Trọng Sinh Chi Đáo Giảo Cơ Du Hí

Chương 36




Nguyên lai Evans các hạ trong miệng Địa Tinh là chỉ Grambli Evans.

Tác Phi và Samuel dùng lối tắt của Anil mà lên Bennis thượng tầng trước, mà Địa Tinh tiếp đãi nhất định không biết mặt Grambli Evans, nhưng đặc thù của Tinh Linh thuần huyết rất dễ nhận dạng. Hơn nữa, lúc ấy bên người Grambli cũng có một Ma tộc, mà đi theo Tác Phi cũng là một Ma tộc.

Dưới tình huống như vậy, Địa Tinh liền phán định Tác Phi là Grambli.

Grambli tới nơi này hiển nhiên là đã hẹn trước, vậy nên Địa Tinh mới chuẩn bị sẵn ngọc bài này.

Ngọc bài là tấm vé để ngồi vào ghế lô chỉ định. May mắn Tác Phi biết quy củ, bằng không cầm ngọc bài cũng không biết làm thế nào.

Ngọc bài của Grambli màu xanh nhạt. Ngọc bài xanh lá đại biểu cho người bán, màu xanh đậm là người tham gia đấu giá công khai, còn xanh nhạt là người thực hiện giao dịch được đặt trước.

Đó cũng là phục vụ đặc biệt ở Bennis thượng tầng. Những Địa Tinh bỏ ra một lượng tài phú lớn để tạo ra một màn phòng ngự gần như bất khả chiến bại vây quanh thành Bennis. Hạ tầng yếu nhất, trung tầng thứ hai, mà thượng tầng là vững chắc nhất.

Vô luận lực công kích của ngươi có mạnh bao nhiêu, ở đây cũng không có hiệu lực. Như vậy liền tạo ra một khu vực giao dịch an toàn và công bằng.

Tác Phi nhìn ngọc bài màu xanh nhạt trong tay, có chút tò mò không biết Grambli muốn giao dịch cái gì… Tiếp đến lại nghĩ tới “Vòng an toàn” của Bennis thượng tầng, nhất thời có cảm giác nếu không hảo hảo lợi dụng cơ hội trời ban này thì thật là đáng tiếc.

Mặt trước ngọc bài viết tên khách nhân, mặt sau là số ghế lô.

Sau khi giao ngọc bài cho Tác Phi, Địa Tinh liền ly khai.

Tác Phi quay đầu nhìn về phía Samuel nói: “Chúng ta đến ghế lô này một chút được không?”

Samuel thoạt nhìn tựa hồ có chút không yên lòng, Tác Phi lập lại một lần, hắn mới nhìn xuống Tác Phi nói: “Được.”

Tác Phi nhíu nhíu mày. Từ chỗ Anil ra, Samuel giống như vẫn có chút xuất thần.

Cậu không khỏi hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Samuel dừng một chút mới nói: “Không có gì.” nhưng ánh mắt lại loé lên.

Tác Phi nghiêng đầu đăm chiêu. Khí sắc Samuel vẫn tốt, chả lẽ là có tâm sự? Cậu không kiềm chế được lo lắng, nhưng Samuel lại không chịu nói, cậu cũng không giỏi truy vấn, vì thế cũng không nhắc lại.

Đi vòng vèo vài bước liền tới ghế lô của Grambli.

Tác Phi ấn ngọc bài lên cửa một lúc, cửa liền mở.

Tác Phi vừa muốn đi vào, Samuel lại kéo tay cậu lại, dùng thanh âm cực thấp nói với cậu: “Bên trong có người.”

Tác Phi sửng sốt, đem tay đang đẩy cửa thu về, nghĩ một chút liền phóng ma pháp, biến bản thân thành bộ dáng Grambli, còn Samuel thành tên Ma tộc tóc đen kia.

Bennis hấp thu công kích nhưng sẽ không bài xích ma pháp bình thường như vầy. Bởi vậy, ma pháp của Tác Phi sử dụng thành công.

Sau khi chuẩn bị thoả đáng, Tác Phi mới đẩy cửa đi vào.

Chính giữa gian phòng là một ghế sofa vòng tròn làm bằng da thú vô cùng khéo léo, mà trên ghế có một người đang ngồi.

Là một… Nhân tộc.

Tác Phi hé mắt, thấy rõ bộ dáng người nọ, sau đó đại não nhanh chóng tìm ra tư liệu tương ứng.

Nhân tộc này tên là Gowers Carter, là một trong ba vị thành chủ giống Arian.

Trong Jalands, Tác Phi chỉ gặp qua hai Nhân tộc, một là Arian, một là Gowers. Arian là mục tiêu công lược, còn Gowers chính là bạn pháo hôi mà trong tác phẩm nào cũng có…

Trong quá trình công lược Arian, Gowers chính là tiểu boss.

Nhân tộc có ba thành lớn, ba thủ lĩnh. Bọn họ kiêng kị lẫn nhau, đồng thời cũng ôm ý nghĩ muốn diệt trừ đối phương. Các chủng tộc khác đều đã thống nhất, trong khi đó Nhân tộc lại chia rẽ như vậy. Vì thế, ba thủ lĩnh này luôn có mong muốn hợp nhất lãnh thổ.

Trong số ba vị thành chủ, căn cơ của Arian là yếu nhất. Y một tay sáng lập thành Moya, cùng hai thành khác thành lập thế chân vạc giữa ba bên. Nhưng, trên thực tế, sức chiến đấu của thành Moya là bạc nhược nhất.

Mà Gowers vẫn luôn mơ ước chiếm được thành Moya. Gã xuất thân thế gia, đại tộc trăm năm của Nhân tộc, cho tới bây giờ đều xem thường Arian. Nhiều lần gã châm chọc Arian, phát động tấn công thành Moya, nhưng đều bị Arian chặn lại.

Lúc Tác Phi công lược Arian là lần thứ hai Gowers đến khiêu khích. Để xoát độ hảo cảm, Tác Phi dùng hết sức lực trợ giúp Arian, tiêu diệt Gowers, thuận tiện đem thành Carter gia nhập phạm vi thành Moya…

Bây giờ hồi tưởng lại lúc chơi game, Tác Phi liền cảm giác được bản thân bị Arian lợi dụng. Đm, chỉ là một game boy love cao H mà thôi, có cần phải nhiều ẩn tình như vậy không!

Kỳ thật trong game, Arian luôn mang vẻ tiểu thụ nhu nhược đơn thuần khiến người khác đồng tình và thương cảm. Ngẫm lại thật là ghê tởm muốn chết.

Giờ khắc này thấy Gowers, cậu liền có suy nghĩ nếu lúc trước cậu đọc được tương lai, nhất định sẽ giúp Gowers xử lý Arian rồi.

Chỉ tiếc… những file saved game của cậu đều đã bị xoá sạch sẽ, mà giờ không phải là game!

Gowers nhìn thấy người tới lập tức đứng dậy. Áo gã mặc làm bằng nhung tơ tinh xảo, bảo thạch đính đẹp mắt, đôi giày cùng màu, toàn thân chỉ mỗi phần da giày là màu thuần đen, cả người cao lớn anh tuấn.

Nhưng vẻ mặt của gã vô cùng lo lắng, nhìn thấy ‘Grambli’ liền nói thẳng: “Thứ ngươi muốn ta đã mang tới, điều ngươi đã hứa ngươi có nắm chắc không?”

Một câu nói bại lộ rất nhiều tin tức

Tác Phi híp mắt, âm thầm cảm thấy thật may mắn là chỉ số thông minh của Gowers và Arian không cùng đẳng cấp. Gowers kế thừa chức vị từ cha mình, tôi luyện không nhiều, nếu không phải có nhiều thủ hạ mưu trí cùng căn cơ vững chắc của gia tộc Carter thì phỏng chừng đã sớm bị Arian giết chết.

Tác Phi không cần tận lực bắt chước Grambli. Trên thực tế, huyết thống là thứ liên kết trốn không thoát, cậu chỉ cần thay đổi dung mạo một chút, lại diện vẻ mặt lạnh lùng liền sẽ nhìn y như Grambli.

Cậu trầm giọng nói: “Nếu không nắm chắc, ta sẽ không xuất hiện ở nơi này.”

Nghe vậy, ánh mắt Gowers sáng ngời: “Ta hy vọng ngươi có thể làm cho triệt để. Không chỉ giết Becker, mà toàn bộ gia tộc Nelson đều phải hoàn toàn biến mất.” Gã dừng một chút, trong mắt hiện lên một tia ngoan độc, “Tựa như thành Moya!”

Tác Phi trên mặt không chút biểu cảm, nhưng trong lòng đã đem gã ra mắng té tát. Cậu còn tưởng là chuyện gì, thì ra chỉ là đem thành chủ còn lại tiêu diệt… Đm, lúc nãy cậu còn muốn giúp tên này xử lý Arian, ai biết đâu chúng đều là cá mè một lứa!

Ngữ khí ‘Grambli’ lạnh như băng nói: “Đã ước định tốt rồi, hy vọng các hạ không tuỳ tiện đổi ý. Vật này của ngươi chỉ có giá trị nhiêu đó.”

Gowers bỗng đề cao âm lượng: “Đây chính là thần khí truyền thừa trăm năm của gia tộc Carter, ngươi lại nói giá trị chỉ có bấy nhiêu!”

‘Grambli’ bất vi sở động, thanh âm bình tĩnh không gợn sóng: “Hoặc là ngươi muốn huỷ giao dịch.”

Gowers ngẩn người. Tinh Linh trước mắt cường đại bao nhiêu gã đã sớm kiến thức qua. Đây đối với gã là cơ hội trời ban. Nhớ tới đệ đệ dạo gần đây bắt đầu rục rịch, gã biết mình đã không có đường lui. Nếu gã có thể thu phục thành Nelson, những cựu thần chết tiệt  sẽ lập tức không còn nghi ngờ năng lực của gã nữa!

Thành Moya đã bị huỷ diệt, lại thu phục thành Nelson, gã sẽ trở thành lãnh tụ đầu tiên trong ngàn năm qua thống nhất Nhân tộc!

Nhiệt huyết gã sôi trào. Cái thần khí rách nát này vẫn nằm trong tầng hầm của gia tộc Carter, căn bản không có bất cứ tác dụng gì, hiện tại lại có thể dùng để đổi lấy sự thống nhất của Nhân tộc. Không còn có giao dịch nào lời hơn thế này!

Gowers cố nén hưng phấn trong lòng, nhìn về phía ‘Grambli’ nói: “Ta muốn ký khế ước với ngươi!”

Tác Phi dừng một chút. Đm, còn tưởng rằng thằng ngu này sẽ ngu từ đầu đến cuối, có thể lừa gạt thần khí Nhân tộc từ tay gã, ai ngờ đến phút chót gã lại có não!

Nếu ký kết khế ước, cậu nhất định phải thực hiện nội dung trong khế ước. Chẳng lẽ cậu thật sự phải đi huỷ diệt thành Nelson? Kính nhờ, huỷ được một cái thành Moya cậu đã thực nhức đầu. Đừng nói giỡn, bọn họ là nhân vật chính diện chứ không phải phản diện đâu!

Lúc này, Samuel vẫn luôn trầm mặc lại mở miệng: “Được, ta cùng ngươi ký kết.”

Tác Phi ngây ngẩn cả người, cuống quít nhìn về phía Samuel. Samuel cho cậu một ánh mắt trấn an.

Lại nói, cũng không phải cậu lo lắng Samuel muốn huỷ diệt thành Nelson, mà là từ khi Samuel hạ huyết khế với Tu La nhận, thanh thánh khí này hết sức dữ dội bá đạo, không cho phép khế chủ cùng bất cứ kẻ nào hay vật nào đính khế ước nữa…

Khoan đã, Tác Phi bỗng nhiên nổi lên ý nghĩ, chẳng lẽ đây là BUG*? Có thể ký vô hạn khế ước? Sẽ không lừa đảo như vậy đi…

*chi tiết bị lỗi thường thấy trong game hay truyện

Gowers không quan tâm ai trong hai người bọn họ ký khế ước với mình, dù sao bọn họ là một nhóm, chỉ cần ký rồi bọn họ nhất định sẽ diệt thành Nelson, vì gã muốn ký tử ước!

Không hoàn thành điều kiện, sẽ bị nguyền rủa đến chết.

Gã đã sớm chuẩn bị tài liệu để ký khế ước, thấy Samuel đồng ý liền cắt đầu ngón tay của mình, đem máu nhỏ lên, sau đó đưa cho Samuel.

Tác Phi còn muốn ngăn trở, nhưng Samuel đã cắt tay, nhỏ máu.

Máu tươi giao hoà, nguyền rủa được kích hoạt, khế ước đạt thành.

Gowers nhẹ nhàng thở ra, giao thần khí cho Samuel.

Lúc này, cửa đột nhiên bị mạnh mẽ phá vỡ.

Ngoài cửa đứng một người, mái tóc bạc dài tung bay, trên gương mặt tinh xảo là sự giận dữ không chút che giấu.

Hắn nhìn chằm chằm Tác Phi, dùng âm thanh thâm trầm nói: “Con ngoan của ta, ngươi thật sự có tiền đồ.”

Nhìn thấy người mới tới, Tác Phi cũng không kinh ngạc. Cậu hoá giải thuật nguỵ trang trên người bản thân và Samuel, lộ ra tướng mạo sẵn có.

Gowers lập tức ngây ngốc. Gã khiếp sợ chỉ vào bọn họ, run run rẩy rẩy nói: “Đây, đây là chuyện gì?”

Grambli nhìn về phía Gowers, ánh mắt lạnh như băng, nhưng dưới lớp băng mỏng là lửa giận ngập trời: “Ngu xuẩn!”

Nói xong, hắn vươn tay phóng một ma pháp về phía Gowers. Nơi đây là thượng tầng Bennis, phòng ngự gần như tuyệt đối, ma pháp của Grambli bị hấp thụ hết 90%, nhưng dù vậy Gowers vẫn bị đánh hôn mê bất tỉnh. Có thể thấy được uy lực chân chính của nó cường đại như thế nào!

Mà lúc này Ma tộc phía sau Grambli bỗng nhiên phóng lên phía trước, đoản kiếm sắc bén kề lên cổ Tác Phi. Khoé miệng gã câu lên, mặc dù đang cười nhưng tràn đầy ác ý: “Tiểu bảo bối, giao thần khí ra đây.”

Một trận điện quang hoả thạch bùng lên, Tu La nhận đã được kích hoạt. Samuel nhắm thẳng tim Ma tộc tóc đen, âm thanh lạnh lùng nói: “Buông ra.”

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Tác Phi bị kiềm chế, lời nói mơ hồ của Amia lúc trước bỗng trở nên hết sức rõ ràng.

“Giết bọn họ, nếu không ngươi sẽ mất hết tất cả…”

— Hết chương 36 —