Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Chương 23: Sự hy sinh "Vĩ đại"




Trường Mao Hoàn*? Vô Lực Hoàn? Qủa thật không phải là thứ mà người bình thường có thể nghĩ ra được, khó trách bị Hiệp hội Dược sư xem là kẻ lừa đảo!
Nghe Pháp Y giải thích xong, trong lòng Yêu Nhiêu đã hiểu rõ.
“Vậy lão sư cần ta làm gì?”
“Ta...” Pháp Y lão đầu có chút ngượng ngùng sờ sờ chòm râu dê.
“Lão nhân ta đã không còn kinh phí để nghiên cứu, hay là đồ đệ ngoan, ngươi giúp ta luyện Chỉ Huyết Đan cửu phẩm đổi lấy tiền và nguyên liệu ở phòng đấu giá dưới đất. Điều kiện trao đổi là ta sẽ giúp ngươi được tu luyện trong phòng ma tinh linh khí tốt nhất.”
Xem một thân áo choàng rách nát đầy miếng vá và khuôn mặt gầy teo rõ ràng do thiếu dinh dưỡng của Pháp Y lão đầu, Yêu Nhiêu biết người này quả thật đã nghèo kiết xác rồi.
Lại một đạo sư nói ra điều kiện là phòng ma tinh linh khí, chỉ là so với Hoang Sơn là vô tư giúp đỡ, Pháp Y đưa ra giao dịch này lại có vẻ không công bằng. Thiên tài lần đầu luyện đan đã trở thành Dược sư sơ cấp như Yêu Nhiêu, nếu được Hiệp Hội Dược sư phát hiện, nhất định sẽ tận hết sức lực mang nàng ra khỏi Học viện Xuất Vân, dốc sức bồi dưỡng, trong thời gian ngắn nhất dùng số lượng lớn đan dược để nàng trở thành Đại dược sư cao cấp! Chuyện này đối với thiếu nữ “thiên tài” linh căn “Phụ ngũ*” mà nói, quả thực chính là trong một đêm từ chim sẻ biến thành Phượng Hoàng, thiên giáng kỳ ngộ*!
Mà Pháp Y lão nhân nghèo kiết xác vậy mà lại muốn dùng một gian phòng ma tinh linh khí trói chặt đệ tử tiền đồ vô lượng này bên người để làm máy kiếm tiền!

Yêu Nhiêu nhìn Pháp Y đạo sư gấp đến mức đỏ mắt, trong lòng âm thầm sắp xếp suy nghĩ của bản thân:
“Tuy rằng nàng có thiên phú trở thành thiên tài Đại dược sư, nhưng nàng cũng không muốn bại lộ trước mặt người khác nhanh như vậy, nếu thật sự bị Hiệp hội dược sư mang đi, vậy làm sao có thể tới đáy hồ hoàn thành giao dịch với lão bạch tuộc? Hơn nữa, Pháp Y lão đầu nhắc tới hội đấu giá, đây chính là một bước rất quan trọng trong kế hoạch của nàng!”
Đáng thương Pháp Y lão đầu không biết, không phải phòng ma tinh linh khí khiến tiểu nha đầu đổi ý, mà là hắn và thân phận tiện lợi để ra vào phòng đấu giá của hắn đã trở thành đối tượng tính kế của tiểu hồ ly này.
“Pháp Y đạo sư, khi người đi hội đấu giá có che giấu thân phận phải không?” Yêu Nhiêu mở miệng hỏi.
“A... Đúng vậy, theo lý thuyết thì đan dược luyện được trong học viện đều là của công, không thể lén giao dịch.”
Pháp Y lão đầu sửng sốt, không biết vì sao đồ đệ tốt của hắn đột nhiên lại hỏi một vấn đề như vậy.
“Ngươi coi...” Pháp Y khó chịu xoa tay, tự động bỏ qua việc bản thân đã làm trái với nội quy học viện, tham dự giao dịch ở phòng đấu giá dưới đất, lại kéo chủ đề về, vẻ mặt tươi cười, tiếp tục không ngừng dụ dỗ thiếu nữ thoạt nhìn thật nhu thuận nghe lời ngây thơ trước mắt: “Thực ra lão nhân gia ta còn có một ít phối phương của Đại dược sư, cũng là báu vật vô giá, nếu đồ đệ thích sẽ tặng hết cho ngươi!”
Pháp Y còn đang moi ruột moi gan suy nghĩ điều kiện có thể lay động Yêu Nhiêu, thật không ngờ Yêu Nhiêu vậy mà lại nhanh chóng đáp ứng yêu cầu vô lý của hắn:

“Có thể, ta đáp ứng luyện đan cho ngươi, chỉ là điều kiện trao đổi phải thay đổi một chút.” Hạ quyết tâm, trong giọng nói của Yêu Nhiêu đột nhiên mang theo sự quyết đoán không cho phép nghi ngờ, sảng khoái như vậy lại dọa Pháp Y nhảy dựng.
“Không cần phòng ma tinh linh khí, đưa phối phương của Đại dược sư cho ta là được, ngoài ra, ta muốn Trường Mao Hoàn, Vô Lực Hoàn, Bạo Tạc Hoàn, Huyễn Vựng Hoàn*, mỗi thứ một nghìn viên.”
Yêu Nhiêu nhìn mấy cái túi rách nát trong góc tường, hai mắt lóe sáng, nếu những đan dược này thực sự hiệu quả dù chỉ bằng một nửa như lời nói của Pháp Y, vậy đều sẽ là bảo bối hiếm có trong chiến đấu, cũng không biết mấy lão cổ hủ đã đuổi Pháp Y trong Hiệp hội Dược sư suy nghĩ gì!
Cái gì! Vậy mà lại coi trọng đan dược bảo bối của hắn! Nhiều năm qua lần đầu tiên Pháp Y lão đầu được người ta tán thành, kích động đến mức nước mắt nước mũi cũng chảy xuống, hắn thậm chí đột nhiên vô cùng trách bản thân lại đưa ra yêu cầu vô lý như thế với Yêu Nhiêu, đứa nhỏ tốt như vậy, tâm địa còn thiện lương hơn tiểu thiên sứ! Sao hắn có thể vì kinh phí nghiên cứu của bản thân mà lại dập tắt tiền đồ tốt của đứa nhỏ nhu thuận hiểu chuyện như vậy!(ô hô đứa nhỏ tốt :V)
“Ta ta ta...” Lão đầu nhất thời giống như nhìn thấy được cháu gái ruột, bắt đầu gào khóc.
“Còn có...” Yêu Nhiêu trái lại tự mình tiếp tục bẻ ngón tay đếm, hoàn toàn không để ý sự cảm động của Pháp Y, nàng còn chưa nói đến trọng điểm đâu:
“Còn muốn nhờ lão sư dùng thân phận bí mật của ngài, dán thông báo tìm vật, tìm cho ta một trăm đoá Thánh Vực Tuyết Liên!”
“Phốc!” Tiếng khóc im bặt, Pháp Y nhất thời máu tươi ba thước!

Nghe xong điều kiện này của Yêu Nhiêu, thiếu chút nữa Pháp Y đã phun cả máu loãng trong phổi! Đây là trọng điểm cái gì, thiện lương cái gì! Nếu hắn có nhiều tiền như vậy để đấu giá Tuyết Liên, hắn còn phải lừa gạt nàng kiếm tiền sao!
“Này... đồ đệ tốt, một đóa Thánh Vực Tuyết Liên ít nhất là ba ngàn kim tệ, nếu sư phụ của ngươi có ba bốn đóa, vậy cũng không cần ngươi kiếm tiền nuôi sống rồi.” Mặt Pháp Y nhăn lại như trái mướp đắng.
Yêu Nhiêu lại không để ý: “Yên tâm, dán thông báo tìm vật thôi, ta không cần lão sư trả tiền, mà là lấy vật đổi vật, tuyệt đối sẽ khiến tất cả cao thủ trong thành Bạch Vân trở nên điên cuồng vì tìm kiếm Thánh Vực Tuyết Liên.”
“Ngươi có cái gì?” Pháp Y không tin trên người tiểu nha đầu này có thứ đáng giá hơn Thánh Vực Tuyết Liên.
“Hừ! Linh cơ dịch!”
Không để ý cằm Pháp Y đã rơi xuống đất, Yêu Nhiêu nhẹ nhàng nở nụ cười.
Một thế gia khổng lồ sẽ có rất nhiều thiếu niên không thể thức tỉnh linh lực, tuy rằng Triệu hồi sư cấp bốn, năm đã không cần dựa vào Linh cơ dịch để thức tỉnh linh lực nữa, nhưng bọn họ còn có rất nhiều hậu bối vô dụng! Nhiều thêm một Triệu hồi sư chính là thêm một phần lực lượng trợ giúp gia tộc phồn vinh, sao có thể không khiến tất cả các gia chủ và trưởng lão trở nên điên cuồng vì loại dược phẩm nghịch thiên này!
Nếu những lão quái vật này tự mình ra tay, giết đám Băng Hùng thủ hộ Thánh Vực Tuyết Liên còn không phải đơn giản như cắt dưa!(Băng Hùng: Gấu Băng)
“Năm đóa Tuyết Liên đổi một phần Linh cơ dịch dùng cho một người, đây là điều kiện trao đổi của ta!”

Ngay cả lão bạch tuộc cũng không nghĩ đến, lúc trước khi Yêu Nhiêu đáp ứng dùng một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên đổi lấy Thủy linh châu hoàn toàn không nghĩ tới chuyện bản thân phải tự đi hái hoa, mà là lấy vật đổi vật! Trong lòng Yêu Nhiêu đánh bàn tính cạch cạch, mượn thân phận bí mật của Pháp Y đi giao dịch rất tốt, thâm chí loại chuyện phiền toái đổi đi đổi lại này bản thân cũng không cần phải ra tay. Không biết nếu lúc này lão bạch tuộc và Pháp Y biết được tâm tư của tiểu nha đầu thoạt nhìn nhu thuận này có thể bị tức chết hay không.
Nghe xong những lời này, Pháp Y có một loại cảm giác đời này đã sống uổng phí!
Vì sao nói Linh cơ dịch là thuốc tiên? Không chỉ vì hiệu quả thần kỳ của nó, mấu chốt là phối phương chi tiết của nó chỉ có trong tay một số siêu cấp thế lực, một quốc gia có thể cũng chỉ có một Dược sư cấp Tông sư biết thủ pháp phối chế, nhưng mà lúc này này thiếu nữ bình dân linh căn “Phụ ngũ” lại nói nàng có Linh cơ dịch!
Linh cơ dịch khiến gia chủ của tất cả các đại thế gia chạy theo như vịt quả thật có thể khiến bọn họ tìm kiếm Thánh Vực Tuyết Liên đến điên cuồng!
Lời tác giả: Chương tiếp theo sẽ có một nhân vật quan trọng xuất hiện. Ai đây nha.
*Trường Mao Hoàn: hình như là thuốc để lông tóc mọc dài ra =))
linh căn phụ ngũ: chắc ý là tỷ ấy không hề có linh căn của cả năm loại nguyên tố
thiên giáng kỳ ngộ: cơ hội trời cho
Huyễn Vựng Hoàn: đan dược khiến người ta choáng váng, mê muội