Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 4 - Chương 117: Đánh vào nhược điểm




Lối đi tầng thứ hai gần như không chút khác biệt nào với tầng thứ nhất.

Khác biệt duy nhất chính là khúc rẽ đầu tiên có xác ướp ẩn núp, là một con xác ướp băng vải vàng hàng thật giá thật, dù chưa đến gần đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối trên xác chết băng vải màu vàng.

Người Vạn Năng và Thần Quyền theo bản năng dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thi Vũ và Hắc Nguyệt.

" Hừ, đồ hèn nhát!" Lâm Thi Vũ nhìn ra ý định hai người, trên khuôn mặt lộ ra một tia khinh thường.

Hắc Nguyệt biết thời điểm thử thách bản thân đã đến, nàng nắm cổ đao xông tới trước tiên, qua việc giải phẫu xác ướp băng vải vàng lúc trước nàng đã hiểu rõ kết cấu thân thể con xác ướp băng vải vàng này, biết nhược điểm của nó là Tinh Thạch Linh Năng trong đại não.

Rống!

Xác ướp băng vải vàng gầm nhẹ đánh tới, mùi thi thể hôi thối phả vào mặt giống như mùi thịt heo bí hơi tháng sáu, hôi thối vô cùng.

Hắc Nguyệt khởi động năng lực cường hóa, thể chất cánh tay và đùi lập tức tăng lên gấp bội, nàng nghiêng người né tránh tấn công của nó, linh hoạt đạp lên thân thể rồi xoay người đi vòng qua phía sau lưng nó, đường vân màu đen trên cổ đao chợt hiện, lưỡi đao lóe sáng vẽ một đường về phía cái cổ xác ướp băng vải vàng.

Phốc!

Băng vải kim loại màu vàng bị mở ra từng vòng.

Hắc Nguyệt vừa du đấu vừa liên tục lột bỏ băng vải màu vàng bên trên cổ nó, sau khi lột đến một mức độ nhất định đột nhiên chém qua một đao tất sát!

Phốc !

Băng vải màu vàng trên cổ bị chém ra, tiếp ngay sau đó bề mặt xương cổ và khung kim loại bên trong xương cổ cùng bị chém đứt, đầu lâu không còn sức lực rớt xuống, đường ống vận chuyển nguồn năng lượng bám bên trong xương cổ đứt rời, xác ướp không đầu lập tức ngừng hoạt động, sau đó mất cân bằng ngã nhào về phía trước.

Trông thấy một mình Hắc Nguyệt giải quyết hết đầu xác ướp băng vải vàng này, vẻ mặt Thần Quyền và Người Vạn Năng hoàn toàn rung động, loại chuyện này bọn hắn không thể làm được!

Sau khi mổ xẻ toàn bộ xác ướp băng vải vàng, mọi người tiếp tục đi tới.

Trên đường đi lần nữa gặp mấy con xác ướp băng vải vàng đều bị Hắc Nguyệt chủ động đánh chết, hơn nữa thời gian mỗi một lần đánh chết đang dần rút ngắn, kỹ xảo chiến đấu tiến bộ nhanh chóng.

" Phía trước chính là lối đi cất giữ vũ khí nhiệt năng mà thủ lĩnh nói. "Khổng Tước nhìn về chỗ rẽ lối đi phía trước, vẻ mặt ngưng trọng : "Căn cứ vào lời người bên ta thăm dò lần trước thì chỗ đó có tám cái xác ướp băng vải vàng canh phòng, hơn nữa góc tối có thể còn có cơ quan bẩy rập, chúng ta cần bàn bạc đối sách trước."

Thần Quyền và Người Vạn Năng biểu lộ ngưng trọng, trên mặt toát ra chút mồ hôi, cả người vô cùng căng thẳng.

"Thần Quyền, năng lực kim loại của ngươi làm công kích chính, Đại Thiết Ngưu chịu trách nhiệm bảo vệ chúng ta..." Khổng Tước bắt đầu nói ra ý tưởng chiến đấu của mình.

"Không cần phiền toái như vậy. "Lâm Siêu khẽ lắc đầu đi về phía góc rẽ kia, thông qua ánh sáng khúc xạ hắn sớm đã nhìn thấy cảnh tượng phía sau góc rẽ mà tầm mắt không thể nhìn thấy. Nơi này là một cái vách cao hình tròn, chính giữa có mấy cái bậc thang, trên bậc thang cắm một cây pháp trượng màu đỏ, phải là vũ khí nhiệt năng như lời Khổng Tước nói.

Xung quanh pháp trượng màu đỏ đứng tám cái xác ướp băng vải vàng, như là đồ vật điêu khắc bằng gỗ thông thường.

"Đi!"

Lâm Siêu giơ tay lên chỉ một cái, tia Gamma bắn ra ngoài.

Phốc phốc phốc...

Âm thanh xuyên thấu vang lên không dứt bên tai, chỉ thấy cơ thể tám cái xác ướp băng vải vàng hơi co rút một chút rồi lập tức ngửa mặt ngã xuống cái " bịch ", nhãn cầu trong từng hốc mắt bên trái chúng nó đã bị vỡ nát rồi, tia Gamma từ vị trí không có băng vải kim loại màu vàng quấn quanh này trực tiếp bắn vào trong phá hủy hệ thống nguồn năng lượng trong đại não.

Trong chớp mắt, tám cái xác ướp băng vải vàng hoàn toàn không còn hoạt động.

Đám người Khổng Tước nhìn thấy Lâm Siêu trực tiếp lên tiếng, dọa sắc mặt cả đám không còn chút máu. Bọn họ bàn bạc kế sách là để chuẩn bị dụ dỗ sang đây từng con một để giết, nếu như cùng lúc đối mặt tám cái thì có nghĩa là mỗi người bọn họ đều phải một mình chém giết một cái xác ướp băng vải vàng mới được, điều này gần như là không thể!

"Nhanh, chạy mau! "Hai chân Người Vạn Năng run rẩy, tuy rằng hắn gặp qua không ít hoàn cảnh sinh tử nhưng lúc cảm giác tử vong bao phủ bản thân vẫn tràn ngập sợ hãi như trước.

Phạm Hương Ngữ thờ ơ liếc nhìn hắn, vẫn đi về phía Lâm Siêu.

Đại Thiết Ngưu trầm giọng nói: "Chúng ta đi qua nhìn kỹ hẵng nói."

Thần Quyền và Người Vạn Năng có ý rút lui nhưng nhìn thấy bọn họ đều tiến lên phía trước đành phải cẩn thận từng li từng tí đi theo.

Sau khi đi tới chỗ quẹo, lập tức bọn hắn nhìn thấy tám cái xác ướp băng vải vàng đã cứng đờ, ngoại trừ đám người Phạm Hương Ngữ biết rõ thực lực Lâm Siêu nên vẻ mặt bên ngoài như thường, mấy người còn lại, kể cả Đại Thiết Ngưu đều hút một hơi khí lạnh.

Đã xảy ra chuyện gì, không thấy hắn tới gần mà đã giết chết chúng rồi?

Lâm Siêu không để ý đến mấy người kinh ngạc, hắn rút ra mộc trượng hồng bảo thạch, cảm ứng một chút lập tức phát hiện cấu tạo pháp trượng hồng bảo thạch này có thể phóng ra tia la-de, tuy rằng mỗi lần phóng ra cần phải bổ sung năng lượng một lát nhưng lực phá hoại hơn xa pháp trượng tia Gamma lúc trước.

Đối với Ai Cập Cổ, đoán chừng loại pháp trượng này chính là súng ngắn trong quan niệm người hiện đại.

Có cái pháp trượng tia la-de này, Lâm Siêu ném cho Khổng Tước một cây pháp trượng tia Gamma khác, sau đó nói: "Phía trước chính là cửa vào tầng thứ ba, chúng ta muốn đi vào trong thăm dò một chút, mấy người các ngươi tốt nhất không nên đi cùng, tôi không có dư lực bảo vệ các anh."

Khổng Tước theo phản xạ đỡ lấy pháp trượng tia Gamma, nghe được lời Lâm Siêu nói liền giật mình kinh ngạc: " Anh, anh muốn đi tầng thứ ba?"

Đại Thiết Ngưu lấy lại tinh thần, vội vàng nói: "Quá mạo hiểm rồi, số lượng quái vật tầng thứ ba rất nhiều, trước kia tôi từng đi qua, độ khó so với tầng thứ hai không chỉ gấp đôi, cho dù là thủ lĩnh đích thân dẫn đội chúng ta cũng rất khó sinh tồn tại tầng thứ ba. Tuy rằng anh có thể giết chết đám xác ướp băng vải vàng này nhưng so sánh chúng với quái vật tầng thứ ba thì chúng chả khác gì con nít, hoàn toàn không đáng nhắc tới!

" Đúng là như vậy!"

Thần Quyền và Người Vạn Năng cùng ý kiến, bọn hắn không muốn Lâm Siêu hi sinh vô ích tại tầng thứ ba, nếu không chỉ bằng bốn người bọn họ căn bản là đánh không lại đám người Lý Kiệt.

"Không cần nhiều lời nữa." Lâm Siêu phất tay cắt ngang lời khuyên của bọn họ, mục đích hắn tới nơi này chính là tầng thứ ba, thậm chí bảo vật tầng thứ tư, bằng không chỉ là một cây pháp trượng la-de còn không đến mức khiến hắn lãng phí thời gian tiến vào trong di tích này.

Khổng Tước thấy hắn quyết tâm đã định, cắn răng nói: " Chúng tôi ở chỗ này chờ anh, nếu như tình hình không bình thường,anh cứ lập tức rút lui, ngàn vạn lần không nên gắng gượng chống đỡ!'

"Đúng vậy!" Đại Thiết Ngưu phụ họa nói.

Lâm Siêu khẽ gật đầu, chào hỏi mấy người Hắc Nguyệt một tiếng rồi bước vào trong cửa vào tầng thứ ba.

Một lát sau, Thần Quyền đột nhiên kinh hãi kêu một tiếng, nói: "Hỏng bét, quên bảo hắn để lại pháp trượng màu đỏ, ngộ nhỡ bọn hắn chết ở bên trong thì vật kia chẳng phải là mất luôn?"

Đại Thiết Ngưu trừng mắt liếc hắn: "Mỏ quạ đen chớ nói lung tung, coi như là chúng ta lấy được pháp trượng màu đỏ kia đánh lén giết chết Lý Kiệt, bọn chúng còn có sáu người nên giải quyết như thế nào? "

Thần Quyền nhỏ giọng nói: "Bốn đánh sáu ít ra còn có một chút hy vọng sống, còn hơn một chút hy vọng cũng không có sao?"

Khổng Tước lạnh lùng nhìn hắn: "Đừng quên, mạng của ngươi là ai cứu trở về! "

Thần Quyền không khỏi nghẹn lời.

...

Trong không gian Kim Tự Tháp tầng thứ ba.

Nơi này có thể chọn bốn lối đi, mà mỗi lần tiến vào chỉ có thể lựa chọn một cái lối đi, cho dù ngươi hoàn toàn đi qua cũng không có cách nào một lần nữa lựa chọn lối đi khác.

Có lối đi là bảo tàng, có lối đi lại có rất nhiều quái vật.

Toàn bộ bằng vận khí!

Lâm Siêu khống chế ánh sáng chiết xạ kéo dài đến bên trong lối đi, bởi vì lối đi có hình dáng mê cung, bảy lần quặt tám lần rẽ, hắn chỉ có thể nhìn thấy đồ vật trong phạm vi ba trăm mét Lĩnh Vực.

Trong bốn cái lối đi này, chỉ có lối đi thứ ba là không có nhìn thấy quái vật.

Một đường đi về phía trước, Lâm Siêu lợi dụng ánh sáng chiết xạ dò đường.

Két ~!

Đột nhiên bước chân giẫm phải một viên gạch lõm xuống.

Phốc!

Từ vách tường bên cạnh bắn ra một mũi tên độc đen nhánh xuyên thẳng đến sau ót Lâm Siêu.

Lâm Siêu phản ứng cực nhanh nghiêng đầu né tránh, trong lòng hắn hơi rét lạnh, mũi tên bắn lén này giấu ở bên trong bức tường cao, tốc độ bắn đạt tới 150 mét trên giây, tương đương với một nửa tốc độ lúc đầu của viên đạn súng ngắn bình thường bắn ra, nếu như không vì hắn luôn luôn cảnh giới, hoặc là năm sáu người thể chất năng lực yếu đoán chừng đã trúng tên rồi.

" Mọi người đều tiến vào Thứ Nguyên Không Gian. "

Lâm Siêu không dám chủ quan, tuy rằng hắn không e ngại quái vật tầng thứ ba nhưng những cạm bẫy cơ quan này với năng lực phản ứng của đám Vưu Tiềm căn bản không cách nào tránh thoát.

Đám người Hắc Nguyệt hiểu bọn họ ở chỗ này đã không còn có thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng, lúc này tất cả đều tiến vào trong Thứ Nguyên Không Gian.

"Cải tạo Long Dực! "

Cánh chim đen kịt từ phía sau lưng vươn dài ra, lông vũ trên cải tạo Long Dực phản xạ ra ánh sáng lạnh lẽo, thân thể Lâm Siêu nhẹ nhàng lơ lửng phòng ngừa lại va chạm vào cơ quan gì đó nữa, hắn dùng ánh sáng chiết xạ dò đường, trong thông đạo chạy như bay về phía trước .

Trên đường đi có thể nhìn thấy không ít khô lâu ăn mặc quần áo kỳ lạ, trên ngực hoặc là xương đầu bị trường mâu xuyên qua cắm vào trên mặt đất, có thể là một ít người thám hiểm nhiều năm trước tiến vào nơi đây.

" Một hộp tử thi phấn."

"Quang học lều vải."

"Pháp trượng. "

Trên đường đi Lâm Siêu nhặt được rất nhiều vật nhỏ trong di tích, tất cả đều ném vào trong Thứ Nguyên Không Gian, ngoài ra còn gặp được một cái cạm bẫy cảm quang, nếu như năng lực của hắn không phải ánh sáng thì dù là bay trên không cũng sẽ va chạm dẫn phát cạm bẫy, cường độ cạm bẫy tầng thứ ba này cho dù là Lâm Siêu cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

Rống!

Rất nhanh, Lâm Siêu gặp được một con quái vật đầu tiên, đây là một con xác ướp băng vải màu lam, toàn thân quấn quanh bằng vải kim loại màu lam sáng bóng.

Lâm Siêu tiện tay vung lên.

Phốc!

Tia Gamma xuyên qua tròng mắt phá hư nguồn năng lượng vận chuyển trong đại não nó, trực tiếp bắn chết.

Theo Lâm Siêu suy đoán, thể chất con xác ướp băng vải lam này đại khái khoảng sáu mươi lần, nếu như chiến đấu chính diện thì hắn phải mở ra năng lực tốc độ tăng phúc mới có thể chiến một trận, nhưng mà nhược điểm của nó quá rõ ràng, dùng tốc độ tia Gamma hầu như là dễ dàng giết chết trong nháy mắt.

Tiếp tục đi về phía trước.

Trên đường đi Lâm Siêu liên tiếp gặp phải xác ướp băng vải lam với quái vật thi khôi.

Tia Gamma là sát thủ đối với xác ướp, những con xác ướp băng vải lam này cơ bản không có năng lực phản kháng đã bị tia Gamma bắn chết. Mà quái vật thi khôi toàn thân là trang bị kim loại, hệ thống nguồn năng lượng ẩn nấp trong người không cách nào đánh chết bằng thủ đoạn, chỉ có thể dựa vào tốc độ tăng phúc mang đến di động tốc độ cao phối hợp cổ thương tiêu diệt!

Bên trên mũi cổ thương ngưng tụ một tia Gamma nên tiêu diệt những thi khôi có chỉ số độ cứng gấp mười lần thép tấm không tốn sức chút nào, giống như đâm vào đậu hũ, có thể xuyên qua dễ dàng.

"Đây là..." Lâm Siêu đi đến cuối lối đi này liền nhìn thấy một cái rương màu ám kim.