Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 97: Hoa hoa càng khỏe mạnh




Côn Sơn bị sắc mặt cô vàng như nến hù dọa, tranh thủ thời gian đi qua đở lấy cô: “Bảo Châu, cô làm sao vậy?”

“Em cũng không biết, chỉ là ăn không vô.” Bảo Châu cũng rất ủy khuất, ngày bình thường cô thích ăn bánh quẩy nhất, lúc này vậy mà vừa nhìn thấy đã không có khẩu vị.

Ngũ phu nhân ngược lại không có ghét bỏ cô kiêng ăn, nói: “Cái này là bệnh trạng nôn oẹ, tám phần là sự thật, không muốn bánh quẩy, cũng đừng ăn muốn ăn chút gì không, mẹ sai phòng bếp đi làm.”

“Chè trôi nước! Bánh hạt vừng.” Bảo Châu đột nhiên muốn ăn cái kia, may mắn nơi này là Quảng Châu, bữa sáng phong phú lại tinh xảo, bánh hạt vừng chè trôi nước có thể dễ dàng tìm ra, Thẩm mẹ xung phong nhận việc đi mua chè trôi nước.

Bà mới đi ra ngoài, ngay tại cửa ra vào đụng phải Tiểu Đông mang theo đại phu tiến đến.

Lão đại phu bắt mạch cho Bảo Châu, mạch đập biểu hiện cô mang thai, rất bình tĩnh nói: “Chúc mừng vị phu nhân này, cô đã có thai hơn hai tháng, đứa nhỏ rất khỏe mạnh.”

Bảo Châu giật mình, sờ lên bụng chính mình, khóe miệng có chút giơ lên, cô nhìn về phía Côn Sơn, rất trẻ con đối với hắn cười: “Chúng ta có Bảo Bảo rồi!”

“Bảo Châu, cám ơn em!” Côn Sơn cao hứng không để ý có người khác ở đây, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, lại ôm cô vào trong ngực, cảm ơn đại phu xong liền gọi điện thoai cho cha và nhạc phụ,

Nói thật, giờ phút này hắn hưng phấn tựa như đánh máu gà, vừa nghĩ tới trong cái bụng bằng phẳng của cô qua mười tháng nữa sẽ sinh ra một tiểu bảo bảo hoạt bát nhảy loạn, cũng vô cùng kích động.

Đầu tiên hắn gọi về Lục gia, nghe thấy Bát phu nhân bắt máy: “Này?”

“Bát nương, là con. Bảo Châu mang thai, cha có ở nhà không? Kêu ông ấy nghe.”

“Ah nha! Thật sự là quá tốt. Đợi một chút, dì đi gọi.” Bát phu nhân nói xong để điện thoại xuống, đi trên lầu kêu Lục lão gia xuống, Lục lão gia nghe xong, vô cùng cao hứng.

Lục lão gia nói: “Mang thai? Thật là chuyện tốt, nuôi Bảo Châu cho thật tốt, nhân sâm tổ yến tùy tiện ăn. Cha lần trước đề nghị, nếu con không muốn, tạm thời gác lại a!”

“Cảm ơn cha, đời này con sẽ không nạp thiếp”

Dập máy xong, lại gọi điện cho nhạc phụ, Vạn Phú Quý nghe xong cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Thật tốt quá! Rốt cục mang thai!”

Cúp xong điện thoại về sau, Côn Sơn vẫn rất kích động, Lục gia hắn có hậu rồi, tuy nhạc phụ nói muốn đứa nhỏ mang họ Vạn, nhưng ai dám nói đây không phải đứa nhỏ của Lục gia hắn?

Vạn gia không có hậu sinh, hắn hiểu được tâm tư của nhạc phụ, cho nên cũng không thèm để ý cái này, chỉ cần cả nhà vui vẻ là tốt rồi, dù sao Bảo Châu mang thai đứa thứ hai sẽ mang họ Lục.

Bảo Châu lần đầu mang thai, Côn Sơn có đôi khi không muốn đi làm, cả ngày chỉ muốn ở trong nhà cùng cô và Bảo Bảo, chờ Bảo Bảo sinh ra.

Ngũ phu nhân đối với con mình không nói gì, đây là vừa mới bắt đầu, con trai đã khẩn trương như thế.

Không chỉ như vậy, Côn Sơn vốn không thích đọc sách gần đây lại ôm một quyển sách, quả thực không chịu buông tay, ra tác phẩm nổi tiếng sao? 《 Sổ tay người mẹ 》!

Côn Sơn thật sự dụng tâm học, hiệu quả cũng không tệ lắm, khi rảnh rỗi lật ra xem sẽ chiếu theo đó nói lại với Bảo Châu, cái gì cà phê cái gì không cho phép uống! Đồ đạc nặng không cho phép mang, đi vệ sinh cũng mua một cái bồn cầu ngoại quốc lớn cho cô ngồi, để tránh cô xoay người làm bị thương đứa nhỏ.

Làm cho Bảo Châu suy sụp nhất chính là, cô rất thích ăn đồ ngọt, hiện tại cư nhiên vừa ngửi thấy đã muốn ói, nhìn thấy dưa chua lại rất có khẩu vị! Dưa chua ngâm trong hồ bơi trở thành bảo vật trong nhà.

Côn Sơn cố ý hỏi qua đại phu phụ nữ có thai ăn nhiều đồ chua có sao không, đại phu nói không có việc gì, mà Bảo Châu hôm nay ưa thích ngâm nấm mèo, khả năng ngày mai sẽ đã thích ngâm rong biển, khiến cho trong nhà khắp nơi chất đầy dưa muối, cũng may ngũ phu nhân yêu thương cô mang thai, đều chiều ý cô, Bảo Châu có thai, chuyện nạp thiếp, bà tạm thời không có ý định nói ra, nếu động thai khí, vậy sẽ không tốt.

Mặc dù như thế, Bảo Châu vẫn thường xuyên sẽ cảm thấy rất nhàm chán, hôm nay gọi điện cho Côn Sơn: “Em thật nhàm chán!”

“Đi dạo phố mua đồ giết thời gian a! Dù sao trong nhà có xe, emmuốn mua gì đều được.” Hắn nghĩ đến chính mình gần đây lừa được một thương nhân nước Mỹ, buôn bán kiếm được món lời lớn, cô muốn mua cái gì đều được, ngay cả mua máy bay đều không thành vấn đề.

“Được rồi!” Bảo Châu cúp điện thoại, vừa vặn có một vị phu nhân họ Tiền gọi điện thoại tới: “Bảo Châu a! Hôm nay nơi này có yến hội, cô cũng tới chơi cho vui! Bạn bè của tôi muốn nhìn chiếc ô tô xa hoa nhất nước Anh của cô một chút, tôi nói bọn họ không tin, hôm nay nơi này có nho tốt nhất nước Mỹ.”

Bảo Châu ăn đồ chua cũng sắp ngán, rất sảng khoái đáp ứng: “Tôi lập tức tới!”

Bảo Châu vốn muốn gọi mẹ chồng cùng đi, ngũ phu nhân ghét bên ngoài quá nóng: “Con đi là được rồi! Thẩm mẹ còn có Tiểu Đông các người đi theo Bảo Châu.”

Mấy người Bảo Châu lên xe, yến hội được tổ chức tại hoa viên của một vị quan lớn.

Bảo Châu vừa xuống xe, mọi người sớm đã đứng ở trong hoa viên chờ xem náo nhiệt vây tới, đánh giá chiếc xe cao cấp mơi nhất Nước Anh của cô, đều cảm thấy xinh đẹp, Lục tiên sinh này ra tay thực xa xỉ a! Vậy mà mua cho phu nhân chiếc xe mắc như vậy, cái này so với vàng bạc châu báu quý hơn không biết bao nhiêu lần.

Có người nói: “Xe này rất quý a!”

Có người nói: “Chồng cô đối với cô thật tốt.”

Chỉ có một cô gái đứng ở bên cạnh nói châm chọc, cô gái cho Bảo Châu một chùm nho nói: “Lục phu nhân đây sao? Nếm thử cái này, dượng tôi cố ý gọi máy bay chở từ nước Mỹ tới đây đấy.”

Bảo Châu rất không khách khí nhận lấy ăn thử, sau đó nở nụ cười: “Ăn thật ngon.”

“Đương nhiên! Đây chính là máy bay chở đến, cô cho dù có xe tốt, cũng không làm được, nước Mỹ rất xa, máy bay phải đi một hai ngày.” Cô bé kia khoe khoang nói, ám chỉ ô tô của cô vô dụng, sẽ ăn không được loại nho này.

Bảo Châu nghe xong, cũng không có tức giận, thần kinh cô có đôi khi rất thô: “Loại nho này tôi thích, máy bay tôi cũng muốn mua.”

Mọi người tự cho là cô chỉ nói giỡn, kết quả một hồi Bảo Châu gọi điện thoại cho vị thương nhân người Anh lần trước tới nhà nói: “Arnold tiên sinh, ông có thể giúp tôi mua máy bay không?”

“Cái gì?” Vị thương nhân kia cảm giác mình nghe lầm a! Máy bay? Ô tô cũng rất không hợp thói thường rồi.

“Máy bay, tôi muốn ăn nho nước Mỹ.”

“Cho nên cô muốn mua máy bay?” Arnold há hốc mồm, người vì ăn nho đi mua máy bay, đoán chừng toàn bộ thế giới chỉ có một mình Bảo Châu a! Hắn sở dĩ lần trước giúp cô, chủ yếu là bởi vì cảm thấy cô bé này rất thú vị, rất đáng yêu. Cho nên cam tâm tình nguyện kê lót tiền giúp cô mua xe, thủ tục tiến hành phức tạp, thế nhưng mua máy bay thủ tục lại càng thêm phức tạp a….