Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Chương 18: 18: Bái Thiếp Lại Tới Cửa





Hắn không muốn cho nàng nhìn thấy Tần An lúc này đâu nha , người không ra người quỷ không ra quỷ , nhìn liền bẩn nàng mắt.

Quan nam là nơi nào a , bên trong không ít kẻ biến thái có sở thích cuồng ngược đãi người khác , Tần An dù sao cũng sinh trong hoàng thất mặt tự nhiên so với kẻ khác càng tốt.

Tới vài ngày một đống người vun bạc cùng hắn ngủ tự nhiên cũng không chỉ là bình thường ngủ thôi a , còn không ít kẻ một lần cùng thượng hắn , mấy ngày Tần An liền đã bị ngược đãi đến người không ra người quỷ không ra quỷ.

Ha , dám động vào nương tử của hắn , còn chưa xong đâu.

" Tại sao không thể nhìn đến ?? "
Giản Ly nghi hoặc , thằng này rốt cuộc đã làm chút thứ gì ??
 " Suỵt , không cần hỏi , nửa tháng sau ta sẽ mang nàng đi thấy hắn "
Nam nhân đầu ngón tay thon dài đặt môi , nhếch môi yêu nghiệt cười lay động nhân tâm.

Giản Ly vành tai đỏ ửng lên xấu hổ di chuyển tầm mắt sang nơi khác.

Moẹ quỷ yêu nghiệt !
Nói chuyện liền nói a đột nhiên như vậy cười là như thế nào.

Tần Mặc Uyên cong mắt nhìn Giản Ly vành tai đang đỏ ửng lên trong lòng thế nhưng nãy lên thành tựu cảm.

Nương tử nhà hắn bộ dáng nhìn giống như hoạt bát đáng yêu , luôn luôn tươi cười , nhưng là hắn biết nàng mới chính là một người nhất lương bạc , tâm nhất ngạnh người , sẽ không dễ dàng có cái kia xấu hổ biểu cảm a.

" Nhìn cái gì mà nhìn ! "
Giản Ly xấu hổ liền tức giận lớn giọng nói.

" Ta thích liền nhìn nha "
" Nếu không Y Tiên cô nương hưu tướng công của nàng gả cho ta đi "
" Ta sẽ không ! "
" Ta so tướng công của nàng nơi nào không tốt , chẳng lẽ hắn đẹp hơn ta sao "
Giản Ly:! !
" Tướng công của ta nơi nào cũng tốt hơn ngươi , ta chỉ thích hắn nên ngươi đừng có nằm mơ "
Tần Mặc Uyên:!.

biết rõ tướng công của nàng ấy là bản thân nhưng mà vẫn cảm thấy ghen tị với chính mình !!!
Tần Mặc Uyên đột nhiên giơ tay lên bắt lấy Giản Ly kéo nàng ngồi trên đùi hắn , một tay đặt trên cổ nàng , một tay ôm chặt nàng eo.


Giản Ly không kịp phản ứng đã bị hắn dễ dàng bắt được.

" Chỉ thích hắn ? "
Hắn nhỏ giọng nói , thanh âm gợi cảm mê hoặc gần bên tai , còn có hơi thở nóng hổi của hắn phà vào tai nàng , Giản Ly còn cảm giác được hắn giống như đang ở liếm vành tai của nàng !?
Giản Ly hoảng hốt nhảy dựng lên , không ngừng vùng vẫy.

   " Buông ta ra hỗn đản ! "
   " Hư!.

"
Giản Ly đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh hút khí nghi hoặc , cái gì a.

Tần Mặc Uyên nhìn thấy nữ nhân trong lòng không an phận còn muốn giãy dụa , ánh mắt tối sầm siết chặt eo nàng , âm thanh khàn khàn ở bên tai Giản Ly nói.

  " Y Tiên cô nương đang nghi ngờ năng lực của ta nên cố tình khiêu khích có phải không , ta không ngại chứng minh năng lực của bản thân đâu "
Nữ nhân này không biết sợ thế nhưng ở trên người hắn không ngừng lắc tới lắc lui , hại hắn cả người nóng như lửa , đáng chết !
Giản Ly cứng đờ cả người sao đó cảm giác được có thứ gì đó đang chọt vào mông nàng.

Giản Ly: ta cái gì cũng không làm.

  " Sắc quỷ , biến thái ! "
Giản Ly hét lên đẩy mạnh hắn ra bỏ chạy ra ngoài.

   " Ha!.

.

"
Tần Mặc Uyên cười khẽ ngón tay lau qua khoé môi , nương tử không nên khiêu khích hắn , nếu lại có lần sau hắn liền không dễ dàng buông tha nàng !
__ __ _ __ __ _
Nửa tháng sau Ám Dạ các địa lao.

Tần Mặc Uyên ngồi trên ghế một tay chống trên bàn đỡ trán nhìn về phía Tần An đang nằm trên mặt đất.

Mặc Phong cắt đứt lưỡi của hắn , cầm con dao nhỏ rạch trên bàn tay hắn tháo từng đốt xương ra ngoài.


Tần An cả người không ngừng run rẩy đau đớn trợn trừng mắt lên lại không thể phát ra tiếng nào , cũng không thể ngất đi , bởi vì ngất đi Mặc Phong liền sẽ đổ nước muối vào chỗ đang tháo xương ra , Tần An liền bị thống khổ lập tức tỉnh lại.

Còn Tần An không ngất Mặc Phong vẫn đổ nước muối vào , bởi vì chảy quá nhiều máu hắn không thấy đường rút xương nha , nên là dùng nước muối rửa đi.

  " A!Ư!.

ư!.

"
Tần An từ trong cổ họng phát ra âm thanh thống khổ , trợn mắt muốn nứt ra tràn ngập đau đớn cùng sợ hãi.

Qua một lúc sau Mặc Phong chặt đứt bàn tay phải đã bị tháo không còn một cây xương của Tần An xuống , sao đó liền có người tiến lại mang xuống , một người khác đi tới đưa cho Mặc Phong một cây búa và một cây đinh.

Mặc Phong ác liệt cười đặt cây đinh trên chân Tần An giơ trong tay búa lên sao đó hung hăng đập xuống , cây đinh liền đâm thẳng vào chân Tần An , âm thanh gãy xương vang lên trong địa lao , máu tươi tràn ra dính lên cây búa trong tay Mặc Phong.

Tần An toàn thân không ngừng run rẩy trong cổ họng phát ra âm thanh thống khổ kêu rên sao đó ngất đi.

  " Lạch cạch "
Mặc Phong tùy tiện quăn trong tay búa xuống đất.

   " Gia , hắn ngất rồi "
   " Nha , nhốt trở lại đi , nhớ tặng cho hắn một thùng nước muối "
   " Đã biết gia "
Tần Mặc Uyên mí mắt không động một cái đứng dậy xoay người rời đi.

Mặc Phong đá một cái lên người Tần An cười lạnh , làm ngươi dám thái độ nói chuyện với Bắc Đường , xem ta như thế nào ngược ngươi nha.

  " Nhốt lại "
Mặc Phong cầm lấy khăn thuộc hạ đưa tới lau chùi chính mình tay mở miệng nói , đưa cái khăn cho thuộc hạ liền rời đi theo Tần Mặc Uyên.

Mặc Phong vừa đi liền có người đem Tần An nhốt lại , sao đó tạc hắn một thùng nước muối.

Tần An đau đớn trung tỉnh lại đối diện trên người thống khổ thấu tâm cắt da xé thịt.


Giản Ly một lần nữa đến Tiêu Dao lâu , Tần Mặc Uyên dẫn nàng đi đến nơi Tần An bị giam , thông qua cửa sổ Giản Ly nhìn thấy Tần An bộ dáng đúng là người không ra người quỷ chẳng ra quỷ , sống không được chết không xong , kêu trời trời không thấu kêu đất đất không hay a.

Giản Ly liếc mắt nhìn bên cạnh Sở Thanh Ngọc trong lòng phun tào , đúng là quỷ quyệt hồ ly nhìn xem hắn thủ đoạn nàng tự nhận chính mình so hắn không bằng , nhưng mà! !.

nàng thích !
Giản Ly không nói lời nào xoay người rời đi , Tần Mặc Uyên cũng không có đuổi theo nhìn nàng bóng lưng bên môi treo lên tà mị tươi cười.

Nương tử bộ dáng là rất hài lòng đi.

__ __ _ __ __ _
Giản Ly cùng Tần Mặc Uyên nằm trên ghế ngoài sân Nguyệt Uyển phơi nắng , lúc này Giản Ly đang nằm trên đùi Tần Mặc Uyên ôm eo hắn nhắm mắt nghỉ ngơi.

   " Tiểu thư , hoàng hậu trong cung lại đưa bái thiếp tới a "
Tiêu Tuyết vui vẻ chạy vào đưa trong tay đồ vật cho nàng.

Trong nửa tháng này hoàng hậu đã đưa tới ba cái thiếp mời , tiểu thư không chịu ra ngoài tìm cớ không đi , đây là cái thứ tư rồi nha , không biết bọn họ bài trò gì nhất quyết muốn mời tiểu thư nhà bọn họ , quá tò mò a.

Giản Ly nâng lên mí mắt tùy ý cầm lấy lật ra xem.

  " Ngày mai , Linh Sơn tự cầu bình an , ngắm hoa đào "
Giản Ly mềm mại giọng nói vang lên mang theo một chút giọng mũi bộ dáng ngủ chưa tỉnh , tùy ý quăng thiếp mời lại cho Tiêu Tuyết tiếp tục ôm Tần Mặc Uyên lười biếng nhắm mắt lại.

  " Đã biết tiểu thư "
Tiêu Tuyết cười hìhì bắt được thiếp mời chạy nhanh rời đi , tiểu thư vậy mà đồng ý đi rồi hắc hắc sắp có kịch hay.

Giản Ly nằm trên người Tần Mặc Uyên tay bắt đầu không an phận mò vào trong áo hắn sờ sờ , Tần Mặc Uyên căng cứng cả người.

Tần *nóng như lửa* Mặc *khó nhịn* Uyên : hắn nhớ kĩ nàng làm hắn khổ sở , sao này hắn muốn bù lại gấp đôi !! Không , là gấp mười lần !!
Giản Ly hưởng thụ hôm nay hoàn toàn không biết ngày sau nàng phải trả giá bằng máu !!
Sờ đủ rồi Giản Ly liền ngủ mất hoàn toàn không để ý đến Tần Mặc Uyên.

Đáng chết , liêu xong liền ngủ !
Ngày hôm sau! !.

.

Giản Ly cùng Tần Mặc Uyên chậm rì rì đi lên xe ngựa chạy đến Linh Sơn tự.

Hai canh giờ sau hai người liền xuất hiện trước cửa con đường đi lên Linh Sơn tự.

Giản Ly và Tần Mặc Uyên chậm rì bước chân từ từ đi lên.


  " Ai dô , chẳng phải là muội muội sao , không ngờ muội muội cũng đến đây "
Một giọng nữ uốn éo vang lên phía sau lưng , Giản Ly không quay đầu cũng biết người này là Mộc Linh.

   " Tỷ tỷ thật hài hước , đã lâu không gặp vẫn ngu như thế , hoàng hậu nương nương phát thiếp mời , ta tự nhiên phải đi rồi "
Giản Ly lười cùng nàng ta diễn trò trực tiếp chọt một đao.

   " Muội muội sao có thể đối với ta như thế , ngày trước ở trong phủ muội muốn đối với ta như thế nào cũng được , nhưng ở đây là bên ngoài , sao muội có thể không cho tỷ tỷ chút mặt mũi nào "
Mộc Linh che mặt nước mắt lưng tròng một bộ cực kỳ thương tâm yếu ớt , lảo đảo dựa vào nam tử bên cạnh nàng ta.

Tần Lâm thấy Mộc Linh như vậy yếu đuối dựa vào bản thân , tức khắc trong lòng nam nhân lực bạo lều ôm lấy vai nàng ta hung ác nhìn Giản Ly quát lên.

  " Ngươi là thứ gì cũng dám đối với Linh nhi như thế , mau cho bản thái tử xin lỗi Linh nhi ! "
Giản Ly: Tần Lâm bị ngu có phải không vậy ? Kêu nàng xin lỗi ??
  " Thái tử điện hạ , ta nói luận thân phận ta hiện tại là vương phi , luận huyết thống ta là con của chính thê nàng ta là con của tiểu thiếp , nàng gặp ta cũng chưa hành lễ ta không trị tội nàng là tốt lắm rồi , ta vì cái gì phải xin lỗi một tiện tỳ đâu "
   " Lần sao có anh hùng cứu mỹ nhân thì nhớ mang theo não nha "
Giản Ly tươi cười giọng nói mềm ngọt vang lên mang theo một tia hàn ý lạnh lẽo đến xương tủy.

" Tướng công chúng ta đi "
Giản Ly bắt lấy tay Tần Mặc Uyên thảnh thơi vui sướng rời đi.

Mộc Linh âm thầm ánh mắt oán độc nhìn nàng , giọng nói ủy khuất yếu ớt lau nước mắt lên tiếng dựa vào lòng Tần Lâm.

  " Xin điện hạ đừng tức giận , muội muội khi ở nhà được nuông chiều luôn không để ai vào mắt như thế "
   " Linh nhi đúng là chịu ủy khuất , bản thái tử nhất định giúp ngươi xả giận ! "
Tần Lâm vừa rồi còn đang tức giận sắc mặt âm trầm , vừa nghe Mộc Linh nói cùng với bộ dáng yếu đuối ủy khuất dựa vào lòng hắn , liền đau lòng an ủi nàng ta.

Bên này Giản Ly đã sớm đi vào bên trong Linh Sơn tự , vừa đi vào cửa liền nhìn thấy hoàng đế và hoàng hậu.

Giản Ly:!.

nàng liền biết Mộc Linh và hoàng hậu về một phe với nhau , nhưng là hoàng đế chạy đến góp vui làm gì a !!
   " Tham kiến hoàng thượng! ! "
   " Không cần đa lễ "
Giản Ly còn đang muốn nói tham kiến hoàng hậu hoàng đế đã chặn lại trước.

Khách sáo vài câu Giản Ly và Tần Mặc Uyên liền đi đến phòng ở Tây viện nghỉ ngơi.

Tần nghiêm mới không muốn ở Đông viện cùng hoàng hậu liền nói muốn đổi gió trực tiếp chạy qua Tây viện.

Đùa cái rắm từ lúc hoàng hậu phi tần sinh 3 hoàng tử hắn liền không bao giờ muốn nhìn thấy bọn họ , cùng một đám lá mặt lá trái , hơn nữa ha hả hoàng hậu chính là hạ dược leo lên giường hắn ! Quả thật là quá ghê tởm !
Về sao gặp Khuynh Nhã hắn ngay cả nhìn bọn họ một cái cũng không muốn !.