Triệu Hoán Thần Binh

Chương 409: Phách hoàng thất kích




Chắc là người chủ trì kiếm đàn tế tổ. Đồng thời, mọi người cũng nhìn về phía gia chủ.

- Các ngươi cảm nhận một chút sẽ biết!

Mọi người đều quay sang nhìn sau, sau đó liền nhắm mắt lại. Trong nháy mắt sau bọn họ lại mở mắt ra. Lão già kia là người đầu tiên kêu lên:

- Có người dẫn động Kiếm Ảnh Trận. Đang chiến đấu sao? Hình như không mạnh lắm. Chỉ có lực lượng của Hoàng Binh Sư. Là ai vậy? Độc Cô Cửu Dương sao?

- Không đúng. Có hai lực lượng dẫn động, đều là Hoàng Binh Sư. Là ai lại nhận được kiếm tâm dẫn động, nhưng lại chiến đấu với Độc Cô Cửu Dương?

Phía dưới lại có người kêu.

Ở đây đều là cao thủ siêu cấp. Mặc dù có phân chia cao thấp, nhưng rất nhanh tất cả mọi người đều có cảm nhận tương tự.

- Còn có có thể là ai nữa?

Giọng điệu Độc Cô gia chủ có phần hờ hững.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Sẽ là ai? Bọn họ không nghĩ ra được. Trong thế hệ trẻ, chỉ có thực lực Hoàng Binh Sư, còn có ai nhận được kiếm tâm dẫn động. Chẳng lẽ có người gia chủ biết mà bọn họ lại không biết sao?

Đúng lúc này, đột nhiên có người kinh ngạc kê lên một tiếng:

- Ta biết là người nào! Lẽ nào, chẳng lẽ là cục gạch kia? Lão gia hỏa Độc Cô Thanh Hải nói hắn nhận được một đạo kiếm tâm rất cường đại!

Dường như có gió lớn mãnh liệt thổi qua. Mỗi người mở to hai mắt nhìn. Không ít người trong miệng còn thì thào:

- Không có khả năng. Không có khả năng.

Nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, bọn họ đều cam chịu để Độc Cô Cửu Dương gọi tên cục gạch kia đi. Thời gian hiện tại đặc biệt trùng khớp. Hơn nữa theo như lời Độc Cô Thanh Hải đã nói, lại them Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền đột nhiên không đến...

- Gia chủ, chúng ta làm sao bây giờ?

Qua một hồi lâu, mọi người mới bình tĩnh trở lại.

Nên làm gì bây giờ?

Đây là vấn đề cấp bách phải giải quyết. Ở trong Độc Cô gia, tuy rằng dẫn động không tính là hiếm có, nhưng lại là lực lượng phòng ngự quan trọng, là tồn tại có trong tổ huấn của Độc Cô gia. Mặc dù hiện tại Độc Cô gia không sợ bất kỳ cường địch nào, đồng thời, người có thể ở Hoàng Binh Sư sơ đoạn dung hợp kiếm tâm dẫn động, cũng đại biểu cho thiên phú của chủ nhân.

Nhưng trong lòng mọi người đều siêu cấp suy sụp. Vì sao tên cục gạch kia lại có thiên phú như vậy.

Từ lúc cứng rắn xông qua ải và huyết mạch phản tổ cũng không khiến các cao tầng thèm để ý tới. Đến khi hắn lấy được kim bào, mọi người mới để ý một chút nhưng lại vẫn chuẩn bị hy sinh hắn. Đến bây giờ hắn có kiếm tâm dẫn động, dường như khiến tất cả mọi người đều cảm thấy tai nóng bừng. Cuối cùng không nhịn được phải coi trọng.

- Làm sao bây giờ? Các ngươi nói còn có thể làm sao được nữa?

Giọng điệu Gia chủ vẫn không có bất kỳ dao động nào. Mọi người nhìn trái nhìn phải, cũng không dám nhiều lời. Tất cả đều nhìn về phía gia chủ. Gia chủ lắc đầu:

- Để mặc bọn họ đi. Nếu như tên cục gạch kia... Ừ, Độc Cô Cửu… Cửu Nhai thắng, cho hắn tất cả đãi ngộ kim bào và kiếm tâm dẫn động. Nếu như chết, an táng thật tốt là được.

Mọi người gật đầu một cái.

Xem ra gia chủ cũng không có ý nhúng tay vào. Xem ra gia chủ vẫn không muốn cho tên cục gạch kia xuất hiện. Hắn làm vậy dường như là giải quyết việc chung. Nhưng một tên cục gạch như vậy sao có thể là đối thủ của Độc Cô Cửu Dương.

Nếu như Độc Cô Cửu Dương không dẫn động thì thôi, đằng này…

Kỳ Binh Giả cục gạch đáng thương. Hắn có thiên phú như vậy nhưng không biết tại sao lại xui xẻo như vậy, liều mạng phản kháng, phía trước vẫn là vực sâu.

Ở đây không ai xem trọng hắn. Phải biết rằng, cho dù Độc Cô Cửu Dương thật sự thất bại, nhưng hắn còn có đông đảo thủ hạ. Còn Kỳ Binh Giả cục gạch kia, cũng chỉ có hai người mới tiến vào kim bào là Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền mà thôi.

Độc Cô gia chủ vẫn cười, không biết hắn đang suy nghĩ gì.

Mọi người cũng cũng không biết, thủ hạ của Độc Cô Cửu Dương và cả người nhà của Độc Cô Cửu Tiên hiện tại đều có điều cố kỵ. Bởi vì trong hai người đang chiến đấu đều nắm giữ huyết mạch tương tự. Phụ thân của bọn họ là Các chủ U Linh Kiếm Các vô cùng cường đại cùng thần bí.

Bọn họ cũng không biết, người điên Độc Cô Thanh Hải này cũng có ý thu nhận hắn làm đồ đệ!

Ầm...

Sườn núi đá sạch sẽ bên cạnh Thiên Tội Uyên đã không còn sạch sẽ nữa. Cát đá bay loạn. Không biết nó đã bị đập ra bao nhiêu hố sâu. Trên không trung thỉnh thoảng sẽ có kiếm quang trong suốt đánh xuống. Hoặc công kích hoặc bám ở trên người Vu Nhai, trợ lực cho hắn.

Mọi người xung quanh đều lùi đến sát ngoài của sườn núi đá, nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh di chuyển qua lại cực nhanh trong đám bụi mù bên trong. Không biết bọn họ suy nghĩ cái gì.

Trong lúc khai chiến, đã có gia hỏa cơ trí, chạy về nơi ở của mẫu thân Độc Cô Cửu Dương.

Bạn học Độc Cô Chư đáng thương vẫn bị trói ở trên tảng đá lớn, ở dưới sườn núi đá chỉ có thể nhìn thấy phía trên bụi mù cuồn cuộn, nghe được tiếng kim loại vang lên mà thôi. Trong lòng hắn vô cùng sốt ruột, mặc dù hắn thoát khỏi tảng đá này, lên tới đó cũng không làm được gì.

- A...

Đúng lúc này, ba đạo nhân ảnh đột nhiên rơi xuống trên tảng đá của hắn, một già hai trẻ. Không ngờ đó chính là ba người Độc Cô Thanh Hải.

- Người mập, ngươi chính là bằng hữu của Độc Cô Cửu Nhai kia sao? Ngươi hãy nói cho chúng ta biết một chút về những gì ngươi đã trải qua đi!

Nếu như Vu Nhai tạm thời không có nguy hiểm, ba người cũng không ra tay trước. Độc Cô Cửu Huyền vốn muốn ra tay, chỉ có điều đã bị Độc Cô Thanh Hải ngăn cản. Hình như lão cảm thấy hứng thú đối với tác phong hành sự của Vu Nhai, cho nên tìm Độc Cô Chư nghe hắn kể lại chuyện trước kia. Dùng cách nói của lão:

- Tiểu tử này không phải rất tà sao? Không phải Cửu Tà cũng nói tiểu tử này am hiểu sáng tạo kỳ tích sao? Có kiếm tâm dẫn động ở đây, không chừng hắn thật sự có thể thắng, giống như ta lúc còn trẻ tuổi, thường ở trong tuyệt cảnh phản công, mới sáng chế ra huyễn tà kiếm pháp!

Những lời lão nói trước đó, Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền miễn cưỡng tán thành. Nhưng câu phía sau thì xem như… xem như không nghe thấy.

- Phách Hoàng Thất Kích!

Ngay thời điểm ba người Độc Cô Thanh Hải đang nghe Độc Cô Chư kể chuyện, ở phía trên Độc Cô Cửu Dương cuối cùng bị chọc giận. Trong giây lát kim quang trùng thiên, kiếm kim sắc đột nhiên từ trong lớp bụi mù mịt xuyên ra ngoài. Từng đạo kiếm quang theo sát nhau.

Trong nháy mắt, mọi người chợt trở nên căng thẳng. Đám người nhà của Độc Cô Cửu Tiên lại mơ hồ thở phào nhẹ nhõm.

Tiểu tử kia xong đời rồi.

Mọi người đều biết mẫu thân Độc Cô Cửu Dương đến từ chính hoàng tộc của đế quốc Huyền Binh. Kiếm pháp mà Độc Cô Cửu Dương học được, phần nhiều cũng là kiếm pháp viễn cổ được hoàng tộc thu thập về, đặc biệt đáng sợ. Giống như một chiêu Phách Hoàng Thất Kích trước mắt này, đã từng khiến Độc Cô Cửu Thiên cường đại phải thất bại.