếu để cho hắn suy ngẫm, hắn sẽ chỉ coi như tu hành. Nếu không cho hắn suy ngẫm, lão già này có giữ hắn lâu hơn cũng không có ý nghĩa.

- Ta vẫn muốn thử xem.

Lão già nói xong, trong vách tường bắn ra ánh sáng chói lọi, bao phủ Sarin. Sarin liền cảm giác mình bị khống chế trong một không gian, không cản trở hành động, bao bọc hắn là ánh sáng ngôi sao màu bạc. Ở trong vòng ánh sáng ngôi sao, hắn hành động không có trở ngại, nhưng tuyệt đối không thể rời khỏi phạm vi bao - phủ của ánh sáng này.

Bên ngoài ánh sáng, Sarin mơ hồ thấy khuôn mặt lão già kia, giống như hóa đá, không nhúc nhích. Sarin biết, đây là lực lượng thuật Chiêm tinh, lão già ngồi ở đó một ngày, còn mình cảm giác như trôi qua cả đời.

Đây là thuật Chiêm tinh, tốc độ thời gian trôi đi không đổi, thay đổi là cảm giác của Sarin. Hiện giờ hắn là Ma đạo sĩ cấp tám, có ít nhất 600 tuổi thọ. Vây khốn hắn 1 ngày, bản thân Sarin cảm giác như trôi qua 600 năm, nếu hắn không thể xác định mình ở trong sự thật hay mộng ảo, có khả năng sẽ chết già.

Lão già cho hắn nhìn thấy khuôn mặt, sợ Sarin mất đi vật đối chiếu, chết đi trong ảo giác. Hắn muốn Sarin khuất phục Sarin, mà không phải muốn giết Sarin, nếu muốn giết Sarin, lão sẽ có mấy chục ngàn cách, tuyệt đối sẽ không lặp lại.

Sarin muốn lấy sổ ghi chép ma pháp trong Nhẫn ma thần, phát hiện không sử dụng được trang bị không gian. Nói cho đúng, là bởi tốc độ thời gian nơi này khác với bên ngoài, liên hệ giữa cảm giác và thân thể đã bị phá hoại, muốn lấy ra vật phẩm, động tác như bị kéo chậm cả triệu lần.

Lại không thể nghiên cứu ma pháp ở trong hoàn cảnh này? Sarin suy nghĩ một chút liền hiểu được, nếu có thể làm vậy, thế thì Ma pháp sư và Chiêm tinh sư phối hợp lại quả thật vô địch. Ở trong hoàn cảnh này nếu Ma pháp sư còn có thể tu luyện, còn có thể nghiên cứu, chẳng phải sẽ có thời gian tăng thêm cả triệu lần?

Loại chuyện không hợp lý này, tuyệt đối không thể nào xảy ra.

Sarin bất đắc dĩ thầm thở dài, dứt khoát nhắm mắt mình tưởng. Nhưng mình tưởng cũng không được, lúc Sarin dựa theo thói quen bình thường bắt đầu mình tưởng, phát hiện mình không thể tiến vào trạng thái được, cho dù ngẫu nhiên nháy mắt tiến vào trạng thái mình tưởng, sẽ nhanh chóng thoát ra, chỉ có thể ngơ ngác nhìn khuôn mặt lão già.

Sarin trầm tư, mình tiến vào một cái trong hoàn cảnh rất tồi tệ, không có cách nào tiến hành bất kỳ tu luyện gì, ngay cả tinh thần lực của mình cũng bị hạn chế. Tiếp tục như thế, chờ đợi 600 năm, mình sẽ điên mất.

Cái này không được, Sarin suy nghĩ biện pháp giải quyết, bỗng nhiên nhớ tới trên người mình còn có dây chuyền của nữ thần, tinh, thần lực có thể tiến vào đó. Sợi dây chuyền này thật là quỷ dị, bởi vì từ khi mình dùng dây chuyền này làm chỗ nuôi Lôi Long, thần lực trên sợi dây chuyền này liền tiêu tan.

Hoặc nói là, đây vốn là trang bị do con người chế tạo, không phải do thần linh luyện chế.

Trong dây chuyền có nuôi 24 con Lôi Long, không gian không nhỏ, Sarin cẩn thận thẩm thấu tinh thần lực vào trong dây chuyền, phát hiện lần này không có trở ngại.

Lão già ở bên ngoài vòng sáng nhìn Sarin, phát hiện Sarin nhắm mắt lại, trong lòng không khỏi cười lạnh. Dựa vào mình tưởng vượt qua thời gian dài dòng? Nếu vậy cũng được, thế thì Tinh quang giam cầm của lão sẽ không phải thuật Chiêm tinh cấp tám nữa.

Thân thể mình đã mất, chỉ còn lại linh hồn cùng búp bê, thi triển kỹ năng này là dựa vào lực lượng một mảnh ngôi sao trên Chiêm tinh. lâu. Chỉ là một tên Ma pháp sư cấp bậc quá thấp, căn bản không thể chống lại lực lượng bầu trời, đừng nói Sarin, ngay cả Đại tông sư trong mộ địa cũng không được.

Tinh thần lực của Sarin tiến vào trong dây chuyền, lần này hắn cảm nhận được trong dây chuyền che giấu ma pháp trận phức tạp. Không gian sợi dây chuyền này rất quỷ dị, trong mỗi không gian, đều bị Sarin đổ vào rất nhiều nước biển, cùng với nước chữa trị do Sarin chế tạo mỗi ngày. Lôi Long ngủ say ở bên trong, tinh, thần lực của Sarin tiến vào một cái không gian trong đó, Lôi Long trong không gian chỉ khẽ nhúc nhích một cái, không nhướng mắt một cái, liền tiếp tục ngủ.

Sarin phát hiện Lôi Long này lại lột da chín lần, lớp da lột ra lớn gấp đôi trước kia. Thân thể Lôi Long dài tới 40m, hình thể không lồ, hơi có chút suy ỵếu. Bây giờ Sarin cho ăn không đủ, Lôi Long muốn hoàn thành tiến hóa, chỉ có thể dựa vào giấc ngủ để giảm bớt tiêu hao thân thể.

Ở trong dây chuyền, tinh thần lực của Sarin cuối cùng hoàn toàn trở về khống . chế, tuy rằng không thể điều động trang bị ở bên ngoài dây chuyền, Sarin đã thỏa mãn. Tốc độ thời gian trong dây chuyền còn nhanh hơn cả vương thành vực sâu, lão già này muốn vây khốn mình 1 ngày, tương đương mình trốn trong dây chuyền 20 ngày.

Sarin vốn muốn thừa dịp này học tập sổ ghi chép ma pháp của Đại tông sư đưa cho, bên trên có phương pháp chế tạo lò luyện ma lực. Bây giờ không có hy vọng rồi, đành phải quan sát Lôi Long.

Lớp da Lôi Long lột ra đều ngâm trong nước, gần như trong suốt, vừa lúc cho Sarin quan sát kỹ càng ma văn lôi điện trên đó. Tuy rằng Sarin sáng tạo quy tắc lôi điện, nhưng cũng chỉ là thứ rất thô thiển, ma văn lôi điện trên người Lôi Long dù là cấp thấp, nhưng là ma văn hoàn thiện.

Sarin cắm đầu nghiên cứu ma pháp, tỉ mỉ nghiên cứu lớp da Lôi Long.

Lão già kia đã có chút nôn nóng, lão nhìn ra Sarin hết sức trẻ tuổi, hơn nữa Sarin là Ma đạo sĩ cấp tám, tuổi thọ ít nhất cũng 600 năm, lão không tin một tên Ma đạo sĩ trẻ tuổi có thể chịu được tịch mịch 600 năm, lại còn không thể nghiên cứu ma pháp, chỉ có thể nhớ lại những gì đã học.

Kết quả Sarin thật ngoài dự kiến, thật sự nhắm mắt lại ngủ. Vừa ngủ là cả một ngày, khi ánh sáng tiêu tan, Sarin đột nhiên mở mất, cười nói với lão:

- Lão tiên sinh, còn muốn tiếp tục không?

- Được, tiếp tục.

Lão già lại thả ra màn ánh sáng bao bọc Sarin, lần này lão quan sát thật kỹ, muốn tìm ra sơ hở trên người Sarin. Nhưng Sarin chỉ nhắm mắt lại, không làm gì cả, cứ lẳng lặng mà chờ, chờ cho thuật Chiêm tinh biến mất.

Pháp sư trẻ tuổi này tâm chí thật quá vững vàng đi chứ? Lão già không thể tin được, nhưng sau khi Tinh quang giam cầm kết thúc, ngày thứ 2 trôi qua, Sarin mở mất, vẫn mỉm cười nói:

- Lão tiên sinh, còn muốn tiếp tục không?

Hắn thật sự hy vọng lão già tiếp tục trò chơi này, bởi vì hắn lần đầu tiên phát hiện chỉ có ở trong ánh sáng sao trời, tinh thần lực của mình mới có thể cùng cỏi hơn, có thể tách khỏi thân thể mà không có tiêu hao gì, cứ tiếp tục nghiên cứu ở trong dây chuyền. Liên tục nghiên cứu 40 ngày, hắn hiểu càng sâu hơn với ma văn lôi điện, nếu có thể tiếp tục nghiên cứu, Mắt lôi điện của mình sẽ nhanh chóng bù đắp nhược điểm tiêu hao quá lớn.

Mắt lôi điện không cần hao Ma huyền, tiêu hao là tinh thần lực, mặc kệ tinh thần lực của Sarin tăng cường cỡ nào, cũng không thể làm Mắt lôi điện bớt tiêu hao. Bởi vì khi thi triển Mắt lôi điện, tiêu hao tinh thần lực là dựa theo tỷ lệ tổng số lượng tinh thần lực mà phóng ra, căn bản không do hắn khống chế. Sarin chỉ có thể khống chế tiêu hao bao nhiêu tỷ lệ tinh thần lực, tỷ lệ này là từ 1/6 cho tới toàn bộ.

Lôi Long phát ra dòng điện sẽ không để ý tiêu hao như thế, không phải vì tinh thần lực của Lôi Long mạnh hơn Sarin, mà là vì Lôi Long có thể khống chế tinh thần lực càng nhỏ hơn, càng phù hợp vận chuyển năng lượng lôi điện.

Lão già không cam lòng lại thả ra Tinh quang giam cầm, trói buộc Sarin. Ngày thứ 3 trôi qua, chờ Sarin mở mất, lão già không đợi hắn nói đã cướp lời:

- Tiểu pháp sư, ta không muốn tiếp tục, chúng ta có thể nói chuyện nghiêm chỉnh.

Dựa theo lão già tính toán, Sarin đã trải qua 1800 năm hư ảo trong Tinh quang giam cầm, tâm chí vững chắc như thế, mình có giam hắn cả vạn năm nữa cũng không có ý nghĩa. Nói lại Tinh quang giam cầm tiêu hao rất lớn, liên tục 3 ngày, ngôi sao trên Chiêm tinh lâu cũng mờ nhạt, nếu còn tiếp tục, có thể không đợi được Sarin khuất phục, Chiêm tinh lâu đã sập trước rồi.

Sarin thật là tiếc nuối, không có Tinh quang giam cầm, tinh thần lực của hắn tiến vào trong dây chuyền sẽ không duy trì lâu như thế, càng không thể liên tục nghiên cứu ma văn lôi điện. Sớm biết thế mình đã dùng ngôn ngữ hung hăng kích thích lão già này một chút!

Ý nghĩ của Sarin thật là có chút giống Nerys, lực lượng lão già này có mạnh cỡ nào, cũng không thể biết được Sarin nghĩ gì. Cho nên lão cũng không tức giận, mà cười hì hì nói với Sarin:

- Ngươi là pháp sư, chú ý trao đổi ngang giá, có đúng không?

- Đúng thế, con người ta muốn có được cái gì, phải trả giá ngang bàng. Lão tiên sinh, ngài muốn ta giúp ngài làm việc, cũng là đạo lý đó, vừa nãy ngài giam cầm ta 1800 năm, cũng đừng có quên đấy.

Sarin miệng lưỡi sắc bén, lão già cũng không thể phản bác, chỉ nói:

- Ngươi đã đồng ý trao đổi ngang giá, như vậy, nói xem ngươi muốn có đượcgì-

- Ta không cần gì cả, nếu ngài thích giữ ta ở đây, ta cứ tiếp tục tu luyện trong này.

Sarin thật mạnh miệng, hắn nhìn ra được mọi linh hồn thể trong vương thành vực sâu không có lúc nào là không muốn rời đi. Nhưng các linh hồn này đều bị giam trong vương thành vực sâu, không có người ngoài giúp đỡ, cuối cùng chỉ có thể chuyển hóa thành năng lượng linh hồn, tiêu tan trong vị diện này.

Có lẽ lão già này có thể tồn tại lâu hơn một chút, nhưng cũng không có gì khác.

Lão già đau đầu, lão có thể tiện tay hủy diệt tên tiểu pháp sư Sarin này, vấn đề là dưới thuật Chiêm tinh, chỉ dẫn, lão nhìn ra vận mệnh phải ký gửi trên người tên quốc vương yếu ớt kia.

- Tiểu pháp sư, chúng ta đều có nhu cầu lẫn nhau, ngươi cho rằng thế nào?

- Nói vậy còn được, nhưng lão đưa hai thủ hạ của ta đi đâu?

Sarin thấy lão già không còn bộ dạng trịch thượng nữa, lúc này mới nói chuyện dịu xuống.

- Hai tên kia không phải con người, tiến vào đây, ta cũng sợ làm chúng bị thương.

- Không phải con người sẽ không thể...

- Ta nói là phòng của ta. Bây giờ bọn họ ở tầng dưới, có thể theo ngươi đi ra.

Lão già kiên nhẫn giải thích, chỉ cần Sarin chịu trao đổi lợi ích là được. Dù saocấp bậc Sarin rất thấp, lão muốn bố trí cạm bẫy cũng dễ, sợ nhất là Sarin quyết tâm ở lại trong này, dù là theo lão già nghĩ sẽ không thể nào.

Vấn đề ở chỗ, Sarin là hy vọng duy nhất của lão.

- Lão muốn cho ta học thuật Chiêm tinh, sau đó giải cứu lão khỏi cái vỏ búp bê này?

Sarin trực tiếp hỏi, nếu lão già đã ngửa bài với mình, có chơi cạm bẫy ngôn ngữ cũng không có ý nghĩa.

- Đúng là thế, có đôi khi, Ma pháp sư vẫn làm người ta ưa thích.

Lão già mỉm cười trả lời.

- Lão có thể cho ta cái gì?

- Ngươi muốn gì, ta sẽ cho thứ đó.

- Ta muốn Chiêm tinh lâu này.

- Nếu ngươi có thể làm ta rời khỏi thể xác búp bê, Chiêm tinh lâu này chính là của ngươi.

- Lúc lão còn sống là cấp bao nhiêu?

- Cấp mười tám.

- Ta phải đến cấp bao nhiêu mới có thể cứu được lão?

- ít nhất là cấp mười sáu.

- Hiện giờ ta chỉ có cấp tám, lão chờ được sao?

- Ta có rất nhiều thời gian hơn là những tên trong mộ địa này, tuy rằng thể xác búp bê rất đáng ghét, nhưng có thể làm linh hồn của ta tiêu tán rất chậm. Ở trong Chiêm tinh lâu, trí nhớ của ta vẫn có thể bảo trì đến ngày linh hồn tiêu tán, sẽ không thay đổi thành linh hồn trống rỗng.

- Vậy nếu ta chết ở bên ngoài thì sao đây?

- Cái đó có liên quan tới số mệnh, ngươi học tập thuật Chiêm tinh, có thể tránh né nguy cơ. Ngươi có trang bị do Đại tông sư luyện chế, ở trong này lại thu được đông đảo sinh vật nguyên tố làm thủ hạ, lúc về đến đại lục, người có thể tổn thương tới ngươi đã không nhiều. Thuật Chiêm tinh, cộng thêm lực lượng ma pháp,. nếu ngươi còn không thể sống khỏe re, ta chỉ có thể tự nhận không hay ho.

- Đơn giản như vậy?

- Phải, chỉ đơn giản thế thôi.

- Chúng ta cần ký kết khế ước chứ?

- Nhất định cần.

Lão già cười hì hì nói.

- Nhưng ta có điều kiện, không ở trong khế ước, là ngươi trả giá giam cầm ta 1800 năm.

Sarin đưa ra yêu cầu thêm vào, hắn sợ lão già này cũng như Đại tông sư, bố trí cạm bẫy nào đó. Trả giá 1800 năm giam cầm, hắn đề xuất riêng, không liên quan tới giải cứu linh hồn Chiêm tinh sư này.

- Ngươi cần một cái khế ước riêng?

- Đúng thế, như vậy ta mới yên tâm.

- Xem ra, thái độ của Đại tông sư đối với ngươi cũng không tốt đẹp gì!

- Một tên pháp sư cấp tám như ta, có tư cách gì yêu cầu người ta thân thiết với mình?

Sarin hỏi ngược lại.

- Được rồi, ngươi nói ta có thể giúp gì cho ngươi?

Lão già không muốn dây dưa vấn đề này, nếu Sarin đồng ý ký khế ước với mình, vậy chuyện tiếp theo sẽ dễ làm.

- Ta cần một bộ trang bị ma pháp chỉ có ta khống chế được.

- Vậy thôi?

Lão già có chút kinh ngạc, giam cầm 1800 năm, theo lão thấy thật là đủ tàn nhẫn đối với pháp sư cấp tám, yêu cầu của Sarin dường như không tính là trao đổi ngang giá gì!

- Không, đương nhiên ngươi không phải.

Lão già vội nói theo ý của Sarin, lỡ như Sarin đöi thứ gì mà lão không thể chịu được, vậy sẽ khó làm giao dịch tiếp theo.

Sarin thầm nghĩ, ta đương nhiên không phải lòng tham không đáy, trước tiên giải quyết trang bị của mình, sau khi rời đi, ta không tin ngươi có thể làm gì được. Đưa ra yêu cầu quá cao, mới khiến người ta nghi ngờ.

- Vậy bắt đầu đi.

Sarin lấy ra bộ đồ Ma Thần do Đại tông sư luyện chế cho hắn, cùng một bộ bao tay không nhìn ra vấn đề gì. Bao tay này không phải do Đại tông sư luyện chế tại chỗ, Sarin sợ là hàng do Ma pháp sư càng cao cấp chế tạo ra, hắn tuyệt đối không nhìn ra tai hoạ ngầm bên trong.

Lão già nhìn thoáng qua bộ đồ của Sarin, liền nói:

- Đại tông sư vẫn nhỏ nhen như vậy, nhưng ngươi làm sao xóa đi ma pháp trận bên trong?

Gánh nặng trong lòng Sarin liền được cởi bỏ, mình dùng kim Tụ tinh, xóa đi cạm bẫy ma pháp của Đại tông sư, quả thật không để lại dấu vết gì, lão già cũng không nhìn ra mình sử dụng trang bị của Chiêm tinh, sư, cây kim Tụ tinh kia cấp bậc sao không cao được?

- Cái giá bí mật này, lão trả không nổi.

Sarin làm ra vẻ thần bí, thực ra là hắn sợ mất đi kim Tụ tinh, bên trong có một bộ truyền thừa Chiêm tinh sư, Sarin không muốn học thuật Chiêm tinh, từ lão già này. Vận mệnh, phải nắm trong tay mình, hắn có thể tự học, nhưng tuyệt đối sẽ không để lão già này trở thành một nửa lão sư của mình.

Một khi như thế, trao đổi ngang giá sẽ không ngừng nghỉ, tiếp tục vĩnh viễn.

Lão già cũng chỉ tò mò, thấy Sarin không chịu nói cho mình, cũng bỏ qua. Lão chỉ vào bộ đồ Ma Thần trên người Sarin do Roy luyện chế, nói:

- Ta không phải Ma pháp sư, tuy rằng có thể phỏng chế trang bị của Ma pháp sư, nhưng chưa chắc tốt bàng Đại tông sư luyện chế. Cởi bộ trang bị của ngươi ra, ta dung hợp vào trang bị của Đại tông sư cho ngươi.

- cấp bậc thì sao?

Sarin có chút không cam lòng, trang bị do Đại tông sư luyện chế dù có rắc rối, nhưng cấp bậc rất cao, còn bộ trang bị của Roy, theo hắn phỏng đoán cũng chỉ đến cấp mười một là cực hạn.

- Ha ha, ngươi cho là trang bị do Đại tông sư luyện chế cho ngươi có cấp bậc rất cao? Những thứ Chiêm tinh sư ta có thể phỏng chế, tối đa là cấp mười hai.

Sarin nghe thế, liền nhụt chí, lão già nói tiếp:

- Bộ trang bị của ngươi dù cấp bậc rất thấp, nhưng người luyện chế trang bị cho ngươi có truyền thừa ma pháp không kém hơn Đại tông sư. Chỉ là cấp bậc của hắn không đủ, chờ tương lai thăng cấp, ngươi hoàn toàn có thể luyện chế lại bộ trang bị này, cũng không ảnh hưởng tới sử dụng.

- Đành thế thôi.

Sarin thất vọng cởi bộ đồ Ma Thần đưa cho lão già, lão trực tiếp ném 2 bộ vào trong vách tường ánh sáng, sau đó im lặng. Sarin cũng không quấy rầy, kiên nhẫn chờ ở bên cạnh.

Khoảng 15 phút sau, lão già vươn tay, kéo ra bộ đồ Ma Thần mới từ trong vách tường, đưa cho Sarin, nói:

- Người giúp ngươi luyện chế bộ trang bị không tệ, không để lại rắc rối gì. Ta dung hợp 2 bộ đồ, tạp chất bị lực ngôi sao bài trừ, ngươi có thể sử dụng bộ trang bị này tới cấp mười sáu.

- Cảm tạ, bộ bao tay này có vấn đề không?

Lão già chỉ nhìn qua bao tay của Sarin, dường như không thể xác định, đánh phải ném bộ bao tay vào vách tường ánh sáng. Lần này, phải nửa tiếng sau, lão già mới lấy bao tay ra, nói với Sarin:

- Tuy rằng không có vấn đề, nhưng bao tay này là cho chiến sĩ sử dụng...

Sarin đương nhiên sẽ không nói mình có một loại kỹ xảo độc đảo, cần phòng ngừa kỹ năng cắn trả. Hắn không cần thiết phải giải thích gì cho lão ta, vội thu hồi bao tay, đưa trượng ma pháp ra.

Lão già cũng không để ý, kiểm tra một cây trượng ma pháp rất dễ, hơn nữa thứ này không cần phải sửa chữa, thậm chí lão còn nhanh chóng chứa đựng 3 cái ma pháp vào cho Sarin.

Sarin lưu tâm một chút, vẫn không lấy ra Trống trận sợ hãi và mảnh ngọc, càng miễn nói 2 cái Thần hợp của hắn. Hắn suy nghĩ, vẫn lấy ra sách ma pháp của mình cho lão ta kiểm tra, đưa ra trọn bộ sách ma pháp, lần này lão ta không nhận, nói thẳng:

- Trong sách ma pháp sẽ không có cạm bẫy gì, cứ yên tâm sử dụng.

- Lão tiên sinh, ta còn có một tòa tháp ma pháp, vốn có thể bay...

Sarin thử dò xét.

Lão già nhíu mày, nhưng cũng không có bao nhiêu khó xử, chỉ nói:

- Ngươi chờ đã, tháp ma pháp của ngươi cỡ nào?

- 28 tầng, mỗi tầng cao 9m.

Lão già yên lặng dùng tay viết ra một chuỗi chữ viết giữa không trung mà Sarin không hiểu, những chứ viết ra liền có ánh sáng sao chụp lên, phình to, mở ra không gian riêng trong phòng này.

Lão già thở dài nói:

- Ôi, cảm giác không có thân thể thật là không xong, vốn không cần rắc rối như thế. Tiểu pháp sư, lấy ra tháp ma pháp của ngươi.

Sarin ngẩng đầu, bên trên đã là mảnh sao trời.

Hắn nhanh tay lấy ra một viên Thứ nguyên thạch trong Nhẫn ma thần, thật cẩn thận thả ra tháp ma pháp. Tháp ma pháp khổng lồ đặt trước mặt, lão già lấy ra một cây kim trong suốt sáng long lanh, ném ra ngoài.

Sarin da mặt căng cứng, cố nén không lộ ra vẻ kinh ngạc. Cây kim do lão già ném ra, Sarin nhận biết, chính là kim Tụ tinh. Chẳng qua kim Tụ tinh này dường như không cao cấp bàng cây của mình, bởi vì Sarin không cầm lấy quan sát, không thể xác định. ít nhất, kim Tụ tinh của lão ta tiến vào tháp ma pháp, dọn dẹp cải tạo bên trong tháp ma pháp rất chậm chạp, không dứt khoát gọn gàng bàng cây kim Tụ tinh của mình.

Chẳng lẽ cây kim Tụ tinh do mình cướp từ trong tay búp bê, còn tốt hơn cả thứ của Chiêm tinh sư cấp mười tám? Chuyện này nghĩ sao cũng cảm thấy vớ vẩn, nếu thật là thế, chẳng lẽ vận số của mình mạnh mẽ đến vậy?

Vận số là thứ Chiêm tinh sư thường nói, Ma pháp sư vốn không nên tin vào nó.