Trảm Long

Chương 22: “Cái gì?”




Vậy người chơi xxxxx là ai? Tôi trầm ngâm một hồi, nhìn vào giao diện của thông tin cá nhân, chính là tôi á! Đáng tiếc, không phải là do chính tay g iết chết, không nhận được bất kỳ điểm kinh nghiệm nào, nếu không bây giờ tôi hẳn là đã tăng từ cấp 18 lên cấp 20 rồi, hoặc là cấp 21, cũng có khả năng là 22...

Nhóm người Tây Sở Bá Vương đã chết cả, nhặt lại đồ cũng chỉ khoảng 10 phút, không được, còn một chuyện quan trọng nữa cần phải xử lý!

Vội vàng xách Kinh Cức Kiếm chạy về phía Lang Vương bị chết, vật phẩm mà Lang Vương nổ ra còn chưa có ai lấy kìa, không thể để lãng phí như vậy được, ít nhất cũng là chiến lợi phẩm do tôi dùng vũ khí và trí tuệ của mình để chiến thắng mà...

Chân tay luống cuống, chật vật tìm mãi gần ba phút, cuối cùng mới tìm được một sợi lông màu vàng, lại lật tiếp xuống bên dưới mới nhìn thấy thi thể của Lang Vương, lật thi thể của nó lên, thình lình ở bên dưới là hai cái trang bị, ngoài ra còn có hai kim tệ, phát tài rồi!

Nhặt kim tệ lên, đồng thời nhìn sang trang bị, trong đó có một cái là con dao găm có màu đỏ như máu, ngoài ra, là một cái giáp ngực bằng da màu xanh lục, nhìn có vẻ không tệ, cổ tay lật một cái, thuộc tính của trang bị hóa thành một đoạn phim hiện lên, số liệu hiện lên rõ ràng trước mắt.

[Xích Huyết Chủy] (Binh khí Lục Nham)

Tấn công: 55-90

Linh hoạt: +5

Thêm vào: thăng cấp cho người sử dụng 0.1% khi sử dụng đòn tấn công chí mạng.

Đẳng cấp cần thiết: 20

[Lục Dã Hung Giáp] (Binh khí Lục Nham) Phòng ngự: 17

Thể lực: +4

Đẳng cấp cần thiết: 20

Trong lòng hân hoan, bà mẹ nó, thế mà lại nổ ra được hai cái binh khí Lục Nham, mặc dù không phải là binh khí Bạch Ngân nhưng so với binh khí Hắc Thiết thì mạnh hơn nhiều rồi, hơn nữa là binh khí Lục Nham cấp 20, đối với người chơi ở giai đoạn này mà nói nó chẳng khác gì Thần khí, phát tài rồi!

(Chú ý: phẩm cấp trang bị của “Thiên Mệnh” được xếp hàng theo thứ tự như sau: binh khí Häc Thiết, binh khí Lục. Nham, binh khí Thanh Đồng, binh khí Bạch Ngân, binh khí Hoàng Kim, binh khí Tử Lâm, binh khí Linh Vũ, binh khí Thiên Dực, binh khí Thánh Vân, binh khí Tiên Lâm, sử thi Thần Khí).

Cất Xích Huyết Chủy và Lục Dã Hung Giáp vào trong hành trang, sau đó lập tức xách kiếm chạy, đi men theo sơn mạch lẩn vào trong rừng rậm, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng, cho dù nhóm người Tây Sở Bá Vương có sống lại chạy về nhặt đồ thì cũng chắc chắn không tìm được tôi nữa, dù gì Thất Tinh Cốc rộng như thế, không thể nào tản ra để đi tìm tôi được, bởi vì bọn họ đánh không lại quái vật cấp 18-20, chỉ có thể cùng đi chung với nhau, thế thì càng đừng hòng tìm được tôi.

Nhưng mà, boss và chiến lợi phẩm đều bị tôi cướp rồi, cả đội rớt hẳn một cấp, với tính cách nhỏ nhen có thù tất báo của Tây Sở Bá Vương, có lẽ đúng là sẽ nghiền xương tôi vứt đi thật!

Quả nhiên, không đến 5 phút sau, một tràng tiếng thông báo có thu phí của hệ thống vang lên trong không trung.

“Tingl”

Hệ thống thông báo (Người chơi Tây Sở Bá Vương công khai thông báo): Tiêu Diêu Tự Tại! Chuyện hôm nay con mẹ nó, mày nhớ kỹ cho tao, mày không phải chỉ chọc vào mỗi mình tao đâu, mà mày giờ đã là kẻ địch của cả công hội Hùng Bá Phong Vân rồi, chống mắt lên mà xem, ông đây nhất định sẽ xóa tên mày ra khỏi bản đồ của Bát Hoang Thành, sớm muộn gì mày cũng sẽ phải hối hận vì những gì hôm nay mày đã làm!

Người chơi công khai thông báo sẽ có hiệu lực trên thành trì này, ừm, mười nghìn nhân dân tệ một lần công khai, Tây Sở Bá Vương này quả là lắm tiền!

Mang theo Hồng Danh, tiếp tục đi giết quái, mỗi lần giết một con quái sẽ xóa được 1 điểm tội ác, tôi phải giết hết 300 con sói mới được, nhưng mà cũng chẳng sao, đây cũng chính là những gì mà tôi muôn, vừa giết quái vừa thăng cấp!

Không đi được bao xa, “Tít” một tiếng, có bạn trong danh sách nhản tin, mà trong danh sách bạn bè của tôi chỉ có mỗi một người, Phó minh chủ Praha, em gái làm cho người ta vừa nhìn đã khuynh tâm, mỹ nữ thích khách Nguyệt Khuynh Thiển.

“Bạn học Tiêu Diêu, anh đã làm cái gì thế, sao lại chọc vào một nhóm chó điên như Hùng Bá Phong Vân vậy?”, cô ấy hỏi.

Tôi nghĩ ngợi, đáp: “Trước đó khi còn là người chơi mới có xảy ra chút ân oán nhỏ, không lâu trước đây chúng tôi lại chạm mặt trên bản đồ của Bát Hoang Thành”.

“Ồ, xem đẳng cấp, anh vẫn chưa dẹo hả, nhưng mà Hồng Danh rồi, anh đã giết bọn họ à?”, Nguyệt Khuynh Thiển hỏi.

“Ừm, giết hai Huyền Hồ Y Giả, một Cung Tiễn Thủ”.

Nguyệt Khuynh Thiển hình như rất ngạc nhiên: “Oa, giỏi thật đấy, nếu tôi không nhìn nhầm thì anh cũng là một Huyền Hồ Y Giả, sức tấn công thế nào mà có thể giết được ba người bên phía đối phương vậy? Hơn nữa... hơn nữa lần trước tôi gặp anh, anh có cầm kiếm, xin hỏi, Huyền Hồ Y Giả là DPS chức nghiệp à?”

Tôi khẽ cười: “Cái đó... cá nhân tôi thích đi theo lối đi riêng, cho nên đi theo lối Huyền Hồ Y Giả bạo lực, dốc sức tăng điểm".

“Chẳng trách, đúng là một người kỳ lạ, đúng rồi, Thuật Luyện Đan của anh thế nào rồi?”

“Cấp 3 rồi, đã bắt đầu luyện chế Đan Dược cấp 3”.

“Được”, Nguyệt Khuynh Thiển gửi đến một hình mặt cười, tiếp tục nói: “Vậy thì tôi sẽ đặt một đơn, đan dược cấp 3, ít nhất 1000 phần, có đủ để cung cấp không?”

Tôi hào sảng đồng ý: “Ừm, không vấn đề, 1000 phần, nhưng mà Thất Tinh Thảo là 200 ma, so với đan dược cấp 3 của cửa hàng nhiều hơn 50 ma, cho nên về giá cả, tôi bán 5 ngân tệ một cái, giống với giá của cửa hàng, nói trước cho cô một tiếng”.

“Ok, không vấn đề, vậy tôi lượn đây, anh tiếp tục chơi đi, cẩn thận một chút, trạng thái Hồng Danh mà bị giết thì sẽ bị nổ rất nhiều trang bị đó”.

“Yên tâm đi, đúng rồi, tôi còn có hai thứ nữa, không biết cô có hứng thú không?”

“Cái gì?”

Tôi lập tức đưa thuộc tính của Xích Huyết Chủy và Lục Dã Hung Giáp làm thành Đồ Giám gửi cho cô ấy, mấy giây sau, Nguyệt Khuynh Thiển dứt khoát gửi đến một cuộc gọi thoại.

“0a, những binh khí Lục Nham này anh lấy từ đâu vậy?”, giọng nói của cô ấy không giấu nổi sự phấn khích.

Tôi cười cười: “Bình tĩnh, nổ ra đấy, làm sao mà có thì đừng hỏi, có hứng thú không?”

“Có, đương nhiên có, dao găm binh khí Lục Nham cấp 20, nó chắc là cái đầu tiên trong cả hệ thống, tôi mua, Tiêu Diêu anh ra giá đi, cho tôi cái giá bạn bè!”

“Được..”, tôi trầm ngâm một lúc, nói: “Xích Huyết Chủy, trang bị hệ binh khí, hơi đắt một chút, bán cho cô 5 kim tệ, Lục Dã Hung Giáp, bán cô 2 kim tệ, tổng cộng 7 kim tệ, không đắt chứ?”

Trong khung chat, Nguyệt Khuynh Thiển trợn to đôi mắt xinh đẹp chớp chớp: “Ừm, đồng ý!”

“Được, tôi đi giết quái xóa Hồng Danh đây, về rồi lại liên lạc với cô”.

“Ừm!”, Nguyệt Khuynh Thiển mỉm cười, lại nói thêm một câu: “Đợi chút! Tiêu Diêu, anh đúng là người hiền hậu...”.

“Khỏi khách sáo, cô cũng hiền hậu...”.

“Ừm, chúng ta đều là người tốt.....