Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 174




Chương 174

Nụ hôn càng ngày càng sâu, môi lưỡi uyển chuyển, nhịp nhàng, quấn quýt và phối hợp cùng nhau không rời một giây. Để cả hai cảm nhận rõ sự sung sướng tột cùng, hương vị ngọt ngào của nụ hôn.

Lúc trước bên cạnh của Mộ Duật Hành không bao giờ thiếu những bóng hồng lã lơi xinh đẹp, ai ai cũng muốn trèo lên người của anh làm tình, chiều chuộng anh những gì anh muốn. Anh cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý, nhưng anh là người rất thích sạch sẽ, tuyệt đối không bao giờ hôn môi hay hôn lên người bất kỳ cô gái nào khác ngoài Trình Ngữ Lam. Giữa anh và họ như một cuộc giao dịch mua bán, họ cần tiền, anh cần thỏa mãn nhu cầu sinh lý của đàn ông.

Âm thanh trong căn phòng yên ắng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, tiếng thở gấp gáp và tiếng môi lưỡi giao hòa khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt xấu hổ. Cả hai cảm nhận rõ nụ hôn này không bao giờ là đủ. Xa nhau hơn một tháng, bao nhiêu tình cảm nhớ nhung không phải một vài nụ hôn sâu là có thể giải quyết được…

Dứt nụ hôn da diết ngọt ngào, khuôn mặt của Trình Ngữ ửng đỏ, hiện tại trên người của cô không còn một chút sức lực nào vì quá say đắm nụ hôn của anh.

Mộ Duật Hành luyến tiếc, miết nhẹ vài cái lên đôi môi đã sớm sưng bóng của cô. Bàn tay nóng rực, to lớn xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp, mịn màng của cô không muốn dứt rời.

Anh yêu em quá thì phải làm sao đây?

Vậy mà lạnh nhạt với người ta…

Trình Ngữ Lam chu môi uất ức, đánh khẽ lên ngực anh.

Tại em không nói yêu anh, còn muốn ly hôn với anh, anh nghĩ em vẫn còn…..

Đừng.

Trình Ngữ Lam dùng tay bụm miệng anh lại. Giữa không gian thân mật, hạnh phúc như thế này cô không muốn anh nhắc đến tên ai cả…

Lúc đó em tức, em chỉ hù anh thôi, ai ngờ anh ly hôn thật. Anh quá đáng lắm biết không, mất con, em cũng đau lòng lắm chứ…

Khuôn mặt buồn bã xụ xuống, đôi mắt đỏ au như sắp khóc.

Mộ Duật Hành đau lòng không thôi, ôm lấy gương mặt của cô hôn hít lung tung lên đó như bù đắp…

Tư thế ngồi của Trình Ngữ Lam vô cùng ái muội, tự cô suy diễn rồi tự cô đỏ mặt xấu hổ, vùi mặt vào ngực anh như con mèo nhỏ chẳng biết làm gì…

Mộ Duật Hành cong môi cười, ôm cô ngồi thẳng dậy. Ánh mắt trở nên sâu thẳm nóng bỏng, một lần nữa cuồng nhiệt dây dưa môi lưỡi với cô. Nụ hôn vô cùng mãnh nhiệt và cuồng dã, làm cô phối hợp không kịp với tiếu tấu như bão tố của anh..

Trình Ngữ Lam đánh lên ngực anh, anh khẽ nhả đôi môi của cô ra, cô liền né sang một bên liên tục hít thở…

Trời ơi! Chết ngột vì hôn sẽ mất mặt lắm..

Bàn tay hư hỏng của Mộ Duật Hành di chuyển từ mông lên phía trên, tuột hai dây váy của cô xuống. Toàn bộ bầu ngực căng tròn, mềm mại của Trình Ngữ Lam đập thẳng vào mắt anh.

Mộ Duật Hành thèm khát, cúi đầu mút mạnh vào nhũ hoa đỏ thắm gợi tình dựng đứng của cô. Cắn nuốt bầu ngực cô như một món ăn ngon, cực kỳ hấp dẫn.

Trong đầu của Trình Ngữ Lam như có dòng điện xẹt ngang qua, trước mắt là một làn khói trắng mơ hồ, khoái cảm như cơn sóng từng đợt đánh úp vào cô, trong lòng sôi sục dục vọng, bàn tay luồn vào tóc anh kích thích, miệng nhỏ he hé rên rỉ, chẳng biết lúc nào đã ưỡn ngực đòi hỏi anh yêu thương mình nhiều hơn…

Bầu ngực bị Mộ Duật Hành cắn mút, xoa nắn đến thảm thương, nuốt bọt của anh dính đầy lên ngực cô. Hoa nhũ hoa vì thế mà bị sưng phù, đỏ rát.

Sữa thật ngon