Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 1097




Chương 1097

Bốp!

Rắc!

Không nói lời nào, Sư Tử Hà Đông đột nhiên đấm mạnh vào bụng đối phương, trong lúc đối phương đang cúi người, một lòng bàn tay tóm lấy gáy đối phương nhanh như chớp, sau đó vặn mạnh, ngay lập tức bẻ gãy đốt sống cổ của người đàn ông kia!

“Dám trái lệnh, giết!”

Sư Tử Hà Đông ném xác người đàn ông đi, sau đó quay đầu nói với hàng chục đệ tử phía sau đang kinh hãi nói: “Tao ra lệnh cho chúng mày đi xem chuyện gì đang xảy ra!”

Tuy nhiên, ngay cả khi bị đe dọa, nhóm đệ tử vẫn không ngừng lùi lại.

Ngay cả khi có nguy cơ bị giết bởi Sư Tử Hà Đông, họ cũng không dám đến gần Thái Sơn khi chưa rõ tình hình.

“Chúng mày………”

Sư Tử Hà Đông tức giận: “Không muốn chết thì đi theo tao!”

Sau khi nghiến răng nói ra một câu, Sư Tử Hà Đông hạ quyết tâm và đi về phía Thái Sơn.

Mấy chục đệ tử phía sau nhìn thấy Sư Tử Hà Đông dẫn đầu, sau một lúc do dự, bọn họ cũng cẩn thận đi theo.

Bản thân Sư Tử Hà Đông cũng rất căng thẳng.

Bởi vì ông ta biết rất rõ nếu lúc này quái vật Thái Sơn trở dậy rồi trở nên điên cuồng, hắn sẽ không quan tâm đến cái gì hết.

Cẩn thận đi đến bên cạnh Thái Sơn đang nằm trên mặt đất, Sư Tử Hà Đông nhìn Thái Sơn một chút trước, nhưng sau vài lần hạ quyêt tâm, ông ta vẫn không có dũng khí đến gần.

“Mày, đi xem xem!”

Sư Tử Hà Đông quay đầu lại và nói với một tên gần mình nhất.

“Sư Gia, tôi … a!”

Người đàn ông lộ vẻ sợ hãi, nhưng chưa kịp nói hết lời, Sư Tử Hà Đông đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ áo anh ta, sau đó ném anh ta về phía cơ thể của Thái Sơn.

Bịch!

Thân thể của người nọ đập mạnh vào thân thể to lớn của Thái Sơn, anh ta sợ tới mức hồn bay phách tán.

Tuy nhiên, sau một vài giây, người đàn ông đột nhiên thấy mình không bị làm sao cả, mà lại thấy hơi kì kì.

Sao cơ thể của Thái Sơn lại mềm đến vậy?

Người đàn ông cả gan quay đầu lại nhìn, vô cùng kinh ngạc phát hiện bên phải của Thái Sơn, chính là bộ phận vừa rồi cơ thể anh ta va vào, đã bị trũng xuống một mảng lớn!

Sau khi sửng sốt một hồi, sắc mặt của người đàn ông đột nhiên biến sắc, trong lòng dường như đột nhiên nghĩ ra điều gì đó!

Sau khi lấy thêm dũng khí, anh ta thận trọng nghiêng người, sau một hồi xem xét chỗ lõm trên thân thể Thái Sơn, anh ta đột nhiên nghiến răng, đạp nhẹ lên người Thái Sơn một cái.

Khi lòng bàn chân vừa chạm vào thân thể Thái Sơn, anh ta đột nhiên cảm thấy dưới chân mềm nhũn, anh ta dễ dàng giẫm thành một vết lõm lên người Thái Sơn!

“Sư Gia, Thái Sơn hắn…..”.

Khuôn mặt của người đàn ông biến sắc trầm trọng, anh ta không biết đó là cảm xúc gì, anh ta thậm chí không thể nói lưu loát được.

“Có chuyện gì?”