Triệu Hoán Thần Binh

Chương 255: Đánh hắn mấy roi




Giọng nói này có chút cảm giác quen thuộc.

Vu Nhai và Vu Tiểu Dạ đồng thời quay đầu lại. Không ngờ đó chính là vị kỵ sĩ dự bị đã bị đánh, bị ném ra khỏi cửa thành mấy ngày trước.

- Tiểu tử, quả nhiên là ngươi. Ta muốn giết ngươi!

Thấy Vu Nhai, vị kỵ sĩ Huyền Điện dự bị này sao có thể nhẫn nhịn được nữa?

- Đứng lại!

Người hướng dẫn đột nhiên quát lớn.

- Tránh ra!

- Đứng lại, không nên để ta nói lại lần thứ hai. Xin nhớ kỹ thân phận của các ngươi. Ở đây không phải là gia tộc của các ngươi, mà là Huyền Thần Điện. Ta lại nhắc nhở các ngươi một lần nữa, mong các ngươi nhớ lấy thân phận của mình bây giờ.

Người hướng dẫn lạnh lùng nói:

- Nếu như bây giờ ngươi muốn động thủ, lập tức tháo huy hiệu kỵ sĩ dự bị của ngươi xuống, cút ra ngoài chờ. Chờ sau khi đợt huấn luyện kết thúc, ngươi tất nhiên có thể tìm hắn động thủ.

Kỵ sĩ Huyền Điện dự bị kiêu ngạo bị nói một hồi, sắc mặt biến đổi không ngừng. Cuối cùng hắn vẫn nhẫn nhịn xuống. Nếu như là kỵ sĩ chính thức, chỉ sợ cũng sẽ trái ngược. Nói trắng ra là, kỵ sĩ dự bị chính là tầng thấp nhất trong Huyền Thần Điện.

- Kỵ sĩ đại nhân, thương thế của ngươi thật sự nhanh khỏi. Nhanh như vậy đã không thấy vết roi nữa rồi.

Vu Nhai đột nhiên mở miệng nói.

Kỵ sĩ Huyền Điện dự bị kiêu ngạo thiếu chút nữa lại nổ tung. Hắn đã tiêu tốn một số tiền lớn, để pháp sư quang minh chữa trị cho hắn. Hắn sợ bị người khác nhìn ra được. Kết quả không ngờ tiểu tử này lại nói chuyện này ra ngay tại đây, trước mặt rất nhiều người.

- Ngươi thật muốn mất đi cơ hội làm kỵ sĩ dự bị sao?

Người hướng dẫn lại nói. Ngược lại hắn cũng không giúp Vu Nhai, mà là thái độ giải quyết việc chung.

- Được rồi được rồi được rồi. Tiểu tử, ngươi tên là Vu Nhai đúng không. Ta đã điều tra rõ ràng. Các ngươi chết đi. Ta sẽ khiến tất cả những kẻ có liên hệ với ngươi đều phải chết.

Kỵ sĩ Huyền Điện dự bị kiêu ngạo quát lớn, sau đó kéo ngựa quay trở lại đơn vị.

Không ít kỵ sĩ Huyền Điện dự bị đều nhìn về Vu Nhai, chợt lộ vẻ khinh miệt. Mặc dù hắn có thực lực Linh Binh Sư, nhưng vừa nhìn đã biết tiểu tử này chỉ là đám ô hợp, gia hỏa ỷ vào quy củ, không có gì đáng chú ý. Chỉ có điều lúc này có một ánh mắt lộ vẻ rất đặc biệt. Vu Nhai nhìn sang, ánh mắt thoáng ngưng trọng, chợt khẽ gật đầu với hắn.

Đối phương cũng mỉm cười đáp lại, không biểu thị nhiều, rời đi.

- Tiểu binh, ngươi đắc tội với hắn sao?

- Đúng vậy, đánh hắn mấy roi.

Vu Nhai không phủ nhận, cũng không cần thiết phủ nhận.

Người hướng dẫn không nhịn được nhìn Vu Nhai thêm vài lần. Vởi vì vòng hắc ám tồn tại, lấy thực lực của hắn, cũng không nhìn ra được Vu Nhai mạnh tới mức nào. Tối đa chắc hẳn là Linh Binh Sư trung đoạn, khẳng định chưa tới Linh Binh Sư cửu đoạn, không ngờ lại đánh bại kỵ sĩ Huyền Điện dự bị vừa rồi. Xem ra thực lực tiểu tử này thật sự có cơ hội trở thành kỵ sĩ Huyền Điện dự bị. Nhưng cũng có điều không tốt, tuổi tác Vu Nhai cũng hơi lớn.

Người hướng dẫn thật ra càng xem trọng Vu Tiểu Dạ hơn. Vu Tiểu Dạ mới 17 tuổi, đã là Tướng Binh Sư cao đoạn.

- Người này là người của gia tộc Hô Diên, lĩnh chủ Tiên vực, tên là Hô Diên Không Đài, chỉ là một đưa con tư sinh.

Người hướng dẫn đột nhiên thản nhiên nói. Vu Nhai có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cám ơn, lấy ra một U Linh Châu đưa tới.

Người kia kinh ngạc, nhưng không khách khí tiếp nhận.

Tuy rằng U Linh Thú không phảilà ma thú cường đại gì, nhưng cực kỳ hiếm thấy. U Linh Châu đối với việc tu luyện tướng khí, tu luyện ý thức lại có lợi ích rất lớn. Nếu như cho hắn một viên ma tinh tứ giai, người này khẳng định sẽ không có cảm giác gì.

Người hướng dẫn nhận được lợi ích, tự mình dẫn Vu Nhai chạy tới chỗ của tổ mười sáu. Qua miệng của người hướng dẫn, Vu Nhai cũng biết được không ít điều.

Nói ví dụ như giáo quan lần huấn luyện này đều là người của Huyền Thần Điện. Nói ví dụ như, mỗi tổ đều được phân một vị trí khác nhau ở bên trong cốc. Tạm thời không gặp được nhau. Nói ví dụ như, tương lai nhất định sẽ có một vài nhiệm vụ chờ hắn.

Vu Nhai cũng biết tên của hắn, Mặc Dung, từng là kỵ sĩ Huyền Thần Điện dự bị, nhưng tuổi tác đã lớn. Bởi vì lúc còn làm kỵ sĩ dự bị, biểu hiện không tệ, quản lý một vài sự vụ của Huyền Thần Điện, là Huyền Điện Chấp Sự.

- Lần này giáo quan cũng không tính là kỵ sĩ chính thức, mà là kỵ sĩ ngoài điện, cũng có kỵ sĩ chính thức cường đại trấn thủ. Đến lúc đó có lẽ các ngươi có thể nhìn thấy.

Mặc Dung nói, sau đó lại nói về hệ thống kỵ sĩ của Huyền Thần Điện.

Đầu tiên là kỵ sĩ dự bị. Loại này có rất nhiều. Huyền Thần Điện trên cơ bản 99 phần trăm là kỵ sĩ dự bị. Kỵ sĩ dự bị đều do những người trẻ tuổi đảm nhiệm. Kỵ sĩ chính thức, kỵ sĩ ngoài điện và Huyền Điện Chấp Sự đều được chọn lựa từ kỵ sĩ dự bị ra. Đương nhiên, có nhiều kỵ sĩ dự bị lớn tuổi, không có thành tựu gì, bị Huyền Thần Điện đá bay về nhà.

- Biểu ca, người biểu ca vừa chào hỏi là ai vậy?

Khi đến doanh địa tổ mười sáu, Mặc Dung rời đi, lúc này Vu Tiểu Dạ mới nhớ ra hỏi.

- Là người của Độc Cô gia.

Vu Nhai trả lời.

Đúng vậy, người Vu Nhai hvừa chào hỏi chính là nam tử mặc ngân bào của Độc Cô gia. Người này tên là gì ắn cũng không biết. Trước đây người này và nam tử mặc kim bào cùng Độc Cô Cửu Huyền đi với nhau. Chỉ có điều hắn lần này lại chỉ có một mình.

Vu Nhai cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải người của Độc Cô gia ở chỗ này. Hắn cũng chỉ là kỵ sĩ dự bị. Xem ra yêu cầu của Huyền Thần Điện quả thực đặc biệt hà khắc. Nhưng không biết thực lực của vị nam tử mặc kim bào kia có thể đạt được tới mức độ kỵ sĩ chính thức hay không? Không biết nam tử mặc kim bào ở Độc Cô gia rốt cuộc xếp thứ mấy.

Trong lòng Vu Nhai thực sự chấn động. Hắn cảm giác được, nam tử mặc ngân bào khẳng định mạnh hơn so với phế vật họ Hô Diên kia. Có lẽ đã đạt được tới Hoàng Binh Sư. Chỉ có điều hắn chỉ là ngân bào. Vậy rốt cuộc thế hệ trẻ của Độc Cô gia cường đại tới mức nào?

Vu Tiểu Dạ có chút lo lắng nhìn Vu Nhai. Độc Cô gia vĩnh viễn là nỗi đau của Vu Nhai. Nàng thật không biết hiện tại biểu ca rốt cuộc có mất đi ký ức hay không. Nàng lại không biết Độc Cô gia chỉ là nỗi đau của Đồ cặn bã Vu Nhai trước kia.

- Đi thôi, chúng ta đi vào.

Doanh địa có vẻ cực kỳ đơn giản. So với bất kỳ một học viện nào, ở đây quả thực chính là địa ngục. Thật không biết những học sinh này có mấy người có thể chịu đựng nổi.

Trong nháy mắt ngay khi Vu Nhai vừa bước vào doanh địa, chợt nghe được bên trong có một tiếng rít gào truyền đến:

- Các ngươi đều là học sinh đúng không? Mẹ nó, điều khiến lão tử buồn nôn nhất chính là hướng dẫn học sinh. Từng người các ngươi giống như còn chưa cai sữa vậy. Ngươi xem ngươi một chút đi. Mặc thành thế nào vậy? Các ngươi tới đây là để huấn luyện hay tới để dạo chơi. Hiện tại lập tức ném tất cả những thứ linh tinh đi. Ngay lập tức.