Trở Về Năm 1988

Chương 104: Đồng tâm hiệp lực




Lý Tuấn Nghị đối với tình địch tiềm tàng không dám lơi lỏng một phân một hào nào, chỉ cần Tôn Vinh Siêu nói chuyện với Cao Lương, anh liền nhanh chóng gia nhập đề tài, trước mặt nhiều người như vậy, Tôn Vinh Siêu cũng không tiện nhắc tới những đề tài riêng tư với Cao Lương.

Uông Ngạn Quân xem mặt đoán ý, lập tức liền phát giác Lý Tuấn Nghị nhằm vào người xa lạ kia, phỏng đoán một chút, liền chủ động nhắc tới một đề tài, nói tiếng phổ thông: "Trung Hoa tới 1/5 sang năm sẽ kết hôn."

Chu Văn Võ cùng Cao Lương đều kinh ngạc mà nói: "Nhanh như vậy?"

Uông Ngạn Quân cười nói: "Đúng vậy, tôi còn chưa có đối tượng đâu, hắn đã sắp kết hôn."

Lý Tuấn Nghị nói: "Tuy rằng hơi sớm, nhưng Trung Hoa sang năm cũng đã 24, bạn gái hắn 23, cũng coi như là kết hôn muộn."

Uông Ngạn Quân nhìn Lý Tuấn Nghị: "Khi nào đến phiên ông cùng Cao Lương?"

Lý Tuấn Nghị mỉm cười nhìn Cao Lương: "Đã định thời gian rồi, bất quá ngày cụ thể sẽ báo mọi người sau." Nói xong còn làm như vô tình nhìn qua Tôn Vinh Siêu một cái, phát hiện đối phương nhướng mày.

"Chúng em kết hôn khẳng định sẽ thông báo cho mọi người." Cao Lương cười cười, nói trở về đề tài cũ, "Đến lúc anh Dương kết hôn chúng ta cùng trở về đi?"

Uông Ngạn Quân nói: "Chắc chán rồi, bạn bè nhiều năm như vậy, kết hôn mà không đi thì không đáng mặt bằng hữu, anh cùng anh Nghị đều phải đi, anh Chu cũng đi thôi, thuận tiện mang chị dâu về quên chơi."

Chu Văn Võ mỉm cười nhìn Nguyễn Tuệ, trong mắt mang theo ý trưng cầu, Nguyễn Tuệ gật gật đầu: "Được, tôi cũng rất muốn đi nhìn xem, thật hâm mộ tình cảm bạn bè của mọi người."

Lý Tuấn Nghị cười nói: "Đó là dĩ nhiên, giao tình từ nhỏ tới lớn, cũng sắp được 20 năm."

Uông Ngạn Quân cười nói: "Anh với Cao Lương cũng làm người ta hâm mộ, thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư."

Cao Lương nghe thấy lời này ngượng ngùng mà cười nhìn Lý Tuấn Nghị, anh cũng vừa lúc quay đầu nhìn cô, sau đó mỉm cười. Cao Lương không biết mình trong ấn tượng của Lý Tuấn Nghị đời trước ra sao, còn trong ấn tượng của cô Lý Tuấn Nghị là mộ người đàn ông đặc biệt mạnh mẽ, vĩnh viễn đều hấp tấp, đặc biệt biết làm, biết chơi, nhớ rõ khi còn nhỏ luôn nghe thấy bà đuổi theo phía sau anh kêu: "Tuấn Nghị! Đi ra ngoài chơi không được đánh nhau với người ta!" Chính mình cũng không có quá nhiều tiếp xúc với anh, tới lời nói cũng chưa nói được mấy câu, ấn tượng cụ thể vẫn là từ khi cô trọng sinh trở về, anh giúp mình trả vé, về sau mỗi chuyện đều nhớ rõ rành mạch.

Nụ cười của Lý Tuấn Nghị tràn đầy thâm tình cùng ôn nhu: "Đúng. Chuyện này đại khái chính là duyên phận đi."

Chu Văn Võ ồn ào: "Tuấn Nghị ông vừa phải thôi, vừa thấy Cao Lương liền không coi ai ra gì, trên bàn còn có nhiều người nha."

Lý Tuấn Nghị thuận tiện khoe ân ái, Cao Lương cũng cảm thấy có điểm khác thường. Cơm nước xong, Tôn Vinh Siêu cùng bà chủ cửa hàng bánh kem rời đi, Chu Văn Võ cũng mang theo Nguyễn Tuệ đi rồi, nhân viên cửa hàng đều tay chân lanh lẹ mà thu thập tàn cục, Cao Lương cất biển "Tạm dừng buôn bán" đi, chuẩn bị mở cửa lại.

Uông Ngạn Quân ăn uống no đủ, liền buồn ngủ, lúc này đang ghé vào một cái bàn ngủ gà ngủ gật. Cao Lương vừa quay đầu lại, phát hiện Lý Tuấn Nghị giống cái bóng theo sát sau lưng mình: "Anh làm gì mà vô thanh vô tức, thiếu chút nữa dọa em rồi. Còn chưa đi làm?"

Lý Tuấn Nghị nói: "Đi ngay đây, cả ngày không thấy được em, cho nên muốn ở cạnh em thêm một chút."

Cao Lương giương mắt nhìn anh: "Anh vừa rồi có điểm không thích hợp, đây không phải là phong cách của anh."

"Như thế nào mà không phải phong cách của anh, em nói chuyện thể hiện tình cảm trước mặt nhiều người sao?" Lý Tuấn Nghị mỉm cười nhìn Cao Lương.

Cao Lương gật đầu: "Dạ."

Lý Tuấn Nghị nhướng mày: "Anh muốn đuổi hết tình địch tiềm tàng."

Cao Lương sửng sốt một chút, sau đó cười: "Anh đang nói giám đốc Tôn sao? Không lầm đi, cái tuổi kia của hắn, hẳn là đã sớm kết hôn, anh suy nghĩ nhiều rồi."

Lý Tuấn Nghị nói: "Kết hôn cũng có thể ly hôn."

Cao Lương thực bất đắc dĩ mà nhìn Lý Tuấn Nghị một cái: "Nhưng chuyện đó có quan hệ gì tới em đâu?"

Ánh mắt Lý Tuấn Nghị sáng lên, anh chính là muốn loại thái độ này: "Đúng vậy, không quan hệ tới chúng ta. Nhớ kỹ, về sau nếu là có người quấy rầy em, em liền trực tiếp nói cho anh, anh tới xử lý hắn."

"Được rồi, đã biết. Anh nhanh trở về đi, anh Uông còn muốn đi nghỉ ngơi kìa, Phán Phán cũng cần ngủ trưa, chính anh cũng phải nghỉ ngơi một chút, buổi chiều còn phải đi làm đấy." Cao Lương vừa nói vừa đẩy Lý Tuấn Nghị.

Lý Tuấn Nghị cười nói: "Người khác đều phải nghỉ ngơi, em không cần s ao?"

Cao Lương nói: "Sao em lại không cần? Hiện tại ít người, em cũng muốn ngồi xuống nghỉ một lát, bằng không buổi chiều sao có tinh lực làm việc. Đi thôi, đừng suy nghĩ vớ vấn, em còn chưa có thời gian yêu đương với anh, càng miễn bàn tới người khác, không có thời gian càng vô tâm, trong mắt em anh là tốt nhất, Châu Nhuận Phát cũng không đẹp trai bằng anh, anh yên tâm chưa?"

Lý Tuấn Nghị cười: "Châu Nhuận Phát vốn không đẹp trai bằng anh. Ngạn Quân, Cao Phán, đi thôi, đi về!" Âm điệu đều chuyển, có thể thấy được tâm tình cực kỳ tốt.

Cao Lương gọi lại: "Từ từ." Cô chạy nhanh đến quầy thu ngân, dùng túi thực phẩm lấy 3 phần thịt kho giao cho Cao Phán: "Phần chỉ có chân vịt là của anh Tuấn Nghị, 2 phần khác đều cho cay, cho em cùng anh Uông, nhớ kỹ nhé."

Cao Phán nói: "Chị đưa em làm gì, giữ lại bán lấy tiền đi."

Cao Lương xua xua tay: "Đi đi, đi đi, lấy làm đồ ăn vặt, lại không đáng giá mấy đồng tiền."

Lý Tuấn Nghị bọn họ mới vừa đi, cửa tiệm đã có người đẩy cửa vào: "Bà chủ, bắt đầu buôn bán chưa?"

"Rồi, rồi, hoan nghênh quang lâm, mau mời ngồi. Muốn ăn cái gì?" Hai người này thực hiển nhiên là vừa mới đi qua tiệm, thấy biển "Tạm dừng buôn bán" liền rời đi, không nghĩ tới cư nhiên còn trở lại.

Vì thế một ngày buôn bán liền khai trương như vậy, bởi vì là thứ hai, không phải ngày nghỉ, trong tiệm không đông như hai ngày trước, bọn họ cũng không quá bận rộn. Bất quá cũng vẫn có không ít người tới ngồi ké điều hòa, gọi một phần nước đậu xanh hoặc mì lạnh, ngồi ở chỗ đó từ từ ăn giết thời gian. Không có quá nhiều khách, Cao Lương cũng dặn nhân viên không cần thúc giục khách rời đi, dù sao điều hòa vẫn phải mở.

Ngày hôm sau, Uông Ngạn Quân chính thức nhận chức, bắt đầu tiếp xúc công việc trong xưởng, làm quen phạm vi công việc. Bởi vì hắn trực tiếp vào ở trong ký túc xá công nhân, cho nên cũng không có vài người biết quan hệ của hắn với ông chủ, chỉ coi hắn là nhân viên mới tới. Lý Tuấn Nghị rất rõ ràng năng lực của Uông Ngạn Quân, hắn am hiểu kỹ năng đàm phán, cũng hiểu tâm lý, là người trời sinh làm nhân viên bán hàng, cho nên mới hắn tới hỗ trợ tuyệt đối là tốt.

Khách bên Hong Kong rốt cuộc đã gửi tới tiền hàng vào ngày 5 tháng 8, Lý Tuấn Nghị nhận được tiền thì chuyện thứ nhất chính là phát tiền lương. Chính hắn đã từng đi làm công, biết tiền lương có thể khích lệ công nhân ra sao, Cao Lương cũng từng nói qua, không đến vạn bất đắc dĩ không thể khất nợ tiền lương, bởi vì dễ dàng ảnh hưởng tới sự nhiệt tình và sự trung thành của công nhân.

Tháng 7,8 là mùa ế hàng của ngành may mặc, trong xưởng chỉ nhận được mấy cái đơn nhỏ, công nhân hoàn toàn không cần tăng ca, đôi khi cuối tuần còn dudojc nghỉ 2 ngày, Lý Tuấn Nghị biết mùa hạ là ngày tháng gian nan của một nhà xưởng quần áo, đối với nhà xưởng của mình càng là thời điểm sinh tử tồn vong, có thể duy trì đến chín tháng thuận lợi nhận được đơn hàng mới tính là qua ải.

Uông Ngạn Quân đi làm một tuần rốt cuộc nhận được đơn hàng thứ nhất, đơn không tính là lớn, là hai ngàn bộ tây trang nam. Năm nay tây trang phi thường lưu hành, hai ngàn kiện tây trang đến từ Italy, phải nói là người Italy đặt đơn ở Hong Kong, xưởng bên Hong Kong lại tìm xưởng nội địa chế tác. Lý Tuấn Nghị nhìn yêu cầu của đối phương, điều kiện thập phần khắc nghiệt, chỉ cần có một chút tỳ vết liền sẽ yêu cầu làm lại. Lý Tuấn Nghị tính toán một chút, nhà xưởng bọn họ hiện có hơn 160 công nhân chính thức, mỗi ngày ước chừng có thể sản xuất khoảng 180 bộ tây trang, hai ngàn bộ thì cần khoảng mười một ngày, tính cả thời gian vận chuyển, đại khái yêu cầu nửa tháng, bận rộn xong, không sai biệt lắm liền tới hạ tuần tháng 8.

Đương nhiên, đây là dưới tình huống công việc thuận lợi, nếu có vấn đề, thời gian liền không tính được. Hơn nữa tính lên lợi nhuận rất mỏng, việc nhiều, lợi nhuận mỏng, thậm chí còn có khả năng bị lỗ, trong tình huống bình thường, đơn hàng như vậy nhà xưởng đều không muốn tiếp, rốt cuộc nguy hiểm cũng lớn. Lý Tuấn Nghị do dự không biết có nên chờ một chút đợi đơn hàng khác.

Ngày Cao Lương nghỉ ngơi, hầm canh mang tới cho Lý Tuấn Nghị. Vừa lúc gặp anh đang thảo luận chuyện này với nhóm quản lý xưởng, cô liền nghe nửa sau của cuộc họp, đại khái hiểu mọi chuyện, Cao Lương từng nghe qua nhãn hiệu này, là nhãn hiệu tây trang của Italy tiến vào thị trường Trung Quốc sớm nhất, một đoạn thời gian dài sau đã chiếm cứ một phần lớn thị trường tây trang cap cấp quốc nội.

Tan họp, Cao Lương nói với Lý Tuấn Nghị: "Em cảm thấy có thể làm. Đơn giản chính là yêu cầu nghiêm khắc hơn một chút, kiểm tra chất lượng cao một chút."

Lý Tuấn Nghị nói: "Chỉ sợ là của khoai phỏng tay, yêu cầu có thể không ngừng tăng cao."

Cao Lương mỉm cười nói với Lý Tuấn Nghị: "Nhưng cũng có chỗ hay đúng không? Công nhân chúng ta trước mắt chủ yếu làm hàng thông thường, ít khi làm hàng cao cấp, đây là một cơ hội. Tuy rằng yêu cầu rất cao, công nhân sẽ tương đối vất vả, nhưng thủ công cùng tài nghệ sẽ có cơ hội phát triển, hơn nữa chúng ta có cơ hội tiếp xúc với nhãn hiệu cao cấp, biết cách bọn họ chế tác và công nghệ cắt may, chuyện này đối với chúng ta cũng có chỗ lợi. Anh vốn dĩ cũng không tính toán vẫn luôn gia công hàng hóa thông thường đúng không, muốn làm ra nhãn hiệu thuộc về chính mình. Nhãn hiệu là như thế nào? Đương nhiên là chất lượng, như vậy chúng ta liền bắt đầu từ từ huấn luyện công nhân đi."

Lý Tuấn Nghị bị Cao Lương nói có chút tâm động, nhưng vẫn vướng vấn đề xuất phát từ thực tế: "Anh lo lắng nếu phải làm lại sẽ phi thường nghiêm trọng, sẽ chậm trễ kỳ hạn công trình, thậm chí sẽ tổn thất nguyên liệu."

"Vậy kiểm tra nghiêm một chút, có đôi khi không ép chính mình, căn bản là không biết chính mình có bao nhiêu tiềm lực." Cao Lương cười nói.

Lý Tuấn Nghị nhìn Cao Lương, cuối cùng gật đầu: "Được, nhận đơn này."

Lý Tuấn Nghị nhận đơn hàng này, số lần Cao Lương liền chạy tới nhà xưởng nhiều lên, chỉ cần không phải cuối tuần, mỗi buổi sáng bận rộn xong sẽ đem phòng bếp giao cho Vương Thu Lan, sau đó mình đi nhà xưởng trông coi. Vừa mới bắt đầu mọi người còn cảm thấy ngoài ý muốn, bạn gái ông chủ như thế nào lại tới nữa, là tới tham quan sao, trên thực tế, Cao Lương không chỉ là tới tham quan, cô là tới trông coi, thậm chí cô còn có thể chỉ ra thao tác sai lầm của công nhân, đối với việc chế tác trang phục hiển nhiên không giống tay mơ.

Nhóm hàng hóa đầu tiên phí rất nhiều công phu, trải qua kiểm tra nhiều lần, làm lại, cuối cùng mới hoàn thành, so với dự kiến nhiều hơn hai ngày, bất quá sản phẩm so với bản mẫu hoàn toàn giống nhau, phi thường hoàn mỹ. Đây là chuyện Cao Lương đã đoán trước được, dù sao cũng là lần đầu làm, hơn nữa chất lượng yêu cầu cũng cao, làm chậm là thực bình thường, chỉ cần thuần thục hơn, ít làm lỗi hơn, nắm chặt thời gian, là có thể hoàn thành đúng thời hạn.

La Hồng đối với biểu hiện của Cao Lương đặc biệt kinh dị, cô biết pháp nhân của xưởng quần áo trước mắt là Cao Lương, nhưng Cao Lương đối với nghiệp vụ trong xưởng cơ hồ không hỏi tới, cô còn biết Cao Lương mở một tiệm ăn ở phụ cận cửa hàng Hữu Nghị, hơn nữa còn buốn bán rất rực rỡ, cho rằng cô ấy hoàn toàn không có hứng thú với ngành may mặc, chỉ làm bà chủ trên danh nghĩa, không nghĩ tới vừa đến thời khắc mấu chốt, cô vẫn sẽ phát huy tác dụng.

Vì đơn hàng này, Lý Tuấn Nghị mất ăn mất ngủ, rốt cuộc đuổi kịp giao hàng trước 25 tháng 8, trong lúc này bọn họ cự tuyệt những đơn hàng khác, hai nhân viên tiêu thụ còn lại trong lòng còn có điểm oán trách Uông Ngạn Quân mới tới được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, vì chút lợi nhuận cực nhỏ này phí công phu lớn như vậy, quả thực chính là ếch ngồi đáy giếng.

Nhưng mà lần này gian khổ không phải là là không có thu hoạch, Italy bên kia nghiệm thu hàng hóa liền lập tức thanh toán, khách hàng Hong Kong khách hàng cũng không có kéo dài, trực tiếp cho tiền hàng. Một vòng sau, khách hàng Hong Kong lại đặt đơn lần nữa, vẫn là nhãn hiệu tây trang Italy kia, đơn đặt hàng là một vạn bộ. Lý Tuấn Nghị nhân cơ hội đề cao phí gia công, bên Hong Kong cư nhiên không do dự liền đáp ứng, có thể thấy được nhà máy Italy kỳ thật trả phí gia công rất cao. Lý Tuấn Nghị cùng Uông Ngạn Quân đều động tâm tư, nếu có thể trực tiếp liên hệ với công ty thì tốt rồi, như vậy liền không bị người môi giới bóc lột.