Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 87: Đánh bậy đánh bạ




“Cô muốn cùng hắn so máy bay?” Trần phu nhân không thể tin tưởng nổi, một người lần đầu tiên trông thấy máy bay xác định có máy bay?

Bảo Châu rất chân thành gật đầu, không phải là máy bay thôi sao! Đồ vật biết bay, cô cũng có.

Trần phu nhân trong lòng thật cao hứng nếu như là sự thật, mặc kệ Bảo Châu thắng thua, ánh mắt giới truyền thông cũng sẽ không lại đặt trên người Trần gia nhà cô, ít nhất vinh nhục Trần gia được bảo trụ.

Trần phu nhân liên tục xác nhận xong, đối với Ôn Tư truyền đạt ý tứ của Bảo Châu, Ôn Tư nghe xong nhìn về phía cô gái đang ngồi trong góc ngủ gà ngủ gật, cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn đồng ý, ở Trung Quốc muốn tìm người có thể cùng hắn so máy bay thật sự rất khó, cô gái này không biết tự lượng sức mình, nhất định sẽ thua thôi!

Những người khác nghe xong cũng đều rất không thể tưởng tượng nổi, nhao nhao biểu thị chú ý việc này, ánh mắt thoáng cái toàn bộ vây quanh Bảo Châu, thậm chí có phóng viên tòa soạn báo người nước ngoài, cảm thấy rất hứng thú chụp cho Bảo Châu một tấm hình, tiêu đề hắn đã nghĩ kỹ, 《 Cô gái Trung Quốc ngu xuẩn thua rối tinh rối mù! 》.

Ôn Tư rất kích động kêu Trần phu nhân hỏi Bảo Châu khi nào bắt đầu, hắn đã không thể chờ đợi được phải giành lấy chiến thắng.

Trần phu nhân cũng không biết máy bay của Bảo Châu đặt ở đâu, có lẽ cần chuẩn bị một chút, đi qua hỏi Bảo Châu: “Máy bay của cô ở đâu? Khi nào có thể bắt đầu trận đấu?”

Bảo Châu lười biếng ngáp một cái nói: “Hiện tại a! So xong còn phải ăn cơm trưa.”

“Cô xác định?”

Bảo Châu gật đầu.

Trần phu nhân phiên dịch ý tứ của Bảo Châu cho Ôn Tư, Ôn Tư nói nếu cô gái Trung Quốc này nắm chắc như vậy, vậy thì bắt đầu a!

Bảo Châu đang muốn đi ăn cơm trưa, nên không thể so xa, chỉ có thể so với cự li gần, địa điểm do Bảo Châu định, Bảo Châu nói, vậy thì bay đến Vận Thành a!

Ôn Tư không có ý kiến, hắn đắc ý nói: “Máy bay của tôi qua lại Vận Thành chỉ cần ba giờ, hiện tại là máy bay tốt nhất trên thị trường, ba giờ sau, đợi tí nữa máy bay của tôi sẽ chuyển một ít đặc sản của Vận Thành về cho mọi người.”

Bảo Châu nghe Trần phu nhân phiên dịch xong, nói: “Hôm nay nóng quá, tôi muốn máy bay của tôi lấy cho tôi một bộ váy, còn có Tiểu Hồng nhà chúng tôi.”

Bảo Châu nói xong vỗ vỗ lưng Tiểu Hoàng, lúc máy bay Ôn Tư cất cánh, chỉ thấy một con chim to màu vàng bay vọt lên trên không, trên người cột một con diều, trên con diều ghi hai chữ to —— máy bay. =))

Mọi người đều há hốc mồm 囧, cái này là máy bay trong truyền thuyết của Lục phu nhân sao? Không khỏi quá giỡn chơi đi!

Trần phu nhân nhìn thấy, cũng biết thật mất mặt a!

Hận không thể chưa từng gặp qua Bảo Châu, hối hận đến nổi ruột trong bụng xanh lè, cái con chim kia cho dù bay được nhưng cũng chỉ là con chim thôi! Chẳng lẽ có thể bay qua máy bay sao?

Ôn Tư nhìn xong, đùa cợt đối với Bảo Châu nói: “Nha đầu, trở về đi học vườn trẻ đi!”

Kết quả hai giờ sau, Tiểu Hoàng thắng lợi trở về bên cạnh Bảo Châu, trên lưng còn có một con vẹt Hướng Dương màu hồng rất đẹp, Bảo Châu vỗ vỗ cánh nhỏ của nó, tháo dây buộc trên người nó xuống, ngoài ra trên lưng Tiểu Hoàng còn có đồ ăn vặt, quần áo, thậm chí còn có một chút bánh bích quy mà Bảo Châu thích.

Bảo Châu cầm chia cho mọi người ăn, ngoại trừ Trần phu nhân, những người còn lại đều từ chối, trời cực nóng ăn bánh bích quy làm gì.

Trần phu nhân đặt ở trong bọc, hiện tại không có ý định ăn, hứng thú của mọi người đều đặt vào trận đấu này.

Đợi Bảo Châu ăn uống no nê xong, máy bay Ôn Tư rốt cục trở về, mọi người nói dựa theo thời gian mà nói, là Bảo Châu thắng.

Ôn Tư là người vô cùng ngạo mạn không phục Bảo Châu, nói: “Cô ta rõ ràng là dùng chim, không thể tính là máy bay!”

Trần phu nhân nói: “Nhưng máy bay của anh đã thua bởi một con chim, máy bay như vậy, anh còn nói nó là mạnh nhất trên thế giới, đừng làm trò cười!”

“Máy bay của tôi có thể chở người, của cô ta có thể sao?”

Trần phu nhân đem lời này truyền đạt cho Bảo Châu, Bảo Châu một câu giết chết luôn toàn trường: “Máy bay của tôi là không cần người điều khiển, không được a!”

Thời điểm Trần phu nhân phiên dịch, cố ý đem chữ chính giữa tỉnh lược, vì vậy trong giới máy bay, nhiều hơn một vị khách quý, gọi là máy không người điều khiển, cảnh giới cao cấp nhất của máy bay là cái gì?

Đó chính là tự động a!

Không cần người điều khiển thật tốt!

Trần phu nhân từng đọc một tờ báo ở nước Pháp, thấy một vị chuyên gia thiết kế máy bay vô cùng nổi danh, ông đã từng muốn thiết kế máy không cần người điều kiển, đó là cả giới máy bay mộng tưởng a!

Mà bây giờ Bảo Châu thực hiện giấc mộng này, dùng biện pháp đơn giản nhất, đánh bại máy bay tư nhân thượng đẳng.

Ôn Tư nghe xong gật đầu nhận thua tâm phục khẩu phụ!

Trần phu nhân thật cao hứng, cảm thấy Bảo Châu vãn hồi mặt mũi của Trần gia cô, Bảo Châu đến kiếm tiền, cô sẽ tượng trưng đưa lên một ít lễ vật lấy danh nghĩa là bạn bè a!

Trần phu nhân nói, cô khách sạn làm gì, tới nhà của tôi ở a! Còn tiền bạc tôi có thể giúp cô giải quyết, vấn đề mà tiền có thể giải quyết, đều không phải là vấn đề.

Bảo Châu cũng không còn cảm thấy khách sạn mới lạ, nên theo Trần phu nhân tới Trần gia.

Với tư cách khách quý được an bài một gian phòng xa hoa, Thẩm mẹ cùng Tiểu Hoàng và Tiểu Hồng cũng đã được an bài rất tốt, Trần phu nhân phân phó, muốn ăn cái gì thì cứ ăn, bao ăn bao ở, buổi chiều còn mang cô đi dạo Thái Nguyên.

Trần phu nhân an bài xong cho cô, gọi một cú điện thoại cho chồng mình, kể lại chuyện phát sinh hôm nay, Trần tiên sinh vốn tâm tình rất không tốt, cảm thấy rất mất mặt, cho nên hôm nay hắn vốn tới trường bay, nghe xong máy bay không tới được, tâm tình rất buồn bực nên lặng lẽ ra về, không muốn mất mặt a!

Lúc này Trần phu nhân đem chuyện này kể lại cho hắn nghe, tâm tình Trần tiên sinh lập tức thay đổi tốt hơn, Trần phu nhân nói chuyện Bảo Châu muốn mở nhà máy ở Vận Thành cho chồng nghe, Trần tiên sinh rất dễ nói chuyện, nên gọi điện kêu Thẩm Kỷ Lương chút nữa đến phòng làm việc của hắn một chuyến, muốn cùng hắn nói chuyện.

Lúc Thẩm Kỷ Lương nhận được tin tức, cao hứng tưởng rằng đang nằm mơ, cư nhiên được Trần tiên sinh tự mình tiếp kiến, lại nói chuyện hợp tác, kết quả một phen đàm luận xong, Trần tiên sinh đồng ý đầu tư, hắn đối với công nhân miễn phí có hứng thú, cảm thấy rất có lợi nhuận, nói về sau đi khảo sát thực tế, sẽ đầu tư, ít nhất 500 vạn, mà nguồn tiêu thụ hắn cũng phụ trách một nửa, cái gì làm thật tốt, nếu muốn hắn có thể phụ trách mang thứ đó bán đi nước Pháp, hắn có phương pháp, nhà hắn cái gì cũng có, chỉ không có nhà máy rượu và dấm chua, để cho người Pháp quen uống rượu nho, nếm thử rượu mạnh của Trung Quốc, cũng là lựa chọn không tệ.

Thẩm Kỷ Lương một đường đều bay trở về, về đến nhà, gọi cho Côn Sơn nói: “Chuyện đã thành công! Bên Thái Nguyên đồng ý đầu tư rồi! Nói khảo sát xong sẽ đầu tư, ít nhất 500 vạn.”

Côn Sơn nghe xong, kích động lên!

Tiền a!

Trần phu nhân giữ Bảo Châu ở lại Thái Nguyên chơi vài ngày, trong thành kẻ có tiền cũng biết, nói hiện tại trong giới thượng lưu nhiều hơn một cô gái, còn có thủ đoạn, gần đây trở thành bạn thân của Trần phu nhân, để nhận tiền đầu tư.